Oanh!
Một đạo hắc quang bắn về phía mi tâm của Kỷ Vân Thâm, nhưng lại bị trên người hắn tuôn ra một đạo Ngũ Sắc Thần Quang ngăn lại, lại để cho Ma Tôn không khỏi nhẹ ồ lên một tiếng.
- Thậm chí có Vương giả hao phí tâm lực bố trí xuống Nguyên Thần đại trận thủ hộ! Có ý tứ...
Ma Tôn phảng phất như đối với Kỷ Vân Thâm nổi lên hứng thú rất lớn, trong mi tâm hắc quang càng lúc càng nồng nặc, có một loại hắc ám cùng tà ác cực hạn phát ra, không ngừng bắn về phía Kỷ Vân Thâm.
Đinh đinh đinh!
Sắc mặt Kỷ Vân Thâm đại biến, có một loại sợ hãi không che dấu được, hắn tế lên Vương đạo cổ kiếm, kiếm quang rừng rực, nhưng căn bản tìm không được tung tích của hắc quang, chỉ có Ngũ Sắc Thần Quang trên người hắn, vậy mà bắt đầu ảm đạm.
Nếu Ngũ Sắc Thần Quang bị phá, như vậy hắn hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Ngay thời điểm Kỷ Vân Thâm cơ hồ muốn sụp đổ, một thanh âm nổi giận ở trong hư không vang lên.
- Ma Tôn, chớ có quát tháo!
Hư không chung quanh bị xé nứt, một thân ảnh khổng lồ cất bước mà vào, hơn nữa một quyền oanh về phía đầu lâu Ma Tôn.
Một quyền này vô cùng to lớn, phảng phất như ngưng kết lực lượng thiên địa, ở trong quyền mang còn có một loại quy tắc kỳ dị, phảng phất như trói buộc hết thảy, bá tuyệt hoàn vũ.
Ma Tôn nhắm mắt lại, thần sắc có chút ngưng trọng, sương mù lập loè, hắn không có ngạnh kháng, trực tiếp đột phá giam cầm, cực tốc bay ra phạm vi một quyền này bao phủ.
- Vương giả của Chân Cương giới?
Ma Tôn lạnh lùng nói, đứng ở trước mặt hắn chính là một lão giả, mặc Bát Quái Tử Kim đạo bào, dáng người khôi ngô, tóc đen bay múa, khuôn mặt uy nghiêm, giờ phút này ánh mắt như điện, nhìn thẳng Ma Tôn.
Ở phía sau hắn, hư không bị phá vỡ, một loạt Vương giả xuất hiện ở chỗ này, tất cả đều khí tức khổng lồ, đến cuối cùng khoảng chừng mấy chục vị.
Đám người Kỷ Vân Thâm sắc mặt đại hỉ, bay đến bên cạnh những Vương giả này.
- Trọng Lê sư thúc, Ma Tôn này là cường giả Ám Ma tộc, chúng ta căn bản không phải đối thủ, còn chết rất nhiều người!
Kỷ Vân Thâm nhìn về phía lão giả cầm đầu kia bẩm báo nói.
- Không sao, chúng ta đã tới, thì nhất định sẽ lưu hắn lại, ma thân không được đầy đủ, chỉ là một cái đầu lâu liền dám quát tháo, quả thực là muốn chết!
Trọng Lê Trận Vương cười lạnh một tiếng, trong lòng cũng thở dài một hơi, cuối cùng không có tới trễ, cái đầu lâu Ma Tôn này còn không có ly khai Thanh Long Điện.
Nếu không một khi ma thân phục hồi như cũ, đó mới thật sự là thế không thể đỡ.
- Ha ha ha... trận chiến thật lớn! Vốn còn muốn cùng các ngươi hảo hảo chơi đùa, đã như vầy, bổn tọa liền cáo từ, bất quá dùng không được bao lâu ta sẽ trở lại!
Đầu lâu Ma Tôn cười lớn một tiếng, không có để các Vương giả vào mắt, nhưng mà cũng không định tiếp tục chiến xuống.
Hắn cũng biết mình hôm nay ma thân chưa phục sinh, nếu thật muốn chiến, hắn căn bản không phải đối thủ những Vương giả này.
Ầm ầm!
Thần quang bắn ra, đầu lâu Ma Tôn trực tiếp ở trong hư không phá vỡ một thông đạo.
- Muốn đi? Lưu lại cho ta!
Trọng Lê Trận Vương cười lạnh một tiếng, lập tức liền xuất thủ, như Thiên Hà hạo hạo đãng đãng, một chưởng nhấn về phía đầu lâu Ma Tôn, thần quang sáng chói vô tận, ngay cả hư không cũng như tấm gương nổ tung.
Một chưởng này quá kinh khủng, coi như là Ma Tôn cũng cảm giác được có chút khó giải quyết, không thể không toàn lực ứng đối, kịch liệt đối kháng, đến cuối cùng lực lượng lại bị hao tổn rất nhiều.
- Chư vị đạo hữu, đồng loạt ra tay, nhất định phải lưu hắn lại!
Trọng Lê Trận Vương tung nhảy như rồng, từ trên hư không chuyển dời đến, đầu ngón tay vô số linh quang sáng chói, phác thảo ra từng lạc ấn kỳ dị, lập tức bao phủ phương viên vạn trượng hư không.
Mặt khác tất cả Vương giả cũng cùng nhau ra tay, phảng phất như Chân Tiên trên chín tầng trời rơi xuống, thần thông cường đại như Thiên Hà phun trào, Linh khí Vương phẩm khủng bố đảo loạn, thần uy vô tận, trực tiếp bao phủ Ma Tôn.
- Muốn lưu ta lại? Chỉ bằng những phế vật các ngươi, còn không xứng!
Ma Tôn phóng đãng cười to, ngay sau đó Thiên Địa phảng phất như đều dừng lại, liền chứng kiến một cỗ hắc quang lưu động, sau đó những thần thông kia, Linh khí Vương phẩm cường đại tất cả đều đột nhiên cuốn ngược quay về, đầu lâu Ma Tôn sừng sững ở chính giữa, như Thiên Địa hạch tâm, chung quanh hết thảy đều bị hắn khống chế.
Ầm ầm!
Một đám Vương giả biến sắc, phát hiện mình thi triển thần thông vậy mà nguyên vẹn trở lại rồi, lập tức luống cuống tay chân ra tay, áp chế tất cả thần thông.
- Đây là... cường giả Chí Tôn khống chế Thiên Địa?
Coi như là Trọng Lê Trận Vương cũng ánh mắt biến đổi, hắn bố trí xuống Linh trận cường đại, vậy mà như lục bình không rễ bị cuốn ngược quay về.
Thiên Địa chung quanh phảng phất như mất đi khống chế, đối với bọn họ sinh ra bài xích cực kỳ cường đại.
- Ha ha ha... Một đám phế vật, chờ bổn tọa trở lại thu hoạch nguyên thần của các ngươi!
Mặc dù sắc mặt Ma Tôn có chút tái nhợt, hiển nhiên thi triển ra một thức thần thông này để cho hắn cũng hao tổn khá lớn, nhưng đúng là vẫn còn thoát khỏi tất cả trói buộc, đầu lâu của hắn lập tức phá vỡ hư không, chui vào trong đó biến mất không thấy!
Đúng là vẫn để đầu lâu Ma Tôn đào tẩu rồi!
Một đám Vương giả sắc mặt đều rất khó coi, vừa rồi thần thông kia uy lực bọn hắn đều thấy được, chỉ là một cái đầu lâu Ma Tôn liền lợi hại như vậy, như vậy Ma Tôn triệt để sống lại sẽ cường đại cỡ nào?
- Tiểu Hàn, tới!
Một Vương giả thân mặc hắc bào, khuôn mặt lạnh lùng nhìn Đoan Mộc Hàn, trong ánh mắt xuất hiện một tia nhu hòa, ngoắc nói.
- Thiên Duyên tiểu hỗn đản, ngươi cũng cút tới cho ta!
Một Vương giả dáng người rất béo, dáng tươi cười chân thành, nhưng mà đôi mắt híp cơ hồ đều rơi vào trong thịt, nhìn tiểu hòa thượng trừng mắt, hét lớn.
Đoan Mộc Hàn cùng tiểu hòa thượng chứng kiến hai người này, đều sững sờ, trong ánh mắt lộ ra một tia kinh hỉ, vội vàng bay tới, tám tượng đá tính cả Kiếm Khôi Lỗi của Khương Tư Nam cũng bị bọn hắn thu vào.
- Trần sư thúc, xin ngươi cứu Khương Tư Nam!
Đoan Mộc Hàn nhìn Vương giả trung niên lạnh lùng kia khẩn cầu, nói cho hắn sự tình trước đó một lần.
Trung niên Vương giả là Thái Thượng trưởng lão của Tịch Diệt Ma Môn, tên là Trần Tuyên, thuở nhỏ rất yêu thương Đoan Mộc Hàn, bởi vậy lần này tới Thần Ma cổ chiến trường ngoại trừ muốn tru sát Ma Tôn, trọng yếu nhất là nhận lấy Môn Chủ nhắc nhở, tìm kiếm Đoan Mộc Hàn.
Một đạo hắc quang bắn về phía mi tâm của Kỷ Vân Thâm, nhưng lại bị trên người hắn tuôn ra một đạo Ngũ Sắc Thần Quang ngăn lại, lại để cho Ma Tôn không khỏi nhẹ ồ lên một tiếng.
- Thậm chí có Vương giả hao phí tâm lực bố trí xuống Nguyên Thần đại trận thủ hộ! Có ý tứ...
Ma Tôn phảng phất như đối với Kỷ Vân Thâm nổi lên hứng thú rất lớn, trong mi tâm hắc quang càng lúc càng nồng nặc, có một loại hắc ám cùng tà ác cực hạn phát ra, không ngừng bắn về phía Kỷ Vân Thâm.
Đinh đinh đinh!
Sắc mặt Kỷ Vân Thâm đại biến, có một loại sợ hãi không che dấu được, hắn tế lên Vương đạo cổ kiếm, kiếm quang rừng rực, nhưng căn bản tìm không được tung tích của hắc quang, chỉ có Ngũ Sắc Thần Quang trên người hắn, vậy mà bắt đầu ảm đạm.
Nếu Ngũ Sắc Thần Quang bị phá, như vậy hắn hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Ngay thời điểm Kỷ Vân Thâm cơ hồ muốn sụp đổ, một thanh âm nổi giận ở trong hư không vang lên.
- Ma Tôn, chớ có quát tháo!
Hư không chung quanh bị xé nứt, một thân ảnh khổng lồ cất bước mà vào, hơn nữa một quyền oanh về phía đầu lâu Ma Tôn.
Một quyền này vô cùng to lớn, phảng phất như ngưng kết lực lượng thiên địa, ở trong quyền mang còn có một loại quy tắc kỳ dị, phảng phất như trói buộc hết thảy, bá tuyệt hoàn vũ.
Ma Tôn nhắm mắt lại, thần sắc có chút ngưng trọng, sương mù lập loè, hắn không có ngạnh kháng, trực tiếp đột phá giam cầm, cực tốc bay ra phạm vi một quyền này bao phủ.
- Vương giả của Chân Cương giới?
Ma Tôn lạnh lùng nói, đứng ở trước mặt hắn chính là một lão giả, mặc Bát Quái Tử Kim đạo bào, dáng người khôi ngô, tóc đen bay múa, khuôn mặt uy nghiêm, giờ phút này ánh mắt như điện, nhìn thẳng Ma Tôn.
Ở phía sau hắn, hư không bị phá vỡ, một loạt Vương giả xuất hiện ở chỗ này, tất cả đều khí tức khổng lồ, đến cuối cùng khoảng chừng mấy chục vị.
Đám người Kỷ Vân Thâm sắc mặt đại hỉ, bay đến bên cạnh những Vương giả này.
- Trọng Lê sư thúc, Ma Tôn này là cường giả Ám Ma tộc, chúng ta căn bản không phải đối thủ, còn chết rất nhiều người!
Kỷ Vân Thâm nhìn về phía lão giả cầm đầu kia bẩm báo nói.
- Không sao, chúng ta đã tới, thì nhất định sẽ lưu hắn lại, ma thân không được đầy đủ, chỉ là một cái đầu lâu liền dám quát tháo, quả thực là muốn chết!
Trọng Lê Trận Vương cười lạnh một tiếng, trong lòng cũng thở dài một hơi, cuối cùng không có tới trễ, cái đầu lâu Ma Tôn này còn không có ly khai Thanh Long Điện.
Nếu không một khi ma thân phục hồi như cũ, đó mới thật sự là thế không thể đỡ.
- Ha ha ha... trận chiến thật lớn! Vốn còn muốn cùng các ngươi hảo hảo chơi đùa, đã như vầy, bổn tọa liền cáo từ, bất quá dùng không được bao lâu ta sẽ trở lại!
Đầu lâu Ma Tôn cười lớn một tiếng, không có để các Vương giả vào mắt, nhưng mà cũng không định tiếp tục chiến xuống.
Hắn cũng biết mình hôm nay ma thân chưa phục sinh, nếu thật muốn chiến, hắn căn bản không phải đối thủ những Vương giả này.
Ầm ầm!
Thần quang bắn ra, đầu lâu Ma Tôn trực tiếp ở trong hư không phá vỡ một thông đạo.
- Muốn đi? Lưu lại cho ta!
Trọng Lê Trận Vương cười lạnh một tiếng, lập tức liền xuất thủ, như Thiên Hà hạo hạo đãng đãng, một chưởng nhấn về phía đầu lâu Ma Tôn, thần quang sáng chói vô tận, ngay cả hư không cũng như tấm gương nổ tung.
Một chưởng này quá kinh khủng, coi như là Ma Tôn cũng cảm giác được có chút khó giải quyết, không thể không toàn lực ứng đối, kịch liệt đối kháng, đến cuối cùng lực lượng lại bị hao tổn rất nhiều.
- Chư vị đạo hữu, đồng loạt ra tay, nhất định phải lưu hắn lại!
Trọng Lê Trận Vương tung nhảy như rồng, từ trên hư không chuyển dời đến, đầu ngón tay vô số linh quang sáng chói, phác thảo ra từng lạc ấn kỳ dị, lập tức bao phủ phương viên vạn trượng hư không.
Mặt khác tất cả Vương giả cũng cùng nhau ra tay, phảng phất như Chân Tiên trên chín tầng trời rơi xuống, thần thông cường đại như Thiên Hà phun trào, Linh khí Vương phẩm khủng bố đảo loạn, thần uy vô tận, trực tiếp bao phủ Ma Tôn.
- Muốn lưu ta lại? Chỉ bằng những phế vật các ngươi, còn không xứng!
Ma Tôn phóng đãng cười to, ngay sau đó Thiên Địa phảng phất như đều dừng lại, liền chứng kiến một cỗ hắc quang lưu động, sau đó những thần thông kia, Linh khí Vương phẩm cường đại tất cả đều đột nhiên cuốn ngược quay về, đầu lâu Ma Tôn sừng sững ở chính giữa, như Thiên Địa hạch tâm, chung quanh hết thảy đều bị hắn khống chế.
Ầm ầm!
Một đám Vương giả biến sắc, phát hiện mình thi triển thần thông vậy mà nguyên vẹn trở lại rồi, lập tức luống cuống tay chân ra tay, áp chế tất cả thần thông.
- Đây là... cường giả Chí Tôn khống chế Thiên Địa?
Coi như là Trọng Lê Trận Vương cũng ánh mắt biến đổi, hắn bố trí xuống Linh trận cường đại, vậy mà như lục bình không rễ bị cuốn ngược quay về.
Thiên Địa chung quanh phảng phất như mất đi khống chế, đối với bọn họ sinh ra bài xích cực kỳ cường đại.
- Ha ha ha... Một đám phế vật, chờ bổn tọa trở lại thu hoạch nguyên thần của các ngươi!
Mặc dù sắc mặt Ma Tôn có chút tái nhợt, hiển nhiên thi triển ra một thức thần thông này để cho hắn cũng hao tổn khá lớn, nhưng đúng là vẫn còn thoát khỏi tất cả trói buộc, đầu lâu của hắn lập tức phá vỡ hư không, chui vào trong đó biến mất không thấy!
Đúng là vẫn để đầu lâu Ma Tôn đào tẩu rồi!
Một đám Vương giả sắc mặt đều rất khó coi, vừa rồi thần thông kia uy lực bọn hắn đều thấy được, chỉ là một cái đầu lâu Ma Tôn liền lợi hại như vậy, như vậy Ma Tôn triệt để sống lại sẽ cường đại cỡ nào?
- Tiểu Hàn, tới!
Một Vương giả thân mặc hắc bào, khuôn mặt lạnh lùng nhìn Đoan Mộc Hàn, trong ánh mắt xuất hiện một tia nhu hòa, ngoắc nói.
- Thiên Duyên tiểu hỗn đản, ngươi cũng cút tới cho ta!
Một Vương giả dáng người rất béo, dáng tươi cười chân thành, nhưng mà đôi mắt híp cơ hồ đều rơi vào trong thịt, nhìn tiểu hòa thượng trừng mắt, hét lớn.
Đoan Mộc Hàn cùng tiểu hòa thượng chứng kiến hai người này, đều sững sờ, trong ánh mắt lộ ra một tia kinh hỉ, vội vàng bay tới, tám tượng đá tính cả Kiếm Khôi Lỗi của Khương Tư Nam cũng bị bọn hắn thu vào.
- Trần sư thúc, xin ngươi cứu Khương Tư Nam!
Đoan Mộc Hàn nhìn Vương giả trung niên lạnh lùng kia khẩn cầu, nói cho hắn sự tình trước đó một lần.
Trung niên Vương giả là Thái Thượng trưởng lão của Tịch Diệt Ma Môn, tên là Trần Tuyên, thuở nhỏ rất yêu thương Đoan Mộc Hàn, bởi vậy lần này tới Thần Ma cổ chiến trường ngoại trừ muốn tru sát Ma Tôn, trọng yếu nhất là nhận lấy Môn Chủ nhắc nhở, tìm kiếm Đoan Mộc Hàn.
/1619
|