Tào Tặc

Chương 154: Buồn bã – Phát tài lớn

/731


Trong căn phòng của huyện nha…

Bộc Dương Khải nhìn Tào Bằng bằng ánh mắt khó tin. Còn Bộ Chất lại ngồi một bên, chăm chú nhìn xấp điều lệ trong tay. Cảm giác đầu óc hơi choáng váng. Những thứ này, nếu do người lớn, tỷ như mình hay Đặng Tắc làm thì Bộ Chất chắc chắn sẽ không có cảm giác như thế.

Nhưng người làm chuyện này lại là Tào Bằng. Hơn nữa từ đầu tới cuối, người bày ra chuyện này cũng là Tào Bằng. Mà năm nay hắn mới gần mười bốn tuổi ---- Ồ. Được rồi, theo cách nói của Tào Bằng, hắn sắp mười lăm tuổi rồi! Một thiếu niên mười lăm tuổi, có thể ra trận giết địch, có thể đánh nhau ở chiến trường. Nhưng nếu nói đi đàm phán... Bộ Chất thật sự không yên tâm lắm về Tào Bằng. Suy cho cùng, việc này phải cẩn thận, không cần đấm đá.

Vẻ mặt Tào Bằng lại uể oải, ủ dột nói: "Đao này của ta vẫn là nhẹ. Mấy tên khốn đó căn bản không cần bàn bạc đã đồng ý. Sớm biết như thế, ta đã tăng thuế quản lý lên một ngàn quan. Nhìn lũ đó đồng ý vui vẻ thế, tám trăm quan ít quá!"

Bộc Dương Khải cười gượng...

"Hữu học. Ngươi trưng thu các loại thuế này, rốt cuộc để làm gì?" - Bộ Chất buông những khế ước này xuống, nhìn Tào Bằng khẽ hỏi.

"Dùng làm gì đâu. Đương nhiên là nuôi quân."

"Hả?"

"Nếu không ta thành lập Tào duyện thự để làm gì?"

Bộc Dương Khải nheo mắt lại, nhìn Tào Bằng một lúc lâu mới khẽ hỏi: " Chẳng lẽ ngươi muốn tiêu diệt thổ phỉ?"

Tào Bằng đứng lên, bước ra khỏi thư phòng nhìn bốn phía. Sau đó cao giọng quát: "Hồ Ban, truyền lệnh bất luận kẻ nào cũng không được tới gần thư phòng hai mươi bước."

/731

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status