“Làm sao vậy, An An?”, Giản Vũ Phong cũng dừng lại theo, khó hiểu nhìn Diệp An An, gió thỉnh thoảng thổi bay sợi tóc của cô, sườn mặt của cô mang theo chút hoảng hốt lại mất tự nhiên.Uhm, không có việc gì, có thể là nhìn lầm rồi, Diệp An An quay đầu lại, khuôn mặt theo thói quen tươi cười. Rồi lại quay đầu lại nhìn thoáng qua về phía xa xa. Cô cảm giác hình như là có người đang nhìn bọn họ, quen thuộc đến có chút khó hiểu. Thật sự rất giống anh ấy, cô lại lắc đầu, không lẽ là nhớ anh đến mức sinh ảo giác rồi sao?“Em ấy, đúng là có lúc cũng không biết em đang suy nghĩ gì nữa”, Giản Vũ Phong cười, đi đến bên trái người cô, thực cẩn thận thay cô chắn gió, thân thể anh rất cao lớn, gió thổi đều bị chặn lại, rồi lại lướt qua hai bên sườn của anh. Diệp An An nhìn sang bên người mình, nhẹ nhàng mỉm cười.Cô nghĩ, Giản đại ca nhất định sẽ là một người chồng dịu dàng chu đáo, người nào có thể gả cho anh ấy sẽ rất hạnh phúc.“Đang nghĩ gì thế?”, Giản Vũ Phong đột nhiên quay đầu lại, cúi đầu ôn nhu hỏi. Đối với cô, anh từ trước đến nay luôn không bao giờ che dấu sự quan tâm của mình, nhưng không biết rốt cuộc có phải là do anh biểu đạt không rõ ràng hay không mà cô vẫn cố ý lơ là không để ý đến, giữa anh và cô, đến bây giờ vẫn là giậm chân tại chỗ, đến bây giờ cũng không gần lại nhau thêm được bước nào.Diệp An An bỗng nhiên cười, đôi mắt ôn nhu dịu dàng của Giản Vũ Phong vô cùng xinh đẹp, làm cho ngũ quan của anh càng thêm khôi ngô hơn, tuy rằng không phải đặc biệt tuấn mỹ, nhưng cũng mang một nét đẹp đặc biệt của riêng anh.“Em đang nghĩ người nào có thể gả cho Giản đại ca nhất định sẽ rất hạnh phúc”, giọng nói của cô như mang theo vẻ khao khát, kỳ thật cô cũng không nói sai, Giản Vũ Phong nhất định sẽ là một người chồng rất tốt.“Phải không?”, Giản Vũ Phong chỉ cười bất đắc dĩ, trong ánh mắt nông sâu pha lẫn, Diệp An An lại lộ vẻ không hiểu, “thực ra, anh cũng không tốt như lời em nói đâu, hơn nữa cũng không có ai thích anh, em xem, chẳng phải anh không có bạn gái sao?”, anh nới lỏng tay, rồi lại gắt gao nắm chặt bao to trong tay kia.“Sao lại thế chứ?”, Diệp An An cô mới không tin, người đàn ông tốt như Giản Vũ Phong, sao có thể không có cô gái nào thích được chứ, cô quả thật không tin.“Đúng vậy”, Giản Vũ Phong ra vẻ như thật sự mà trả lời, mang theo dụng ý đặc biệt, Diệp An An cũng đoán không ra, “Không ai thích anh, nói anh quá không thú vị, không hiểu lãng mạn gì”, anh tiếp tục nói, lại vụng trộm để ý biểu tình của cô gái bên cạnh.Anh cũng coi như là một người đàn ông chung tình, toàn bộ tâm trí đều đặt trên người Diệp An An, đáng tiếc là người phụ nữ này, trời sinh quá mức trì độn, hơn nữa có lẽ giữa bọn họ đã không thể nữa rồi, cho nên anh cũng không muốn kết hôn sớm như vậy, càng không nghĩ sẽ đi chấp nhận một người phụ nữ khác, anh muốn che chở ột người phụ nữ đã muốn không thuộc về anh, trái tim đã trống rỗng, phải dùng thứ gì để bù đắp vào được đây?!Diệp An An há hốc miệng, lắc đầu, “Giản đại ca lại nói giỡn với em”, cô nhìn sang nơi khác, đột nhiên không muốn nhìn vào ánh mắt chăm chú của anh, luôn có một cảm giác làm cho cô có chút áy náy.
/224
|