chap 17:
Lúc anh về thấy ba mẹ mk đang nói chuyện rôm rả vs 1 ng con gái anh cũng k quan tâm lắm chỉ hỏi cho có thôi
-ba mẹ nhà mk có khách à?-anh lúc này k trông thấy mặt nó vì nó ngồi quay ng lại mà
-khách?...ừ-bà cười đầy ẩn ý. Anh k để ý nụ cười của bà nên cũng coi nó là khách lun, anh vào phòng k thấy nó tìm khắp phòng cũng k thấy, anh thấy lạ thường thì nó sẽ ở trong phòng mà đọc sách sao hôm nay k thấy đâu hay nó chưa về. Anh liền r phòng khách hỏi ba mẹ
-ba mẹ vk con về chưa-anh hỏi đầy lo lắng
-nó về r-bà trả lời mà mắt cứ nhìn chằm chằm vô nó
-vk con đâu r ạ-anh sốt sắng, mắt nhìn xung quanh
-cô ấy đi chơi vs bạn r-nó giả giọng nói thi thoảng còn cười run ng
-chơi? K thể nào suốt ngày cắm đầu vào sách vở thì biết chơi là gì (anh ui sắp đai r mà k biết dám nói xấu trc mặt chị ý)
-con đang nói xấu vk hả-ông Lâm nói thêm vào anh vẫn ngẩng cao đầu ra vẻ ta đây hiểu biết
-đấy k phải là nói xấu mà là nói đúng sự thật-anh vẫn tin chắc rằng mk lun là ng đúng
-điều gì khiến anh nói là cô ấy k biết đi chơi-nó mỉa sao bây h nó lại thấy ghét anh đến z ghét cay ghét đắng cơ (ryo: ô hô hô chị ơi ng ta bảo ghét của nào trời trao của đó đấy.............nó :im và biến đi để im cho ng ta nói chuyện *lườm*)
-ờ thì...tôi thấy....thấy thế...vậy thôi..-anh ấp úng vì đâu có chắc chắn đâu
-vậy thì anh nói sai về tôi rất nhiều r đi điều tra lại đi-nó đứng lên tiến về phía anh, anh sững ng ''vk mk đây sao có tin đc k đây?'', lúc này nhìn nó rất đẹp nhưng có 1 cái gì đó u uất khó nói anh là ng từng trải cũng k thể lí giải nổi nó có quá nhiều thứ mà anh k biết gia đình k biết và ngay cả bạn thân như Ánh cũng k biết.
-hơ hơ thì ra khách mà ba mẹ nói là đây-anh ngượng k noí lên lời (ryo: anh ơi chuẩn bị bia đỡ chưa..................anh: *ngây ngô* làm gì z em.................ryo: chị ý chuẩn bị cho anh lên thớt đấy...anh yên tâm đi em sẽ ủng hộ... .........................anh: cám ơn em đã ủng hộ anh *sụt sùi*.....:...............ryo: ai nó em ủng hộ anh em ủng hộ chị hương cơ mờ anh đừng tưởng bở *cổ vũ* chị cơ chai dzô em ủng hộ chị đến cùng..................anh: sao em ác thế k giúp anh lại còn đứng đó kêu gào cái gì................ryo: *hô to* ai có súng dùng súng ai có dao dùng dao k có dao đứng sau kêu gào cổ vũ................anh: *méo mặt*)
-em thay đổi đột ngột quá anh k nhận ra em lun nhưng mà em đẹp thật đó- anh k biết làm gì quay ra nịnh nó mong rằng nó k giận mk
-có đột nhưng k có ngột
-ừ ừ-anh gật đầu đại cho qua chuyện cười vs nó, ông bà Lâm từ nãy tới h chỉ có ngồi xem chuyện cười miêxn phí mà nhân vật chính k khác lại chíng là con trai và con dâu của mk, 2 ông bà xem thi thoảng lại rung ng lên vài cái do nhịn cười-ba mẹ con về phòng đây -nó xin phép r đi vào trong anh cũng đi theo nó lun. Vẫn như mọi khu nó lấy sách ra đọc anh thấy z cũng cầm theo 1 quyển sách ra ngồi đọc vs nó, nhưng thực chất đâu có đọc đâu có mà ngồi đọc ké của nó ý, anh cảm thấy tự nhiên mk hóa thành nhân vật trong truyện này r vs anh là nhân vật chíng còn nó là nữ chính 2 ng yêu nhau rất nhiều cùng nhau trải qua những khó khăn của cuộc sống, đang tưởng tượng sâu thì nó gấp lun quyển sách lại lườm anh 1 cái, cất sách đi nó lên sân thượng hóng gió. Gió về đêm rất lạnh nó đứng xoa 2 cánh tay thì có 1 cái aó phủ lên ng nó là của anh mặc cho nó, cái aó nhìn thật mảnh mai nhưng sao nó lại cảm thấy ấm đến z chứ. Nó cứ đứng như z nhìn vào k trung, dưới ánh trăng đêm nó thật đẹp nhưng cũng thật mỏng manh giường như chỉ cần chạm vào là nó sẽ biến mất z càng như z anh lại càng muốn bảo vệ nó hơn. Đến bên nó cùng ngắm cuộc sống về đêm vs nó, lần này nó k tránh anh cũng k nói gì 2 dánh ng 1 cao lớn 1 nhỏ bé như hòa vào cũng thiên nhiên chàng trai sẽ lun bảo vệ cho cô gái và hai ng sẽ bên nhau hạnh phúc nhưng có đc như z thật hay k đều dựa vào cả hai tốt đẹp hay bần cùng cũng là do cả 2 tạo nên. Trời về khuya hơn lúc này cơn buồn ngủ ập đến vs nó, hôm nay nó rất dễ ngủ vừa nằm xuống đã ngủ sâu k biết trời trăng gì. Ngày ngày trôi qua cuộc sống của nó vô cùng an nhàn cũng k hề có 1 chút gợn sóng nào cho đến 1 ngày nó tình cờ phát hiện 1 điều vô cùng thú vị.........
/27
|