chẳng mấy chốc đã đến ngày tụi nó đến trường mới học giáo viên chủ nhiệm đã đợi bọn nó ở cửa lớp
-các em lớp mk hôm nay có thêm 2 bạn mới đề nghị nhiệt liệt chào mừng-cả lớp vỗ tay -2 em vào đi
-xin chào mk là Cao Thiên Hương rất vui đc làm quen
-mk là Lâm Nguyệt Ánh mong các bạn giúp đỡ
- thiên hương em ngồi vs bạn minh tuấn còn nguyệt ánh em sẽ ngồi vs ánh tuyết. Hai em mau về chỗ để chuẩn bị cho tiết học, tạm biệt cả lớp nha
-tạm biệt cô-cả lớp đồng thanh. Vì cô Lan dễ tính, tâm lý, hiên lành nên học sinh nào cũng quý cô hết. Nó và Ánh về chỗ ngồi, nó là người trầm tính nên khi lên lớp nó thường ngồi im nghe giảng vì vậy mà Minh Tuấn ngồi cạnh cũng cảm thấy khó chịu, k như Ánh vừa về chỗ đã làm quen luôn bạn mới hai người có vẻ rất ăn ý nên nhanh chóng trở thành bạn thân do đó nên 2 bạn này hay nói chuyện trong giờ và thường xuyên bị nhắc mất trật tự trong giờ. Bình thường vừa trống hết giờ là nó sắp xếp sách vở xuống thư viện ngồi đọc sách đến khi trống vào lớp mới thôi. Nó là người ít nói khi ở chỗ
đông người nên Minh Tuấn nghĩ nó hiền thích chêu chọc nó, nhiều lần nó cũng bỏ qua vì nó k muốn gây nhiều phiền toái, nhưng những trò đuà của càng ngày càng quá đáng. Hôm đó nó đang chuẩn bị xuồng thư viện thì vừa bước đc 1 bước đã ngã dấp dúi nó biết trò đùa này là của hắn liền đứng dậy:
-cậu quá đáng vừa thôi...sức chịu đựng của con ng ai cũg có hạn cả câụ làm cái gì cũng vừa vừa phai phải thôi...-nó quát thẳng vào mặt hắn mội ng trog lớp nhìn nó như sinh vật lạ vì rất ít ng dám động vào hắn nếu dây vào k bít sẽ lãnh hậu quả gì, hôm nay lại có 1 cô bạn mới to gan lớn mật dám chửi hắn k biết sẽ ra sao đây
- Hương mày làm cái gì z đi thôi-Ánh kéo nó đi kẻo lại xảy ra chuyện khác nữa, nó đi mà mắt vẫn quay lại lườm hắn như muốn ăn tươi nuốt sống đổi lại hắn vẫn ung dung nhìn trời huýt sáo làm nó càng tức hơn. Hôm đó nó xuống căn teen ăn trưa vs Ánh và Tuyết:
-2bạn ăn gì để mk đi lấy-Tuyết nhanh nhảu
-mk ăn hambơgơ, mì sợi, 1 cốc nc cam-Ánh nói trc
-mk ăn ham bơ gơ, 1 cốc coca-nó nói phần ăn của mk
-ừ 2 bạn đợi mk 1 lát-nói rồi Tuyết chạy đi nó và Ánh ngồi nói chuyện vui vẻ thì hắn đi tới
-hôm nay lại gặp lại KẺ THù ở đây sao-hắn cố nhấn mạnh 2 chữ ''kẻ thù'' làm nó nge phải ngoáy tai vài lầm
-bạn gì ơi có cắn bậy thì ra chỗ khác đừng đứng ở đây ô nhiễm lắm-nó nói mà mắt k nhìn hắn mà nhìn Tuyết đang đi tới
-cô...-hắn tức nghẹn họng bỏ đi-đồ ăn tơí r đây mau ăn đi
- Tuyết đặt đồ ăn xuống bàn-à mk ra đây 1 lát 2 ng cứ ăn đi nha-nó cầm cốc coca vừa đi vừa uống BỘP...nó bị người ta gạt chân thế là cả ng bây h đang an toạ dưới đất còn cốc coca đang nằm gọn trên người hắn
-A...-nó khẽ kêu lên
-cô đi đứng kiểu gì vậy hả-hắn quát lên
-cô có biết bộ quần áo này rất đắt tiền k
-tôi..tôi xin lỗi-nó rối rít
-cô tưởng xin lỗi là xong sao mau đền trả tôi bộ khác-nhưng tôi đâu biết mua ở đâu vs lại tôi k có tiền-mắt nó ngân ngấn nc
-tôi k cần biêt cô làm cách nnào chỉ cần trả tôi bộ khác là đc-nó nhìn quanh thấy 1 số bạn trong lớp mk nó liên chạy lại vay nhưng k ai cho vay cả vì mỗi lần định móc tiền ra là bị hắn trừng mắt nên lại thôi chỉ nói''xl mk k có''. ánh nhìn nó mà thương thay cho nó k giúp gì đc cho nó.
-các em lớp mk hôm nay có thêm 2 bạn mới đề nghị nhiệt liệt chào mừng-cả lớp vỗ tay -2 em vào đi
-xin chào mk là Cao Thiên Hương rất vui đc làm quen
-mk là Lâm Nguyệt Ánh mong các bạn giúp đỡ
- thiên hương em ngồi vs bạn minh tuấn còn nguyệt ánh em sẽ ngồi vs ánh tuyết. Hai em mau về chỗ để chuẩn bị cho tiết học, tạm biệt cả lớp nha
-tạm biệt cô-cả lớp đồng thanh. Vì cô Lan dễ tính, tâm lý, hiên lành nên học sinh nào cũng quý cô hết. Nó và Ánh về chỗ ngồi, nó là người trầm tính nên khi lên lớp nó thường ngồi im nghe giảng vì vậy mà Minh Tuấn ngồi cạnh cũng cảm thấy khó chịu, k như Ánh vừa về chỗ đã làm quen luôn bạn mới hai người có vẻ rất ăn ý nên nhanh chóng trở thành bạn thân do đó nên 2 bạn này hay nói chuyện trong giờ và thường xuyên bị nhắc mất trật tự trong giờ. Bình thường vừa trống hết giờ là nó sắp xếp sách vở xuống thư viện ngồi đọc sách đến khi trống vào lớp mới thôi. Nó là người ít nói khi ở chỗ
đông người nên Minh Tuấn nghĩ nó hiền thích chêu chọc nó, nhiều lần nó cũng bỏ qua vì nó k muốn gây nhiều phiền toái, nhưng những trò đuà của càng ngày càng quá đáng. Hôm đó nó đang chuẩn bị xuồng thư viện thì vừa bước đc 1 bước đã ngã dấp dúi nó biết trò đùa này là của hắn liền đứng dậy:
-cậu quá đáng vừa thôi...sức chịu đựng của con ng ai cũg có hạn cả câụ làm cái gì cũng vừa vừa phai phải thôi...-nó quát thẳng vào mặt hắn mội ng trog lớp nhìn nó như sinh vật lạ vì rất ít ng dám động vào hắn nếu dây vào k bít sẽ lãnh hậu quả gì, hôm nay lại có 1 cô bạn mới to gan lớn mật dám chửi hắn k biết sẽ ra sao đây
- Hương mày làm cái gì z đi thôi-Ánh kéo nó đi kẻo lại xảy ra chuyện khác nữa, nó đi mà mắt vẫn quay lại lườm hắn như muốn ăn tươi nuốt sống đổi lại hắn vẫn ung dung nhìn trời huýt sáo làm nó càng tức hơn. Hôm đó nó xuống căn teen ăn trưa vs Ánh và Tuyết:
-2bạn ăn gì để mk đi lấy-Tuyết nhanh nhảu
-mk ăn hambơgơ, mì sợi, 1 cốc nc cam-Ánh nói trc
-mk ăn ham bơ gơ, 1 cốc coca-nó nói phần ăn của mk
-ừ 2 bạn đợi mk 1 lát-nói rồi Tuyết chạy đi nó và Ánh ngồi nói chuyện vui vẻ thì hắn đi tới
-hôm nay lại gặp lại KẺ THù ở đây sao-hắn cố nhấn mạnh 2 chữ ''kẻ thù'' làm nó nge phải ngoáy tai vài lầm
-bạn gì ơi có cắn bậy thì ra chỗ khác đừng đứng ở đây ô nhiễm lắm-nó nói mà mắt k nhìn hắn mà nhìn Tuyết đang đi tới
-cô...-hắn tức nghẹn họng bỏ đi-đồ ăn tơí r đây mau ăn đi
- Tuyết đặt đồ ăn xuống bàn-à mk ra đây 1 lát 2 ng cứ ăn đi nha-nó cầm cốc coca vừa đi vừa uống BỘP...nó bị người ta gạt chân thế là cả ng bây h đang an toạ dưới đất còn cốc coca đang nằm gọn trên người hắn
-A...-nó khẽ kêu lên
-cô đi đứng kiểu gì vậy hả-hắn quát lên
-cô có biết bộ quần áo này rất đắt tiền k
-tôi..tôi xin lỗi-nó rối rít
-cô tưởng xin lỗi là xong sao mau đền trả tôi bộ khác-nhưng tôi đâu biết mua ở đâu vs lại tôi k có tiền-mắt nó ngân ngấn nc
-tôi k cần biêt cô làm cách nnào chỉ cần trả tôi bộ khác là đc-nó nhìn quanh thấy 1 số bạn trong lớp mk nó liên chạy lại vay nhưng k ai cho vay cả vì mỗi lần định móc tiền ra là bị hắn trừng mắt nên lại thôi chỉ nói''xl mk k có''. ánh nhìn nó mà thương thay cho nó k giúp gì đc cho nó.
/27
|