Chap 5
Hàng ngày sáng nó làm đò ăn sáng cho hắn xong r mới tới trường đến tối về thì phải lau dọn nhà cửa tới khuya mới xong nhưng k ngày nào nó bỏ công việc đọc tiểu thuyết của mk. đêm hôm đó hắn dậy xuống lầu uống nước thấy đèn trong phòng nó vẫn sáng hắn định vào xem sao nhưng lại nghĩ đến cái hợp đồng ''k đc xen vào chuyện đòi tư của tôi'' nên thôi. Nhiều lần hắn thấy rằng cứ đến 2-3h sáng mới tắt điện. Hắn thấy lạ lùng khi sáng nào nó cũng dậy sớm và đi học trước-cô gái này thật lạ k hiểu cô ta là cái thể loại gì nữa mà 1 ngày chỉ có ngủ 3 tiếng nếu là mk chắc chết luôn r-hắn lẩm bẩm 1 mk.
Nó đến lớp sớm nhất thấy chưa có ai nó lại xuống thư viện đọc sách lần này nó mượn đc 1 cuốn sách lạ mải đọc quá quên luôn cả giờ vào lớp cũng may có cô quản thư viện nhắc nó mới sực nhớ ra chạy vội về lớp, thấy nó Ánh chạy ra hỏi
-mày đi đâu bây h mới tới biêt tao lo cho mày lắm k-Ánh vẻ mặt lo lắng
-tao dưới thư viện mày cũng bit r còn gì-nó dơ quyển sách mới mưọn lên cho Ánh nhìn
-tao nghĩ cái tật mê sách của mày nên bỏ bớt đi nếu k chết vì sách đấy con ạ
-cái mồm ..tao mà chết đảm bảo tao mang mày theo
-mày dám...
-tại sao k???-nó ngước mặt lên
-hừ..k nói chuyện vs mày nữa-Ánh bỏ đi nó chỉ mỉm cười đi về chỗ Một tuần trôi qua cuối cùng thì ngày chủ nhật cũng tới nó tung tăng về nhà vừa vào người chưa thấy đã thấy tiếng
-ba mẹ con về r-nó chạy vào nhà thấy có nhiều ng chợt nhận ra hành động quá lố của mk-con chào bác-nó lễ phép
-đây là con của anh chi sao-ng phụ nữ nó
i-đúng z đây là con gái tôi-ba nó cười hiền nhìn nó
-ba ai z- nó hỏi
-đây là ba mẹ chồng tương lai của con-mẹ nó nói
-sao cơ-nó trợn mắt-k thể nào con sẽ k lấy chồng ở cái tuổi này đâu con còn nhiều mơ ước lắm
-con gái k sao đâu con vẫn đi học vẫn có quyền mơ ước k ai cản con cả-mẹ nó nịnh-k bao giờ-nó dứt khoát
-con dâu con yên tâm con vẫn đc làm những gì mk thích k ai cản con đâu-mẹ chồng tương lai của nó an ủi nó
-k -nó vẫn trả lời bằng 1 từ dứt khoát
-những điều ba làm cho con đều muốn tốt cho con ..con
đừng phản đối và cũng đừng nói gì cả-ba nó nhìn nó
-con....-nó k thể nói lên lời ba nó là người thế nào nó
hiểu rất rõ-ba à....con k muốn đâu...-nó giở trò ăn vạ cứng k đc thì phải mềm-ba ơi...ba à....đừng để con đi lấy chồng mà....ba...mẹ....xin hai ng đó...
-ta đã quyết thì con đừng cãi lại-ba nó cương quyết
-baaaaaaa......-nó đứng nhìn mọi người bàn tán về lễ cưới mà lòng nặng trĩu, nó nghĩ ''tại sao mk lại sống trong địa ngục z?? Có nơi nào tốt hơn k??? Ông trời ơi !!'' Ba mẹ chồng tương lai của nó ra về nó cũng xin phép về nhà hắn.
Tối đó nó k làm việc ra hồn : nấu canh thì như chè kho, nấu cơm thì quên k ấn, rửa chến thì chến vỡ, đụng cái gì là đổ bể cái đó.đs vs nó hôm nay là 1 ngày k tốt lành, nó cũng k đọc tiểu thuyết như mọi khi mà đi ngủ. Hắn thấy lạ nhưng cũng giúp gì đc.
Hôm sau nó đi học muộn hơn mọi ngày nhìn nó phờ phạc đi trông thấy bởi vì nó mất ngủ cả đêm mặc dù nó đi ngủ rất sớm. Thêm 1 ngày nữa nó đến trường mà k học. Nó đang ngủ gục trên bàn thì có loa thông báo''học sinh Cao Thiên Hương lớp 11A2 lên phòng hiệu trưởng có người gặp''. Nó giật mk tỉnh dậy lững thững bước đi mà k biết rằng mọi người đang
nhìn mk chằm chằm.
/27
|