Edit: Eirlys
Mấy giây sau, âm thanh tuyên cáo lan truyền khắp tứ phía, bên ngoài điện, phi tần, hoàng tử, công chúa, quan lại tràn vào như thủy triều,tiếng khóc lóc, kêu gào phát ra liên tục không ngừng.
“Yêu nữ! tiện nhân! Chính ngươi hại chết hoàng thượng! Hoàng thượng nhất định bị ngươi rủa chết!”
Thừa dịp rối loạn, một phụ nữ trong trang phục gấm vóc, đầu đội trang sức quý giá xông lên trên, liều mạng túm tóc Nam Cung Xuân Yến.
Nàng nhất thời sững sờ, không hề phòng bị, da đầu bị kéo đau buốt, nước mắt thiếu chút nữa chảy ra.
” Hoàng hậu nương nương!”
Thu Dung sợ hãi kêu lên, nhanh chóng xông lên kéo tay người phụ nữ ra. Nhưng ả liều chết nắm tóc của nàng, nhất định không buông tay.
Giằng co như vậy làm thân thể đau đớn, khiến cho nàng đang ở trong trạng thái chấn động vì hoàng đế qua đời, bỗng tỉnh lại.
Không chút do dự, nàng vươn hai tay, nắm cổ tay kẻ đang kéo tóc mình, vừa ngắt một cái –
“A –”
Sau một tiếng thét chói tai, đau đớn của nàng biến mất, Thu Dung nắm thời cơ, xông lên che ở trước mặt nàng, đẩy người phụ nử nổi điên ra. Ả lảo đảo vài bước, sau đó té xuống đất .
“Hoàng hậu nương nương!” người hầu vội vàng vây quanh Nam Cung Xuân Yến tầng tầng lớp lớp, ngăn giữa nàng và người phụ nữ một khoảng cách an toàn.
Ả còn chưa từ bỏ ý định, còn muốn nhào lên tấn công.
Nàng lạnh lùng nhìn ả bị người hầu đè lại, không thể động đậy, chỉ có thể trổ tài miệng lưỡi, kết quả không khỏi kéo đến một đám người vây quanh xem náo nhiệt, tình cảnh có thể nói là náo nhiệt vô cùng. Đến nước này, ngược lại làm cho Nam Cung Xuân Yến ổn định lại tâm trạng, liếc nhìn đại điện hỗn loạn, lấy hết hơi sức, quát lớn: “Im lặng!”
Lời nói của nàng lập tức có hiệu quả. Người đang nhiễu loạn – tiếng nói kẹt lại trong cổ họng nói không ra, người đang khóc to – nước mắt ngưng tại hốc mắt, nhất định không dám chảy xuống. Tất cả mọi người ngừng hành động, đồng loạt quay đầu nhìn về phía nàng.
Nam Cung Xuân Yến nhìn đám đông bốn phía, hít sâu một hơi, lạnh lùng nói : “Chắc hẳn hoàng thượng trước khi lâm chung đối với mọi người đã có an bài thích đáng, vậy mau chóng chiếu theo ý chỉ của hoàng thượng mà làm đi! “
Ánh mắt chuyển hướng tới đám thị vệ đang canh giữ ngoài cửa, lớn tiếng nói “Người đâu, mang chư vị nương nương, hoàng tử, công chúa đưa đến chỗ bọn họ đã được an bài!”
“Rõ” Một nhóm lớn Ngự lâm quân tiến vào phong tỏa nội điện, động tác nhanh gọn, mang đi một đám người đang kêu khóc, giãy dụa không ngừng. Nàng đoán là Lão bất tử kia sớm đoán sẽ có một màn như vậy, nên trước đó đã có chuẩn bị tốt.
“Yêu phụ!Tiện nhân! Bổn cung phải giết ngươi! Bổn cung nên báo thù cho hoàng thượng! Bổn cung phải trừ hại cho dân! Ngươi không chết tử tế được!” Người phụ nữ bị kéo đi lớn tiếng kêu gào, tiếng thét chói tai không ngừng đập vào tai của Nam Cung Xuân Yến.
Không chết tử tế được? Nàng cười lạnh. Hiện tại nàng rất muốn chết! Có ai tốt bụng lại đây giúp đỡ, một đao giết nàng đi?
“Xin hoàng hậu nương ngàn vạn lần bảo trọng thân thể, không nên đau buồn quá độ, sau này Phượng Tường vương triều phải dựa vào ngài “
Không biết lúc nào, Phúc công công đã đi tới bên người nàng, cung kính nói, trong thanh âm pha lẫn nghẹn ngào.
Dựa vào nàng? Dựa vào nàng ư ? Nàng chỉ là một cô gái nhỏ, có thể có bản lĩnh gì? Nam Cung Xuân Yến cười khổ.
” Ta…”
Vừa định mở miệng, bỗng nghe ngoài điện truyền đến một hồi huyên náo–
“Không tốt, Thập lục hoàng tử kiệt sức té xỉu!”
Mấy giây sau, âm thanh tuyên cáo lan truyền khắp tứ phía, bên ngoài điện, phi tần, hoàng tử, công chúa, quan lại tràn vào như thủy triều,tiếng khóc lóc, kêu gào phát ra liên tục không ngừng.
“Yêu nữ! tiện nhân! Chính ngươi hại chết hoàng thượng! Hoàng thượng nhất định bị ngươi rủa chết!”
Thừa dịp rối loạn, một phụ nữ trong trang phục gấm vóc, đầu đội trang sức quý giá xông lên trên, liều mạng túm tóc Nam Cung Xuân Yến.
Nàng nhất thời sững sờ, không hề phòng bị, da đầu bị kéo đau buốt, nước mắt thiếu chút nữa chảy ra.
” Hoàng hậu nương nương!”
Thu Dung sợ hãi kêu lên, nhanh chóng xông lên kéo tay người phụ nữ ra. Nhưng ả liều chết nắm tóc của nàng, nhất định không buông tay.
Giằng co như vậy làm thân thể đau đớn, khiến cho nàng đang ở trong trạng thái chấn động vì hoàng đế qua đời, bỗng tỉnh lại.
Không chút do dự, nàng vươn hai tay, nắm cổ tay kẻ đang kéo tóc mình, vừa ngắt một cái –
“A –”
Sau một tiếng thét chói tai, đau đớn của nàng biến mất, Thu Dung nắm thời cơ, xông lên che ở trước mặt nàng, đẩy người phụ nử nổi điên ra. Ả lảo đảo vài bước, sau đó té xuống đất .
“Hoàng hậu nương nương!” người hầu vội vàng vây quanh Nam Cung Xuân Yến tầng tầng lớp lớp, ngăn giữa nàng và người phụ nữ một khoảng cách an toàn.
Ả còn chưa từ bỏ ý định, còn muốn nhào lên tấn công.
Nàng lạnh lùng nhìn ả bị người hầu đè lại, không thể động đậy, chỉ có thể trổ tài miệng lưỡi, kết quả không khỏi kéo đến một đám người vây quanh xem náo nhiệt, tình cảnh có thể nói là náo nhiệt vô cùng. Đến nước này, ngược lại làm cho Nam Cung Xuân Yến ổn định lại tâm trạng, liếc nhìn đại điện hỗn loạn, lấy hết hơi sức, quát lớn: “Im lặng!”
Lời nói của nàng lập tức có hiệu quả. Người đang nhiễu loạn – tiếng nói kẹt lại trong cổ họng nói không ra, người đang khóc to – nước mắt ngưng tại hốc mắt, nhất định không dám chảy xuống. Tất cả mọi người ngừng hành động, đồng loạt quay đầu nhìn về phía nàng.
Nam Cung Xuân Yến nhìn đám đông bốn phía, hít sâu một hơi, lạnh lùng nói : “Chắc hẳn hoàng thượng trước khi lâm chung đối với mọi người đã có an bài thích đáng, vậy mau chóng chiếu theo ý chỉ của hoàng thượng mà làm đi! “
Ánh mắt chuyển hướng tới đám thị vệ đang canh giữ ngoài cửa, lớn tiếng nói “Người đâu, mang chư vị nương nương, hoàng tử, công chúa đưa đến chỗ bọn họ đã được an bài!”
“Rõ” Một nhóm lớn Ngự lâm quân tiến vào phong tỏa nội điện, động tác nhanh gọn, mang đi một đám người đang kêu khóc, giãy dụa không ngừng. Nàng đoán là Lão bất tử kia sớm đoán sẽ có một màn như vậy, nên trước đó đã có chuẩn bị tốt.
“Yêu phụ!Tiện nhân! Bổn cung phải giết ngươi! Bổn cung nên báo thù cho hoàng thượng! Bổn cung phải trừ hại cho dân! Ngươi không chết tử tế được!” Người phụ nữ bị kéo đi lớn tiếng kêu gào, tiếng thét chói tai không ngừng đập vào tai của Nam Cung Xuân Yến.
Không chết tử tế được? Nàng cười lạnh. Hiện tại nàng rất muốn chết! Có ai tốt bụng lại đây giúp đỡ, một đao giết nàng đi?
“Xin hoàng hậu nương ngàn vạn lần bảo trọng thân thể, không nên đau buồn quá độ, sau này Phượng Tường vương triều phải dựa vào ngài “
Không biết lúc nào, Phúc công công đã đi tới bên người nàng, cung kính nói, trong thanh âm pha lẫn nghẹn ngào.
Dựa vào nàng? Dựa vào nàng ư ? Nàng chỉ là một cô gái nhỏ, có thể có bản lĩnh gì? Nam Cung Xuân Yến cười khổ.
” Ta…”
Vừa định mở miệng, bỗng nghe ngoài điện truyền đến một hồi huyên náo–
“Không tốt, Thập lục hoàng tử kiệt sức té xỉu!”
/118
|