Edit: Muỗi VoveĐêm khuya, Thủy Vân cung.Một bóng người màu trắng, ở trong vườn hoa chợt lóe, rồi biến mất trong bóng đêm.Trong góc khuất, một bạch y nữ tử, đang lẳng lặng đứng trước một gian phòng cũ nát, ngơ ngác nhìn ngọn đèn xa xa một cách xuất thần.Bỗng nhiên một bóng người vọt ra, bạch y nữ tử còn chưa kịp phản ứng, đã bị người kia điểm huyệt, sau đó cả người tê liệt ngã xuống mặt đất.Nương theo ánh trăng mỏng manh, có thể thấy được, người tới một thân áo trắng, dung mạo tuấn mỹ, đúng là Du Hàn, chỉ thấy hắn nhẹ nhàng đem bạch y nữ tử đang hôn mê kéo ra sau thân cây, sau đó đi vào gian phòng cũ nát.Trong phòng chỉ đốt một ngọn đèn, ở góc tường chất đầy củi đốt, Yến Đào bị trói chặt tay chân, rúc vài trong góc, nàng hai mắt hơi nhắm, giống như đã ngủ say.Bỗng nhiên, cửa gỗ bị đẩy ra, phát ra tiếng động, Yến Đào giật mình mở to hai mắt, nhìn người trước mặt mình, không ngạc nhiên nói:“Là ngươi?”Du Hàn lạnh lùng nhìn nàng, thanh âm rét lạnh nói:“Ngươi hôm nay xông vào Thủy Vân cung, rốt cuộc có mục đích gì?”Yến Đào lẳng lặng nhìn Du Hàn, đột nhiên mỉm cười, mỉa mai nói:“Du hộ pháp, ngươi thật sự lo lắng ta đối với Thủy Vân cung có mục đích khác sao? Hay là, điều ngươi lo lắng căn bản không phải là cái này? Mà là sợ hãi cung chủ nhớ lại chuyện quá khứ?”Du Hàn sắc mặt đại biến, hắn tức giận bóp lấy cổ Yến Đào, lạnh giọng nói:“Lời này của ngươi là có ý gì?”Yến Đào chớp mắt nhìn Du Hàn, trong mắt không có một tia sợ hãi, châm chọc nói:“Du hộ pháp là người thông minh, như thế nào lại nghe không hiểu ý tứ trong lời nói của Yến Đào? Ngày mai không phải là ngày cung chủ và Du hộ pháp thành thân sao? Du hộ pháp làm sao có thể rảnh rỗi, xuất hiện ở đây giờ này? Chẳng lẽ sợ không may gặp rủi ro, việc hôn nhân sẽ không thành được?”Sắc mặt Du Hàn tái nhợt, nắm lấy cổ tay Yến Đào, mạnh tay siết chặt, lạnh lùng thốt:“Rủi ro? Xem ra ngươi biết không ít, Yến Đào, ngươi là người thông minh, nếu không phải, cung chủ cũng sẽ không coi trọng ngươi, đáng tiếc, ngươi hôm nay lại làm ra những chuyện hồ đồ như thế! Ngươi cho là, ngươi trở lại Thủy Vân cung, ta sẽ để cho ngươi sống sót sao?”Yến Đào sắc mặt không thay đổi, nàng nhìn Du Hàn, lạnh lùng nói:“Ngươi muốn giết ta?”Du Hàn không nói gì, cả người hắn tản mát ra sát khí, Yến Đào nói đúng, hắn đêm khuya đến đây, chứng thật là là muốn giết Yến Đào.Yến Đào bỗng nhiên cất tiếng cười to, nàng giãy dụa, hai mắt gắt gao nhìn thẳng Du Hàn, nói:“Ngươi vội vã giết ta, là vì đứa nhỏ trong bụng cung chủ căn bản không phải là của ngươi, đúng không? Nếu ta đoán không sai, hài tử kia, là của Tử Dạ! Du Hàn a Du Hàn, không thể tưởng được, ngươi cũng là một tiểu nhân giậu đổ bình leo! Vì muốn có được cung chủ, cư nhiên không tiếc nói mình là phụ thân của đứa nhỏ, hahaha…”Du Hàn tức giận đem Yến Đào đẩy ngã trên mặt đất, trên trán nổi đầy gân xanh, hai mắt tràn đầy sát khí, lời của Yến Đào,…chợt nói trúng chỗ sâu trong nội tâm hắn, hắn bỗng nhiên lấy trong ngực ra một bình sứ màu trắng, trong mắt sát ý càng đậm.Yến Đào ho nhẹ mấy tiếng, trào phúng nhìn Du Hàn, bỗng nhiên điên cuồng mà cười:“Du Hàn, ta phát hiện, kỳ thực ngươi và ta căn bản là cùng một loại người, ngươi ngoài mặt tuy rằng thanh cao, nhưng là, trong người chảy dòng máu đê tiện hèn hạ! Ngươi biết rõ, người cung chủ yêu không phải là ngươi, nhưng lại dùng thủ đoạn hèn hạ bức cung chủ đáp ứng cùng ngươi thành thân, chẳng lẽ, ngươi không nghĩ tới, một ngày nào đó, cung chủ sẽ phát hiện ra chân tướng sao? Đến lúc đó, nếu cung chủ phát hiện phụ thân của đứa nhỏ là một người khác, nàng sẽ phản ứng như thế nào? Khi nàng biết, nàng bị người thân tín nhất của mình lừa dối, nàng sẽ ra sao? Nàng nhất định sẽ sống không bằng chết, thống khổ đến chết, đúng không? Haha…”Du Hàn sắc mặt ngày càng âm trầm, gương mặt tuấn mỹ bởi vì phẫn nộ mà có chút vặn vẹo, nặng nề cho Yến Đào một cái tát, tức giận quát:“Câm miệng!”Yến Đào bị hắn đánh ngã xuống đất, một cỗ máu tươi chậm rãi theo khóe miệng chảy xuống, nàng giãy dụa, nôn ra máu, nhìn Du Hàn, trào phúng nói:“Như thế nào? Thẹn quá hóa giận sao? Hay là, ta vừa vặn nói trúng chỗ đau của ngươi? Haha..Du Hàn, ngươi vẫn không thừa nhận những lời ta nói là sự thật sao? Kỳ thật, ta căn bản không nghĩ vạch trần ngươi, ngươi cần gì phải như vậy vội vã giết ta? Có lẽ, ta còn có thể giúp ngươi!”Du Hàn khinh thường liếc mắt nhìn Yến Đào, châm chọc nói:“Giúp ta? Ngươi nói thật dễ nghe, ngươi nghĩ rằng ta không biết mục đích của ngươi? Ngươi yêu Ứng vương, không phải sao? Ngươi vì muốn có được Ứng vương, không tiếc dịch dung thành bộ dáng cung chủ, cùng Ứng vương rời khỏi kinh thành, như thế nào? Nhanh như vậy liền bại lộ thân phận sao? Ngươi vì hắn, không tiếc phản bội Thủy Vân cung, phản bội cung chủ, lại bị hắn không chút do dự vứt bỏ, haha…Yến Đào a Yến Đào, ngươi cho là ngươi so với ta tốt hơn sao?”//Đúng thật là cùng một loại người, ngay cả lời nói cũng không khác là mấy…hừm//Yến Đào sắc mặt cực kỳ khó coi, nàng trầm mặc một hồi, lạnh lùng nói:“Đúng, ta yêu hắn, vì hắn, ta thậm chí không tiếc vứt bỏ hết thảy!”Nói tới đây, Yến Đào dừng một chút, hai mắt nhìn Du Hàn nói:“Chuyện quá khứ, ta không muốn nhắc lại, như ngươi nghĩ lấy cung chủ, ta tuyệt đối sẽ không phá hư, hơn nữa, ta còn sẽ giúp ngươi! Có lời nói của ta, tin tưởng cung chủ sẽ đối với ngươi càng thêm tin tưởng. Bất quá, ta có một điều kiện, chính là, lưu ta ở lại Thủy Vân cung!”//Một âm mưu mới của Yến Đào đây, ta tò mò Yến Đào sẽ phá hư mọi chuyện như thế nào?//Du Hàn trong mắt hiện lên một tia quang mang, lạnh lùng thốt:“Ta dựa vào cái gì mà nên tin tưởng ngươi? Ta giết ngươi, chẳng phải là xong sao?”Yến Đào khẽ cười một tiếng, nói:“Giết ta, ít nhiều sẽ khiến cung chủ nghi ngờ, cung chủ thông minh như vậy, biết được ta bị ngươi giết ở chỗ này, nhất định sẽ hoài nghi, ngươi làm việc luôn luôn cẩn thận, như thế nào lại nghĩ không ra đạo lý này? Ngươi muốn giết ta, chẳng qua là vì bất đắc dĩ, nếu có thể, ngươi căn bản sẽ không nghĩ đến làm ra việc ngu xuẩn này, phải không, Du hộ pháp?”
/256
|