*Phụt*
Máu sắc ám lam lại hiện ra, bên hông Khắc La Tắc Nhĩ để lại vệt máu dài. Ngoại linh lực ma thần tuy mạnh nhưng đối diện công kích vũ khí cấp sử thi, lực phòng ngự không đủ bảo vệ chính chúng.
Nhưng tuy Khắc La Tắc Nhĩ đã trúng đòn, vẫn an toàn lùi ra sau, tám phân thân khác xông lên, mỗi cái hình dạng giống hệt nhau, hỗn hợp với thực thể Khắc La Tắc Nhĩ rồi lại nhanh chóng tách ra.
Long Hạo Thần híp mắt, khẽ hừ. Hắn đột nhiên nhắm mắt lại, tay phải Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán làm ra động tác vung lên, một điểm sáng đỏ tựa như có mắt bay ra. Cùng lúc đó, một luồng sáng vàng bỗng bay tới sau lưng Long Hạo Thần, ánh vàng liên kết với hắn. Một luồng sáng trắng thì bắn ra đuổi theo điểm sáng đỏ bay hướng chín Động Sát Ma Thần Khắc La Tắc Nhĩ.
"Ngươi quên kỵ sĩ có kỹ năng kêu Tỏa Định. Ngươi cũng quên kỵ sĩ có một loại linh lô gọi là Thánh Dẫn." Giọng Long Hạo Thần quanh quẩn trong tầng một Tháp Vĩnh Hằng.
Điểm sáng đỏ rất nhanh rơi vào người Khắc La Tắc Nhĩ, ngay sau đó, luồng sáng trắng trở thành cầu nối liên tiếp gã và Long Hạo Thần.
Chân phải giẫm đất, Long Hạo Thần lần nữa phóng lên, trên gười hắn lóe tầng sáng đỏ chói.
Hắn cảm giác được thời gian mình dung hợp với Hạo Nguyệt đang nhanh chóng trôi quá, số lần công kích ở trạng thái mạnh nhất đã không còn nhiều. Hắn nhất định phải trong thời gian ngắn nhất đánh chết đối thủ, nếu không thì thật chỉ có thể nghĩ cách trốn.
Hy sinh. Đã lâu rồi Long Hạo Thần chưa dùng kỹ năng này, lần này rốt cuộc cũng sử dụng.
Cùng là kỹ năng hy sinh, nhưng Long Hạo Thần kinh ngạc phát hiện lần này tăng phúc mạnh hơn mấy lúc trước nhiều. Đây là bởi vì ngoại linh lực và nội linh lực của hắn tăng cao. Thân thể chịu đựng càng nhiều, tiềm lực Thần Quyến Giả càng mạnh, kỹ năng hy sinh kích phát ra hiệu quả càng lớn.
Mũi Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán và Lam Vũ, Quang Phù Dung đều phát ra hai kiếm phong, linh cương ngưng tụ thoạt nhìn không khác gì bản thể thanh kiếm. Linh lực khủng bố khiến hai thần kiếm phát ra tiếng ù ù khe khẽ.
Tiếng rồng ngâm lảnh lót phát ra từ người Long Hạo Thần. Hắn không thèm để ý tám phân thân khác, bay thẳng tới bản thể Khắc La Tắc Nhĩ bị tỏa định.
Rồng vàng lao ra, hai thần kiếm tựa như hai ánh sáng rồng chói mắt, chính là kỹ năng Thăng Long Kích của Trừng Giới kỵ sĩ.
Mắt thấy Thăng Long Kích sắp đánh trúng Khắc La Tắc Nhĩ, chín cái bóng Khắc La Tắc Nhĩ đột nhiên vặn vẹo. Ngay sau đó Thăng Long Kích bị Thánh Dẫn Linh Lô và Tỏa Định kéo đột nhiên quay đầu đụng vào một cái bóng bên cạnh.
*Oành!*
Chín bóng dáng hợp thành một, Khắc La Tắc Nhĩ lảo đảo lùi ra sau. Tuy tám phân thân không đánh lừa được Long Hạo Thần, nhưng giây cuối gã nhanh chóng di chuyển bản thể, khiến công kích của Long Hạo Thần tạm thời bị ức chế. Nhưng dù là vậy, Long Hạo Thần trong trạng thái hy sinh có lực công kích quá mạnh. Các loại tăng phúc chồng chất cùng một chỗ, chỉ có thể dùng hai chữ khủng bố hình dung.
May mắn lúc này cánh tay trái của Khắc La Tắc Nhĩ đã hồi phục lại. Tuy so tay phải thì còn hơi cứng nhưng đỡ hơn chiến đấu với Long Hạo Thần bằng một tay.
Xông lên, đột kích, Long Hạo Thần chớp mắt bộc phát thế công. Càng lĩnh ngộ kiếm ý sâu, bây giờ hắn đã có thể dung nhập kiếm ý vào kỹ năng. Trong trạng thái hai thanh kiếm dốc hết sức, uy lực kỹ năng nào cũng cực kỳ khủng khiếp.
Song kiếm Diệu Nhật Trảm, một da cam một xanh biếc, hai mặt trời cùng xuất hiện giữa không trung, nhanh chóng bắn hướng Khắc La Tắc Nhĩ.
Khắc La Tắc Nhĩ mạnh giơ đôi trường đao, ánh sáng ám lam hỗn hợp linh lực hắc ám bùng phát, một tầng sáng ám lam dày như tấm chắn dâng lên theo trường đao.
*Oành, oành!*
Hai tiếng chấn điếc tai, Khắc La Tắc Nhĩ tựa như bị điện giật lùi về sau, ánh sáng đen vỡ nát, đôi trường đao bị hõm một lỗ to. Kiếm ý linh lực không gì sánh được khiến trên người gã trùm một tầng sáng xanh ngọc và da cam.
Khắc La Tắc Nhĩ ngửa đầu, hướng Long Hạo Thần phun ra ngụm máu ám lam. Máu hỗn hợp linh lực màu da cam và xanh ngọc, trên không trung phát ra một chuỗi phập phập.
Dùng cách hộc máu phun ra kiếm ý của Long Hạo Thần để hóa giải lực phá hoại, có thể thấy kiếm ý thực tế đã xâm nhập vào người Khắc La Tắc Nhĩ.
Long Hạo Thần không tha người, thân hình màu tím vàng dán sát đất xông hướng Khắc La Tắc Nhĩ. Song kiếm cùng vung lên Diệt Ma Thiểm, vô số bóng sáng bao trùm hướng Khắc La Tắc Nhĩ.
Lúc này sắc mặt Khắc La Tắc Nhĩ đã trắng bệch, chợt quát một tiếng, bỗng ngồi xổm xuống. Ngay sau đó, một tầng sáng đen bỗng từ trán gã lan ra bao trùm cả người tựa như trái trứng to.
Trong một chuỗi tiếng vù vù chói tai, quả trứng to chợt biến thành thủng lỗ chỗ. Nhưng xuất hiện hình ảnh kỳ lạ. Trứng đột nhiên cũng bắn ra một bóng sáng, trứng vỡ ra, Khắc La Tắc Nhĩ bỗng xông tới, trường đao quét hướng Long Hạo Thần.
Lấy năng lực của Động Sát Ma Thần Khắc La Tắc Nhĩ, đương nhiên gã nhìn ra được loại trạng thái đặc biệt của Long Hạo Thần không thể nào kéo dài lâu. Bởi vậy lúc trước gã luôn bị động phòng ngự, chỉ cần kéo dài đủ thời gian thì tất nhiên Long Hạo Thần sẽ tự sụp đổ. Nhưng gã rất nhanh phát hiện cách này phá sản. Bị động phòng ngự chỉ khiến Long Hạo Thần phát huy sức chiến đấu, gã sắp chống không nổi nữa.
Thế nên sau khi dùng mật pháp chặn Diệt Ma Thiểm, Khắc La Tắc Nhĩ lập tức phản công. Tấn công mới là phòng ngự tốt nhất.
Nhưng ngay lúc Khắc La Tắc Nhĩ định phản kích, lần này gã không thể đoán ra bước hành động tiếp theo của Long Hạo Thần. Vốn Long Hạo Thần nên tiếp tục tấn công lại đột nhiên hóa thành luồng sáng nhanh chóng lùi lại. Quang Tốc Thiểm sử dụng vào mặt thụt lùi thì tốc độ cũng rất nhanh, công kích của Khắc La Tắc Nhĩ bỗng chốc rơi vào khoảng trống.
Trong tiếng rồng ngâm lảnh lót, một con rồng to lớn màu xanh biếc bay ra khỏi tay trái Long Hạo Thần, chính lúc Khắc La Tắc Nhĩ công kích quá đà không kịp biến chiêu. Hơn nữa lúc trước Long Hạo Thần liên tục tiến công gây ra áp lực quá lớn cho gã, còn đang bị Long Hạo Thần tỏa định, muốn né tránh cũng không được.
Trong tiếng gầm kịch liệt, đôi trường đao trong tay Khắc La Tắc Nhĩ cứ thế bị gãy. Tuy trường đao của gã chưa tới cấp sử thi nhưng không khác biệt bao nhiêu, vậy mà bị Long Hạo Thần phá hủy, khiến Khắc La Tắc Nhĩ cực đau lòng. Chẳng qua trường đao vẫn là trường đao, dù gãy thì còn có một nửa từ chuôi đao trở lên. Thế nên Khắc La Tắc Nhĩ không vứt bỏ nó mà cố gắng thúc đẩy trường đao định giải quyết tình trạng khó khăn trước mắt.
Con rồng xanh sinh ra lực xung kích to lớn khiến Động Sát Ma Thần lần nữa hộc máu. Càng khiến gã kinh hoảng là con rồng xanh quấn quanh người, lực trói mạnh mẽ khiến gã không thể lập tức thoát khỏi.
Quang Vũ Song Long Dẫn, kỹ năng phụ kèm của Lam Vũ, Quang Phù Dung. Long Hạo Thần nhịn đến bây giờ rốt cuộc phát động công kích quyết định thắng bại. Sau một chuỗi tấn công và suy yếu, hắn tin tưởng Khắc La Tắc Nhĩ không thể chặn lại tuyệt chiêu cuối cùng của mình.
Song kiếm tách ra hai bên người, Long Hạo Thần hít sâu. Trong trạng thái hy sinh tập trung linh lực cuối cùng, sắc xanh biếc và da cam kinh khủng xuất hiện, giao nhau Thập tự Trảm.
Thập Tự Trảm, trong kỹ năng Trừng Giới kỵ sĩ của Long Hạo Thần thì cực kỳ bình thường. Nhưng khi thần kiếm trong đôi tay hắn sử dụng thì có thể biến giản thành tinh, mục nát thành thần kỳ, sinh ra hiệu quả như song kiếm hợp bích.
Lần đầu tiên Long Hạo Thần sử dụng hiệu quả này, cũng từng định dùng năng lực khác phát huy hiệu quả song kiếm hợp bích, nhưng sự thật chứng minh, tu vi hiện tại của hắn chỉ có giao nhau Thập Tự Trảm là hai thần kiếm đạt được giao điểm phù hợp.
Hai luồng sáng huyễn lệ cùng phát ra ánh sáng lấp lánh, linh cương cường đại dung hợp trên không trung, tiếng vù vù tựa như tiên nhạc quanh quẩn trong không khí. Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán và Lam Vũ, Quang Phù Dung lại lần nữa phù hợp. Ánh sáng lam tựa như tia nắng ban mai đầu tiên chiếu sáng nơi chân trời. Nước và ánh sáng kết hợp, ý nghĩa sinh mệnh. Một kiếm này tựa như ảo diệu tìm kiếm nguồn gốc sự sống. Ánh sáng lam dịu dàng, giao nhau Thập Tự Trảm cuối cùng dung hợp thành một điểm, nhẹ nhàng nhập vào ngực Động Sát Ma Thần Khắc La Tắc Nhĩ.
Cùng với thực lực tăng cao và hiểu biết về sức mạnh, Long Hạo Thần đánh ra một kích mạnh nhất sau nhiều lần tăng phúc rõ ràng tiến bộ hơn trước.
Khắc La Tắc Nhĩ đang hết sức giãy dụa cả người bỗng đông cứng, ánh mắt gã biến ngơ ngác. Lực trói buộc của Quang Vũ Song Long Dẫn, không, hiện tại nên gọi là Quang Vũ Bích Long Dẫn từ từ tán đi.
*Oành!*
Vố số ánh sáng xanh phát ra từ người Khắc La Tắc Nhĩ. Tia nắng ban mai từ trong hắc ám phá nát người gã.
Lúc này, Long Hạo Thần tiêu hao hết sức mạnh đã suy sụp ngã ngồi xuống đất. Hạo Nguyệt rời khỏi thân thể hắn, lập tức quay trở về không gian của mình. Nhã Đình cũng nhập vào người Long Hạo Thần, trạng thái mạnh nhất của hắn có thể kéo dài như vậy là nhờ Nhã Đình tăng phúc không ít.
Đôi thần kiếm đã mất đi ánh sáng, hắn thậm chí không còn lực lượng thu hồi chúng vào người. Nhưng ánh mắt Long Hạo Thần không bởi vì Khắc La Tắc Nhĩ nổ tan xác mà thả lỏng, ngược lại lộ ra cực kỳ kinh ngạc.
"Không ngờ đúng không, nhân loại." Vang lên giọng châm chọc của Khắc La Tắc Nhĩ.
Chỗ thi thể tan xác, một thân thể nhỏ xíu không tới nửa mét chui ra.
Chính vì hơi thở của Khắc La Tắc Nhĩ không biến mất nên Long Hạo Thần không thả lỏng cảnh giác. Tình thế trước mắt ra ngoài dự đoán của hắn, Khắc La Tắc Nhĩ đã chết rồi, vậy tại sao xuất hiện bản thu nhỏ của gã?
Sau lưng người cao chưa tới nửa mét cũng có sáu cánh đen, đầu rất to, gần như chiếm một nửa thể tích thân thể. Đỉnh đầu thưa thớt vài sợi tóc vàng, đôi mắt tỏa màu tím trắng, tứ chi cực kỳ nhỏ gầy, thân thể cũng vậy, hoàn toàn trái ngược cái đầu to, hàm răng vàng tỏa ra mùi hôi, hơi thở hắc ám mỏng manh không ngừng toát ra từ người gã.
Trên người gã có ít nhất hơn mười vết thương sâu tận xương. Cái đầu to thậm chí bị mất một góc, có thể trông thấy bên trong não trắng nhúc nhích như giòi bò, trông rất buồn nôn. Đặc biệt là giọng gã cũng biến cực kỳ khàn khàn, nghe tựa như quạ đang kêu.
"Ngươi…" Long Hạo Thần ngây ngốc nhìn "sinh vật ngoài hành tinh", thoáng chốc nói không ra lời.
Người lùn cười hì hì nói.
"Ta là Động Sát Ma Thần Khắc La Tắc Nhĩ! Nói chính xác hơn thì ta là bản thể của Khắc La Tắc Nhĩ. Trong bảy mươi hai Trụ Ma Thần, thực lực của ta không tính cái gì nhưng nói về năng lực sinh tồn, trong bọn họ không vài tên có thể so với ta. Ngươi giết chết chỉ là ký sinh thể của ta mà thôi. Nói đến thì, bồi dưỡng một ký sinh thể như thế rất khó, cần phải tìm trong nhân loại các ngươi một thân thể gần như hoàn mỹ mới khiến ta vừa lòng. Sau đó ta mất vài năm mới triệt để chiếm cứ, hơn nữa phải đem chín mươi phần trăm thực lực truyền vào. Nhưng khó khăn cỡ nào cũng có giá trị, ít nhất ký sinh thể hoàn mỹ như vậy, là sinh mạng thứ hai của ta. Mới rồi kỹ năng của ngươi đích thực khủng bố, thậm chí đủ sánh ngang với ba mươi sáu ma thần hàng đầu. Đáng tiếc, ngươi giết chết chỉ là ký sinh thể của ta mà thôi."
"Nghe giọng của ngươi chắc tuổi không lớn. Hy vọng thân thể ngươi đủ đẹp trai. Sử dụng cả kỹ năng hy sinh, chắc bây giờ ngươi muốn nhấc lên một ngón tay cũng khó. Mau lấy xuống mặt nạ để ta xem xem, nếu khiến ta vừa lòng, tuy linh hồn ngươi sẽ bị xóa mất, nhưng ít ra thân thể ngươi dung hợp cùng ta, đối với ngươi là vinh quang nhường nào!"
Nói tới đây, Khắc La Tắc Nhĩ nhịn không được cất tiếng cười to, nhưng trong tiếng cười tràn ngập lạnh lùng và tàn nhẫn.
Gã hận chết Long Hạo Thần. Bồi dưỡng một ký sinh thể là cực kỳ khó khăn. Khi ký sinh thể bị giết, gã muốn hồi phục thực lực vốn có thì phải mất ít nhất năm năm, lại thêm sẽ tổn thương nguyên khí. Nguyên khí hoàn toàn hồi phục thì lâu tận mười năm.
Cho nên bây giờ Khắc La Tắc Nhĩ hoàn toàn chiếm ưu thế, gã không hề vội vã muốn giết chết Long Hạo Thần, không hành hạ hắn chết đi sống lại thì gã sẽ không thỏa lòng.
Dường như Long Hạo Thần rất sợ, thân thể hơi run rẩy. Tay trái thả ra Lam Vũ, Quang Phù Dung, chậm rãi nâng lên, lấy xuống mặt nạ.
Giờ phút này hắn thật sự không nhấc nổi cả tay. Dung hợp với Hạo Nguyệt và kỹ năng hy sinh, tiêu hao hai đợt khiến hắn đã tới tình trạng sức cùng lực kiệt. Nhã Đình và Hạo Nguyệt cũng suy yếu, đã rơi vào ngủ say. Bốn Thánh Vệ thì sợ hãi uy nhiếp của Khắc La Tắc Nhĩ, không dám xuất hiện. Trước mắt dường như hắn chỉ còn con đường chết.
Lấy xuống mặt nạ có chút gian nan, cuối cùng lộ ra khuôn mặt tuy tái nhợt nhưng vẫn cực kỳ điển trai.
Bản thân con trai quang minh chính là hoàn mỹ. Ký sinh thể của Khắc La Tắc Nhĩ tuy tuấn tú nhưng so với Long Hạo Thần thì kém quá xa. Dù là khuôn mặt hoặc khí chất đều cách biệt như trời với đất.
Bởi vậy, khi Khắc La Tắc Nhĩ trông thấy diện mạo đẹp trai của Long Hạo Thần thì thoáng ngây ra, giận dữ bỗng chốc bị vui mừng thay thế. Năng lực Động Sát cho gã thấy được Long Hạo Thần mạnh hơn ký sinh thể gấp trăm lần. Khí chất và thân thể của hắn thật hoàn mỹ, nếu có thể dùng hắn làm ký sinh thể, vậy dùng năm năm hồi phục cũng là đáng!
Ngay lúc Khắc La Tắc Nhĩ hưng phấn muốn nhảy nhót thì một vệt sắc da cam không hề báo trước bắn ra. Ánh sáng da cam thật mỹ lệ, tựa như cầu vồng vẽ trên chân trời, bỗng chốc đâm xuyên cái đầu to của Khắc La Tắc Nhĩ.
Ánh mắt hưng phấn của Khắc La Tắc Nhĩ biến ngơ ngác, thân thể lắc lư lùi lại mấy bước ngã xuống đất. Đâm xuyên đầu gã, chẳng phải chính là Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán đó ư?
Ánh sáng da cam cấp sử thi lãnh liệt chính là ánh sáng mỹ lệ của thần kiếm này!
Long Hạo Thần ngã ngửa ra đất, thở hổn hển. Bên dưới Kim Tinh Cơ Tòa chiến giáp, vạt áo ướt đẫm mồ hôi. Lúc này hắn thật sự là yếu ớt không nhấc nổi một cây ngón tay, nhưng hai mắt vẫn nhìn chằm chằm Khắc La Tắc Nhĩ, mãi đến khi một đoàn sáng ám lam tựa như vương miện lao ra khỏi người gã, điên cuồng bay sang bên thì Long Hạo Thần mới thở phào.
Xuất hiện Vương Miện Ma Thần, có nghĩa là Động Sát Ma Thần Khắc La Tắc Nhĩ thật sự đã chết.
/334
|