Thần Ấn Vương Tọa

Chương 297: Tịch Diệt Nhất

/334


Khi Vong Linh Thẩm Phán kỵ sĩ đối diện Tịnh Hóa Lĩnh Vực bắt đầu tuyệt vọng, Long Hạo Thần không công kích y mà lóe người quay về bên cạnh Thải Nhi.

Ba quang cầu quay quanh hắn có quang cầu xanh lại hiện ra uy lực, rơi sau lưng Thải Nhi, sức sống dễ dịu từ từ rót vào người nàng. Cùng lúc đó, quang cầu trắng quay quanh bên người Long Hạo Thần cũng bay ở trước ngực hắn. Ánh sáng trắng đậm đặc rót vào bảo thạch hộ tâm trước ngực, đó là lực lượng hỗn độn. Chỉ chốc lát sau, không gian quanh người Long Hạo Thần xuất hiện rạn nứt li ti. Ngay sau đó, *keng* một tiếng, ký hiệu tím đen trôi nổi sau lưng hắn bị hư hao thành mảnh vụn, tan ra trên không trung.

Khi chiến đấu Long Hạo Thần không cách nào giải phong ấn của Vong Linh Thẩm Phán kỵ sĩ, nhưng ở trạng thái không chiến đấu, muốn khống chế hắn mặc đang mặc Vĩnh Hằng giáp thì rất khó. Huống chi bây giờ Vong Linh Thẩm Phán kỵ sĩ tập trung tinh thần vào đối kháng Tịnh Hóa Lĩnh Vực, lấy đâu ra sức lực ngăn cản Long Hạo Thần?

Tịnh Hóa Lĩnh Vực đột nhiên ngừng khuếch trương, vầng sáng trắng không lan tới phía xa nữa mà từ từ dâng lên không trung. Tuy lực lượng tịnh hóa khiến đám sinh vật vong linh thống khổ không muốn sống, nhưng lực lượng tịnh hóa đi qua đâu thì không khí biến tinh khiết chưa từng có, thanh tẩy dơ bẩn trong thế giới này.

Đối kháng sinh vật vong linh, đám Long Hạo Thần không có nhiều gánh nặng tâm lý, huống chi những sinh vật vong linh này không tiếc trả giá công kích Hạo Nguyệt. Nhưng Thải Nhi ngừng tấn công đúng là bởi vì hắn muốn vậy. Hắn không suy nghĩ cho sinh vật vong linh mà vì chính Thải Nhi.

Thông qua liên hệ Linh Hồn Xiềng Xích, Long Hạo Thần cảm nhận được trạng thái không ổn định của Thải Nhi, thế nên trước tiên chạy tới bên cạnh nàng.

Chạm tới người Thải Nhi hắn mới giật mình phát hiện, nàng đã gần tới mức mất kiểm soát và tan vỡ. Hắn vội vàng dùng Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa kèm theo ánh sáng sinh mệnh rót vào người nàng sức sống khổng lồ, nhanh chóng thúc đẩy tu vi. Sau khi trừ phong ấn thì Vĩnh Hằng Quang dung nhập vào Tịnh Hóa Lĩnh Vực của Thải Nhi, giúp nàng ổn định lĩnh vực, không để nàng tiếp tục khuếch trương, đem đa số lực lượng tịnh hóa tản ra không trung.

Kỳ thật không thể trách Thải Nhi bất lực khống chế, chủ yếu là đây cũng là lần đầu tiên nàng gặp phải tình huống như vậy. Không ngờ thông qua Tháp Vĩnh Hằng phóng đại, Tịnh Hóa Lĩnh Vực có lực sát thương khủng bố như thế với sinh vật vong linh.

Trong thời gian ngắn tịnh hóa rất nhiều sinh vật vong linh cao cấp sinh ra lực lượng tịnh hóa thật là quá đáng sợ. Thân thể Thải Nhi gần như chớp mắt bị trướng đầy. Làm người thừa kế Tử Thần, có lực lượng tịnh hóa lớn như thế đối với nàng vốn nên là chuyện tốt, thúc đẩy tu vi nàng nhanh chóng tăng lên, linh khiếu liên tiếp mở ra. Nhưng sức chịu đựng thân thể của nàng có hạn! Khi bên ngoài ùa vào quá nhiều lực lượng tịnh hóa, mà lực lượng tịnh hóa ở bên ngoài vượt qua cực hạn nàng có thể khống chế, thì bắt đầu xuất hiện vấn đề.

Bởi vì mọi chuyện xảy ra quá nhanh, khi Thải Nhi phát hiện tình hình không tốt thì lực lượng tịnh hóa đã mất kiểm soát. Nàng không thể cầu cứu, nếu không có Tháp Vĩnh Hằng chấn nhiếp, chỉ sợ nàng sẽ bị lực lượng tịnh hóa dâng tràn trọng thương. May mắn Long Hạo Thần kịp thời phát hiện tình huống bên nàng.

Cấp bậc của Vĩnh Hằng Quang Lĩnh Vực dù là trong thế giới này, hay tại Thánh Ma đại lục đều là lĩnh vực đỉnh cao nhất. Thải Nhi càng không chút bài xích Long Hạo Thần. Lĩnh vực hòa hợp, Long Hạo Thần thông qua Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa tăng phúc, lực lượng nhanh chóng bị khống chế. Đầu tiên là khiến Tịnh Hóa Lĩnh Vực ngừng khuếch trương, không để những lực lượng tịnh hóa tiếp tục khuếch tán tịnh hóa sinh vật vong linh. Chỉ có làm thế thì mới không khiến cho thêm nhiều lực lượng tịnh hóa rót vào.

Thải Nhi có Long Hạo Thần hỗ trợ nhanh chóng ổn định lại, đôi mắt đẹp lóe tia sáng, nhìn hướng Long Hạo Thần. Hắn có chút oán trách gật đầu với nàng, ý bảo tiếp tục giữ trạng thái như cũ.

Nguy hiểm cũng là kỳ ngộ, tình hình như vậy tuyệt đối là có duyên mới gặp. Lực lượng tịnh hóa khổng lồ đến thế, có thể hấp thu nhiều một phần thì tu vi của Thải Nhi sẽ tăng một phần, nhanh hơn tự mình tu luyện tăng cao gấp nhiều lần.

Long Hạo Thần biết Thải Nhi rơi vào nguy hiểm nhưng đám Vong Linh Vương không biết! Vong Linh Thẩm Phán kỵ sĩ thấy Tịnh Hóa Lĩnh Vực bị Long Hạo Thần khống chế ngừng khuếch trương, Hỏa Hồn nhấp nháy trong mắt có chút biến đổi.

Cùng lúc đó, giọng Long Hạo Thần vang vọng trong thế giới vong linh.

"Ta vốn không muốn chiến đấu với các ngươi, cũng không muốn đuổi tận giết tuyệt. Nhưng nếu các ngươi tiếp tục công kích, đừng trách chúng ta vô tình, sẽ triệt để xóa các ngươi khỏi thế giới này!"

Giọng Long Hạo Thần không cao, thậm chí không có nhiều cảm xúc nhưng khiến mỗi một Vong Linh Vương nghe rõ ràng.

Lúc này Tịnh Hóa Lĩnh Vực cho chúng cảm giác càng thêm khủng bố. Vốn ánh sáng trắng tinh khiết bên trong thêm một tầng vàng nhạt tỏa ra uy nghiêm vô thượng. Sinh vật vong linh cao cấp bị ánh sáng trắng phủ lên khi vầng sáng vàng xuất hiện, trong khoảng thời gian ngắn Hỏa Hồn đều tắt. Lĩnh vực dung hợp rồi càng mạnh hơn trước.

Đừng nói là sinh vật vong linh bình thường, coi như còn lại chín Vong Linh Vương nhìn thấy Vĩnh Hằng Tịnh Hóa Quang thì cũng chùn chân, không dám tiến lên một bước.

Đây không phải chênh lệch mặt tu vi mà là đơn thuần khắc chế.

Giọng sắc nhọn của Vu Yêu Vương vang lên.

"Nói cái gì không đuổi tận giết tuyệt? Chẳng lẽ Austin Griffin thức tỉnh rồi sẽ tha cho chúng ta ư?"

Long Hạo Thần nhàn nhạt nói.

"Tuy ta không biết kiếp trước Hạo Nguyệt từng làm cái gì với các ngươi, ta chỉ biết kiếp này nó xuất thế luôn bị các ngươi tấn công. Nếu không phải cơ duyên trùng hợp, chỉ sợ đã chết trong tay các ngươi."

Giọng Vu Yêu Vương càng biến cao vút.

"Đó là vì ngươi không biết nó từng làm cái gì, cũng không biết nó thức tỉnh rồi khủng khiếp cỡ nào!"

Long Hạo Thần cười nhạt nói.

"Ta chỉ biết nó là đồng bạn, là bằng hữu của ta. Các ngươi nên nhìn ra được tiếp tục công kích chúng ta thì cũng không có khả năng chiến thắng, chỉ có nước bị chúng ta giết chết. Dù sau khi Hạo Nguyệt thức tỉnh muốn giết các ngươi thì còn đỡ hơn bây giờ chết ngay. Bên nào nhẹ bên nào nặng, các ngươi có thể tự phán đoán."

Giọng kỳ lạ của Vong Linh Thẩm Phán kỵ sĩ vang lên, trong thanh âm có chút khàn nhưng cũng rất hùng hậu.

"Austin Griffin là đồng bạn của ngươi? Chẳng lẽ ngươi không sợ sau khi nó thức tỉnh sẽ phản phệ? Đừng nhìn thực lực của ngươi không yếu, nhưng so với Austin Griffin chân chính thức tỉnh thì không tính cái gì."

Long Hạo Thần lạnh lùng nói.

"Đây là vấn đề của ta, không phiền các ngươi bận tâm. Nhưng ta nói cho các ngươi biết, Hạo Nguyệt quay về thế giới này chỉ vì phải tiến hóa mà thôi. Sau này ta sẽ luôn mang nó theo bên cạnh, để nó ở thế giới kia của ta. Nếu thật như các ngươi đã nói, đây là lần tiến hóa cuối cùng của nó, vậy thì có lẽ nó vĩnh viễn không quay về thế giới này nữa."

Vong Linh Thẩm Phán kỵ sĩ có chút khó tin nói.

"Ngươi nói sau này nó sẽ không trở lại nữa?"

Long Hạo Thần nói.

"Ta không thể bảo đảm nó sẽ không trở về, nhưng ta có thể nói, nếu bây giờ các ngươi rời khỏi đây, sau này không đối đầu với Hạo Nguyệt nữa, vậy tương lai nó cũng sẽ không đối phó các ngươi."

Thải Nhi đã dần tiến vào trạng thái lĩnh ngộ, thêm vào lúc trước mất kiểm soát, kỳ thực trừ việc giữ lĩnh vực kéo dài ra thì nàng đã mất năng lực chiến đấu. Dù Long Hạo Thần có tuyệt chiêu nhưng hắn không muốn cùng đám sinh vật vong linh cá chết lưới rách. Quang Chi Thần Hi thương vong dù chỉ một người cũng khiến hắn không chịu nổi.

"Sao có thể? Ngươi có tư cách gì bảo đảm thay Austin Griffin?" Vu Yêu Vương tràn đầy nghi ngờ hỏi.

Mặt nạ trên mặt Long Hạo Thần từ từ nâng lên, đỉnh đầu vương miện có chín viên ngọc lấp lóe ánh sáng mỹ lệ, nhìn qua tựa như vị vua thống trị tất cả.

"Ta bảo đảm ở tại đây." Hắn chỉ trán mình.

Ngay sau đó, chín quang văng tím vàng bị ý niệm của hắn khống chế từ từ hiện ra. Một vệt tím như ẩn như hiện xuất hiện giữa không trung, liên tiếp hắn và người Hạo Nguyệt.

"Đây là?" Vong Linh Vương kinh ngạc.

Các Vong Linh Vương khác chợt biến tĩnh lặng, ngay cả Cốt Long Vương cũng nhanh chóng giải trừ trạng thái áo giáp, xuất hiện bên cạnh Vong Linh Thẩm Phán kỵ sĩ. Trong Hỏa Hồn của chúng cùng dâng lên cảm xúc giống nhau.

"Huyết…huyết khế? Sao có thể được? Austin Griffin thế mà lại đi ký kết huyết khế với nhân loại?" Vu Yêu Vương bởi vì quá chấn kinh mà biến lắp bắp.

Các Vong Linh Vương khác kinh ngạc không kém gì ả. Thoáng chốc thế giới đỏ và đen biến hoàn toàn tĩnh lặng.

Long Hạo Thần trầm giọng hỏi.

"Bây giờ ta đã đủ tư cách chưa?"

Vong Linh Thẩm Phán kỵ sĩ không đáp lời Long Hạo Thần ngay mà nhanh chóng tụ tập với mấy vị Vong Linh Vương khác. Trên người chúng bị một tầng xám tro bao phủ, hình như đang thảo luận cái gì.

Long Hạo Thần không chút gấp gáp. Đối với hắn thì kéo dài thời gian là lựa chọn tốt nhất. Dù Hạo Nguyệt đang tiến hóa, hay Thải Nhi lĩnh ngộ thì cần nhất là thời gian.

Các thành viên Quang Chi Thần Hi nhìn ra được tình huống có cơ may, trừ Dương Văn Chiêu, Đoạn Ức, mười hai Thánh Vệ ra, mấy người khác đều tụ tập bên cạnh Long Hạo Thần. Tư Mã Tiên có Quang Chi Thủ Hộ Linh Lô của Hàn Vũ hỗ trợ, tu vi đã hồi phục bảy, tám phần. Trạng thái của Trần Anh Nhi, Vương Nguyên Nguyên kém chút nhưng vẫn còn chiến đấu được. Tẩm trong Vĩnh Hằng Quang chiếu rọi, họ không bị thế giới này hạn chế, tiêu hao trước đó đang chậm rãi hồi phục.

Qua chừng mười phút, vầng sáng xám phủ lên các Vong Linh Vương mới dần tán đi.

Khi Vong Linh Thẩm Phán kỵ sĩ lần nữa đối diện Long Hạo Thần, khí thế trước kia đã biến mất.

"Vua nhân loại đáng kính, người đã dùng huyết khế chứng minh năng lực và thành ý của ngài. Nếu ngài có thể cùng Austin Griffin ký kết khế ước như vậy, chúng ta quyết định tin tưởng ngài bảo đảm. Hy vọng ngài giữ lời hứa, ước thúc Griffin." Vong Linh Thẩm Phán kỵ sĩ biến đổi xưng hô với Long Hạo Thần, cũng có nghĩa là y thỏa hiệp và thừa nhận thực lực của hắn.

Long Hạo Thần mặt không biểu tình gật đầu, nói.

"Ta không lặp lại lời đã nói."

Tuy Vong Linh Thẩm Phán kỵ sĩ không được Long Hạo Thần lần nữa bảo đảm, nhưng không truy hỏi thêm, ánh mắt đầy kinh sợ nhìn Hạo Nguyệt phía xa, mới dẫn theo đám Vong Linh Vương và đại quân vong linh chậm rãi rút lui.

Nhìn đám Vong Linh Vương dần biến mất, Long Hạo Thần thở ra hơi dài. Từng tầng sáng trắng trong suốt khuếch tán từ tay chân hắn, cuối cùng hóa thành sắc trắng trong hướng tới bảo thạch trước ngực. Khi tất cả ánh sáng đều tắt, bao gồm cả bảo thạch trước ngực, Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa biến mất không thấy bóng dáng. Bạn đang đọc truyện được copy tại


/334

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status