Thần Ấn Vương Tọa

Chương 89: Chúng ta là vô địch

/334


Mười ngày sau, thánh thành. Phòng hội nghị Thánh Minh.

Sáu mươi mốt thành viên mười đội Tân Săn Ma Đoàn ngồi theo vị trí đoàn của mình.

So với lúc đầu rời khỏi thánh thành, hiện tại bọn họ biến đổi rõ rệt. Tính cả thời gian lên đường, tổng cộng ba tháng. Trong ba tháng này, trên mặt họ thiếu vài phần trẻ con, nhiều mấy phần kiên nghị và phong sương.

Bọn họ đêm hôm qua đến thánh thành, sáng sớm hôm nay bị kêu tới đây tụ tập.

Hoàn thành rèn luyện ba tháng, cũng có nghĩa là kết thúc tất cả thi đấu tuyển chọn Săn Ma Đoàn. Hôm nay xem như cuối cùng một lần tụ hợp. Sau này đường ai nấy đi, bắt đầu hành trình Săn Ma Đoàn.

Mười lĩnh đội Tân Săn Ma Đoàn nối đuôi nhau vào mé phòng hội nghị, sau lưng họ là các lãnh đạo Lục Đại Thánh Điện trú đóng tại thánh thành.

Kỵ Sĩ Thánh Điện thánh kỵ sĩ trưởng Hàn Khiếm, Thích Khách Thánh Điện đường chủ Hiệp Khách đường Ảnh Tùy Phong, Chiến Sĩ Thánh Điện đường chủ Cuồng Chiến đường Nhâm Ngã Cuồng, Mục Sư Thánh Điện điện chủ Tế Tư điện Nhược Thủy, Ma Pháp Thánh Điện đoàn trưởng Ma Đạo Đoàn Lâm Thần, cùng với Linh Thánh Điện đường chủ Linh Huyễn Đường Tam Thủy.

Lúc này sáu vị phó điện chủ Lục Đại Thánh Điện sắc mặt rất ôn hòa, trước sau ngồi xuống. Mười lĩnh đội trừ Cao Anh Kiệt ra, còn lại chín người đều ngồi phía sau họ.

Cao Anh Kiệt đứng ở phía trước đài chủ tịch, chờ sáu vị phó điện chủ đều ngồi xuống, đứng thẳng, hành lễ kỵ sĩ tiêu chuẩn mở màn trận hội nghị này.

Hàn Khiếm hướng gã gật đầu.

Cao Anh Kiệt trầm giọng nói.

"Lĩnh đội Săn Ma Đoàn số một cấp sĩ Cao Anh Kiệt phụng mệnh báo cáo. Mười đội Tân Săn Ma Đoàn nhiệm vụ rèn luyện viên mãn hoàn thành, đạt được toàn bộ quân đội Khu Ma quan thừa nhận, có đánh giá cao. Biểu hiện của các Tân Săn Ma Đoàn ưu tú, được phép hoàn thành thử thách."

Hàn Khiếm gật đầu nói.

"Mười vị lĩnh đội vất vả, mời trở về."

Cao Anh Kiệt tay phải đặt lên ngực, lần nữa hành lễ kỵ sĩ mới ngồi hàng ghế thứ hai.

Hàn Khiếm mỉm cười nhìn bên dưới sáu mươi mốt thành viên Tân Săn Ma Đoàn, nói.

"Ta rất vừa lòng. Các ngươi dùng năng lực và hành động hướng Thánh Minh chứng tỏ thực lực của các ngươi. Các ngươi là niềm kiêu hãnh của liên minh, là niềm kiêu ngạo của thánh điện các ngươi. So với thành tích các ngươi có được, ta càng vui mừng là có thể nhìn thấy các ngươi lành lặn đứng trước mặt ta."

"Lần này kết thúc thử thách, cũng có nghĩa là các ngươi đã hoàn thành toàn bộ quá trình thi đấu tuyển chọn Săn Ma Đoàn. Biểu hiện của các ngươi đều rất ưu tú. Vì quân công trên chiến trường rất khó phán định, bởi vậy liên minh quyết định, lấy tổng số công huân của mỗi đội Săn Ma Đoàn làm tính toán. Đêm qua lĩnh đội của các người đã báo lên giá trị công huân Săn Ma Đoàn. Tiếp theo, ta đọc thứ tự từ thấp đến cao."

"Săn Ma Đoàn số tám cấp sĩ, tổng giá trị công huân đoàn đội là một ngàn hai trăm tám mươi. Săn Ma Đoàn số chín cấp sĩ, công huân đoàn đội tổng giá trị là một ngàn ba trăm bốn mươi sáu. Săn Ma Đoàn số sáu cấp sĩ, tổng giá trị công huân đoàn đội là một ngàn bốn trăm năm mươi. Săn Ma Đoàn số năm cấp sĩ, tổng giá trị công huân đoàn đội là hai ngàn lẻ bốn mươi mốt. Săn Ma Đoàn số ba cấp sĩ, tổng giá trị công huân đoàn đội là hai ngàn lẻ sáu mươi mốt."

Hàn Khiếm nói đến đây tạm dừng một chút. Ông đã đọc tổng giá trị công huân đoàn đội của bảy Săn Ma Đoàn.

Trước hôm nay, các Tân Săn Ma Đoàn đều không biết công huân đội khác đạt tới bao nhiêu. Khi Đoạn Ức nghe Săn Ma Đoàn số ba cấp sĩ của mình chỉ là hạng bốn, không tiến vào ba hạng đầu, các đoàn viên sắc mặt biến khó coi. Không vào ba hạng đầu, nghĩa là không thưởng đoàn đội.

Lúc này, còn chưa được đọc tên chỉ có Săn Ma Đoàn số một, hai và bốn.

Hàn Khiếm nhìn bên dưới bảy Săn Ma Đoàn dáng vẻ hơi nản lòng, nói.

"Ba hạng đầu giá trị công huân bám sát nhau, tuy thưởng đoàn đội rất nhiều nhưng đối với các ngươi sau này chẳng qua là lông trâu mà thôi. Tiếp tục, Săn Ma Đoàn số hai, tổng giá trị công huân, hai ngàn một trăm mười lăm, đạt được hạng ba, mỗi người thưởng cho ba trăm công huân."

Nghe Hàn Khiếm tuyên bố, con ngươi Dương Văn Chiêu co rút, hai tay siết chặt. Thua, mình lại lần nữa thua, hơn nữa lần này chỉ được hạng ba. Ánh mắt gã vô thức nhìn bên cạnh Long Hạo Thần, thầm thở dài. Làm sao có thể, họ hơn năm mươi ngày không có làm nhiệm vụ!

Giờ khắc này, khẩn trương nhất là Săn Ma Đoàn số một và số bốn. Làm đoàn trưởng, Long Hạo Thần và Lục Hi tự giác ngồi thẳng người.

"Săn Ma Đoàn số bốn, tổng giá trị công huân hai ngàn một trăm năm mươi tám. Mỗi người được thưởng cho năm trăm công huân."

Nghe xong tuyên bố, Lục Hi hầu như là ngồi sụp trên ghế. Gã chấn kinh hơn xa Dương Văn Chiêu. Không sai, so về năng lực đoàn trưởng, gã tự biết không bằng Đoạn Ức và Dương Văn Chiêu. Nhưng mỗi chức nghiệp trong Săn Ma Đoàn đều cân đối, họ dốc hết sức lực cuối cùng đạt được thành tích ưu tú như vậy. Họ chiến thắng số hai và số ba, nhưng vẫn thua.

Trên mặt Hàn Khiếm hiện ý cười nói.

"Cuối cùng đứng đầu, đương nhiên thuộc về Săn Ma Đoàn số một cấp sĩ. Thật đáng tiếc cho Săn Ma Đoàn số bốn, các ngươi chỉ kém hai điểm công huân mà thôi. Săn Ma Đoàn số một cấp sĩ tổng công huân là hai ngàn một trăm sáu mươi. Mỗi người họ sẽ được thưởng một ngàn điểm công huân. Phần thưởng không bao gồm Phụ Trợ kỵ sĩ."

"Kỵ sĩ trưởng đại nhân." Lục Hi đứng dậy. Tuy gã cảm thấy lúc này hơi mình xúc động, nhưng vẫn hướng Hàn Khiếm hành lễ.

Hàn Khiếm mỉm cười nói.

"Lục Hi, ngươi có vấn đề gì?"

Lục Hi hít sâu, miễn cưỡng bình phục tâm tình, liếc mắt Long Hạo Thần ngồi không xa, nói.

"Thánh kỵ sĩ trưởng đại nhân, tôi đích thực có hai câu hỏi."

"Nói ra đi." Hàn Khiếm biểu tình bình thản, tươi cười nói.

Lục Hi sắc mặt bởi vì kích động mà có chút hồng, lớn tiếng nói.

"Thánh kỵ sĩ trưởng đại nhân, đợt rèn luyện lần này,m tôi và chúng bạn ở Khu Ma quan dốc hết sức, không ngừng nỗ lực, trong thời gian hơn hai tháng đạt được tổng giá trị công huân là hai ngàn một trăm năm mươi tám điểm. Câu hỏi thứ nhất là, tuy Săn Ma Đoàn số một cấp sĩ khá giỏi, thậm chí cường đại hơn chúng tôi nhiều. Nhưng bọn họ trọn vẹn bốn mươi ngày không tham gia bất cứ nhiệm vụ nào, làm sao có thể đạt được tổng giá trị công huân hai ngàn một trăm sáu mươi? Tôi tin tưởng đây cũng là điểm nghi hoặc của các Săn Ma Đoàn ngồi ở đây."

Gã vừa nói ra, đa số đoàn trưởng Săn Ma Đoàn đều gật đầu, trừ Dương Văn Chiêu và Đoạn Ức. Tuy họ cũng thua, nhưng so với để Săn Ma Đoàn số bốn đạt được quán quân, càng hy vọng thấy cùng là Kỵ Sĩ Thánh Điện Long Hạo Thần dẫn theo Săn Ma Đoàn số một cấp sĩ đạt được vinh dự này. Kết quả cuối cùng là Long Hạo Thần ở thi đấu cá nhân cũng thắng lợi.

"Vấn đề thứ hai đến từ Phụ Trợ kỵ sĩ của Long Hạo Thần. Thánh kỵ sĩ trưởng đại nhân, theo quy định của liên minh, công huân Phụ Trợ kỵ sĩ không thể đưa vào tổng giá trị công huân đoàn đội. Nhưng công huân lại có thể căn cứ vào ý nguyện cá nhân thông qua lệnh bài công huân truyền tống. Sao liên minh có thể bảo đảm Phụ Trợ kỵ sĩ của Long Hạo Thần không đem công huân truyền cho Long Hạo Thần? Dù chỉ là truyền hai điểm công huân cho Long Hạo Thần, cũng đủ thay đổi kết quả chung kết đoàn đội."

Nói đến đây, rõ ràng cảm xúc Lục Hi hơi kích động. Đệ nhất và đệ nhị, chỉ tổng số thưởng đã sai biệt hơn ba ngàn công huân! Huống chi quan trọng là vinh dự.

Lúc này cho dù là Lý Hinh quan hệ tốt với Long Hạo Thần cũng không ngăn cản Lục Hi. Bởi vì lời nói của Lục Hi là suy nghĩ vì đoàn đội, không hề tư tâm.

Lâm Hâm nghe Lục Hi nói vậy, gật đầu bảo.

"Mời đoàn trưởng Lục Hi ngồi. Như ngươi đã nói, thi đấu tuyển chọn luôn lấy công bình, công chính làm nguyên tắc. Nếu đã có chất vất, liên minh sẽ giải đáp cho mọi người. Lĩnh đội Cao Anh Kiệt. Hai vấn đề của đoàn trưởng Lục Hi, ngươi hãy giải thích."

Cao Anh Kiệt đứng dậy, lại từ chỗ ngồi đi đến đằng trước.

Gã hướng sáu người ngồi ghế chủ tịch hành lễ, mới trầm giọng nói.

"Tôi lấy danh dự kỵ sĩ xin thề, mỗi một câu tôi nói đều là sự thật."

Sáu vị phó điện chủ đồng thời hướng gã gật đầu.

Trong Kỵ Sĩ Thánh Điện, Cao Anh Kiệt là nhân vật cực kỳ nổi danh. Năm xưa gã cũng từng là đoàn trưởng Săn Ma Đoàn, cùng phụ thân của cô gái Sử Hiểu Tuyết chung một đội. Trong một lần hành động, bọn họ gặp ma tộc mai phục. Cao Anh Kiệt dốc hết sức muốn trợ giúp đồng bạn lao ra vòng vây, chỉ tiếc kẻ thù có một vị ma thần làm thống lĩnh, thực lực vượt xa họ. Cao Anh Kiệt dùng Quang Minh Hỏa thiêu đốt sinh mệnh, dùng kỹ năng hy sinh, thêm vào cha mẹ Sử Hiểu Tuyết tự thiêu đốt sinh mệnh mới khiến ba đồng bạn khác trốn thoát.

Vốn Cao Anh Kiệt chết chắc rồi, đang lúc ma tộc định đạp lên "thi thể" hắn thì một Săn Ma Đoàn cường đại khác biết tin tới, rốt cuộc kéo gã trở về từ ranh giới tử vong. Sau khi trở về, Cao Anh Kiệt tự thấy tội lỗi với cái chết của cha mẹ Sử Hiểu Tuyết, không chịu lập Săn Ma Đoàn nữa. Chính mình dưỡng thương ba năm sau dần hồi phục. Gã vì đồng bạn không tiếc hy sinh chính mình đã được mọi người kính trọng, tương lai có khả năng trở thành một Kim Tòa kỵ sĩ.

Bởi vậy, cho dù là sáu vị phó điện chủ cũng thể hiện tôn trọng gã.

Cao Anh Kiệt xoay người nhìn Lục Hi, trầm giọng nói.

"Tôi trước tiên giải thích câu hỏi thứ nhất của cậu. Sở dĩ công huân của Săn Ma Đoàn số một cấp sĩ hơn hai ngàn, cả thực lực và may mắn đều rất quan trọng. Long Hạo Thần từng nhận mệnh lệnh của tổng trưởng quân sự Khu Ma quan Thánh Linh Tâm, một mình xuất thành tham gia trận chiến quan trọng. Nhờ vào tọa kỵ của hắn phóng ra Chân Ác Nhãn, mới tránh cho Quang Diệu Thiên Sứ kỵ sĩ đoàn lâm vào nguy hiểm đoàn diệt."

"Đồng thời mang về tổng trưởng quân sự Thánh Linh Tâm sử dụng Đồng Quy Linh Lô. Chỉ hai sự kiện này, hắn nên có được số lớn ban thưởng. Nhưng bởi vì quân đội không thông báo nhiệm vụ này cho lĩnh đội chúng ta, cho nên xem như Long Hạo Thần lấy công chuộc tội, tuyệt không có thưởng cho, chỉ là đạt được một bộ phận trên chiến trường giết địch."

"Thứ hai, khi mười đội Tân Săn Ma Đoàn cùng chấp hành nhiệm vụ, chắc các người còn nhớ một kích cuối cùng của Long Hạo Thần và Thải Nhi. Chỉ sợ các người không thấy rõ kẻ địch của họ là ai. Long Hạo Thần làm chỉ huy nhiệm vụ lần này, hắn dẫn theo Săn Ma Đoàn số một cấp sĩ của mình đối diện cường địch là Bích Lục Song Đao Ma và Ma Nhãn Thuật Sĩ tám mắt. Dựa vào lực lượng đoàn đội hủy diệt chúng. Nhưng trong chiếc xe ma tộc cấp cao bảo vệ, lại xuất hiện ngoài ý muốn. Trong xe ẩn núp ma tộc cấp bảy Mã Khả Tây Á Tư Thị Huyết Bối Tháp. Cũng chính là kẻ thủ hộ Quang nguyên tố tinh linh mà sau này các người đã thấy. Đoàn trưởng và phó đoàn trưởng Săn Ma Đoàn số một cấp sĩ, Long Hạo Thần và Thải Nhi dưới sự hỗ trợ của bạn bè, phát động năng lực đặc thù vượt tầm kiểm soát, rốt cuộc đánh chết Thị Huyết Bối Tháp cấp bảy. Nhưng bản thân họ cũng bị trọng thương."

"Sau nhiệm vụ lần này, đoàn đội họ đạt được quân đội thưởng cho bảy trăm công huân. Mà giết chết một Thị Huyết Bối Tháp cấp bảy được giá trị công huân tròn một ngàn, đây là nguyên nhân họ có hơn hai ngàn công huân. Đồng thời đó cũng là lý do sau đó họ không gia nhập nhiệm vụ nào. Làm lĩnh đội, tôi xác nhận Long Hạo Thần biểu hiện trong nhiệm vụ có thể nói là hoàn mỹ. Gánh vác nhiệm vụ nguy hiểm, hơn nữa giao Quang nguyên tố tinh linh cho quân đội Khu Ma quan. Làm lĩnh đội, tôi vì hắn và đồng bạn mà thấy kiêu ngạo."

Thanh âm Cao Anh Kiệt cực vang dội. Nghe gã nói, đội viên Săn Ma Đoàn số một cấp sĩ không tự giác ưỡn ngực ra. Đúng vậy, họ không thẹn với lòng. Hơn hai ngàn công huân là họ liều mạng đổi lấy. Bọn họ không thẹn với ai.

Nghe Cao Anh Kiệt nói vậy, sắc mặt Lục Hi cũng chậm rãi bình tĩnh. Nhớ lại mấy ngày đó, Săn Ma Đoàn vốn không phục cũng đều im lặng. Hôm ấy chiến đấu họ không gặp kẻ địch quá mạnh, không tưởng nổi Săn Ma Đoàn số một cấp sĩ lại đối đầu cường địch như vậy.

Ánh mắt Cao Anh Kiệt quét qua các thành viên Săn Ma Đoàn.

"Về câu hỏi thứ hai của đoàn trưởng Lục Hi, tôi xin nói một câu. Công huân của Săn Ma Đoàn số một cấp sĩ là phân chia đều. Hiện tại mỗi người công huân là gấp ba, bao gồm cả Hàn Vũ lấy trị liệu và phụ trợ làm chủ. Bởi vậy nếu tính toán cả giá trị công huân của Hàn Vũ, hiện tại tổng giá trị công huân của đội họ là hai ngàn năm trăm hai mươi."

Nói xong câu đó, gã xoay người lần nữa hành lễ hướng sáu vị phó điện chủ, rồi tự trở về vị trí.

Nghe gã giải thích câu hỏi thứ hai của Lục Hi, cho dù là sáu vị phó điện chủ đều biến sắc. Công huân đoàn đội cho điểm, nếu hiện tại là một tư thâm Săn Ma Đoàn thì họ sẽ không thấy có gì lạ. Nhưng Săn Ma Đoàn số một cấp sĩ chẳng qua là một Tân Săn Ma Đoàn, ngay cả Phụ Trợ kỵ sĩ đều chia công huân, còn lời nào để nói?

Đúng vậy, Săn Ma Đoàn số một cấp sĩ đạt được quán quân thắng rất hiểm, nhưng tuyệt đối là xứng danh, không có gì để chất vấn.

Sắc mặt Lục Hi chuyển biến cực lớn, chậm rãi đứng dậy khom người nói.

"Cảm ơn Cao lĩnh đội giải thích, chúng tôi thua tâm phục khẩu phục. Tôi và Săn Ma Đoàn số bốn chúc mừng Săn Ma Đoàn số một cấp sĩ đạt được vô địch."

Long Hạo Thần vội vàng đứng dậy, hắn đều yên lặng nhìn mọi chuyện xảy ra, nhưng hiện tại không thích hợp lặng im nữa.

"Cảm ơn đoàn trưởng Lục Hi, tôi cũng cảm kích mỗi một đội Tân Săn Ma Đoàn. Chúng ta cùng nhau đi vào Săn Ma Đoàn đại gia đình này, mọi người là đồng chí, đồng bạn. Hy vọng sau này còn có cơ hội cùng các vị chấp hành nhiệm vụ."

Tiếp đến là nghi thức trao giải. Săn Ma Đoàn số một cấp sĩ trừ Hàn Vũ ra, mỗi người đều đượ tròn một ngàn điểm công huân. Nhưng khi trở về đội, không cần Long Hạo Thần nói cái gì, mỗi người tự động lấy ra một trăm bốn mươi hai điểm công huân cho Hàn Vũ, như cũ chia đều công huân. Đến tận đây, tổng giá trị công huân của Săn Ma Đoàn số một cấp sĩ đạt đến tám ngàn năm trăm hai mươi, cách thăng lên một vạn công huân chỉ kém hai ngàn.

Nếu muốn nói điều gì nữa, thì là trên đường trở về, Trần Anh Nhi nhờ vào thiên phú ưu tú thể hỗn độn, rốt cuộc thành công đột phá cấp năm. Hiện tại Săn Ma Đoàn số một cấp sĩ cách thăng cấp hiệu chỉ còn lại công huân mà thôi.

Trong thánh thành có không ít cấm địa, trong đó, gần tháp nhiệm vụ Săn Ma Đoàn có một mảnh khu vực không nhỏ.

Nơi này là do cây xanh và bụi cây vòng thành khu vực. Cho dù là các nhân vật lãnh đạo nếu không có việc gì đều sẽ không tùy tiện đi vào.

Nơi này chính là nhà của Săn Ma Đoàn.

Trong cây xanh và bụi cây là từng tòa nhà hai tầng. Tòa nhà hình dạng không khác nhau, màu trắng mộc mạc. Mỗi tòa nhà đều có thẻ bài của mình, trừ này ra thì không có gì khác biệt.

Tòa nhà hai tầng này được sân bao quanh. Sân không nhỏ, ít nhất hơn năm trăm mét, bên trong có các thảm thực vật, và một con đường nhỏ do đá phô thành. Hoa cỏ chim chóc khiến người lưu luyến.

Mỗi tòa nhà đều thuộc về một Săn Ma Đoàn. Trừ phi Săn Ma Đoàn bị gạch bỏ, nếu không nó vĩnh viễn là nhà của họ. Ví dụ khu vực trung tâm tòa nhà thuộc về Ma Thần Chi Vẫn, họ đã sử dụng nó hơn ba trăm năm.

Mười Tân Săn Ma Đoàn thành công thông qua rèn luyện, đương nhiên có tư cách được một tòa nhà thuộc về mình.

Lúc này, bảy người Săn Ma Đoàn số một cấp sĩ tụ tập tại đại sảnh tầng một.

Tòa nhà có hai tầng. Tầng một có đại sảnh hình tròn cao sáu mét. Phòng bếp hơn ba mươi mét vuông. Ba phòng ngủ. Tầng hai thì có năm phòng ngủ, mỗi phòng có buồng vệ sinh riêng. Tầng hai còn có sân thượng ba mươi mét vuông.

Trừ hai tầng ra, tòa nhà còn có tầng hầm cực lớn, bên trong có hầm rượu chuyên môn cho đội. Nhân viên chuyên môn phục vụ Săn Ma Đoàn khi thu dọn nơi đây còn vì hầm rượu bổ sung rượu ngon.

Toàn thân dựa vào ghế da trắng mềm mại, Trần Anh Nhi thỏa mãn nói.

"Nơi này thật tốt."

Lâm Hâm xót ruột nói.

"Thoải mái thì thoải mái, nhưng công huân quá đắt! Năm thứ nhất một ngàn công huân, sau này mỗi năm tăng lên một ngàn, sao liên minh không ăn cướp cho rồi?"

Cao Anh Kiệt mỉm cười nói.

"Công huân này không phải tiền thuê, mà là chi tiêu tất yếu duy trì tư cách Săn Ma Đoàn các người. Cũng là thủ đoạn xúc tiến các Săn Ma Đoàn hoàn thành nhiệm vụ. Nếu không, Săn Ma Đoàn chìm đắm trong sung sướng, liên minh dựa vào cái gì vun đắp vật tư cho các người?"

Bên cạnh Cao Anh Kiệt ngồi Sử Hiểu Tuyết. Cô đang ngồi cùng Trần Anh Nhi, rất hâm mộ nhìn mọi thứ trong đại sảnh. Cô được đặc biệt cấp cho cư ngụ ở đây. Trong khu biệt thự Săn Ma Đoàn này, có chuyên môn vùng đất cho cô nhi mất cha mẹ trong Săn Ma Đoàn.

Tư Mã Tiên cảm thán nói.

"Vốn hơn tám ngàn công huân không tính ít, nhưng giờ xem ra còn kém xa!"

Cao Anh Kiệt nói.

"Đây là lần cuối cùng tôi hội hợp với các người. Tôi đã hoàn thành nhiệm vụ, từ hôm nay trở đi sẽ không là lĩnh đội của các người nữa. Lần này rời đi, không còn tư cách tiến vào khu vực này. Hãy nói ý nghĩ của các người đi. Hạo Thần."

Bị Cao Anh Kiệt điểm danh, Long Hạo Thần đứng dậy nói.

"Lĩnh đội, ngài không thể lại hướng dẫn chúng tôi thêm đoạn thời gian ư?" Mấy ngày ở chung, mỗi người cực kỳ khâm phục Cao Anh Kiệt. Có thể nói gã dốc hết sức chiến dẫn họ. Có gã, Săn Ma Đoàn số một cấp sĩ bớt đi rất nhiều đường vòng.

Cao Anh Kiệt mỉm cười nói.

"Trên đời không có buổi tiệc nào không tàn. Nếu tôi cứ đi theo các người, ngược lại sẽ ức chế các người phát triển. Hãy nói ý nghĩ của các người đi, tôi sẽ không ở lại đây quá lâu."

Long Hạo Thần gật đầu nói.

"Lĩnh đội, với chúng tôi thì có hai con đường tuyển chọn. Trước mắt chúng tôi đều đã đột phá cấp năm, công huân chỉ kém một ngàn là lên tới một vạn. Nơi này mỗi năm phải giao tiền thuê, nên chúng tôi tuyển chọn đệ nhất là cố gắng gom được hơn một ngàn công huân, trước thăng lên cấp hiệu rồi tính tiếp."

Lâm Hâm vẻ mặt đau khổ nói.

"Nhưng nếu vậy thì chúng ta sẽ biến thành khố rách áo ôm. Thăng cấp Săn Ma Đoàn sẽ tiêu hết một vạn công huân, cũng không phải cho trung tâm cấp nhiệm vụ nhìn một cái mà thôi. Thậm chí còn phải bán một ít đan dược hoặc thứ khác."

Long Hạo Thần nói. Nguồn truyện:


/334

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status