Sử dụng kỹ năng hy sinh, hơn nữa dung hợp với Hạo Nguyệt, lúc này linh lực của Long Hạo Thần dưới mấy lần công kích gần như tiêu hao không còn. Nhưng nhìn Thải Nhi hành động, hắn rốt cuộc vẫn dốc hết sức lực cuối cùng hỗ trợ, cũng là lần hỗ trợ quan trọng vô cùng.
Thánh Dẫn Linh Lô có hiệu quả hấp dẫn là lôi kéo, cứng rắn kéo Hoàng Kim Cầm Ma sắp nhào tới chệch một chút. Móng vuốt của nó xẹt qua đầu Nguyệt Dạ, tia chớp vàng thậm chí khiến mái tóc dài của Nguyệt Dạ hơi quăn.
Vô số ánh sáng xám hội tụ quanh dao găm ám kim, mang theo sát khí vô biên, mạnh đâm vào giữa lưng Hoàng Kim Cầm Ma. Lấy lực phòng ngự mạnh mẽ của Hoàng Kim Cầm Ma, vậy mà lưỡi dao kia đâm lút cán. Hoàng Kim Cầm Ma chỉ cảm thấy sau lưng chợt lạnh, ngay sau đó toàn thân rùng minh một cái.
Đem sát khí ngưng tụ vào vũ khí hình thành thực chất công kích, cho dù là thích khách cấp chín đều không thể làm được. Thải Nhi dựa vào là năng lực phụ trợ của Luân Hồi Linh Lô. Luân Hồi Linh Lô có tiếng là trong các linh lô nhân loại phát hiện thì khá là mạnh, tác dụng đương nhiên cường đại vô cùng, không đơn giản như phát động Luân Hồi kiếm. Thải Nhi hoàn toàn luyện thành Luân Hồi Linh Lô, phương diện công kích như cũ mạnh đến mức không ai trong đội so sánh được.
Một đoàn ánh sáng đỏ như máu cũng từ bên sườn ập đến, mạnh đụng vào cánh Hoàng Kim Cầm Ma, cứng rắn đụng bay cường giả đỉnh cấp bảy.
Dao găm của Thải Nhi tùy theo rút ra, nàng nghiêng người rơi xuống mui xe.
Tử nguyệt chiếu rọi, vô hình tăng thêm vài phần mạnh mẽ và quỷ bí cho Thải Nhi. Ánh mắt nàng lại chỉ nhìn một người dưới xe.
Long Hạo Thần đáy mắt hiện ra vui mừng. Khi Lam Vũ, Quang Phù Dung phát động xong một kích cuối cùng đã bị hắn thu vào thân thể. Cánh tay trái miễn cưỡng nhấc lên, hướng Thải Nhi giơ ngón cái. Khi làm ra động tác này, thân thể Long Hạo Thần chậm rãi ngã xuống.
Ánh sáng tím chợt lóe, Hạo Nguyệt tách ra đỡ lấy Long Hạo Thần. Quang nguyên tố tinh linh Nhã Đình thì trực tiếp nhập vào ngực Long Hạo Thần.
Đáng giá vui mừng là lần này Hạo Nguyệt không hôn mê.
Ánh sáng trắng nhu hòa trước tiên nở rộ, hóa thành cột sáng thánh khiết điên cuồng dâng bao lấy thân thể Long Hạo Thần và Hạo Nguyệt.
Ra tay chữa trị không phải Hàn Vũ, mà là Săn Ma Đoàn số bốn cấp sĩ Lục Hi.
Từ lúc bắt đầu chiến đấu đến hiện giờ, Lục Hi không chân chính gia nhập chiến đấu, nhưng gã luôn quan sát rõ ràng thế cục.
Đối với một loạt hành động của Long Hạo Thần và Thải Nhi, gã có chút kinh sợ. Kỹ năng trị liệu là năng lực duy nhất hiện tại gã có thể làm.
Trên đỉnh cột sáng trắng, dần nổi lên tiếng chuông êm tai. Một thiên sứ hai cánh trắng tinh khiết từ ánh sáng hiện ra. Hai cánh giang ra từ từ rơi trên người Long Hạo Thần, từng tầng ánh sáng khuếch tán dung nhập vào người Long Hạo Thần.
Hàn Vũ cũng phóng ra trị liệu, nhưng y dùng là năng lực trị liệu quần thể. Ánh sáng vàng nhạt quá thành quang vũ rơi trên người các thành viên Săn Ma Đoàn. Hàn Vũ khống chế vô cùng chính xác, mọi người được trị liệu đều cảm giác trên người ấm áp, thoải mái nói không nên lời.
Kỹ năng Hàn Vũ sử dụng là vừa mới học không lâu, Nước Mắt Thiên Sứ. Mà Lục Hi làm là kỹ năng trị liệu cường đại của mục sư cấp năm, Tâm Thiên Sứ.
Vết thương ở bả vai Long Hạo Thần lấy tốc độ kinh người hồi phục. Thân thể tiêu hao cũng mau chóng bổ sung.
Dưới tác dụng của hai kỹ năng này, Long Hạo Thần sử dụng kỹ năng hy sinh bỗng chốc cảm giác thoải mái rất nhiều, không có hôn mê, mau chóng lấy ra một viên đan dược có thể hồi phục năm trăm linh lực, nuốt xuống.
Tuy hắn biết trong thời gian ngắn không thể hồi phục, nhưng ít ra phải giữ thanh tỉnh để tiếp tục chỉ huy toàn đội. Hoàng Kim Cầm Ma trúng Thải Nhi một kích tuyệt không trí mạng, nhưng khi nó bị Lãnh Tiêu đụng bay, đã không còn cơ hội ngăn cản Nguyệt Dạ. Cấm chú khủng bố khiến người chờ đợi lâu rốt cuộc giáng xuống.
*Xoạt!* một tiếng, quyển trục bay lên không. Tử sắc nguyệt liên tiếp Nguyệt Dạ và không trung đột nhiên biến ảm đạm. Ngay sau đó, từng điểm ánh sáng tràn ra.
Vầng trăng trên trời lấy tốc độ gấp mấy lần biến to ra. Khí thế kỳ lạ cổ xưa bỗng bộc phát. Vầng trăng tím khổng lồ kia biến thành mặt cắt một cây trụ to, ánh sáng tím rơi xuống, cây trụ giáng xuống.
Dưới cột trụ có vô số mặt trăng. Mỗi một mặt trăng hoa văn khác biệt. Có trăng tròn, trăng khuyết, bán nguyệt. Nhưng mặc kệ là vầng trăng nào đều mông lung tỏa sáng. Khi cây trụ này rơi xuống, không gian dường như bị đóng băng. Phía dưới xe ngựa và lấy xe ngựa trung tâm trong phạm vi trăm mét đều bị cột sáng to lớn bao phủ.
Từng đoàn mặt trăng, đầu tiên là khuếch tán trong phạm vi trăm mét. Mặc kệ là Cầm Ma, Cuồng Ma hay Hoàng Kim Cầm Ma lúc trước còn cực mạnh, dưới vô số mặt trăng khác nhau chợt đông lại, đông thành những bức tượng đứng yên, ngay cả một động tác đều không biến hóa.
Chỉ có đám Long Hạo Thần hai Săn Ma Đoàn và còn lại mười ma pháp sư thương đội là trốn thoát. Đương nhiên, còn có Lãnh Tiêu.
Thân thể Nguyệt Dạ biến mất. Khi quyển trục mở ra hóa thành ánh sáng tím thì cô đã biến mất.
Lúc trước đại quân ma tộc còn người trước ngã thì người sau xung phong, trong khoảnh khắc như bị chú định thân. Dù là tính cách nỏng nảy điên cuồng Cuồng Ma, trong nháy mắt đều tràn ngập sợ hãi. Trong hư không, một thân hình cao trăm mét dần hiện ra. Lúc này, không chỉ đại quân ma tộc thấy sợ, ngay cả đám Long Hạo Thần cũng giống vậy.
Đây là cái gì? Cột sáng khổng lồ này là cái gì? Dù thân thể không bị thương nhưng họ đều nhận ra.
Đây, đây chính là Trụ Ma Thần! Dù chỉ là ảnh phản chiếu của Trụ Ma Thần, nhưng hơi thở của Trụ Ma Thần là chân thật.
Hơn nữa khí thế Trụ Ma Thần tản ra, khiến Long Hạo Thần từng gặp qua Trụ Ma Thần thừa nhận nó chỉ đứng sau Nghịch Thiên Ma Long Trụ sau lưng Ma Thần Hoàng Phong Tú, so với Trụ Ma Thần của tam đại ma thần mạnh hơn nhiều.
Đây chính là cấm chú? Một ma pháp dẫn động Trụ Ma Thần? Chẳng lẽ Nguyệt Dạ thật sự đưa tới ma thần?
Long Hạo Thần lập tức có đáp án về vấn đề này. Nguyệt Dạ cấm chú không phải ma thần thật sự, chỉ là ảnh phản chiếu ma thần mà thôi. Bởi vì thân hình khổng lồ dần rõ ràng chính là bản thân Nguyệt Dạ.
Lúc này Nguyệt Dạ bay trên không trung, thân thể to lớn như cũ cân đối. Tóc bạc, mắt tím, còn có váy dài sóng gợn vô số mặt trăng khuếch tán.
Hai tay cô chậm rãi nâng lên, thanh âm thản nhiên nhưng tràn ngập ma lực quanh quẩn trong không gian.
"Tất cả hạ đẳng khinh nhờn nguyệt, đều bị nguyệt trừng phạt."
Từng đoàn mặt trăng phóng ra ngoài, có trên cao, có sát đất. Trong vị trí mắt có thể nhìn thấy, chớp mắt đã biến thành biển tím.
Tựa như bị tịnh hóa, mặt trăng tím đi tới đâu, mặc kệ là ma tộc hay thi thể chúng đều lấy tốc độ kinh người tan rã. Khiến người chấn động là, mấy vạn đại quân ma tốc chẳng có chút ý định chạy trốn, toàn thân run lẩy bẩy chờ đợi khủng bố mặt trăng tẩy lễ.
Lục Hi thanh âm có chút run, ánh mắt có vài phần sợ hãi.
"Đây, đây là Trụ Ma Thần Nguyệt Ma Thần A Gia Lôi Tư?"
Nguyệt Ma Thần A Gia Lôi Tư, bảy mươi hai Trụ Ma Thần đứng hàng thứ hai, chỉ sau Ma Thần Hoàng, là thuộc hạ thân tín của Ma Thần Hoàng. Địa vị trong ma tộc giống như tể tướng, cũng là sự tồn tại cường đại chỉ thua Ma Thần Hoàng. Có thể nói là cường giả ma pháp hắc ám đương thời. Y lại lấy hình người xuất hiện, đặc điểm lớn nhất là tóc bạc, mắt tím.
Đám Long Hạo Thần đều cảm giác có chút hốt hoảng. Trong ánh trăng huyễn lệ lóa mắt, họ nhìn thấy phương xa giây trước đại quân ma tộc còn hung dữ vô cùng, đang lấy tốc độ kinh người biến mất.
"Giết đám tượng đá đó." Thanh âm băng lãnh vang bên tai Long Hạo Thần, chính là giọng của Nguyệt Dạ.
Tựa như Long Hạo Thần đã thấy, uy lực của cấm chú chủ yếu ở phạm vi bên ngoài, còn trong phạm vi thì cấm chú chỉ có hiệu quả bất động.
Một bóng đen âm u chợt lóe, Thải Nhi là người thứ nhất từ trong rung động tỉnh lại, cũng là người thứ nhất ra tay. Nàng trực tiếp tìm Hoàng Kim Cầm Ma có uy hiếp lớn nhất.
Dưới sự trói buộc của ánh trăng tím, Hoàng Kim Cầm Ma cường đại như vậy cũng chỉ là cá nằm trên thớt, mặc kệ người băm.
Người khác phản ứng không chậm. Chiến đấu lại bộc phát. Chẳng qua lần này là đơn phương giết hại.
"Cố gắng tiết kiêm linh lực trong lúc giết địch, đều là công huân!" Long Hạo Thần khẽ quát một tiếng để đồng bạn nghe thấy. Hiện tại hắn không cách nào tham gia trận giết chóc, khoanh chân ngồi trên lưng Hạo Nguyệt tiến vào trạng thái minh tưởng.
Không thể không nói, năng lực trị liệu của Lục Hi khá mạnh. Nhưng dù là vậy, không cách nào bù đắp tiêu hao khi Long Hạo Thần dùng kỹ năng hy sinh. Dựa theo Long Hạo Thần tự nhận định là, lần này liên hợp Hạo Nguyệt bộc phát sức mạnh, lại bị thương. Cho dù có Lục Hi mục sư cao cấp dốc sức trị liệu, muốn hồi phục đến trạng thái cao nhất cũng cần ba ngày.
May mắn đa số đồng bạn còn giữ sức lực. Chỉ là, con đường sau này sợ càng khó đi.
Phạm vi một trăm mét không nhỏ, nhưng dù sao ma tộc trong này đều bị định dạng bất động. Hai Săn Ma Đoàn cùng với ma pháp sư sống sót chung sức ra tay, một lát sau đã giết chết toàn bộ ma tộc.
Ma tộc bị giết, ánh sáng tím trên người sẽ biến mất. Thải Nhi không khách sáo kéo thi thể Hoàng Kim Cầm Ma trở về ném cho Lâm Hâm. Mà sáu người Săn Ma Đoàn số bốn cấp sĩ đối với hình ảnh này không có ý kiến gì, sắc mặt ai cũng bình thản vô cùng.
Nguyệt Ma Thần giáng lâm, cấm chú khủng bố có khí thế vô cùng mạnh mẽ, nhưng quỷ dị không phát ra một chút thanh âm.
Ánh trăng tím khổng lồ tụ lại, tán đi, chốc lát sau, tất cả ánh sáng đều rút lui, còn sót lại từng mảnh ánh sáng.
Ánh trăng bán kính gần một ngàn mét, trong phạm vi này không có một người sống. Mặc kệ là trên trời hay dưới đất đều như vậy.
Năm vạn đại quân ma tộc, sau khi bị cấm chú oanh kích, còn sống sót chỉ hơn một vạn. Nhìn trước mắt ánh sáng tím, chúng không có chút dũng khí tấn công.
"Tiêu Tiêu, ngươi đánh xe, tất cả ma pháp sư đều lên xe, cận chiến đi theo xe ngựa, lao ra." Thân hình Nguyệt Dạ lại xuất hiện trên mui xe, sắc mặt trắng bệch không chút máu, thân thể kịch liệt run rẩy. Khuôn mặt trắng chảy đầy máu, mặc kệ khuôn mặt vốn có của cô đẹp tới đâu, giờ nhìn tựa như nữ quỷ.
Nhưng dù là trong lúc này, thân thể thống khổ như sắp nứt ra, cô vẫn có thể lãnh tĩnh an bài.
Giống như Long Hạo Thần đã đoán, cấm chú mới chấm dứt là thời cơ phá vòng vây tốt nhất. Đại quân ma tộc đang trong khủng hoảng, số lớn hàng hóa cũng bỏ lại đây, cơ hội chạy trốn tốt nhất.
Long Hạo Thần ánh mắt ra hiệu cho đồng bạn, bọn họ không chút do dự chui vào xe. Chiếc xe này bên trong cực kỳ rộng rãi, chứa hai mươi người đều không thành vấn đề. Kéo xe không phải ngựa bình thường mà là ma thú cấp hai, Thiết Tông Mã. Loại ma thú này không có năng lực công kích, nhưng sức chịu đựng dẻo dai, đặc biệt thích ứng các loại địa hình. Nếu trong sa mạc thì so với lạc đà càng tốt dùng, thân hình hùng tráng thậm chí cao hơn ngựa bình thường một mét.
Chiếc xe ngựa của Nguyệt Dạ là do hơn mười Thiết Tông Mã kéo. Phía trước chiến đấu tuy rằng thê thảm, nhưng Thiết Tông Mã được nhóm ma pháp sư bảo vệ tốt, đây cũng là mệnh lệnh Nguyệt Dạ đã ra. Thiết Tông Mã chính là hy vọng phá vòng vây sau này!
Không có người cùng hai Săn Ma Đoàn tranh. Lục Hi, Dịch Quân, Bạch Hiểu Mạc, Lâm Hâm thêm vào Trần Anh Nhi, năm người dẫn đầu lên xe. Nếu phải nói thì nếu không có biểu hiện mạnh mẽ của hai Săn Ma Đoàn, ma pháp sư thuộc thương đội căn bản không thể chống đến hiện tại. Đặc biệt là Long Hạo Thần phong thái quên mình vì người và thực lực cường đại, khiến nhóm ma pháp sư từ đáy lòng khâm phục.
Chức nghiệp cận chiến không lên xe mà là vòng quanh xe ngựa. Long Hạo Thần hướng Lý Hinh ở không xa nói.
"Tỷ, chúng ta đến phía trước, lao ra. Những cận chiến khác thì đều lên mui xe, bảo vệ tốt xe ngựa."
Hiện tại cận chiến còn sót lại đều thuộc về hai Săn Ma Đoàn, đối với mệnh lệnh của Long Hạo Thần đương nhiên không kháng nghị.
Hạo Nguyệt ba đầu sáu con mắt bên trong hiện ra chút ít ảm đạm. Trước khi bị truyền tống tới đây, Long Hạo Thần đã thông qua liên hệ tâm linh khiến Hạo Nguyệt chuẩn bị hỗn loạn nguyên tố bác ly. Nếu không nó sao có thể mới bị truyền tống đã bộc phát kỹ năng cường đại?
Sử dụng kỹ năng vượt cấp thêm vào dung hợp với Long Hạo Thần, tuy được trị liệu hoàn hảo nhưng nó tiêu hao không nhỏ. May mắn Hạo Nguyệt đã tiến hóa, tổng thể thực lực tăng cao rất nhiều, nên hiện tại còn giữ được sức chiến đấu.
/334
|