Ngày 29 tháng 2
Hôm nay , là ngày kết hôn , cũng chính là ngày sinh nhật của ta .
Nhiễm Duy Nhất ở nhật ký viết xuống những lời này .
Cái trọng đại của cuộc đời ,cũng chỉ có thể ghi lại tại đây , viết xuống những lời này .
Bởi vì không có ai nhớ tới sinh nhật cô , càng không có người tổ chức sinh nhật cho , bởi vì , cho đến bây giờ, cô vẫn chưa biết đối tượng kết hôn là ai .
Dưới tầng , còi ô tô lại cất lên , đến giờ phải đi rồi.
Nhìn quanh bốn phía , cô cùng mẹ sống nương tựa lẫn nhau hơn mười năm nay tại căn gác nhỏ này, xung quanh không có gì có thể mang theo . Cô đem nhật ký bỏ vào túi , thứ duy nhất cô luyến tiếc chính là con gấu bông rách nát cũ kỹ kia , cuối cùng cô quyết định ôm lấy nó rời đi .
“Nhiễm tiểu thư , à không , phu nhân , mời lên xe “
Duy Nhất mỉm cười , ôm chặt con gấu vào lòng , có chút không quen với cách xưng hô này , Phu nhân ? Phải , từ nay trở đi , cô đã là một phu nhân danh giá , nhưng là , cô không biết chồng mình là ai , hắn ở đâu ?
Mỗi lần đều do người này đến gặp nàng ,anh ta gọi là Tần Nhiên , là một người ôn hòa .
Tần Nhiên một câu cũng chưa nói, trực tiếp lái xe đứa cô đi đăng ký kết hôn .
Nàng bị dẫn đến văn phòng luật sư , đứng trước cửa phòng , cô không khỏi cả kinh , ánh mặt kỳ dị , Tần Nhiên thấy vậy liền giải thích “Thủ tục luật sư sẽ làm tốt , phu nhân chỉ cần ký vào thôi “
Cô giật mình , nguyên lai kết hôn chỉ đơn giản như vậy .
Rảo bước, bước vào văn phòng luật sư , nàng bỗng thấy có chút khẩn trương .Không biết ở trong phòng , người chồng này của cô trông như thế nào ?
Cô hít sâu một ngụm, đẩy cửa ra…
Bên trong chỉ có một vị luật sư đeo kính , ngồi đằng sau bàn , thấy cô tiến vào liền lịch sự nói “Nhiễm tiểu thư sao? Mời ngồi.”
Cô ngồi ở mép đầu , hướng đối diện luật sư.
Luật sư đưa ra hai văn kiện “Nhiễm tiểu thư mời ký ở đây , Lãnh tiên sinh đã ký rồi “
Lãnh tiên sinh? Nàng rốt cục biết, trượng phu của nàng họ Lãnh.
Ôm chặt gấu bông trong lòng , cô cắn cắn môi ,nhìn sang phần chữ ký bên cạnh có hai nét rồng bay phượng múa :Lãnh Dực.
Cô trầm tư , không viết nam nhân có nét chữ cứng cỏi , phóng khoáng như vậy , sẽ là người như thế nào …
“Nhiễm tiểu thư có vấn đề gì sao?” Luật sư nhắc nhở nàng
“Không, không có!” Cô vội lắc đầu , cầm lấy cái bút trên bàn , ký chính tên mình xuống _ _ Nhiễm Duy Nhất .
“Tốt lắm! Chúc mừng phu nhân cùng Lãnh tiên sinh chính thức trở thành vợ chồng.” Luật sư quay lại , thu dọn văn kiện .
Duy Nhất ngồi ở trên ghế ngây dại, như vậy, cô đã kết hôn rồi sao ? Không có nghi thức? Không có khách mời ? Không có những lời chúc phúc? Thậm chí… Không có chú rể …
Cô gắt gao ôm chặt lấu con gấu nhồi bông …
Hôm nay , là ngày kết hôn , cũng chính là ngày sinh nhật của ta .
Nhiễm Duy Nhất ở nhật ký viết xuống những lời này .
Cái trọng đại của cuộc đời ,cũng chỉ có thể ghi lại tại đây , viết xuống những lời này .
Bởi vì không có ai nhớ tới sinh nhật cô , càng không có người tổ chức sinh nhật cho , bởi vì , cho đến bây giờ, cô vẫn chưa biết đối tượng kết hôn là ai .
Dưới tầng , còi ô tô lại cất lên , đến giờ phải đi rồi.
Nhìn quanh bốn phía , cô cùng mẹ sống nương tựa lẫn nhau hơn mười năm nay tại căn gác nhỏ này, xung quanh không có gì có thể mang theo . Cô đem nhật ký bỏ vào túi , thứ duy nhất cô luyến tiếc chính là con gấu bông rách nát cũ kỹ kia , cuối cùng cô quyết định ôm lấy nó rời đi .
“Nhiễm tiểu thư , à không , phu nhân , mời lên xe “
Duy Nhất mỉm cười , ôm chặt con gấu vào lòng , có chút không quen với cách xưng hô này , Phu nhân ? Phải , từ nay trở đi , cô đã là một phu nhân danh giá , nhưng là , cô không biết chồng mình là ai , hắn ở đâu ?
Mỗi lần đều do người này đến gặp nàng ,anh ta gọi là Tần Nhiên , là một người ôn hòa .
Tần Nhiên một câu cũng chưa nói, trực tiếp lái xe đứa cô đi đăng ký kết hôn .
Nàng bị dẫn đến văn phòng luật sư , đứng trước cửa phòng , cô không khỏi cả kinh , ánh mặt kỳ dị , Tần Nhiên thấy vậy liền giải thích “Thủ tục luật sư sẽ làm tốt , phu nhân chỉ cần ký vào thôi “
Cô giật mình , nguyên lai kết hôn chỉ đơn giản như vậy .
Rảo bước, bước vào văn phòng luật sư , nàng bỗng thấy có chút khẩn trương .Không biết ở trong phòng , người chồng này của cô trông như thế nào ?
Cô hít sâu một ngụm, đẩy cửa ra…
Bên trong chỉ có một vị luật sư đeo kính , ngồi đằng sau bàn , thấy cô tiến vào liền lịch sự nói “Nhiễm tiểu thư sao? Mời ngồi.”
Cô ngồi ở mép đầu , hướng đối diện luật sư.
Luật sư đưa ra hai văn kiện “Nhiễm tiểu thư mời ký ở đây , Lãnh tiên sinh đã ký rồi “
Lãnh tiên sinh? Nàng rốt cục biết, trượng phu của nàng họ Lãnh.
Ôm chặt gấu bông trong lòng , cô cắn cắn môi ,nhìn sang phần chữ ký bên cạnh có hai nét rồng bay phượng múa :Lãnh Dực.
Cô trầm tư , không viết nam nhân có nét chữ cứng cỏi , phóng khoáng như vậy , sẽ là người như thế nào …
“Nhiễm tiểu thư có vấn đề gì sao?” Luật sư nhắc nhở nàng
“Không, không có!” Cô vội lắc đầu , cầm lấy cái bút trên bàn , ký chính tên mình xuống _ _ Nhiễm Duy Nhất .
“Tốt lắm! Chúc mừng phu nhân cùng Lãnh tiên sinh chính thức trở thành vợ chồng.” Luật sư quay lại , thu dọn văn kiện .
Duy Nhất ngồi ở trên ghế ngây dại, như vậy, cô đã kết hôn rồi sao ? Không có nghi thức? Không có khách mời ? Không có những lời chúc phúc? Thậm chí… Không có chú rể …
Cô gắt gao ôm chặt lấu con gấu nhồi bông …
/369
|