Lãnh Ngạn lại phản đối, “Em còn tưởng có chuyện gì chứ! Hóa ra là vậy! Lãnh Ngạn em dám xác định 100%, đứa nhỏ là của anh!”
“Tại sao?” Lãnh Dực nghe hoàn toàn không hiểu lời của em trai.
Lãnh Ngạn hạ thấp giọng, “Anh cả, anh cho rằng em không biết vấn đề thân thể anh sao? Địch Khắc đã sớm nói cho em biết! Anh không chịu điều trị, cậu ấy rất bất lực. Cho nên, em mời chuyên gia phái nam tới kiểm tra tất cả bệnh án của anh, ông ấy kê rất nhiều thuốc cho anh, em hối lộ nho nhỏ đầu bếp trong nhà anh, hòa tan thuốc trong cà phê anh uống mỗi đêm, anh đã uống hơn nửa năm rồi, chắc tốt cũng không sai biệt lắm! Nếu không sao đêm đó anh có thể...?”
Lãnh Dực cũng kỳ quái, anh và Phỉ Nhi, chính là buổi tối hôm đó anh sao lại... Mặc dù trúng thuốc, nhưng...
“Anh cả, cám ơn em đi!” Lãnh Ngạn nhíu mày.
“Anh cám ơn chú? Anh không đánh chú coi như số chú gặp may!” Lãnh Dực bực tức bỏ đi.
Ánh mắt sắc bén của Lãnh Ngạn không bỏ qua mừng rỡ cố gắng che giấu trong mắt Lãnh Dực, nhìn bóng lưng anh trai dần đi xa, cười khẽ, “Đánh em? Anh nỡ sao?”
Sau khi Lãnh Dực rời khỏi Lãnh
“Tại sao?” Lãnh Dực nghe hoàn toàn không hiểu lời của em trai.
Lãnh Ngạn hạ thấp giọng, “Anh cả, anh cho rằng em không biết vấn đề thân thể anh sao? Địch Khắc đã sớm nói cho em biết! Anh không chịu điều trị, cậu ấy rất bất lực. Cho nên, em mời chuyên gia phái nam tới kiểm tra tất cả bệnh án của anh, ông ấy kê rất nhiều thuốc cho anh, em hối lộ nho nhỏ đầu bếp trong nhà anh, hòa tan thuốc trong cà phê anh uống mỗi đêm, anh đã uống hơn nửa năm rồi, chắc tốt cũng không sai biệt lắm! Nếu không sao đêm đó anh có thể...?”
Lãnh Dực cũng kỳ quái, anh và Phỉ Nhi, chính là buổi tối hôm đó anh sao lại... Mặc dù trúng thuốc, nhưng...
“Anh cả, cám ơn em đi!” Lãnh Ngạn nhíu mày.
“Anh cám ơn chú? Anh không đánh chú coi như số chú gặp may!” Lãnh Dực bực tức bỏ đi.
Ánh mắt sắc bén của Lãnh Ngạn không bỏ qua mừng rỡ cố gắng che giấu trong mắt Lãnh Dực, nhìn bóng lưng anh trai dần đi xa, cười khẽ, “Đánh em? Anh nỡ sao?”
Sau khi Lãnh Dực rời khỏi Lãnh
/369
|