Xử lý xong văn kiện cũng đã đến giữa trưa, Mẫn Thiên Hữu day day huyêt Thái dương mới buông bút đi vào phòng nghỉ ngủ một chút, đợi đến khi Niếp Thịnh vào đánh thức, hắn mới cảm giác được tinh thần khá hơn một chút.
“Tổng tài, Lăng tổng muốn gặp ngài, trong khoảng thời gian ngài không ở đây, ông ta đã hẹn qua mấy lần!” Trước khi Mẫn Thiên Hữu xuất ngoại đã phân phó Niếp Thịnh xử lý một số chuyện, hắn cũng đã xử lý tốt rồi, Lăng thị lúc trước đem vốn lưu động đều đầu tư vào một công ty nước ngoài, hiện nay Thiên Thừa cứng rắn muốn nhảy vào, đem vị trí thu lợi nhuận cao vốn thuộc về Lăng thị đạp xuống, một thời gian tài chính không thu được trở lại, chắc chắn ảnh hưởng không nhỏ đến Lăng thị, Lăng Trí Xa vạn lần không nghĩ tới một công ty nhỏ của mình thế nhưng lại bị Thiên Thừa để ý và nuốt chửng, mà phía trước lúc gặp nhau ở Lăng gia một lần kia, ông cũng liền nhìn ra thanh niên trẻ tuổi này rất quyết đoán và có uy lực.
Niếp Thịnh làm một bản báo cáo đơn giản cho Mẫn Thiên Hữu, hắn dáng người ưu nhã ngồi trên ghế tổng tài, ánh mắt lại khôi phục thần tình lãnh đạm như trước, nói như thế nào Lăng Trí Xa cũng là nhạc phụ tương lai của hắn, rốt cục cũng phải gặp mặt.
“Cho ông ấy vào đi! ” Mẫn Thiên Hữu gật gật đầu, Niếp Thịh tự mình xuống lầu dẫn theo Lăng Trí Xa một thân chính trang âu phục, sắc mặt có chút câu nệ đến văn phòng tổng tài, thời khắc nhìn thấy Mẫn Thiên Hữu, Lăng Trí Xa trên mặt hiện lên một chút khẩn trương, trong sự nghiệp ông ta vật lộn phấn đấu hơn nữa đời người mà bây giờ có chút e sợ trước một vãn bối như vậy.
“Mời ngồi, Mẫn Thiên Hữu chỉ mặc chiếc sơ mi màu lục, cổ áo còn tùy ý mở ra hai cúc, đang nhìn Lăng Trí Xa cất bước tiến vào, chỉ chỉ sô pha cách bàn làm việc không xa, lại nhấn nút phone gọi cho Mandy , “Pha cho tôi một chén trà Long Tỉnh! ”
Lăng Trí Xa đã đổ mồ hôi một phen, theo ánh mắt Mẫn Thiên Hữu ngồi xuống sô pha gần đó, nhớ năm đó cùng Mẫn Bác Luân gặp nhau cũng không giống như bây giờ khẩn trương như vậy, trong mắt ông ta đã có chút thấp thỏm lo âu.
“Lăng tổng đến thực đúng lúc, tôi hôm nay vừa về nước ” Mẫn Thiên Hữu mở đầu lên tiếng, đánh vỡ không khí yên tĩnh, mà Lăng Trí Xa trên mặt từng cái biểu tình đều bị Mẫn Thiên Hữu nhìn thấy trong mắt, hắn lộ ra tươi cười giảo hoạt như hồ ly đi đến ngồi đối diện, dáng người cao một trăm tám mươi ba centimet kiêu căng tọa lạc trên ghế da, trông như một bức họa nghệ thuật đn từng nét mực.
Khó trách Nhã Nhược như vậy mê đắm hắn, hắn thật là đầy người mị lực, cùng nam tính, Lăng Trí Xa trong lòng đánh giá.
“Phải không? Mẫn tổng một ngày quý giá như bạc tỷ, có thể có thời gian gặp tôi đúng là vinh hạnh cho Lăng thị” Lăng Trí Xa giương mắt nhìn đối diện người thanh niên ưu nhã, một bàn tay tùy ý khoát lên lưng ghế, trong ánh mắt lộ ra một cỗ khí áp bách người đối diện, làm cho ông ta nói chuyện thanh âm cũng thấp đi vài phần.
Mandy hợp thời bưng vào ly trà đưa đến trước mặt Lăng Trí Xa, rồi đặt trước mặt Mẫn Thiên Hữu một tách cà phê.
Hiển nhiên, Lăng Trí Xa cũng không biết Vân Hi là cùng hắn đi nước ngoài.
Mẫn Thiên Hữu lạnh lùng cười một tiếng, đối với người đàn ông trung niên mặt tràn đầy e sợ làm một động tác mời, hắn mới bưng lên tách cà phê, nhấp một ngụm, lúc này hắn thật sự vô tâm tình cùng ông ta nói chuyện.
Lăng thị có thể có thành quả ngày hôm nay, hoàn toàn là nhờ cha của Chung Mỹ Cầm chống đỡ, mà lần này xảy ra chuyện lớn như vậy, nếu không thể lấy lại được vị trí kia, vậy nhiều năm qua cố gắng tất cả đều uổng phí, lúc trước vì danh lợi mà từ bỏ Trang Thi Ngữ, ông ta muốn hối hận cũng không kịp rồi.
“Không dối gạt Mẫn tổng, hôm nay tới là tôi có chuyện muốn nhờ”. Lăng Trí Xa có chút ngồi không yên, hai tay đan vào nhau, trong ánh mắt đầy khần cầu nhìn Mẫn Thiên Hữu.
“Cầu xin tôi?” Mẫn Thiên Hữu cười một tiếng, nâng lên hai mắt nhìn Lăng Trí Xa vẻ mặt dè dật, hắn thật sự tìm không thấy trên người người đàn ông này có điểm nào cùng Vân Hi tương tự, ông ta cho cô sinh mệnh, lại đối với cô không để ý, một cô gái mới hai mươi tuổi đã bị chính cha mình dùng làm bàn đạp trên con đường danh lợi, hắn có thể tưởng tượng ra Vân Hi lúc gả đến Mẫn gia sẽ có loại tâm tình nào.
“Ông đưa ra lý do nào để thuyết phục tôi giúp ông? “, Mẫn Thiên Hữu không phải người thích quanh co lòng vòng, Lăng Trí Xa nhún nhường xuống nước thì đích thị là Lăng thị đã cùng đường mạt lộ, hắn chỉ là lấy lại công đạo cho Vân Hi mà thôi.
“Kia, coi như nể mặt Nhã Nhược, thỉnh Mẫn tổng giơ cao đánh khẽ……” Lăng Trí Xa có chút gian nan mở miệng, hắn biết Lăng Nhã Nhược từ trước tới giờ đã có tơ tưởng đến Mẫn Thiên Hữu, trước đó bọn họ cũng rất thân mật.
“Tôi cùng Lăng tiểu thư không phải rất quen thuộc!” Mẫn Thiên Hữu quyết đoán cự tuyệt, rõ ràng cảm giác được Lăng Trí Xa biến sắc, hắn giơ lên nụ cười mỉa mai, Lăng Trí Xa chỉ mới là bắt đầu, còn ả đàn bà Lăng Nhã Nhược kia nữa, hắn còn chưa có tính sổ đâu.
“Như vậy còn Vân Hi? Nó là người của Mẫn gia, coi như vì tôi là cha nó, như thế nào? ” Lăng Trí Xa lấy dũng khí nói xong, trong lòng áy náy đối với Vân Hi càng lúc càng lớn, trước đó Vân Hi dù tình nguyện hay không cũng đã gả vào Mẫn gia, bây giờ ông ta cũng chỉ có thể đem hy vọng đều ký thác trên người Vân Hi.
“Ông dựa vào cái gì cho rằng Vân Hi gả vào Mẫn gia tôi thì có thể có được ưu ái như thế? Lăng tổng, con gái gả ra ngoài coi như hất đổ bát nước, lúc này đây ông có đem Vân Hi ra, tôi cũng sẽ không nương tay! ” Mẫn Thiên Hữu nói xong đã muốn đứng lên, hắn căn bản không tính cấp đường lui cho Lăng Trí Xa, hắn đã tự tay đào một cái hố, chỉ còn chờ người của Lăng gia từng người một nhảy xuống!
“Mẫn tổng……” Lăng Trí Xa hôm nay mới diện kiến được mặt lãnh khốc của Mẫn Thiên Hữu, giống như những lời đồn đãi, hắn đã nhắm trúng mục tiêu nào, sẽ không bởi vì bất luận kẻ nào mà thay đổi, nếu ông ta sớm biết rằng Mẫn Thiên Hữu là vì Vân Hi mới làm ra hết thảy việc này, không biết ông ta có hối hận đã không đối xử tử tế với con gái của chính mình hay không.
“Bất quá, tôi có thể chỉ cho ông một con đường thoát hiểm!” Mẫn Thiên Hữu cười rất máu lạnh, Lăng gia có hai cô con gái – bọn họ lại coi Lăng Nhã Nhược như là bảo bối, vậy có thể nào họ cũng quyết tâm lấy làm vật hy sinh như Vân Hi không?
“Mẫn tổng mời nói……” Lăng Trí Xa nghe thấy hắn có biến chuyển, nguyên bản âm thanh ỉu xùi lại khôi phục chút hy vọng, Mẫn Thiên Hữu đã nói như vậy, nhất định là đã nắm chắc.
“Tôi vừa biết tập đoàn ZT đã thành công sát nhập vào nền kinh tế thị trường của thành phố A, có lẽ, ông nên cân nhắc hợp tác cùng công ty rất có tiềm lực này, ông cũng biết, Thượng Trạch Nhất có lẽ so với Mẫn Thiên Hữu tôi cũng có lực ảnh hưởng! ”
“Hơn nữa, Lăng đại tiểu thư thông minh như thế, Thượng tổng chắc sẽ thích.”
Mẫn Thiên Hữu vỗ vai Lăng Trí Xa, cười rất thâm ý nói, một mũi tên bắt hai con nhạn, hắn đã âm thầm quan sát Thượng Trạch Nhất lâu rồi, người đó tiếp cận Vân Hi với mục đích không đơn giản, anh ta cùng với Mẫn Hiếu Triết là nội ứng ngoại hợp, bọn họ đều không đơn giản, Mẫn Hiếu Triết đã có nhiều thay đổi, không hề giống như trước đây yếu đuối vô năng, cả hai người họ trên người đều mang đồng dạng cừu hận, hắn sợ nhất chính là liên lụy đến Vân Hi, Mẫn Hiếu Triết hẳn là đã nhận ra điều gì mới có thể đem mục tiêu nhắm tới Vân Hi.
“Tổng tài, Lăng tổng muốn gặp ngài, trong khoảng thời gian ngài không ở đây, ông ta đã hẹn qua mấy lần!” Trước khi Mẫn Thiên Hữu xuất ngoại đã phân phó Niếp Thịnh xử lý một số chuyện, hắn cũng đã xử lý tốt rồi, Lăng thị lúc trước đem vốn lưu động đều đầu tư vào một công ty nước ngoài, hiện nay Thiên Thừa cứng rắn muốn nhảy vào, đem vị trí thu lợi nhuận cao vốn thuộc về Lăng thị đạp xuống, một thời gian tài chính không thu được trở lại, chắc chắn ảnh hưởng không nhỏ đến Lăng thị, Lăng Trí Xa vạn lần không nghĩ tới một công ty nhỏ của mình thế nhưng lại bị Thiên Thừa để ý và nuốt chửng, mà phía trước lúc gặp nhau ở Lăng gia một lần kia, ông cũng liền nhìn ra thanh niên trẻ tuổi này rất quyết đoán và có uy lực.
Niếp Thịnh làm một bản báo cáo đơn giản cho Mẫn Thiên Hữu, hắn dáng người ưu nhã ngồi trên ghế tổng tài, ánh mắt lại khôi phục thần tình lãnh đạm như trước, nói như thế nào Lăng Trí Xa cũng là nhạc phụ tương lai của hắn, rốt cục cũng phải gặp mặt.
“Cho ông ấy vào đi! ” Mẫn Thiên Hữu gật gật đầu, Niếp Thịh tự mình xuống lầu dẫn theo Lăng Trí Xa một thân chính trang âu phục, sắc mặt có chút câu nệ đến văn phòng tổng tài, thời khắc nhìn thấy Mẫn Thiên Hữu, Lăng Trí Xa trên mặt hiện lên một chút khẩn trương, trong sự nghiệp ông ta vật lộn phấn đấu hơn nữa đời người mà bây giờ có chút e sợ trước một vãn bối như vậy.
“Mời ngồi, Mẫn Thiên Hữu chỉ mặc chiếc sơ mi màu lục, cổ áo còn tùy ý mở ra hai cúc, đang nhìn Lăng Trí Xa cất bước tiến vào, chỉ chỉ sô pha cách bàn làm việc không xa, lại nhấn nút phone gọi cho Mandy , “Pha cho tôi một chén trà Long Tỉnh! ”
Lăng Trí Xa đã đổ mồ hôi một phen, theo ánh mắt Mẫn Thiên Hữu ngồi xuống sô pha gần đó, nhớ năm đó cùng Mẫn Bác Luân gặp nhau cũng không giống như bây giờ khẩn trương như vậy, trong mắt ông ta đã có chút thấp thỏm lo âu.
“Lăng tổng đến thực đúng lúc, tôi hôm nay vừa về nước ” Mẫn Thiên Hữu mở đầu lên tiếng, đánh vỡ không khí yên tĩnh, mà Lăng Trí Xa trên mặt từng cái biểu tình đều bị Mẫn Thiên Hữu nhìn thấy trong mắt, hắn lộ ra tươi cười giảo hoạt như hồ ly đi đến ngồi đối diện, dáng người cao một trăm tám mươi ba centimet kiêu căng tọa lạc trên ghế da, trông như một bức họa nghệ thuật đn từng nét mực.
Khó trách Nhã Nhược như vậy mê đắm hắn, hắn thật là đầy người mị lực, cùng nam tính, Lăng Trí Xa trong lòng đánh giá.
“Phải không? Mẫn tổng một ngày quý giá như bạc tỷ, có thể có thời gian gặp tôi đúng là vinh hạnh cho Lăng thị” Lăng Trí Xa giương mắt nhìn đối diện người thanh niên ưu nhã, một bàn tay tùy ý khoát lên lưng ghế, trong ánh mắt lộ ra một cỗ khí áp bách người đối diện, làm cho ông ta nói chuyện thanh âm cũng thấp đi vài phần.
Mandy hợp thời bưng vào ly trà đưa đến trước mặt Lăng Trí Xa, rồi đặt trước mặt Mẫn Thiên Hữu một tách cà phê.
Hiển nhiên, Lăng Trí Xa cũng không biết Vân Hi là cùng hắn đi nước ngoài.
Mẫn Thiên Hữu lạnh lùng cười một tiếng, đối với người đàn ông trung niên mặt tràn đầy e sợ làm một động tác mời, hắn mới bưng lên tách cà phê, nhấp một ngụm, lúc này hắn thật sự vô tâm tình cùng ông ta nói chuyện.
Lăng thị có thể có thành quả ngày hôm nay, hoàn toàn là nhờ cha của Chung Mỹ Cầm chống đỡ, mà lần này xảy ra chuyện lớn như vậy, nếu không thể lấy lại được vị trí kia, vậy nhiều năm qua cố gắng tất cả đều uổng phí, lúc trước vì danh lợi mà từ bỏ Trang Thi Ngữ, ông ta muốn hối hận cũng không kịp rồi.
“Không dối gạt Mẫn tổng, hôm nay tới là tôi có chuyện muốn nhờ”. Lăng Trí Xa có chút ngồi không yên, hai tay đan vào nhau, trong ánh mắt đầy khần cầu nhìn Mẫn Thiên Hữu.
“Cầu xin tôi?” Mẫn Thiên Hữu cười một tiếng, nâng lên hai mắt nhìn Lăng Trí Xa vẻ mặt dè dật, hắn thật sự tìm không thấy trên người người đàn ông này có điểm nào cùng Vân Hi tương tự, ông ta cho cô sinh mệnh, lại đối với cô không để ý, một cô gái mới hai mươi tuổi đã bị chính cha mình dùng làm bàn đạp trên con đường danh lợi, hắn có thể tưởng tượng ra Vân Hi lúc gả đến Mẫn gia sẽ có loại tâm tình nào.
“Ông đưa ra lý do nào để thuyết phục tôi giúp ông? “, Mẫn Thiên Hữu không phải người thích quanh co lòng vòng, Lăng Trí Xa nhún nhường xuống nước thì đích thị là Lăng thị đã cùng đường mạt lộ, hắn chỉ là lấy lại công đạo cho Vân Hi mà thôi.
“Kia, coi như nể mặt Nhã Nhược, thỉnh Mẫn tổng giơ cao đánh khẽ……” Lăng Trí Xa có chút gian nan mở miệng, hắn biết Lăng Nhã Nhược từ trước tới giờ đã có tơ tưởng đến Mẫn Thiên Hữu, trước đó bọn họ cũng rất thân mật.
“Tôi cùng Lăng tiểu thư không phải rất quen thuộc!” Mẫn Thiên Hữu quyết đoán cự tuyệt, rõ ràng cảm giác được Lăng Trí Xa biến sắc, hắn giơ lên nụ cười mỉa mai, Lăng Trí Xa chỉ mới là bắt đầu, còn ả đàn bà Lăng Nhã Nhược kia nữa, hắn còn chưa có tính sổ đâu.
“Như vậy còn Vân Hi? Nó là người của Mẫn gia, coi như vì tôi là cha nó, như thế nào? ” Lăng Trí Xa lấy dũng khí nói xong, trong lòng áy náy đối với Vân Hi càng lúc càng lớn, trước đó Vân Hi dù tình nguyện hay không cũng đã gả vào Mẫn gia, bây giờ ông ta cũng chỉ có thể đem hy vọng đều ký thác trên người Vân Hi.
“Ông dựa vào cái gì cho rằng Vân Hi gả vào Mẫn gia tôi thì có thể có được ưu ái như thế? Lăng tổng, con gái gả ra ngoài coi như hất đổ bát nước, lúc này đây ông có đem Vân Hi ra, tôi cũng sẽ không nương tay! ” Mẫn Thiên Hữu nói xong đã muốn đứng lên, hắn căn bản không tính cấp đường lui cho Lăng Trí Xa, hắn đã tự tay đào một cái hố, chỉ còn chờ người của Lăng gia từng người một nhảy xuống!
“Mẫn tổng……” Lăng Trí Xa hôm nay mới diện kiến được mặt lãnh khốc của Mẫn Thiên Hữu, giống như những lời đồn đãi, hắn đã nhắm trúng mục tiêu nào, sẽ không bởi vì bất luận kẻ nào mà thay đổi, nếu ông ta sớm biết rằng Mẫn Thiên Hữu là vì Vân Hi mới làm ra hết thảy việc này, không biết ông ta có hối hận đã không đối xử tử tế với con gái của chính mình hay không.
“Bất quá, tôi có thể chỉ cho ông một con đường thoát hiểm!” Mẫn Thiên Hữu cười rất máu lạnh, Lăng gia có hai cô con gái – bọn họ lại coi Lăng Nhã Nhược như là bảo bối, vậy có thể nào họ cũng quyết tâm lấy làm vật hy sinh như Vân Hi không?
“Mẫn tổng mời nói……” Lăng Trí Xa nghe thấy hắn có biến chuyển, nguyên bản âm thanh ỉu xùi lại khôi phục chút hy vọng, Mẫn Thiên Hữu đã nói như vậy, nhất định là đã nắm chắc.
“Tôi vừa biết tập đoàn ZT đã thành công sát nhập vào nền kinh tế thị trường của thành phố A, có lẽ, ông nên cân nhắc hợp tác cùng công ty rất có tiềm lực này, ông cũng biết, Thượng Trạch Nhất có lẽ so với Mẫn Thiên Hữu tôi cũng có lực ảnh hưởng! ”
“Hơn nữa, Lăng đại tiểu thư thông minh như thế, Thượng tổng chắc sẽ thích.”
Mẫn Thiên Hữu vỗ vai Lăng Trí Xa, cười rất thâm ý nói, một mũi tên bắt hai con nhạn, hắn đã âm thầm quan sát Thượng Trạch Nhất lâu rồi, người đó tiếp cận Vân Hi với mục đích không đơn giản, anh ta cùng với Mẫn Hiếu Triết là nội ứng ngoại hợp, bọn họ đều không đơn giản, Mẫn Hiếu Triết đã có nhiều thay đổi, không hề giống như trước đây yếu đuối vô năng, cả hai người họ trên người đều mang đồng dạng cừu hận, hắn sợ nhất chính là liên lụy đến Vân Hi, Mẫn Hiếu Triết hẳn là đã nhận ra điều gì mới có thể đem mục tiêu nhắm tới Vân Hi.
/111
|