Nhìn xem, nhắc tào tháo, tào tháo liền đến” Bùi Bùi lên tiếng thì cũng là lúc Vân Hi quay đầu lại nhìn, người tới tựa hồ đã nhìn thấy bọn họ rồi, Thượng Trạch Nhất cùng Mẫn Hiếu Triết lần lượt đi đến trước mặt Vân Hi cùng Bùi Bùi, nhìn hai người đi cùng nhau Vân Hi lại nhớ đến cảnh ở bãi đỗ xe trong công ty, rồi lại nhìn sang Thượng Trạch Nhất, ánh mắt trở nên có chút quái lạ.
“Vân Hi, không nghĩ tới lại ở chỗ này gặp được chị, thật tình cờ.” Mẫn Hiếu Triết ngồi xuống bên cạnh Vân Hi, Thượng Trạch Nhất cũng đã ngồi ở đối diện nàng, kiểu nảy giống như toàn bộ đem nàng vây quanh, cảm giác làm cho nàng hô hấp cũng trở nên thật cẩn thận.
“Bùi Bùi dễ thương, không ngại là anh ngồi chung chứ? ” Thượng Trạch Nhất không đem mình làm người ngoài, thái độ thật sự là làm cho Vân Hi ngạc nhiên rồi, không biết hắn cùng Bùi Bùi là quan hệ thế nào.
Nàng không quên Mẫn Thiên Hữu từng cảnh cáo, Mẫn Hiếu Triết cùng Thượng Trạch Nhất, hai người đàn ông này nàng đều phải cách ra thật xa.
Rõ ràng cảm giác ra bọn họ có bí mật gì mà nàng không biết, nhưng nàng là đứng ở phía Mẫn Thiên Hữu, nàng không nghĩ muốn làm cho hắn hiểu lầm cái gì.
“Đương nhiên không ngại rồi, có người mời thật là tốt!” Bùi Bùi liếc mắt một cái nhìn Thượng Trạch Nhất, rồi lại nhìn Mẫn Hiếu Triết ngồi bên cạnh Vân Hi, ánh mắt trở nên có chút tán thưởng, cô là lần đầu tiên nhìn thấy một người đang ông trong sạch sẽ thuần khiết như vậy, một thân màu trắng áo sơ mi, phía sau như là có thêm một đôi cánh, khung cảnh mỹ quang đó làm cho cô nhìn đến chói cả mắt.
“Nha đầu, nhìn đến ngẩn người rồi, bạn của anh đã là « hoa có chủ » nha, em đừng có chủ ý gì với cậu ta!” Phát giác Bùi Bùi trong mắt có một chút ái mộ, Thượng Trạch Nhất lập tức liền nữa đùa nữa thật cảnh cáo cô.
Vân Hi nhìn thấy lại nghĩ rằng đây là một màn thể hiện sự chiếm hữu của các đôi tình nhân, nhưng là nàng không rõ, Thượng Trạch Nhất nói như vậy mục đích là vì muốn Bùi Bùi bỏ đi ý niệm trong đầu, hay vẫn là đang che dấu cái gì?
Theo nàng biết, Mẫn Hiếu Triết cực độ chán ghét phụ nữ, sao lại có thể có người trong lòng đâu?
“Người ta cũng chưa có lên tiếng, anh gấp cái gì.” Tâm tư bị vạch trần, Bùi Bùi sắc mặt có chút ửng đỏ, cô cầm lấy chiếc thìa trước trước mặt, không khách khí gõ vào đâu Thượng Trạch Nhất, Mẫn Hiếu Triết lại chỉ cười nhạt không nói gì, cũng không phản bác lời nói của Thượng Trạch Nhất, mà cũng không đáp lại ám chỉ của Bùi Bùi.
“Chị cùng anh hai ra nước ngoài, bác trai đại phát lửa giận, chị hiện tại không thể trở về nhà ở rồi? ” Mẫn Hiếu Triết quay đầu nhìn Vân Hi nãy giờ chưa nói một lời, hắn cũng không biết nàng đã cùng Mẫn Thiên Hợp ly hôn, nên trước đó đã đem chuyện nàng mang thai nói cho Mẫn Bác Luân biết, mới làm cho nàng bị sảy thai, trong lòng hắn đối với nàng còn tồn tại một chút ái náy.
“Ừm! ” Vân Hi không biết nên như thế nào trả lời hắn, chính là thản nhiên đich lên tiếng.
“Chị……đang sống ở chỗ anh ấy sao? “. Mẫn Hiếu Triết trong mắt phiếm qua một chút hoảng hốt. Hắn thật sự sợ hãi câu trả lời thừa nhận của nàng.
Vân Hi không nói gì đã làm cho Mẫn Hiếu Triết hạ một quyết tâm cuối cùng, nàng là người của Mẫn Thiên Hữu thì nhất định cùng hắn là địch rồi!
Bùi Bùi không hiểu hai người đang nói chuyện gì, thì ra Mẫn Hiếu Triết là em họ của Mẫn Thiên Hữu, hắn cùng Vân Hi còn có quan hệ chị dâu.
“Cậu ấy không thích cùng phụ nữ quá thân cận, cậu đừng dây dưa với cậu ta”. Trong toilet, Vân Hi nhỏ giọng vào tai Bùi Bùi, không nói đến việc Mẫn Hiếu Triết cùng Thượng Trạch Nhất có quan hệ làm người ta khó tưởng tượng. Mẫn Hiếu Triết thâm tàng bất lộ tướng lại càng không thể là đối tượng của Bùi Bùi – người mà cái gì cũng thể hiện trên mặt, Vân Hi biết những việc Mẫn Hiếu Triết đã từng làm đối với phụ nữ nào cũng không thể chấp nhận.
“Tiểu Hi, cậu nói đùa sao, không thích phụ nữ, chẳng lẽ thích đàn ông? “. Bùi Bùi cười cười, những lời này khi Vân Hi gặp Thượng Trạch Nhất cũng đã nói qua, nhưng cô không có bỏ trong lòng, hiện tại ngẫm lại, làm cho cô không thể không hoài nghi!
“Mình cũng không biết Thượng Trạch Nhất có người anh em quan hệ tốt như vậy a, cậu xem bọn họ còn mang hoa tai giống nhau nữa.” Trang Bùi cũng đã phát hiện trên tai bọn họ mang hoa tai giống nhau, nhưng cô lại không nghĩ sâu xa về ý nghĩa đó.
“Trang Bùi, cậu không biết anh ta, ngay cả mình cũng không hiểu biết anh ta, các cậu không hợp đâu“. Vân Hi chỉ biết Mẫn Hiếu Triết là con của chú của Mẫn Thiên Hữu – Mẫn Bác Đào đã qua đời, từ nước Mỹ du học trở về liền tiến nhập Thiên Thừa, nhưng nàng lại nhìn không tới tình cảm thâm tình quyến thuộc của bọn họ, ngược lại hơn một phần là cừu hận.
“Mình thích những người đàn ông lạnh lùng, yên tâm đi Tiểu Hi, Mẫn Hiếu Triết là mục tiêu của mình rồi”. Trang Bùi nở nụ cười tươi tràn đầy tự tin, làm cho Vân Hi tìm không ra lời gì để khuyên cô nữa.
Nếu suy nghĩ ở góc độ khác, Bùi Bùi, một cô gái trong sáng lạc quan như vậy, có lẽ cô ấy lần đầu tiên nhìn thấy Mẫn Hiếu Triết cũng giống mình ở chỗ trong sáng thanh bạch!
“Cậu tới bên đó đi, mình đi trước!” Lúc Vân Hi cùng Bùi Bùi đi ra khỏi toilet, ánh mắt Vân Hi nhìn xung quanh rồi hướng về cửa đi đến, nàng trong lòng ghi nhớ lời khuyên của Mẫn Thiên Hữu, hai người kia nàng cũng không nguyện dây dưa.
Vân Hi mới vừa ra đến ngoài cửa, nhìn cách đó không xa có một chiếc xe thể thao, có chút bất đắc dĩ hít một hơi đi đến, đột nhiên từ bên cạnh xuất hiện hai bóng đen, không nói gì liền bịt miệng của nàng, Vân Hi sợ hãi giãy dụa, đỉnh đầu bao phủ một tầng bóng ma, làm cho nàng cảm thấy vô cùng khủng hoảng, những người này là loại người nào, bọn họ muốn làm gì?
Người ngồi ở trong xe thể thao, đột nhiên nhìn thấy Vân Hi bị người bắt cóc, hắn lập nhảy xuống xe, tiến lên cùng hai tên cao to đánh nhau.
“Cứu mạng –” Vân Hi liều mạng tránh vòng vây của hai người kia, nơi này vẫn là nơi công cộng, những người này thế nhưng lại có gan lớn như vậy.
Nhưng khí lực của nàng sao có thể chống lại, Vân Hi thân thể bị kéo đi hướng về một chiếc xe, lúc không còn muốn giãy dụa nữa, thì phía sau lưng có một thân ảnh cao lớn đã đem nàng kéo ra khỏi tên bắt cóc.
“Chạy mau!” Thượng Trạch Nhất đá trúng bụng tên kia, lại đánh tiếp một quyền vào mặt hắn, kéo tay Vân Hi liều mạng chạy về phía trước, phía sau vẫn bị đuổi theo làm nàng không dám quay đầu nhìn, chỉ biết là bàn tay có một cỗ lực lớn dắt nàng đi tới, giờ khắc này, địch ý của nàng đối với Thượng Trạch Nhất đã giảm vài phần.
“Shit ” Thượng trạch nhất tức giận mắng một câu, rất nhanh chặn một chiếc xe máy của người qua đường, ôm lấy Vân Hi ngồi lên, mà phía sau những người đó cũng đã leo lên xe đuổi theo.
“Ngồi vững nhé ” Thượng Trạch Nhất sợi tóc hỗn độn theo gió đong đưa, hắn quay đầu cho Vân Hi một ánh mắt an ủi, rồi nổ máy vọt về phía trước.
Vân Hi chưa từng ngồi qua xe máy, cả người đều cảm giác tiếng gió rì rào bên tai, đập ầm ầm làm nàng khó chịu, thân thể cũng như sắp tan ra, làm cho nàng sợ hãi ôm chặc thắt lưng Thượng Trạch Nhất.
“Vân Hi, không nghĩ tới lại ở chỗ này gặp được chị, thật tình cờ.” Mẫn Hiếu Triết ngồi xuống bên cạnh Vân Hi, Thượng Trạch Nhất cũng đã ngồi ở đối diện nàng, kiểu nảy giống như toàn bộ đem nàng vây quanh, cảm giác làm cho nàng hô hấp cũng trở nên thật cẩn thận.
“Bùi Bùi dễ thương, không ngại là anh ngồi chung chứ? ” Thượng Trạch Nhất không đem mình làm người ngoài, thái độ thật sự là làm cho Vân Hi ngạc nhiên rồi, không biết hắn cùng Bùi Bùi là quan hệ thế nào.
Nàng không quên Mẫn Thiên Hữu từng cảnh cáo, Mẫn Hiếu Triết cùng Thượng Trạch Nhất, hai người đàn ông này nàng đều phải cách ra thật xa.
Rõ ràng cảm giác ra bọn họ có bí mật gì mà nàng không biết, nhưng nàng là đứng ở phía Mẫn Thiên Hữu, nàng không nghĩ muốn làm cho hắn hiểu lầm cái gì.
“Đương nhiên không ngại rồi, có người mời thật là tốt!” Bùi Bùi liếc mắt một cái nhìn Thượng Trạch Nhất, rồi lại nhìn Mẫn Hiếu Triết ngồi bên cạnh Vân Hi, ánh mắt trở nên có chút tán thưởng, cô là lần đầu tiên nhìn thấy một người đang ông trong sạch sẽ thuần khiết như vậy, một thân màu trắng áo sơ mi, phía sau như là có thêm một đôi cánh, khung cảnh mỹ quang đó làm cho cô nhìn đến chói cả mắt.
“Nha đầu, nhìn đến ngẩn người rồi, bạn của anh đã là « hoa có chủ » nha, em đừng có chủ ý gì với cậu ta!” Phát giác Bùi Bùi trong mắt có một chút ái mộ, Thượng Trạch Nhất lập tức liền nữa đùa nữa thật cảnh cáo cô.
Vân Hi nhìn thấy lại nghĩ rằng đây là một màn thể hiện sự chiếm hữu của các đôi tình nhân, nhưng là nàng không rõ, Thượng Trạch Nhất nói như vậy mục đích là vì muốn Bùi Bùi bỏ đi ý niệm trong đầu, hay vẫn là đang che dấu cái gì?
Theo nàng biết, Mẫn Hiếu Triết cực độ chán ghét phụ nữ, sao lại có thể có người trong lòng đâu?
“Người ta cũng chưa có lên tiếng, anh gấp cái gì.” Tâm tư bị vạch trần, Bùi Bùi sắc mặt có chút ửng đỏ, cô cầm lấy chiếc thìa trước trước mặt, không khách khí gõ vào đâu Thượng Trạch Nhất, Mẫn Hiếu Triết lại chỉ cười nhạt không nói gì, cũng không phản bác lời nói của Thượng Trạch Nhất, mà cũng không đáp lại ám chỉ của Bùi Bùi.
“Chị cùng anh hai ra nước ngoài, bác trai đại phát lửa giận, chị hiện tại không thể trở về nhà ở rồi? ” Mẫn Hiếu Triết quay đầu nhìn Vân Hi nãy giờ chưa nói một lời, hắn cũng không biết nàng đã cùng Mẫn Thiên Hợp ly hôn, nên trước đó đã đem chuyện nàng mang thai nói cho Mẫn Bác Luân biết, mới làm cho nàng bị sảy thai, trong lòng hắn đối với nàng còn tồn tại một chút ái náy.
“Ừm! ” Vân Hi không biết nên như thế nào trả lời hắn, chính là thản nhiên đich lên tiếng.
“Chị……đang sống ở chỗ anh ấy sao? “. Mẫn Hiếu Triết trong mắt phiếm qua một chút hoảng hốt. Hắn thật sự sợ hãi câu trả lời thừa nhận của nàng.
Vân Hi không nói gì đã làm cho Mẫn Hiếu Triết hạ một quyết tâm cuối cùng, nàng là người của Mẫn Thiên Hữu thì nhất định cùng hắn là địch rồi!
Bùi Bùi không hiểu hai người đang nói chuyện gì, thì ra Mẫn Hiếu Triết là em họ của Mẫn Thiên Hữu, hắn cùng Vân Hi còn có quan hệ chị dâu.
“Cậu ấy không thích cùng phụ nữ quá thân cận, cậu đừng dây dưa với cậu ta”. Trong toilet, Vân Hi nhỏ giọng vào tai Bùi Bùi, không nói đến việc Mẫn Hiếu Triết cùng Thượng Trạch Nhất có quan hệ làm người ta khó tưởng tượng. Mẫn Hiếu Triết thâm tàng bất lộ tướng lại càng không thể là đối tượng của Bùi Bùi – người mà cái gì cũng thể hiện trên mặt, Vân Hi biết những việc Mẫn Hiếu Triết đã từng làm đối với phụ nữ nào cũng không thể chấp nhận.
“Tiểu Hi, cậu nói đùa sao, không thích phụ nữ, chẳng lẽ thích đàn ông? “. Bùi Bùi cười cười, những lời này khi Vân Hi gặp Thượng Trạch Nhất cũng đã nói qua, nhưng cô không có bỏ trong lòng, hiện tại ngẫm lại, làm cho cô không thể không hoài nghi!
“Mình cũng không biết Thượng Trạch Nhất có người anh em quan hệ tốt như vậy a, cậu xem bọn họ còn mang hoa tai giống nhau nữa.” Trang Bùi cũng đã phát hiện trên tai bọn họ mang hoa tai giống nhau, nhưng cô lại không nghĩ sâu xa về ý nghĩa đó.
“Trang Bùi, cậu không biết anh ta, ngay cả mình cũng không hiểu biết anh ta, các cậu không hợp đâu“. Vân Hi chỉ biết Mẫn Hiếu Triết là con của chú của Mẫn Thiên Hữu – Mẫn Bác Đào đã qua đời, từ nước Mỹ du học trở về liền tiến nhập Thiên Thừa, nhưng nàng lại nhìn không tới tình cảm thâm tình quyến thuộc của bọn họ, ngược lại hơn một phần là cừu hận.
“Mình thích những người đàn ông lạnh lùng, yên tâm đi Tiểu Hi, Mẫn Hiếu Triết là mục tiêu của mình rồi”. Trang Bùi nở nụ cười tươi tràn đầy tự tin, làm cho Vân Hi tìm không ra lời gì để khuyên cô nữa.
Nếu suy nghĩ ở góc độ khác, Bùi Bùi, một cô gái trong sáng lạc quan như vậy, có lẽ cô ấy lần đầu tiên nhìn thấy Mẫn Hiếu Triết cũng giống mình ở chỗ trong sáng thanh bạch!
“Cậu tới bên đó đi, mình đi trước!” Lúc Vân Hi cùng Bùi Bùi đi ra khỏi toilet, ánh mắt Vân Hi nhìn xung quanh rồi hướng về cửa đi đến, nàng trong lòng ghi nhớ lời khuyên của Mẫn Thiên Hữu, hai người kia nàng cũng không nguyện dây dưa.
Vân Hi mới vừa ra đến ngoài cửa, nhìn cách đó không xa có một chiếc xe thể thao, có chút bất đắc dĩ hít một hơi đi đến, đột nhiên từ bên cạnh xuất hiện hai bóng đen, không nói gì liền bịt miệng của nàng, Vân Hi sợ hãi giãy dụa, đỉnh đầu bao phủ một tầng bóng ma, làm cho nàng cảm thấy vô cùng khủng hoảng, những người này là loại người nào, bọn họ muốn làm gì?
Người ngồi ở trong xe thể thao, đột nhiên nhìn thấy Vân Hi bị người bắt cóc, hắn lập nhảy xuống xe, tiến lên cùng hai tên cao to đánh nhau.
“Cứu mạng –” Vân Hi liều mạng tránh vòng vây của hai người kia, nơi này vẫn là nơi công cộng, những người này thế nhưng lại có gan lớn như vậy.
Nhưng khí lực của nàng sao có thể chống lại, Vân Hi thân thể bị kéo đi hướng về một chiếc xe, lúc không còn muốn giãy dụa nữa, thì phía sau lưng có một thân ảnh cao lớn đã đem nàng kéo ra khỏi tên bắt cóc.
“Chạy mau!” Thượng Trạch Nhất đá trúng bụng tên kia, lại đánh tiếp một quyền vào mặt hắn, kéo tay Vân Hi liều mạng chạy về phía trước, phía sau vẫn bị đuổi theo làm nàng không dám quay đầu nhìn, chỉ biết là bàn tay có một cỗ lực lớn dắt nàng đi tới, giờ khắc này, địch ý của nàng đối với Thượng Trạch Nhất đã giảm vài phần.
“Shit ” Thượng trạch nhất tức giận mắng một câu, rất nhanh chặn một chiếc xe máy của người qua đường, ôm lấy Vân Hi ngồi lên, mà phía sau những người đó cũng đã leo lên xe đuổi theo.
“Ngồi vững nhé ” Thượng Trạch Nhất sợi tóc hỗn độn theo gió đong đưa, hắn quay đầu cho Vân Hi một ánh mắt an ủi, rồi nổ máy vọt về phía trước.
Vân Hi chưa từng ngồi qua xe máy, cả người đều cảm giác tiếng gió rì rào bên tai, đập ầm ầm làm nàng khó chịu, thân thể cũng như sắp tan ra, làm cho nàng sợ hãi ôm chặc thắt lưng Thượng Trạch Nhất.
/111
|