Không khí yên tĩnh đã lâu, thẳng đến Vân Hi cảm giác được chân truyền đến một trận tê dại, nàng mới chậm rãi phục hồi lại tinh thần, vừa muốn đứng lên, đùi một trận co rút, nàng lại ngã ngồi trên thảm dày, trong phòng độ ấm không thấp, nhưng nàng lại cảm giác được rất lạnh.
Thủ thuật che mắt?
Chẳng lẽ chỉ là vì trốn tránh Mẫn Bác Luân giám thị, mới tìm đến một người khác đến phá thân thể của nàng?
Nghĩ đến nơi đây, Vân Hi đối với hắn vài điểm hảo cảm lập tức mất đi, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch một mảnh, ngón tay rất nhanh nắm góc áo ngủ, hàm răng cắn môi anh đào, ý đồ làm cho chính mình thanh tỉnh một ít, coi như một giấc mộng? Hiện tại chính là nàng muốn quên, cũng không thể quên được rồi, một cô gái tối quan trọng là trinh tiết nhưng lại cho một người không biết là ai, nàng nên khóc sao?
Trong lòng có chút đau nhức, nàng lại chính là gắt gao ôm lấy chính mình……
“Ông chủ, cô chủ đã trở về!” Sau khi xe của Mẫn Hiếu Triết đi xa Mẫn gia, quản gia vẫn canh giữ ở cửa lớn đi vào phòng sách hướng Mẫn Bác Luân thông báo .
“Ừ, Mẫn Hiếu Triết đưa nó trở về?” Mẫn Bác Luân hai mắt khôn khéo sớm đã thông qua cửa sổ ở mái nhà thấy được một màn kia.
“Đúng vậy!” Quản gia trả lời, lại thấy Mẫn Bác Luân hai hàng lông mày càng ngày càng nhíu chặt.
“Gọi điện thoại nói với cậu hai, bảo nó chú ý cô gái đó!” Mẫn Bác Luân bình tĩnh, nghĩ đến gương mặt Mẫn Hiếu Triết lớn lên càng giống Mẫn Bác Đào, hắn kìm lòng không đậu nhớ tới mối hận năm đó, người phụ nữ hắn yêu thương bị cướp đoạt, hai đấm không khỏi gắt gao để ở sau người, chỉ có khống chế, tỉ mỉ bố trí một cạm bẫy hoàn mỹ, làm cho bọn họ chậm rãi nhảy xuống, vậy mới có thể lấp đầy nội tâm điên cuồng của hắn……
Hắn tuyệt đối không cho phép người của Mẫn gia hắn lại một lần nữa bị người đoạt đi!
Vân Hi ngày hôm sau vừa vào công ty đã nghe đến các nữ nhân viên đối với tổng giám đốc mới Mẫn Hiếu Triết bình luận sôi nổi, đột nhiên đến đây là hai cực phẩm khó gặp, hơn nữa đều giữ vị trí quan trọng trong công ty, đứng xa xa nhìn, hiện tại nhiệt tình với công việc so với bình thường cao hơn rất nhiều, nhưng Mẫn Thiên Hữu rất ít lộ diện, cho dù có về đến công ty hắn cũng rất thần bí không ai hay biết!
“Lăng thư ký, đây là văn kiện cô đưa vào văn phòng tổng giám đốc, về sau ngoại trừ quyết định tối quan trọng cần tổng giám đốc ký tên, những cái khác đều phải trải qua tổng giám đốc giám định, cô đưa đến đó chờ hắn sau khi xem xong lại giao cho tổng giám đốc!” Mandy theo từng bước trên đôi giày cao gót tinh tế đi đến trước bàn làm việc của Vân Hi, nhìn nàng trang phục bất đồng trước kia, mặc vào loại quần áo mới ngay cả kính đen trên mặt cũng không còn, không thể không chú ý tới nàng, đẹp, đẹp một cách tự nhiên, hiện tại cô ta biết vì cái gì Mẫn Thiên Hữu đối với nàng đặc biệt như vậy, cô gái này quả thật là bất đồng với tất cả cô gái bình thường nào.
“Vâng, tôi đã biết!” Vân Hi tùy tiện lật lên vài trang văn kiện, đều là các hiệp ước mới nhất, Mẫn Thiên Hữu lại muốn giao cho Mẫn Hiếu Triết xem trước?
Thang máy đến tầng năm mươi lăm, Vân Hi trực tiếp đi vào văn phòng Mẫn Hiếu Triết, khi đi qua hành lang nhìn về phía phòng tổng giám đốc, xuyên thấu qua cửa kính trong suốt nàng vừa vặn nhìn thấy thư ký của hắn trong tay cầm tư liệu đưa đến, không cẩn thận cùng tay hắn nhẹ nhàng chạm một chút, nàng rõ ràng nhìn thấy thư ký vẻ mặt kinh hoảng lui ra vài bước, mà Mẫn Hiếu Triết khuôn mặt tuấn tú lại là vẻ tối sầm.
Đi ra ngoài!” Cửa văn phòng bị mở ra, Vân Hi vừa vặn đi tới, nhìn thư ký của hắn vẻ mặt muốn khóc chạy đi ra, mà nàng đứng ở trước cửa nửa mở nhìn Mẫn Hiếu Triết cầm lấy chiếc khăn ướt lau chùi qua vùng tay vừa rồi bị cô kia đụng tới, trên mặt rõ rang là biểu cảm chán ghét ghê tởm.
Thủ thuật che mắt?
Chẳng lẽ chỉ là vì trốn tránh Mẫn Bác Luân giám thị, mới tìm đến một người khác đến phá thân thể của nàng?
Nghĩ đến nơi đây, Vân Hi đối với hắn vài điểm hảo cảm lập tức mất đi, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch một mảnh, ngón tay rất nhanh nắm góc áo ngủ, hàm răng cắn môi anh đào, ý đồ làm cho chính mình thanh tỉnh một ít, coi như một giấc mộng? Hiện tại chính là nàng muốn quên, cũng không thể quên được rồi, một cô gái tối quan trọng là trinh tiết nhưng lại cho một người không biết là ai, nàng nên khóc sao?
Trong lòng có chút đau nhức, nàng lại chính là gắt gao ôm lấy chính mình……
“Ông chủ, cô chủ đã trở về!” Sau khi xe của Mẫn Hiếu Triết đi xa Mẫn gia, quản gia vẫn canh giữ ở cửa lớn đi vào phòng sách hướng Mẫn Bác Luân thông báo .
“Ừ, Mẫn Hiếu Triết đưa nó trở về?” Mẫn Bác Luân hai mắt khôn khéo sớm đã thông qua cửa sổ ở mái nhà thấy được một màn kia.
“Đúng vậy!” Quản gia trả lời, lại thấy Mẫn Bác Luân hai hàng lông mày càng ngày càng nhíu chặt.
“Gọi điện thoại nói với cậu hai, bảo nó chú ý cô gái đó!” Mẫn Bác Luân bình tĩnh, nghĩ đến gương mặt Mẫn Hiếu Triết lớn lên càng giống Mẫn Bác Đào, hắn kìm lòng không đậu nhớ tới mối hận năm đó, người phụ nữ hắn yêu thương bị cướp đoạt, hai đấm không khỏi gắt gao để ở sau người, chỉ có khống chế, tỉ mỉ bố trí một cạm bẫy hoàn mỹ, làm cho bọn họ chậm rãi nhảy xuống, vậy mới có thể lấp đầy nội tâm điên cuồng của hắn……
Hắn tuyệt đối không cho phép người của Mẫn gia hắn lại một lần nữa bị người đoạt đi!
Vân Hi ngày hôm sau vừa vào công ty đã nghe đến các nữ nhân viên đối với tổng giám đốc mới Mẫn Hiếu Triết bình luận sôi nổi, đột nhiên đến đây là hai cực phẩm khó gặp, hơn nữa đều giữ vị trí quan trọng trong công ty, đứng xa xa nhìn, hiện tại nhiệt tình với công việc so với bình thường cao hơn rất nhiều, nhưng Mẫn Thiên Hữu rất ít lộ diện, cho dù có về đến công ty hắn cũng rất thần bí không ai hay biết!
“Lăng thư ký, đây là văn kiện cô đưa vào văn phòng tổng giám đốc, về sau ngoại trừ quyết định tối quan trọng cần tổng giám đốc ký tên, những cái khác đều phải trải qua tổng giám đốc giám định, cô đưa đến đó chờ hắn sau khi xem xong lại giao cho tổng giám đốc!” Mandy theo từng bước trên đôi giày cao gót tinh tế đi đến trước bàn làm việc của Vân Hi, nhìn nàng trang phục bất đồng trước kia, mặc vào loại quần áo mới ngay cả kính đen trên mặt cũng không còn, không thể không chú ý tới nàng, đẹp, đẹp một cách tự nhiên, hiện tại cô ta biết vì cái gì Mẫn Thiên Hữu đối với nàng đặc biệt như vậy, cô gái này quả thật là bất đồng với tất cả cô gái bình thường nào.
“Vâng, tôi đã biết!” Vân Hi tùy tiện lật lên vài trang văn kiện, đều là các hiệp ước mới nhất, Mẫn Thiên Hữu lại muốn giao cho Mẫn Hiếu Triết xem trước?
Thang máy đến tầng năm mươi lăm, Vân Hi trực tiếp đi vào văn phòng Mẫn Hiếu Triết, khi đi qua hành lang nhìn về phía phòng tổng giám đốc, xuyên thấu qua cửa kính trong suốt nàng vừa vặn nhìn thấy thư ký của hắn trong tay cầm tư liệu đưa đến, không cẩn thận cùng tay hắn nhẹ nhàng chạm một chút, nàng rõ ràng nhìn thấy thư ký vẻ mặt kinh hoảng lui ra vài bước, mà Mẫn Hiếu Triết khuôn mặt tuấn tú lại là vẻ tối sầm.
Đi ra ngoài!” Cửa văn phòng bị mở ra, Vân Hi vừa vặn đi tới, nhìn thư ký của hắn vẻ mặt muốn khóc chạy đi ra, mà nàng đứng ở trước cửa nửa mở nhìn Mẫn Hiếu Triết cầm lấy chiếc khăn ướt lau chùi qua vùng tay vừa rồi bị cô kia đụng tới, trên mặt rõ rang là biểu cảm chán ghét ghê tởm.
/111
|