Việc làm cho Vân Hi ngạc nhiên chính là Mẫn Thiên Hữu còn chưa trở về công ty, Tiêu Trác rời đi nhưng để lại cho nàng một nụ cười rất bí hiểm, nụ cười ấy Vân Hi cảm thấy rất quen thuộc, sau ngẫm lại mới phát hiện, vẻ cười như thế cũng từng xuất hiện trên mặt Mẫn Thiên Hữu, quả nhiên là cùng một loại người, ngay cả khí chất đều giống như vậy.
Hôm nay nàng vô tình biết quan hệ trước đây của Mẫn Thiên Hữu cùng Tả Thiến, cũng vô tình quen biết An Kỳ cùng Duyên Phong, nhìn một nhà ba người Vân Hi mới biết được cái gì gọi là hạnh phúc, người phụ nữ xinh đẹp cùng người chồng anh tuấn, đứa bé thì thật đáng yêu…..
Toàn bộ buổi chiều Mẫn Thiên Hữu đều không về công ty, lúc tan tầm cũng không nhìn thấy xe hắn, Vân Hi không biết ban ngày hắn vì cái gì đột nhiên tức giận, muốn gọi điện thoại cho hắn nhưng cũng tìm không thấy lý do hợp lý.
Ngày hôm sau đi làm, Mẫn Thiên Hữu cùng bình thường không khác gì, một thân màu đen Tây phục, áo sơ mi màu trắng, vẫn là vẻ đẹp mê hoặc đó, ánh mắt thâm trầm đó, trừ bỏ vẻ lạnh lùng thì trên mặt cũng nhìn không ra loại biểu tình thứ hai.
“Đêm nay theo tôi tham gia tiệc rượu!” Cả một ngày, Mẫn Thiên Hữu chỉ nói với nàng một câu duy nhất đó, làm cho Vân Hi phải suy nghĩ mãi về lời hắn nói, nàng là bí thư, đi theo bồi hắn xã giao cũng là việc đương nhiên!
Khi màn đêm buông xuống, thời khắc ban đêm cùng ban ngày giao ban, Vân Hi thật cẩn thận đi theo phía sau Mẫn Thiên Hữu ra khỏi công ty, hắn trước mang nàng đến của hàng trang phục đã ghé một lần, lần đó là khi về Lăng gia, như vậy tiệc rượu lần này chắc cũng rất quan trọng đi?
Vân Hi giống như đứa trẻ rất nghe lời, tùy ý cho nhân viên trang điểm tạo kiểu tóc, thay lễ phục màu trắng, vẫn là màu thích hợp với nàng nhất, thanh nhã thoát tục!
Tóc uốn gợn sóng tùy ý buông xuống, một ít tóc mai che ở trước ngực, thêm một phần quyến rũ, cũng không kém phần xinh đẹp, Mẫn Thiên Hữu chốc lát lại nổi lên xúc động muốn đem nàng giấu kín, nàng xinh đẹp như vậy, hắn nghĩ không nên cho bất kỳ người đàn ông nào nhìn thấy vẻ xinh đẹp này của nàng.
Loại tiệc rượu này chỉ mang tính chất giao thương, chính là bậc thang kết nối những người có thân phận địa vị, bởi vì Mẫn Thiên Hữu lần đầu tiên công khai lộ diện, nên tiêu điểm tất cả đều tập trung trên người hắn, hắn đơn giản giới thiệu Vân Hi là bí thư, tựa hồ không muốn làm cho nàng bị chú ý từ công chúng, kỳ thật đây cũng là một phương pháp bảo vệ nàng của hắn.
Vân Hi được Mẫn Thiên Hữu yên lặng đẩy ra khỏi đám người đang bàn chuyện, nàng từ xa xa nhìn hắn tao nhã đứng trong đám người, như hạc đứng giữa bầy gà làm chói mắt người khác, hắn là tạo vật đẹp nhất của trời, cho dù cố tình hạ thấp cũng không thể.
Im lặng thối lui đến sau hoa viên không người, Vân Hi không chú ý tới phía sau luôn có một đôi mắt nóng rực luôn theo dõi nàng.
Vân Hi đứng bên cạnh một bể bơi lớn, nhìn dãy suối nhân tạo phun nước cảm xúc cũng phập phồng, tổng cảm giác đêm nay sẽ phát sinh chuyện gì không lường được.
Nhưng không đợi đến khi nàng tĩnh tâm, thì đã có một thanh âm cắt ngang sự trầm tư của nàng.
Hôm nay nàng vô tình biết quan hệ trước đây của Mẫn Thiên Hữu cùng Tả Thiến, cũng vô tình quen biết An Kỳ cùng Duyên Phong, nhìn một nhà ba người Vân Hi mới biết được cái gì gọi là hạnh phúc, người phụ nữ xinh đẹp cùng người chồng anh tuấn, đứa bé thì thật đáng yêu…..
Toàn bộ buổi chiều Mẫn Thiên Hữu đều không về công ty, lúc tan tầm cũng không nhìn thấy xe hắn, Vân Hi không biết ban ngày hắn vì cái gì đột nhiên tức giận, muốn gọi điện thoại cho hắn nhưng cũng tìm không thấy lý do hợp lý.
Ngày hôm sau đi làm, Mẫn Thiên Hữu cùng bình thường không khác gì, một thân màu đen Tây phục, áo sơ mi màu trắng, vẫn là vẻ đẹp mê hoặc đó, ánh mắt thâm trầm đó, trừ bỏ vẻ lạnh lùng thì trên mặt cũng nhìn không ra loại biểu tình thứ hai.
“Đêm nay theo tôi tham gia tiệc rượu!” Cả một ngày, Mẫn Thiên Hữu chỉ nói với nàng một câu duy nhất đó, làm cho Vân Hi phải suy nghĩ mãi về lời hắn nói, nàng là bí thư, đi theo bồi hắn xã giao cũng là việc đương nhiên!
Khi màn đêm buông xuống, thời khắc ban đêm cùng ban ngày giao ban, Vân Hi thật cẩn thận đi theo phía sau Mẫn Thiên Hữu ra khỏi công ty, hắn trước mang nàng đến của hàng trang phục đã ghé một lần, lần đó là khi về Lăng gia, như vậy tiệc rượu lần này chắc cũng rất quan trọng đi?
Vân Hi giống như đứa trẻ rất nghe lời, tùy ý cho nhân viên trang điểm tạo kiểu tóc, thay lễ phục màu trắng, vẫn là màu thích hợp với nàng nhất, thanh nhã thoát tục!
Tóc uốn gợn sóng tùy ý buông xuống, một ít tóc mai che ở trước ngực, thêm một phần quyến rũ, cũng không kém phần xinh đẹp, Mẫn Thiên Hữu chốc lát lại nổi lên xúc động muốn đem nàng giấu kín, nàng xinh đẹp như vậy, hắn nghĩ không nên cho bất kỳ người đàn ông nào nhìn thấy vẻ xinh đẹp này của nàng.
Loại tiệc rượu này chỉ mang tính chất giao thương, chính là bậc thang kết nối những người có thân phận địa vị, bởi vì Mẫn Thiên Hữu lần đầu tiên công khai lộ diện, nên tiêu điểm tất cả đều tập trung trên người hắn, hắn đơn giản giới thiệu Vân Hi là bí thư, tựa hồ không muốn làm cho nàng bị chú ý từ công chúng, kỳ thật đây cũng là một phương pháp bảo vệ nàng của hắn.
Vân Hi được Mẫn Thiên Hữu yên lặng đẩy ra khỏi đám người đang bàn chuyện, nàng từ xa xa nhìn hắn tao nhã đứng trong đám người, như hạc đứng giữa bầy gà làm chói mắt người khác, hắn là tạo vật đẹp nhất của trời, cho dù cố tình hạ thấp cũng không thể.
Im lặng thối lui đến sau hoa viên không người, Vân Hi không chú ý tới phía sau luôn có một đôi mắt nóng rực luôn theo dõi nàng.
Vân Hi đứng bên cạnh một bể bơi lớn, nhìn dãy suối nhân tạo phun nước cảm xúc cũng phập phồng, tổng cảm giác đêm nay sẽ phát sinh chuyện gì không lường được.
Nhưng không đợi đến khi nàng tĩnh tâm, thì đã có một thanh âm cắt ngang sự trầm tư của nàng.
/111
|