Lục Bách biết nhiệm vụ của họ là bảo vệ Lâm Thư Âm, những người duy nhất có thể ra lệnh cho họ trong lục thực hiện nhiệm vụ là các cao tầng của Phong Mãn Lâu.
Đường Trảm cau mày: "Làm sao vậy, vẫn không tin tôi sao? Tôi nói cho các người biết, nếu tôi muốn giết các người, hiện tại các người đã chết rồi, tôi thật sự không cần nói dối các người, lát nữa lão đại sẽ đưa chị dâu đến nơi đó, nếu các người đợi lão đại qua đó rồi mới đi thì nhất định sẽ không kịp đâu.”
Lục Bách nhìn Đường Trảm, nhanh chóng nói: "Chúng tôi sẽ không tin những gì anh nói, mặc dù chúng tôi không biết mục đích của anh là gì, nhưng chúng tôi sẽ không nghe lời anh cho đến khi điều tra được thân phận của anh."
Đường Trảm lộ ra nụ cười: "Tôi biết anh sẽ nói lời này, tôi không có cách nào chứng minh tôi có quan hệ với lão đại, nhưng không còn quan trọng nữa, tôi chỉ nói trước với anh, nếu như bây giờ các người đi, thì ít nhất có thể sắp xếp hiện trường để bảo vệ chị dâu."
Lục Bách vẫn không có ý định nghe theo lời của Đường Trảm, tuy rằng Đường Trảm đã cứu bọn họ, nhưng ai biết được ở đây có âm mưu gì.
Và bản thân Lục Bách cũng là một thành viên của Phong Mãn Lâu, suy nghĩ mọi thứ luôn đen tối hơn những gì người khác nghĩ.
Đường Trảm thấy Lục Bách vẫn cố chấp, chỉ nhún vai nói: "Quên đi, dù sao lát nữa các người cũng sẽ tụ họp với tôi, đến lúc đó không cần tự giới thiệu nữa."
Lục Bách hơi khó hiểu nhìn Đường Trảm, Đường Trảm lại giải thích: "Thực ra là như vầy, nếu Phong Mãn Lâu đã hợp tác với lão đại của tôi một cách lâu dài, vậy thì tôi nghĩ sau này chúng ta sẽ có nhiều cơ hội cùng nhau xuất hiện."
Lục Bách càng kinh ngạc khi nhìn thấy Đường Trảm nói chuyện thành thật như vậy, dù sao hắn cũng biết, bây giờ Đường Trảm vừa bảo bọn họ mau đến gần nhà họ Nguyên, nhưng lại vừa cứ lầm bầm ở đây, như muốn nói chuyện phiếm với hắn.
Có một tên nào thiếu chuyên nghiệp như vậy không?
Điều khó chịu nhất là anh chàng này còn là một người rất mạnh mẽ.
Sức mạnh của Đường Trảm là niềm mơ ước của hắn, nhưng hắn cũng biết rằng trong những thứ như võ thuật, chăm chỉ cũng không nhất định khiến hắn mạnh mẽ hơn.
Nói cho cùng, thiên phú cũng là điều cần thiết, đôi khi thiên phú còn quan trọng hơn, Lục Bách luôn ý thức được điều này, dù sao hắn cũng thấy những người luyện công ít hơn mình, nhưng kết quả lại mạnh hơn mình rất nhiều, những người đó có thiên phú tốt hơn hắn.
Hơn nữa tài nguyên đương nhiên cũng tốt hơn của hắn, nên mới có thực lực mạnh hơn hắn.
Đường Trảm nhìn Lục Bách, cười nói: "Quên đi, xem ra anh vẫn không tin tôi, vậy tôi đi trước, tôi nghĩ đến lúc đó anh sẽ biết thôi."
Lúc này Tiểu Yêu đã xuất hiện trước mặt anh ta: "Lão đại, nếu không rời đi thì sẽ không đuổi kịp. Diệp lão đại lúc này đã bắt đầu đến nhà họ Nguyên rồi."
Đường Trảm lúc này mới nhanh chóng kéo Tiểu Yêu chạy nhanh ra ngoài.
Lục Bách nhìn dáng vẻ hùng hổ của Đường Trảm, càng thêm nghi hoặc khó hiểu, nhưng Tiểu Yêu xuất hiện vừa rồi vẫn khiến hắn kinh ngạc, bởi vì ngay cả một người trẻ tuổi như Tiểu Yêu cũng đã đạt tới cảnh giới tông sư rồi, loại thiên phú này quả thật là hết sức cường đại.
Hắn hít sâu một hơi: "Quên đi, tôi cũng biết không có cách nào so sánh chuyện này, vẫn nên làm tốt chuyện của mình thôi."
Hắn nhìn đồng bọn của mình và nói: "Các người tiếp tục canh giữ nơi này. Chỉ cần chủ nhân vẫn còn ở đó, vậy chúng ta chỉ cần canh giữ chủ nhân là được rồi."
Các thành viên khác của Phong Mãn Lâu đều gật đầu, sau đó lại lẻn vào công viên, về phần xác chết trong công viên và máu tươi tứ tung, sẽ có người chuyên xử lý, bọn họ không cần lo lắng chuyện này.
Nhưng đúng lúc này, điện thoại của Lục Bách vang lên, hắn cầm lên thì sửng sốt một chút, vẻ mặt trở nên kỳ quái, nhanh chóng ra lệnh cho đồng bọn: "Đi!! Tới nhà họ Nguyên, bây giờ chủ nhân đã rồi đến nhà họ Nguyên."
Có vẻ như những gì Đường Trảm nói vừa rồi là đúng, nhưng hắn vẫn không hiểu Diệp Vô Phong rời đi từ đâu và từ lúc nào, bọn họ vẫn đang canh giữ cửa tòa nhà này mà.
Một nhóm người ào ào chạy tới nhà họ Nguyên.
Lúc này Diệp Vô Phong đã đến gần nhà họ Nguyên, đưa Lâm Thư Âm đến một công viên, công viên chỉ cách nhà họ Nguyên 500 mét.
Các tiện ích phủ xanh ở đây tất nhiên là rất hoàn hảo, vì vậy công viên này đương nhiên được xây dựng cho nhà họ Nguyên.
Diệp Vô Phong nhìn Lâm Thư Âm cười nói: "Vợ à, em đợi anh ở đây một lát được không? Anh sẽ trở lại ngay sau khi hoàn thành công việc của mình."
Lâm Thư Âm gật đầu, đương nhiên cô bằng lòng: "Anh phải cẩn thận một chút, nhà họ Nguyên không dễ đối phó đâu, hơn nữa bên cạnh anh cũng không có nhiều người."
Diệp Vô Phong cười nói: "Đương nhiên anh biết, nhưng em phải tin tưởng thực lực của anh chứ. Em cũng biết thực lực của anh nhất định không phải khoe khoang mà."
Lâm Thư Âm mỉm cười, tất nhiên cô biết thực lực của Diệp Vô Phong, khi Diệp Vô Phong giết Âu Dương Lôi, cô biết thực lực của Diệp Vô Phong rất mạnh.
Nhưng cho dù vậy, Lâm Thư Âm vẫn sẽ rất lo lắng, cô không muốn Diệp Vô Phong làm loại chuyện nguy hiểm này.
Lâm Thư Âm thở dài: "Tại sao nhà họ Nguyên lại muốn làm chuyện như vậy chứ? Rõ ràng là mọi người có thể ngồi xuống nói chuyện với nhau mà."
Diệp Vô Phong cười nói: "Sau khi anh giết Nguyên Húc thì không có cách nào nói chuyện được nữa. Không, phải nói sau khi Nguyên Húc nhảy khỏi tòa nhà trụ sở của chúng ta, chuyện này không còn đường lui nữa."
Lâm Thư Âm cũng rất bất lực, Nguyên Húc tự mình nhảy từ tầng ba xuống, cũng không liên quan gì đến bọn họ, đương nhiên nếu Nguyên Húc không nhảy từ tầng ba xuống thì kết quả cuối cùng sẽ trở thành một con tin, dùng để trao đổi tài nguyên với nhà họ Nguyên.
Nguyên Húc biết chuyện này, cho nên không muốn bị Diệp Vô Phong bắt làm con tin, quan trọng nhất là Nguyên Húc đã sớm muốn làm chuyện này rồi.
Rõ ràng là Nguyên Húc muốn cả nhà họ Nguyên dùng hết sức lực để đối phó với công ty Hoa Cường, bằng không, một người lý trí như Nguyên Húc sao có thể chọn phương pháp đồng quy vu tận được chứ?
Du Kinh Hồng là nhóm người thứ hai xuất hiện trong công viên, bên cạnh cô ta là người mà Diệp Vô Phong chưa từng thấy bao giờ.
Du Kinh Hồng nhìn Diệp Vô Phong một cái, sau đó nói: "Cuối cùng nhà họ Nguyên không thể kìm chế được nữa, nhưng anh cũng biết, mục đích của chúng ta không phải là tiêu diệt nhà họ Nguyên, mà là muốn thay đổi mô hình kinh doanh của Liêu Tây, khiến tình hình nhà họ Nguyên một tay che trời thay đổi."
Diệp Vô Phong gật đầu, nhìn về phía người đàn ông bên cạnh Du Kinh Hồng, mới chợt hiểu ra: "Tôi biết rồi, dù sao chúng ta cũng không phải quỷ, nếu có cách giải quyết trong hòa bình, đương nhiên chúng ta sẽ dùng tới, nhưng đáng tiếc lần này là nhà họ Nguyên đã ra tay trước, động thủ với khu chung cư mà tôi đang sống, lại hợp tác với một tổ chức sát thủ như Kiếm Lẫm, thật là đáng ghê tởm."
Đường Trảm cau mày: "Làm sao vậy, vẫn không tin tôi sao? Tôi nói cho các người biết, nếu tôi muốn giết các người, hiện tại các người đã chết rồi, tôi thật sự không cần nói dối các người, lát nữa lão đại sẽ đưa chị dâu đến nơi đó, nếu các người đợi lão đại qua đó rồi mới đi thì nhất định sẽ không kịp đâu.”
Lục Bách nhìn Đường Trảm, nhanh chóng nói: "Chúng tôi sẽ không tin những gì anh nói, mặc dù chúng tôi không biết mục đích của anh là gì, nhưng chúng tôi sẽ không nghe lời anh cho đến khi điều tra được thân phận của anh."
Đường Trảm lộ ra nụ cười: "Tôi biết anh sẽ nói lời này, tôi không có cách nào chứng minh tôi có quan hệ với lão đại, nhưng không còn quan trọng nữa, tôi chỉ nói trước với anh, nếu như bây giờ các người đi, thì ít nhất có thể sắp xếp hiện trường để bảo vệ chị dâu."
Lục Bách vẫn không có ý định nghe theo lời của Đường Trảm, tuy rằng Đường Trảm đã cứu bọn họ, nhưng ai biết được ở đây có âm mưu gì.
Và bản thân Lục Bách cũng là một thành viên của Phong Mãn Lâu, suy nghĩ mọi thứ luôn đen tối hơn những gì người khác nghĩ.
Đường Trảm thấy Lục Bách vẫn cố chấp, chỉ nhún vai nói: "Quên đi, dù sao lát nữa các người cũng sẽ tụ họp với tôi, đến lúc đó không cần tự giới thiệu nữa."
Lục Bách hơi khó hiểu nhìn Đường Trảm, Đường Trảm lại giải thích: "Thực ra là như vầy, nếu Phong Mãn Lâu đã hợp tác với lão đại của tôi một cách lâu dài, vậy thì tôi nghĩ sau này chúng ta sẽ có nhiều cơ hội cùng nhau xuất hiện."
Lục Bách càng kinh ngạc khi nhìn thấy Đường Trảm nói chuyện thành thật như vậy, dù sao hắn cũng biết, bây giờ Đường Trảm vừa bảo bọn họ mau đến gần nhà họ Nguyên, nhưng lại vừa cứ lầm bầm ở đây, như muốn nói chuyện phiếm với hắn.
Có một tên nào thiếu chuyên nghiệp như vậy không?
Điều khó chịu nhất là anh chàng này còn là một người rất mạnh mẽ.
Sức mạnh của Đường Trảm là niềm mơ ước của hắn, nhưng hắn cũng biết rằng trong những thứ như võ thuật, chăm chỉ cũng không nhất định khiến hắn mạnh mẽ hơn.
Nói cho cùng, thiên phú cũng là điều cần thiết, đôi khi thiên phú còn quan trọng hơn, Lục Bách luôn ý thức được điều này, dù sao hắn cũng thấy những người luyện công ít hơn mình, nhưng kết quả lại mạnh hơn mình rất nhiều, những người đó có thiên phú tốt hơn hắn.
Hơn nữa tài nguyên đương nhiên cũng tốt hơn của hắn, nên mới có thực lực mạnh hơn hắn.
Đường Trảm nhìn Lục Bách, cười nói: "Quên đi, xem ra anh vẫn không tin tôi, vậy tôi đi trước, tôi nghĩ đến lúc đó anh sẽ biết thôi."
Lúc này Tiểu Yêu đã xuất hiện trước mặt anh ta: "Lão đại, nếu không rời đi thì sẽ không đuổi kịp. Diệp lão đại lúc này đã bắt đầu đến nhà họ Nguyên rồi."
Đường Trảm lúc này mới nhanh chóng kéo Tiểu Yêu chạy nhanh ra ngoài.
Lục Bách nhìn dáng vẻ hùng hổ của Đường Trảm, càng thêm nghi hoặc khó hiểu, nhưng Tiểu Yêu xuất hiện vừa rồi vẫn khiến hắn kinh ngạc, bởi vì ngay cả một người trẻ tuổi như Tiểu Yêu cũng đã đạt tới cảnh giới tông sư rồi, loại thiên phú này quả thật là hết sức cường đại.
Hắn hít sâu một hơi: "Quên đi, tôi cũng biết không có cách nào so sánh chuyện này, vẫn nên làm tốt chuyện của mình thôi."
Hắn nhìn đồng bọn của mình và nói: "Các người tiếp tục canh giữ nơi này. Chỉ cần chủ nhân vẫn còn ở đó, vậy chúng ta chỉ cần canh giữ chủ nhân là được rồi."
Các thành viên khác của Phong Mãn Lâu đều gật đầu, sau đó lại lẻn vào công viên, về phần xác chết trong công viên và máu tươi tứ tung, sẽ có người chuyên xử lý, bọn họ không cần lo lắng chuyện này.
Nhưng đúng lúc này, điện thoại của Lục Bách vang lên, hắn cầm lên thì sửng sốt một chút, vẻ mặt trở nên kỳ quái, nhanh chóng ra lệnh cho đồng bọn: "Đi!! Tới nhà họ Nguyên, bây giờ chủ nhân đã rồi đến nhà họ Nguyên."
Có vẻ như những gì Đường Trảm nói vừa rồi là đúng, nhưng hắn vẫn không hiểu Diệp Vô Phong rời đi từ đâu và từ lúc nào, bọn họ vẫn đang canh giữ cửa tòa nhà này mà.
Một nhóm người ào ào chạy tới nhà họ Nguyên.
Lúc này Diệp Vô Phong đã đến gần nhà họ Nguyên, đưa Lâm Thư Âm đến một công viên, công viên chỉ cách nhà họ Nguyên 500 mét.
Các tiện ích phủ xanh ở đây tất nhiên là rất hoàn hảo, vì vậy công viên này đương nhiên được xây dựng cho nhà họ Nguyên.
Diệp Vô Phong nhìn Lâm Thư Âm cười nói: "Vợ à, em đợi anh ở đây một lát được không? Anh sẽ trở lại ngay sau khi hoàn thành công việc của mình."
Lâm Thư Âm gật đầu, đương nhiên cô bằng lòng: "Anh phải cẩn thận một chút, nhà họ Nguyên không dễ đối phó đâu, hơn nữa bên cạnh anh cũng không có nhiều người."
Diệp Vô Phong cười nói: "Đương nhiên anh biết, nhưng em phải tin tưởng thực lực của anh chứ. Em cũng biết thực lực của anh nhất định không phải khoe khoang mà."
Lâm Thư Âm mỉm cười, tất nhiên cô biết thực lực của Diệp Vô Phong, khi Diệp Vô Phong giết Âu Dương Lôi, cô biết thực lực của Diệp Vô Phong rất mạnh.
Nhưng cho dù vậy, Lâm Thư Âm vẫn sẽ rất lo lắng, cô không muốn Diệp Vô Phong làm loại chuyện nguy hiểm này.
Lâm Thư Âm thở dài: "Tại sao nhà họ Nguyên lại muốn làm chuyện như vậy chứ? Rõ ràng là mọi người có thể ngồi xuống nói chuyện với nhau mà."
Diệp Vô Phong cười nói: "Sau khi anh giết Nguyên Húc thì không có cách nào nói chuyện được nữa. Không, phải nói sau khi Nguyên Húc nhảy khỏi tòa nhà trụ sở của chúng ta, chuyện này không còn đường lui nữa."
Lâm Thư Âm cũng rất bất lực, Nguyên Húc tự mình nhảy từ tầng ba xuống, cũng không liên quan gì đến bọn họ, đương nhiên nếu Nguyên Húc không nhảy từ tầng ba xuống thì kết quả cuối cùng sẽ trở thành một con tin, dùng để trao đổi tài nguyên với nhà họ Nguyên.
Nguyên Húc biết chuyện này, cho nên không muốn bị Diệp Vô Phong bắt làm con tin, quan trọng nhất là Nguyên Húc đã sớm muốn làm chuyện này rồi.
Rõ ràng là Nguyên Húc muốn cả nhà họ Nguyên dùng hết sức lực để đối phó với công ty Hoa Cường, bằng không, một người lý trí như Nguyên Húc sao có thể chọn phương pháp đồng quy vu tận được chứ?
Du Kinh Hồng là nhóm người thứ hai xuất hiện trong công viên, bên cạnh cô ta là người mà Diệp Vô Phong chưa từng thấy bao giờ.
Du Kinh Hồng nhìn Diệp Vô Phong một cái, sau đó nói: "Cuối cùng nhà họ Nguyên không thể kìm chế được nữa, nhưng anh cũng biết, mục đích của chúng ta không phải là tiêu diệt nhà họ Nguyên, mà là muốn thay đổi mô hình kinh doanh của Liêu Tây, khiến tình hình nhà họ Nguyên một tay che trời thay đổi."
Diệp Vô Phong gật đầu, nhìn về phía người đàn ông bên cạnh Du Kinh Hồng, mới chợt hiểu ra: "Tôi biết rồi, dù sao chúng ta cũng không phải quỷ, nếu có cách giải quyết trong hòa bình, đương nhiên chúng ta sẽ dùng tới, nhưng đáng tiếc lần này là nhà họ Nguyên đã ra tay trước, động thủ với khu chung cư mà tôi đang sống, lại hợp tác với một tổ chức sát thủ như Kiếm Lẫm, thật là đáng ghê tởm."
/770
|