Edit + Beta: Tiểu Vũ
Trận chung kết WCG khu vực Trung Quốc năm 2010.
Vào tháng 7 này, tổ chức ở Thượng Hải, cách nơi Ngải Tình đang sống không xa.
Cô còn 2 tháng nghỉ hè, sau khi về nhà, nhàn rỗi không có chuyện gì liền ra tiệm của Hoạt Thê. Có thể là bởi vì Hoạt Thê có khuôn mặt luôn mang ý cười nên có rất nhiều người đến mua và sửa chữa máy tính, có khi có cả tuyển thủ chuyên nghiệp luôn. Việc làm ăn rất khá, cơ bản một tháng có hơn 10 vạn vào túi là chuyện bình thường, lợi nhuận rất khả quan.
Cô vốn còn cảm thấy tiếc cho Hoạt Thế nhưng hiện tại xem ra thì đằng nào cũng phải giải nghệ chẳng bằng giải nghệ luôn rồi bán hàng như thế này.
“Starcraft 2 rất tốt, ” Hoạt Thê ngồi trên ghế, lấy tay gẩy gẩy cơm, nhìn tin tức trên mạng, “Những người anh biết thì hầu như đều đã bắt đầu chơi rồi.”
Ngải Tình dạ, cầm itouch chơi đua xe.
“Anh xem trên diễn đàn thấy solo và một người mới biến giải đấu CS thành trận đấu Starcraft 2 kinh điển, em có ở hiện trường hôm đấy không?”
Ngải Tình dạ. Tông xe luôn rồi.
“Cùng em nói chuyện phiếm sao lại lao lực thế nhỉ?” Hoạt Thê thở dài.
Ngải Tình rốt cuộc ngẩng đầu, hừ hai tiếng: “Đó là bởi vì anh cố ý làm khó dễ em, nếu như anh thấy được mấy bài đăng trên diễn đàn thì làm sao có thể không biết ngày đó em có mặt, làm sao có thể không biết ngày đó xảy ra rất nhiều việc?”
“Anh biết a, ” Hoạt Thê cười mở bình giữ nhiệt, “Video chiến đội solo cúi đầu chào cảm ơn anh còn tải xuống nhé, định để tuyên truyền cho tiệm. Em xem nếu anh bật video lên, mà cô gái bắn tỉa duy nhất của chiến đội CS đầu tiên lại có mặt trong tiệm của anh, thì lượng tiêu thụ tuyệt đối bùng nổ.”
Ngải Tình liếc mắt nhìn anh, lười nói tiếp.
Không nghĩ tới anh ấy thật sự đúng là tải xuống video đó còn bật trên 3-4 máy vi tính trưng bày trên mấy cái bàn trong tiệm luôn. Cô còn chưa kịp ngăn cản thì đã có hai nam sinh mười mấy tuổi vào mua máy thấy rồi hưng phấn thảo luận, nói đây là video hot nhất trên các diễn đàn thể thao gần đây.
Vô cùng tàn nhẫn chính là, hai người đó còn chỉ vào solo và Ngải Tình, bắt đầu bát quái về chuyện cũ của hai người.
Ngải Tình nghe được liền đau đầu, từ đang ngồi trên ghế chơi trò chơi biến thành ngồi xổm trong góc tối sau quầy, mặt cũng không dám lộ ra ngoài.
“Em vì sao không đi xem trận chung kết WCG ở Thượng Hải?” Hoạt Thê tiếp tục trêu cô.
Ngải Tình tiếp tục đua xe.
“Danh sách lần này, em xem chưa?” Hoạt Thê chống cằm, chậm rãi cười, “Top 3 Warcraft, người thứ hai biết là ai không?”
Ngải Tình tiếp tục đua xe.
“Còn nhớ Dt – người vô địch DotA ở giải châu Á 2007 không?”
Ngải Tình tiếp tục đua xe.
“Ôi chao?” Hoạt Thê hơi ngừng lại, bỗng nhiên từ trên ghế đứng lên, “Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến. Dt?”
Lại tông xe chết rồi.
“Cẩu Cẩu, mau đứng lên.” Hoạt Thê gọi cô.
“Anh đừng có lại lừa em, ” Ngải Tình tiếp tục chơi ván nữa, “Em sẽ không cho tiệm anh phát tài đâu, trừ khi anh tắt tất cả video trên các máy tính kia đi, bằng không em kiến quyết lần sau sẽ không tới nữa.”
Cô ngồi dưới đất, tựa lưng vào quầy hàng tiếp tục cúi đầu chơi game.
Sau đó có một người ngồi xổm xuống bên cạnh cô, che đi ngọn đèn trong tiệm: “Sắp hết pin rồi.”
Âm thanh bình bình đạm đạm, ở giữa cậu bé và đàn ông trưởng thành.
Ngải Tình không dám tin nhìn cậu, mũ lưỡi trai kéo thấp, mắt không có biểu cảm gì, người đó tiếp tục nói: “itouch của chị sắp hết pin, hẳn là không chơi được 1 ván đâu.”
Cô vẫn ngớ ra nhìn cậu, trông có chút ngốc.
Trận chung kết WCG khu vực Trung Quốc năm 2010.
Vào tháng 7 này, tổ chức ở Thượng Hải, cách nơi Ngải Tình đang sống không xa.
Cô còn 2 tháng nghỉ hè, sau khi về nhà, nhàn rỗi không có chuyện gì liền ra tiệm của Hoạt Thê. Có thể là bởi vì Hoạt Thê có khuôn mặt luôn mang ý cười nên có rất nhiều người đến mua và sửa chữa máy tính, có khi có cả tuyển thủ chuyên nghiệp luôn. Việc làm ăn rất khá, cơ bản một tháng có hơn 10 vạn vào túi là chuyện bình thường, lợi nhuận rất khả quan.
Cô vốn còn cảm thấy tiếc cho Hoạt Thế nhưng hiện tại xem ra thì đằng nào cũng phải giải nghệ chẳng bằng giải nghệ luôn rồi bán hàng như thế này.
“Starcraft 2 rất tốt, ” Hoạt Thê ngồi trên ghế, lấy tay gẩy gẩy cơm, nhìn tin tức trên mạng, “Những người anh biết thì hầu như đều đã bắt đầu chơi rồi.”
Ngải Tình dạ, cầm itouch chơi đua xe.
“Anh xem trên diễn đàn thấy solo và một người mới biến giải đấu CS thành trận đấu Starcraft 2 kinh điển, em có ở hiện trường hôm đấy không?”
Ngải Tình dạ. Tông xe luôn rồi.
“Cùng em nói chuyện phiếm sao lại lao lực thế nhỉ?” Hoạt Thê thở dài.
Ngải Tình rốt cuộc ngẩng đầu, hừ hai tiếng: “Đó là bởi vì anh cố ý làm khó dễ em, nếu như anh thấy được mấy bài đăng trên diễn đàn thì làm sao có thể không biết ngày đó em có mặt, làm sao có thể không biết ngày đó xảy ra rất nhiều việc?”
“Anh biết a, ” Hoạt Thê cười mở bình giữ nhiệt, “Video chiến đội solo cúi đầu chào cảm ơn anh còn tải xuống nhé, định để tuyên truyền cho tiệm. Em xem nếu anh bật video lên, mà cô gái bắn tỉa duy nhất của chiến đội CS đầu tiên lại có mặt trong tiệm của anh, thì lượng tiêu thụ tuyệt đối bùng nổ.”
Ngải Tình liếc mắt nhìn anh, lười nói tiếp.
Không nghĩ tới anh ấy thật sự đúng là tải xuống video đó còn bật trên 3-4 máy vi tính trưng bày trên mấy cái bàn trong tiệm luôn. Cô còn chưa kịp ngăn cản thì đã có hai nam sinh mười mấy tuổi vào mua máy thấy rồi hưng phấn thảo luận, nói đây là video hot nhất trên các diễn đàn thể thao gần đây.
Vô cùng tàn nhẫn chính là, hai người đó còn chỉ vào solo và Ngải Tình, bắt đầu bát quái về chuyện cũ của hai người.
Ngải Tình nghe được liền đau đầu, từ đang ngồi trên ghế chơi trò chơi biến thành ngồi xổm trong góc tối sau quầy, mặt cũng không dám lộ ra ngoài.
“Em vì sao không đi xem trận chung kết WCG ở Thượng Hải?” Hoạt Thê tiếp tục trêu cô.
Ngải Tình tiếp tục đua xe.
“Danh sách lần này, em xem chưa?” Hoạt Thê chống cằm, chậm rãi cười, “Top 3 Warcraft, người thứ hai biết là ai không?”
Ngải Tình tiếp tục đua xe.
“Còn nhớ Dt – người vô địch DotA ở giải châu Á 2007 không?”
Ngải Tình tiếp tục đua xe.
“Ôi chao?” Hoạt Thê hơi ngừng lại, bỗng nhiên từ trên ghế đứng lên, “Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến. Dt?”
Lại tông xe chết rồi.
“Cẩu Cẩu, mau đứng lên.” Hoạt Thê gọi cô.
“Anh đừng có lại lừa em, ” Ngải Tình tiếp tục chơi ván nữa, “Em sẽ không cho tiệm anh phát tài đâu, trừ khi anh tắt tất cả video trên các máy tính kia đi, bằng không em kiến quyết lần sau sẽ không tới nữa.”
Cô ngồi dưới đất, tựa lưng vào quầy hàng tiếp tục cúi đầu chơi game.
Sau đó có một người ngồi xổm xuống bên cạnh cô, che đi ngọn đèn trong tiệm: “Sắp hết pin rồi.”
Âm thanh bình bình đạm đạm, ở giữa cậu bé và đàn ông trưởng thành.
Ngải Tình không dám tin nhìn cậu, mũ lưỡi trai kéo thấp, mắt không có biểu cảm gì, người đó tiếp tục nói: “itouch của chị sắp hết pin, hẳn là không chơi được 1 ván đâu.”
Cô vẫn ngớ ra nhìn cậu, trông có chút ngốc.
/39
|