CHƯƠNG 946
Bên phía sáu đại thần y, cũng không ngờ Vương Bác Thần lại có thực lực của cấp bậc chiến thần.
Y thuật siêu việt, cộng thêm thực lực đáng sợ như thế này, người như thế này, trên võ đài của cường giả trên thế giới, chắc chắn có một chỗ đứng nhất định!
“Vương Bác Thần, cậu cần gì phải xử lý mọi chuyện tuyệt tình như thế này?”
Đại diện nhà họ Cổ không nhịn được nữa, sắp bị bức điên rồi.
Cách làm không chút kiêng nể gì của Vương Bác Thần khiến ông ta cảm nhận được sự uy hiếp của cái chết.
Trương Lăng Vân của nhà họ Trương đã chết rồi, đại diện nhà họ Lâm cũng đã chết, hai người cung phụng võ vương cũng đã chết, chết trước mặt ông ta.
Người tiếp theo, có phải là ông ta không?
Lời nói của ông ta mặc dù cứng rắn, nhưng ít nhiều cũng có chút thiếu sức mạnh.
Võ giả, võ sư, tông sư, đại tông sư, võ tôn, võ tông, võ vương, võ hoàng, đây là sự phân chia cấp bậc của giới võ đạo ngày nay với các cường giả.
Mà thực lực của Vương Bác Thần, đã là cấp bậc võ hoàng cao nhất!
Bọn họ tính sai rồi!
Vốn dĩ nghĩ là cho dù Vương Bác Thần thắng trận đấu y thuật, chỉ cần bọn họ dùng chút thủ đoạn, cũng có thể giết chết được Vương Bác Thần.
Dù sao bọn họ cũng đưa theo mười lăm cường giả võ vương.
Nhưng bây giờ thì sao?
Vương Bác Thần lại là cường giả cấp bậc võ hoàng!!
Lập tức khiến bọn họ không biết phải làm như thế nào!
Điều này tương đương với việc một người thợ săn rơi vào một cái hố sâu hai mét, cứ nghĩ đối tượng mình muốn săn bắn nhiều nhất cũng chỉ là một con sói, nhưng không ngờ lại là một con rồng bá vương!
Vương Bác Thần khẽ nói: “Cho dù tôi tuyệt tình, vậy thì sao? Các người, không phải đã xử lý tuyệt tình rồi sao? Tôi chỉ dùng cách thức của mấy người để đối phó với mấy người mà thôi, bây giờ lại không chịu đựng được?”
“Lá gan của anh thật lớn, anh có biết anh đang nói chuyện với ai không?”
Liên tiếp chết mấy người, đại diện của bảy đại thế gia có hơi thiếu tự tin, nhưng vẫn cứng miệng.
Kêu bọn họ nhận lỗi với Vương Bác Thần, đây là chuyện không thể.
Cho dù Vương Bác Thần là cường giả võ hoàng, nhưng bảy đại thế gia bọn họ là vua không đăng quang thật sự của nước R, sao có thể cúi đầu với một tên vô danh tiểu tốt như Vương Bác Thần chứ?
“Anh là đang khiêu chiến với bảy đại thế gia chúng tôi sao?”
Đại diện của nhà họ Cổ miệng hùm gan sứa nói, đã không có loại khí thế như vừa rồi nữa, tuy vẫn cứng miệng, nhưng trong lời nói đã vô thức lấy bảy đại thế gia ra đè.
Bọn họ không tin, Vương Bác Thần dám đối đầu với bảy đại thế gia.
Cho dù Vương Bác Thần là người quốc chủ phái tới, cũng không dám xé rách mặt với bảy đại thế gia.
Quốc chủ Hàn Đỉnh, cũng phải suy nghĩ tới hậu quả khi trở mặt với bảy đại thế gia.
Đây cũng là sự tự tin để mấy người bọn họ còn dám nói chuyện như vậy.
Bên phía sáu đại thần y, cũng không ngờ Vương Bác Thần lại có thực lực của cấp bậc chiến thần.
Y thuật siêu việt, cộng thêm thực lực đáng sợ như thế này, người như thế này, trên võ đài của cường giả trên thế giới, chắc chắn có một chỗ đứng nhất định!
“Vương Bác Thần, cậu cần gì phải xử lý mọi chuyện tuyệt tình như thế này?”
Đại diện nhà họ Cổ không nhịn được nữa, sắp bị bức điên rồi.
Cách làm không chút kiêng nể gì của Vương Bác Thần khiến ông ta cảm nhận được sự uy hiếp của cái chết.
Trương Lăng Vân của nhà họ Trương đã chết rồi, đại diện nhà họ Lâm cũng đã chết, hai người cung phụng võ vương cũng đã chết, chết trước mặt ông ta.
Người tiếp theo, có phải là ông ta không?
Lời nói của ông ta mặc dù cứng rắn, nhưng ít nhiều cũng có chút thiếu sức mạnh.
Võ giả, võ sư, tông sư, đại tông sư, võ tôn, võ tông, võ vương, võ hoàng, đây là sự phân chia cấp bậc của giới võ đạo ngày nay với các cường giả.
Mà thực lực của Vương Bác Thần, đã là cấp bậc võ hoàng cao nhất!
Bọn họ tính sai rồi!
Vốn dĩ nghĩ là cho dù Vương Bác Thần thắng trận đấu y thuật, chỉ cần bọn họ dùng chút thủ đoạn, cũng có thể giết chết được Vương Bác Thần.
Dù sao bọn họ cũng đưa theo mười lăm cường giả võ vương.
Nhưng bây giờ thì sao?
Vương Bác Thần lại là cường giả cấp bậc võ hoàng!!
Lập tức khiến bọn họ không biết phải làm như thế nào!
Điều này tương đương với việc một người thợ săn rơi vào một cái hố sâu hai mét, cứ nghĩ đối tượng mình muốn săn bắn nhiều nhất cũng chỉ là một con sói, nhưng không ngờ lại là một con rồng bá vương!
Vương Bác Thần khẽ nói: “Cho dù tôi tuyệt tình, vậy thì sao? Các người, không phải đã xử lý tuyệt tình rồi sao? Tôi chỉ dùng cách thức của mấy người để đối phó với mấy người mà thôi, bây giờ lại không chịu đựng được?”
“Lá gan của anh thật lớn, anh có biết anh đang nói chuyện với ai không?”
Liên tiếp chết mấy người, đại diện của bảy đại thế gia có hơi thiếu tự tin, nhưng vẫn cứng miệng.
Kêu bọn họ nhận lỗi với Vương Bác Thần, đây là chuyện không thể.
Cho dù Vương Bác Thần là cường giả võ hoàng, nhưng bảy đại thế gia bọn họ là vua không đăng quang thật sự của nước R, sao có thể cúi đầu với một tên vô danh tiểu tốt như Vương Bác Thần chứ?
“Anh là đang khiêu chiến với bảy đại thế gia chúng tôi sao?”
Đại diện của nhà họ Cổ miệng hùm gan sứa nói, đã không có loại khí thế như vừa rồi nữa, tuy vẫn cứng miệng, nhưng trong lời nói đã vô thức lấy bảy đại thế gia ra đè.
Bọn họ không tin, Vương Bác Thần dám đối đầu với bảy đại thế gia.
Cho dù Vương Bác Thần là người quốc chủ phái tới, cũng không dám xé rách mặt với bảy đại thế gia.
Quốc chủ Hàn Đỉnh, cũng phải suy nghĩ tới hậu quả khi trở mặt với bảy đại thế gia.
Đây cũng là sự tự tin để mấy người bọn họ còn dám nói chuyện như vậy.
/813
|