CHƯƠNG 977
Châu Đông đau tới mức răng run cầm cập, ngay cả tiếng kêu thảm thiết cũng không phát ra được.
Những người chấp pháp ở bên cạnh kia nhìn mà da đầu tê dại, bọn họ lần đầu tiên nhìn thấy người hung tàn như vậy, còn là ở trong sở chấp pháp, ra tay với sở trưởng của sở chấp pháp!
“Cậu, cậu rốt cuộc muốn làm gì? Tôi, tôi là sở trưởng của sở chấp pháp, cậu giết tôi cậu cũng không sống được!”
Châu Đông cũng bị ép tới điên tiết, ông ta không ngờ bắt một Triệu Thanh Hà lại chọc gây một ma đầu như này.
“Nói thử coi, ông đã cầm được bao nhiêu đồng tiền bẩn của nhà họ Tống?”
Nhạc Ẩn Long có chút nhàm chán, hỏi.
Anh ta đường đường là Nhạc Ẩn Long, người phụ trách ảnh vệ của Thần Thiên Các, vốn nên đối phó với các cường giả thật sự ở nước ngoài, vốn nên đấu trí đấu dũng với những cơ quan tình báo của nước ngoài.
Đối phó một nhân vật nhỏ như Châu Đông, khiến anh ta cảm thấy có hơi bị nhục.
Vừa nghe thấy lời này, tim của Châu Đông đập thình thịch.
Cuối cùng đã hiểu, đối phương là nhằm vào nhà họ Tống mà tới!
Nhưng nếu ông ta dám nói ra, phía nhà họ Tống sẽ không tha cho ông ta.
Vợ con lớn bé của ông ta đều sẽ bị nhà họ Tống diệt khẩu.
Nghĩ tới đây, Châu Đông nghiến răng nói: “Tôi không biết cậu nói gì cả.”
“Còn khá cứng miệng, Nhạc Ẩn Long tôi đích thân thẩm vấn ông, đó là phúc của ông, người cứng miệng hơn ông tôi gặp nhiều rồi, những nhân viên tình báo của nước A, nước N kia, còn khó thẩm vấn hơn ông nhiều. Điều này cũng khó trách, dù sao ông lần đầu tiên nghe nói cái tên Nhạc Ẩn Long của tôi, nếu ông biết Nhạc Ẩn Long tôi, e rằng sẽ không cứng miệng như vậy nữa.”
Nhạc Ẩn Long khẽ nói: “Ông cứng miệng cũng vô dụng, người nhà họ Tống lần này đắc tội, là người mà cả thế giới không ai dám đắc tội.”
Trái tim của Châu Đông chìm xuống, không nhịn được mà run rẩy.
Trong lời của Nhạc Ẩn Long ẩn chứa quá nhiều thông tin, khiến ông ta cảm thấy có chút kinh hãi.
Nhạc Ẩn Long này rốt cuộc là ai?
Triệu Thanh Hà rốt cuộc có bối cảnh gì?
Tên chơi bời Tống Nguyên Lễ đó rốt cuộc đã đắc tội với người như nào?
Điều đáng sợ nhất là những thông tin này, ông ta hoàn toàn không biết.
Ông ta cho rằng Triệu Thanh Hà không có bối cảnh gì, nhưng bây giờ lời của Nhạc Ẩn Long lại khiến ông ta cảm thấy tuyệt vọng.
Rốt cuộc có thân phận gì mới có tư cách thẩm vấn nhân viên tình báo nước ngoài?
“Cậu, cậu rốt cuộc là ai?”
Châu Đông không cam tâm mà hỏi.
“Là ông bắt nạt vợ của tôi sao?”
Châu Đông chưa đợi được câu trả lời của Nhạc Ẩn Long, lại nghe thấy một giọng nói vô cùng lạnh lùng, hờ hững vang lên.
Châu Đông đau tới mức răng run cầm cập, ngay cả tiếng kêu thảm thiết cũng không phát ra được.
Những người chấp pháp ở bên cạnh kia nhìn mà da đầu tê dại, bọn họ lần đầu tiên nhìn thấy người hung tàn như vậy, còn là ở trong sở chấp pháp, ra tay với sở trưởng của sở chấp pháp!
“Cậu, cậu rốt cuộc muốn làm gì? Tôi, tôi là sở trưởng của sở chấp pháp, cậu giết tôi cậu cũng không sống được!”
Châu Đông cũng bị ép tới điên tiết, ông ta không ngờ bắt một Triệu Thanh Hà lại chọc gây một ma đầu như này.
“Nói thử coi, ông đã cầm được bao nhiêu đồng tiền bẩn của nhà họ Tống?”
Nhạc Ẩn Long có chút nhàm chán, hỏi.
Anh ta đường đường là Nhạc Ẩn Long, người phụ trách ảnh vệ của Thần Thiên Các, vốn nên đối phó với các cường giả thật sự ở nước ngoài, vốn nên đấu trí đấu dũng với những cơ quan tình báo của nước ngoài.
Đối phó một nhân vật nhỏ như Châu Đông, khiến anh ta cảm thấy có hơi bị nhục.
Vừa nghe thấy lời này, tim của Châu Đông đập thình thịch.
Cuối cùng đã hiểu, đối phương là nhằm vào nhà họ Tống mà tới!
Nhưng nếu ông ta dám nói ra, phía nhà họ Tống sẽ không tha cho ông ta.
Vợ con lớn bé của ông ta đều sẽ bị nhà họ Tống diệt khẩu.
Nghĩ tới đây, Châu Đông nghiến răng nói: “Tôi không biết cậu nói gì cả.”
“Còn khá cứng miệng, Nhạc Ẩn Long tôi đích thân thẩm vấn ông, đó là phúc của ông, người cứng miệng hơn ông tôi gặp nhiều rồi, những nhân viên tình báo của nước A, nước N kia, còn khó thẩm vấn hơn ông nhiều. Điều này cũng khó trách, dù sao ông lần đầu tiên nghe nói cái tên Nhạc Ẩn Long của tôi, nếu ông biết Nhạc Ẩn Long tôi, e rằng sẽ không cứng miệng như vậy nữa.”
Nhạc Ẩn Long khẽ nói: “Ông cứng miệng cũng vô dụng, người nhà họ Tống lần này đắc tội, là người mà cả thế giới không ai dám đắc tội.”
Trái tim của Châu Đông chìm xuống, không nhịn được mà run rẩy.
Trong lời của Nhạc Ẩn Long ẩn chứa quá nhiều thông tin, khiến ông ta cảm thấy có chút kinh hãi.
Nhạc Ẩn Long này rốt cuộc là ai?
Triệu Thanh Hà rốt cuộc có bối cảnh gì?
Tên chơi bời Tống Nguyên Lễ đó rốt cuộc đã đắc tội với người như nào?
Điều đáng sợ nhất là những thông tin này, ông ta hoàn toàn không biết.
Ông ta cho rằng Triệu Thanh Hà không có bối cảnh gì, nhưng bây giờ lời của Nhạc Ẩn Long lại khiến ông ta cảm thấy tuyệt vọng.
Rốt cuộc có thân phận gì mới có tư cách thẩm vấn nhân viên tình báo nước ngoài?
“Cậu, cậu rốt cuộc là ai?”
Châu Đông không cam tâm mà hỏi.
“Là ông bắt nạt vợ của tôi sao?”
Châu Đông chưa đợi được câu trả lời của Nhạc Ẩn Long, lại nghe thấy một giọng nói vô cùng lạnh lùng, hờ hững vang lên.
/813
|