Edit & Beta: Nguyệt Bạch
Nghe tới là cái điều kiện rất khó, nhưng chấp hành lại rất dễ dàng.
Để cho thần linh thổ huyết không nhiều không ít vừa vặn ba lít cơ hồ là nhiệm vụ không thể nào, thế nhưng, chung quy phải đem thư nghị hòa đưa đến trên tay đối phương sau đó mới có thể nghiệm chứng. Cho nên, trên lý thuyết mà nói, Harvey đã đồng ý.
Hayden để tuỳ tùng bí thư của mình bắt đầu viết thư nghị hòa, thế nhưng sau đó Harvey nhìn rất không vừa ý.
“Ofi đúng là rất ghét bị người ta nói ngu xuẩn, thế nhưng như ‘Tôn kính cùng ngu xuẩn Ofi đại nhân a, ngài sao lại tốn thời gian lãng phí vào chiến tranh? Đây hoàn toàn đi ngược lại tác phong cơ trí nhất quán của ngài’ loại này đọc lên khô cằn, nghe tới câu mềm nhũn này ngoại trừ làm ta phun ba lít máu, thì không dùng được.”
Thầy ký bị nói đến mặt đỏ tận mang tai. Sau khi hắn trở về trướng liền rút kinh nghiệm xương máu, rất nhanh giao ra bản chỉnh sửa.
” ‘Ofi! Trí tuệ của ngươi đã đi nơi nào? Từ lúc nào đã bắt đầu, ngu muội vô tri đã khống chế tâm tư ngươi? Lẽ nào ngươi muốn để cho ngu xuẩn hủy diệt anh minh ngươi’, ” Harvey không đọc tiếp nổi, “Ngu xuẩn là ngươi đi, vậy mà lại cho là Ofi anh minh.”
Thầy ký khóc lóc chạy đi tìm Hayden thỉnh tội.
Hayden đem nhiệm vụ giao cho Brandy, để hắn tìm ứng cử viên phù hợp.
Brandy nói: “Ứng cử viên phù hợp đương nhiên là có, thế nhưng hắn hẳn là không rảnh.”
Hayden nói: “Hydeine đạo sư sao?”
Brandy gật đầu, trợn tròn mắt nói mò: “Hắn đọc đã mắt quần thư, tài hoa hơn người, có thể viết ra một phong thanh tình tịnh mậu (tình cảm dạt dào) thư nghị hòa.”
Hắn đem nhiệm vụ này truyền đạt cho Hydeine, Hydeine ôm ngực nói: “Ông tìm lộn người, ta chưa từng có hứng thú nghiên cứu tâm tình của người khác.”
Brandy nói: “Cho nên cậu mới là ứng cử viên phù hợp nhất.”
Hydeine liếc hắn một cái, viết xuống trên giấy: Thế giới bên ngoài không phải là thứ mà đám nhà quê các ngươi có thể lý giải.
Brandy: “… Ta quả nhiên không nhìn lầm người.”
Thư nghị hòa mới ra lò giao cho Harvey, sau khi Harvey xem xong rất cao hứng, đề nghị mỗi người đều viết vào một câu.
Hydeine: Thế giới bên ngoài không phải là thứ mà đám nhà quê các ngươi có thể lý giải.
Ningya: Chúng ta sẽ bảo vệ lãnh thổ nhân loại đến thời khắc cuối cùng.
Brandy: Nhân loại số lượng hơn xa thần linh, không phải là bởi vì chúng ta giỏi về sinh sôi nảy nở, mà là bởi vì chúng ta đoàn kết.
Elvis (St Sorvi): Vì bảo vệ mà hi sinh ở trên chiến trường, là vinh dự nhất của kỵ sĩ.
Chaifuang: Đây là lần đầu tiên ta đồng ý với Hydeine · Tajires.
Melina: Giống như trên.
…
Kleist: Bất cứ lúc nào cũng xin đợi.
Taiya: Nghe nói Thần tộc có rất nhiều bảo tàng… Giao ra đây!
Goblyde: Bất cứ lúc nào cũng xin đợi.
Reginald: Bất cứ lúc nào cũng xin đợi.
Mundra: Yên tâm, ta sẽ bảo tồn thi thể các ngươi thật tốt.
Rhodes: Ha ha ha ha ha ha… Run rẩy đi, hỡi các thần!
Andre: Chúng ta yêu quý hòa bình, nhưng xưa nay không sợ hãi chiến tranh.
Hayden: Trở lên là quyết tâm của chúng ta, hi vọng các thần có thể đối với cuộc chiến tranh này giữ thái độ thận trọng, tìm kiếm một con đường cùng tồn tại.
Cảm tạ Hayden cuối cùng nêu ý chính, khiến phong “thư nghị hòa” này không hữu danh vô thực quá triệt để.
Sau khi Harvey xem xong thư nghị hòa, bắt Ningya sửa.
Ningya nói: “Viết gì đây? Chúng ta sẽ đánh bại các ngươi?”
Harvey nói: “Không, khách khí một chút. Để cho bọn họ cút về ăn cát đi.”
Ningya: “…”
Cuối cùng, Ningya vẫn giữ nguyên câu, Harvey liền đưa ra yêu cầu: “Vậy em và ta cùng truyền tin.”
Lần này Ningya ngược lại không chút do dự đồng ý.
Harvey bất ngờ: “Em không sợ sao?”
Ký ức bết bát nhất của Ningya đều xảy ra ở Đông Côi Mạc.
Ningya nói: “Anh đi đâu thì em theo tới đó.”
Harvey nói: “Không nỡ rời xa ta hả?”
Ningya nói: “Em đã phát lời thề, là nô bộc của ngài.”
Harvey hừ lạnh nói: “Để em thay đổi mỗi câu cũng không chịu, em đã gặp qua nô bộc kiêu ngạo không biết nghe lời như vậy chưa?”
Ningya làm bộ không nghe thấy.
Harvey vẫy tay với cậu: “Lại đây.”
Ningya ngoan ngoãn đi tới.
“Thật ngoan, thưởng một chút.” Tại bên má cậu hôn một cái, “Chúng ta một hồi đi đem bọn họ đá chổng vó lên trời.” Nếu nhân loại muốn kéo dài thời gian, hắn đương nhiên phải nghĩ biện pháp giục các thần nhanh tấn công một chút.
Ningya nói: “Em có chủ ý này hay hơn.”
“Ý định gì?” Cái gì gọi là cùng chung chí hướng, tâm ý tương thông? Chính là thời điểm mình muốn giết người phóng hỏa, còn người yêu bày mưu tính kế.
Ningya nói: “Nguyên soái Hayden để chúng ta kéo dài thời gian, biện pháp tốt nhất là thông báo bọn họ đàm phán sau ba ngày. Nếu như bọn họ đồng ý, chúng ta tranh thủ được ba ngày.”
Harvey: “…”
Ningya thấy hắn nhìn mình chằm chằm không nói lời nào, sốt sắng lắc lắc cánh tay của hắn: “Em nói sai sao?”
Harvey chậm rãi nói: “Em nói rất hay.”
Ningya trực giác nhạy cảm: “Anh không muốn kéo dài thời gian à?”
“… Sao có thể thế được?” Harvey cười xoa nắn cậu, “Ta chỉ là không phục em nghĩ ra biện pháp hay trước ta thôi.”
Ningya nói: “Vậy chúng ta truyền tin đi thôi.”
“Được.” Harvey suy nghĩ một chút, cảm thấy với sự giảo hoạt của Ofi, không thể không nhìn ra trong này vấn đề, nói không chừng ngược lại sẽ dành thời gian tiến công, mang vẻ sao cũng được dẫn Ningya đi biên giới Đông Côi Mạc.
Thành lớn không ngừng mở rộng khiến diện tích Đông Côi Mạc càng lúc càng lớn, quốc thổ vốn thuộc về Senlisja cùng Langzan hiện tại đã bị cát vàng bao trùm, vô số người cát đứng ở trên cát vàng, từng bước ép sát.
Harvey cùng Ningya rất nhanh xuyên qua quân đội người cát, trên không trung lưu lại một phong chiến sách hẹn ba ngày sau đàm phán.
Ba ngày nhanh chóng trôi qua.
Kỳ quái là, thành lớn vậy mà thật sự dừng bước tiến tới, từng tên từng tên con rối sa ảnh hình người giống nhau ngây ngốc đứng tại chỗ, dường như thật sự đang chờ đợi ba ngày sau đàm phán. Harvey rất buồn bực, lẽ nào các thần thật sự muốn cùng nhân loại đàm phán?
Nhưng mà với thực lực của thần trước mắt, hoàn toàn không cần vậy.
Đến thời gian đàm phán, trong quân đội vốn đứng chằng chịt sa người từ từ hiện ra một đường đi bằng phẳng. Một đôi nam nữ dung mạo đặc biệt mỹ lệ, phóng tầm mắt khắp Mộng đại lục đều rất khó tìm ra người thứ ba đẹp đẽ như vậy từ trong thành đi ra, đến biên giới.
Harvey đưa lên thư nghị hòa.
Nam nữ nhìn thấy Harvey có chút sợ sệt.
Nữ nói: “Harvey đại nhân, ngài thật sự muốn giúp nhân loại đối nghịch với các thần sao? Lẽ nào ngài đã quên mất xuất thân của mình rồi?”
Harvey nói: “Nếu như ta đứng ở nhân loại bên này làm cho các ngươi cảm thấy không vui, các ngươi có thể nghĩ như thế này, ta bên kia cũng không đứng, chỉ muốn xem thế giới tâm lý bấn loạn không thoải mái, hi vọng nhìn thấy các ngươi đại hỗn chiến, đánh đến lưỡng bại câu thương.”
Nữ không lời có thể nói.
Nam nói: “Ofi đại nhân hoàn toàn nể mặt ngài, mới đồng ý đàm phán lần này, thế nhưng phong thư nghị hòa này thực sự viết hơi quá đáng.”
Harvey nói: “Ta hoàn toàn rõ ràng cảm nhận của các ngươi.”
Ningya nghi hoặc liếc mắt nhìn hắn.
Harvey buông tay nói: “Đối với con người mà nói, các ngươi là quân địch. Cũng không thể mong nhìn thấy bọn họ viết một bức tình cảm dạt dào cảm ơn đi?”
Nam nói: “Chúng ta trở lại phục mệnh.”
Harvey phất tay, trong lòng kỳ thực muốn bọn hắn sớm một chút thổi lên kèn hiệu tấn công.
Nữ trước khi đi dừng bước, nhìn về phía Harvey: “Harvey đại nhân, ngài là bởi vì thần cách mới đứng ở bên phía nhân loại sao?” Nàng cũng không biết Thần cách Hắc Ám đã bị Harvey cầm trở lại, còn tưởng rằng thần cách thời điểm giam cầm bọn họ, đã bị đã tiêu hao hết sức mạnh. Harvey vì vậy mà phẫn nộ cùng tự ti, mới quyết định cùng các thần đối địch.
Harvey thương tâm thở dài.
Nữ cười cười, cùng nam rời đi.
Ningya chờ bóng người của bọn họ biến mất ở trong tầm mắt, mới nói: “Em trước đây không phát hiện Jimmis cùng Pelaty không được người ta yêu thích như thế.”
Harvey nói: “Em trước đây cảm thấy bọn họ được người khác yêu thích?” Giọng điệu liền không đúng.
Ningya nói: “Bọn họ chỉ thích chưng diện.” Sau đó ghét bỏ người khác xấu xí. Nếu không phải cậu giấu ở bên trong ánh sáng, nên huynh muội mỹ thần này chưa từng thấy bộ dáng của cậu, nhất định sẽ thành đối tượng trọng điểm giễu cợt của bọn họ.
Harvey nói: “Chỉ là bảnh chọe.”
Ningya nói: “Nguyên soái Hayden còn muốn kéo dài thêm hai ngày, sớm biết vậy đã viết năm ngày.” Cậu vốn lo lắng viết quá lâu, đối phương không kiên trì, sẽ làm ngược lại.
Harvey nói: “Có ta ở đây, đừng lo lắng.”
Ningya nhìn hắn: “Anh có thể ngăn cản hai ngày sao?”
Đương nhiên có thể.
Có điều Harvey không có ý định ăn ngay nói thật, khó xử nhíu mày nói: “Còn phải xem tình huống cụ thể.”
Đã từng làm Quang Chi Tử, Ningya đối với thực lực của Harvey vẫn có sự hiểu biết nhất định, đặc biệt là hắn còn chiếm được Quang Minh thần cách, nhưng mà Harvey nói như vậy, thì cậu cũng tạm thời cho là tin tưởng đi.
Sự tiến triển của tình hình cuối cùng cũng coi như thuận theo Harvey một lần.
Sau khi Ofi nhìn thấy thư nghị hòa, lập tức phát động tiến công. Người cát giống như cột cờ cắm ở trong sa mạc đột nhiên hiện ra hình thức chạy bộ, sải bước xông về trại của nhân loại. Hansen cùng Goblyde chỉ huy quân đoàn thứ hai, ba tiến lên trại. Andre mang theo quân đoàn số một ở phía sau đợi lệnh. Brandy cùng Melina chỉ huy quân đoàn đệ nhất ma pháp sư ở trên không phối hợp tác chiến.
Các quân đoàn khác tại chỗ đợi lệnh.
Vừa bắt đầu, Hayden cũng đã chế định sách lược lần lượt thay thế. Chỉ cần không phải nhân loại đến sống còn, không bước ngoặt quan trọng tiếp tục chống đỡ được, hắn sẽ không để tất cả binh lực tiến lên. Audis tinh thần lực tiêu hao hết là một giáo huấn nặng nề, khiến hắn rõ ràng cùng ý thức được, tinh thần lực của nhân loại là có hạn, tiêu hao quá độ có thể đánh mất mất tương lai của bọn họ thậm chí là sinh mệnh.
Hình thức khởi đầu chiến đấu một mảnh tốt đẹp.
Hai đại quân đoàn của Hansen cùng Goblyde dưới sự chỉ huy, quân đoàn đệ nhất Ma Pháp sư dưới sự che chở, lực tiến công siêu quần, cơ hồ là đẩy áp thức phá hủy từng người cái một.
Mắt thấy nhân loại phản công cách ba dặm, đôi kia huynh muội cùng Harvey gặp mặt đàm phán lần thứ hai xuất hiện.
Lần này, bọn họ cưỡi voi lớn do cát vàng huyễn hóa thành, chậm rãi đi tới phía sau trận sa người, bắt đầu đạn đàn hạc.
Tiếng nhạc mỹ diệu lan truyền đến khắp chiến trường. Các binh sĩ ngạc nhiên phát hiện, trước mắt mọi người mặt người cát không thay đổi đột nhiên biến thành một gương mặt, biến thành bộ dáng tình nhân trong mộng. Chúng nó xinh đẹp như hoa, vóc người tiêu chuẩn, ẩn tình đưa tình đang nhìn mình…
Nghe tới là cái điều kiện rất khó, nhưng chấp hành lại rất dễ dàng.
Để cho thần linh thổ huyết không nhiều không ít vừa vặn ba lít cơ hồ là nhiệm vụ không thể nào, thế nhưng, chung quy phải đem thư nghị hòa đưa đến trên tay đối phương sau đó mới có thể nghiệm chứng. Cho nên, trên lý thuyết mà nói, Harvey đã đồng ý.
Hayden để tuỳ tùng bí thư của mình bắt đầu viết thư nghị hòa, thế nhưng sau đó Harvey nhìn rất không vừa ý.
“Ofi đúng là rất ghét bị người ta nói ngu xuẩn, thế nhưng như ‘Tôn kính cùng ngu xuẩn Ofi đại nhân a, ngài sao lại tốn thời gian lãng phí vào chiến tranh? Đây hoàn toàn đi ngược lại tác phong cơ trí nhất quán của ngài’ loại này đọc lên khô cằn, nghe tới câu mềm nhũn này ngoại trừ làm ta phun ba lít máu, thì không dùng được.”
Thầy ký bị nói đến mặt đỏ tận mang tai. Sau khi hắn trở về trướng liền rút kinh nghiệm xương máu, rất nhanh giao ra bản chỉnh sửa.
” ‘Ofi! Trí tuệ của ngươi đã đi nơi nào? Từ lúc nào đã bắt đầu, ngu muội vô tri đã khống chế tâm tư ngươi? Lẽ nào ngươi muốn để cho ngu xuẩn hủy diệt anh minh ngươi’, ” Harvey không đọc tiếp nổi, “Ngu xuẩn là ngươi đi, vậy mà lại cho là Ofi anh minh.”
Thầy ký khóc lóc chạy đi tìm Hayden thỉnh tội.
Hayden đem nhiệm vụ giao cho Brandy, để hắn tìm ứng cử viên phù hợp.
Brandy nói: “Ứng cử viên phù hợp đương nhiên là có, thế nhưng hắn hẳn là không rảnh.”
Hayden nói: “Hydeine đạo sư sao?”
Brandy gật đầu, trợn tròn mắt nói mò: “Hắn đọc đã mắt quần thư, tài hoa hơn người, có thể viết ra một phong thanh tình tịnh mậu (tình cảm dạt dào) thư nghị hòa.”
Hắn đem nhiệm vụ này truyền đạt cho Hydeine, Hydeine ôm ngực nói: “Ông tìm lộn người, ta chưa từng có hứng thú nghiên cứu tâm tình của người khác.”
Brandy nói: “Cho nên cậu mới là ứng cử viên phù hợp nhất.”
Hydeine liếc hắn một cái, viết xuống trên giấy: Thế giới bên ngoài không phải là thứ mà đám nhà quê các ngươi có thể lý giải.
Brandy: “… Ta quả nhiên không nhìn lầm người.”
Thư nghị hòa mới ra lò giao cho Harvey, sau khi Harvey xem xong rất cao hứng, đề nghị mỗi người đều viết vào một câu.
Hydeine: Thế giới bên ngoài không phải là thứ mà đám nhà quê các ngươi có thể lý giải.
Ningya: Chúng ta sẽ bảo vệ lãnh thổ nhân loại đến thời khắc cuối cùng.
Brandy: Nhân loại số lượng hơn xa thần linh, không phải là bởi vì chúng ta giỏi về sinh sôi nảy nở, mà là bởi vì chúng ta đoàn kết.
Elvis (St Sorvi): Vì bảo vệ mà hi sinh ở trên chiến trường, là vinh dự nhất của kỵ sĩ.
Chaifuang: Đây là lần đầu tiên ta đồng ý với Hydeine · Tajires.
Melina: Giống như trên.
…
Kleist: Bất cứ lúc nào cũng xin đợi.
Taiya: Nghe nói Thần tộc có rất nhiều bảo tàng… Giao ra đây!
Goblyde: Bất cứ lúc nào cũng xin đợi.
Reginald: Bất cứ lúc nào cũng xin đợi.
Mundra: Yên tâm, ta sẽ bảo tồn thi thể các ngươi thật tốt.
Rhodes: Ha ha ha ha ha ha… Run rẩy đi, hỡi các thần!
Andre: Chúng ta yêu quý hòa bình, nhưng xưa nay không sợ hãi chiến tranh.
Hayden: Trở lên là quyết tâm của chúng ta, hi vọng các thần có thể đối với cuộc chiến tranh này giữ thái độ thận trọng, tìm kiếm một con đường cùng tồn tại.
Cảm tạ Hayden cuối cùng nêu ý chính, khiến phong “thư nghị hòa” này không hữu danh vô thực quá triệt để.
Sau khi Harvey xem xong thư nghị hòa, bắt Ningya sửa.
Ningya nói: “Viết gì đây? Chúng ta sẽ đánh bại các ngươi?”
Harvey nói: “Không, khách khí một chút. Để cho bọn họ cút về ăn cát đi.”
Ningya: “…”
Cuối cùng, Ningya vẫn giữ nguyên câu, Harvey liền đưa ra yêu cầu: “Vậy em và ta cùng truyền tin.”
Lần này Ningya ngược lại không chút do dự đồng ý.
Harvey bất ngờ: “Em không sợ sao?”
Ký ức bết bát nhất của Ningya đều xảy ra ở Đông Côi Mạc.
Ningya nói: “Anh đi đâu thì em theo tới đó.”
Harvey nói: “Không nỡ rời xa ta hả?”
Ningya nói: “Em đã phát lời thề, là nô bộc của ngài.”
Harvey hừ lạnh nói: “Để em thay đổi mỗi câu cũng không chịu, em đã gặp qua nô bộc kiêu ngạo không biết nghe lời như vậy chưa?”
Ningya làm bộ không nghe thấy.
Harvey vẫy tay với cậu: “Lại đây.”
Ningya ngoan ngoãn đi tới.
“Thật ngoan, thưởng một chút.” Tại bên má cậu hôn một cái, “Chúng ta một hồi đi đem bọn họ đá chổng vó lên trời.” Nếu nhân loại muốn kéo dài thời gian, hắn đương nhiên phải nghĩ biện pháp giục các thần nhanh tấn công một chút.
Ningya nói: “Em có chủ ý này hay hơn.”
“Ý định gì?” Cái gì gọi là cùng chung chí hướng, tâm ý tương thông? Chính là thời điểm mình muốn giết người phóng hỏa, còn người yêu bày mưu tính kế.
Ningya nói: “Nguyên soái Hayden để chúng ta kéo dài thời gian, biện pháp tốt nhất là thông báo bọn họ đàm phán sau ba ngày. Nếu như bọn họ đồng ý, chúng ta tranh thủ được ba ngày.”
Harvey: “…”
Ningya thấy hắn nhìn mình chằm chằm không nói lời nào, sốt sắng lắc lắc cánh tay của hắn: “Em nói sai sao?”
Harvey chậm rãi nói: “Em nói rất hay.”
Ningya trực giác nhạy cảm: “Anh không muốn kéo dài thời gian à?”
“… Sao có thể thế được?” Harvey cười xoa nắn cậu, “Ta chỉ là không phục em nghĩ ra biện pháp hay trước ta thôi.”
Ningya nói: “Vậy chúng ta truyền tin đi thôi.”
“Được.” Harvey suy nghĩ một chút, cảm thấy với sự giảo hoạt của Ofi, không thể không nhìn ra trong này vấn đề, nói không chừng ngược lại sẽ dành thời gian tiến công, mang vẻ sao cũng được dẫn Ningya đi biên giới Đông Côi Mạc.
Thành lớn không ngừng mở rộng khiến diện tích Đông Côi Mạc càng lúc càng lớn, quốc thổ vốn thuộc về Senlisja cùng Langzan hiện tại đã bị cát vàng bao trùm, vô số người cát đứng ở trên cát vàng, từng bước ép sát.
Harvey cùng Ningya rất nhanh xuyên qua quân đội người cát, trên không trung lưu lại một phong chiến sách hẹn ba ngày sau đàm phán.
Ba ngày nhanh chóng trôi qua.
Kỳ quái là, thành lớn vậy mà thật sự dừng bước tiến tới, từng tên từng tên con rối sa ảnh hình người giống nhau ngây ngốc đứng tại chỗ, dường như thật sự đang chờ đợi ba ngày sau đàm phán. Harvey rất buồn bực, lẽ nào các thần thật sự muốn cùng nhân loại đàm phán?
Nhưng mà với thực lực của thần trước mắt, hoàn toàn không cần vậy.
Đến thời gian đàm phán, trong quân đội vốn đứng chằng chịt sa người từ từ hiện ra một đường đi bằng phẳng. Một đôi nam nữ dung mạo đặc biệt mỹ lệ, phóng tầm mắt khắp Mộng đại lục đều rất khó tìm ra người thứ ba đẹp đẽ như vậy từ trong thành đi ra, đến biên giới.
Harvey đưa lên thư nghị hòa.
Nam nữ nhìn thấy Harvey có chút sợ sệt.
Nữ nói: “Harvey đại nhân, ngài thật sự muốn giúp nhân loại đối nghịch với các thần sao? Lẽ nào ngài đã quên mất xuất thân của mình rồi?”
Harvey nói: “Nếu như ta đứng ở nhân loại bên này làm cho các ngươi cảm thấy không vui, các ngươi có thể nghĩ như thế này, ta bên kia cũng không đứng, chỉ muốn xem thế giới tâm lý bấn loạn không thoải mái, hi vọng nhìn thấy các ngươi đại hỗn chiến, đánh đến lưỡng bại câu thương.”
Nữ không lời có thể nói.
Nam nói: “Ofi đại nhân hoàn toàn nể mặt ngài, mới đồng ý đàm phán lần này, thế nhưng phong thư nghị hòa này thực sự viết hơi quá đáng.”
Harvey nói: “Ta hoàn toàn rõ ràng cảm nhận của các ngươi.”
Ningya nghi hoặc liếc mắt nhìn hắn.
Harvey buông tay nói: “Đối với con người mà nói, các ngươi là quân địch. Cũng không thể mong nhìn thấy bọn họ viết một bức tình cảm dạt dào cảm ơn đi?”
Nam nói: “Chúng ta trở lại phục mệnh.”
Harvey phất tay, trong lòng kỳ thực muốn bọn hắn sớm một chút thổi lên kèn hiệu tấn công.
Nữ trước khi đi dừng bước, nhìn về phía Harvey: “Harvey đại nhân, ngài là bởi vì thần cách mới đứng ở bên phía nhân loại sao?” Nàng cũng không biết Thần cách Hắc Ám đã bị Harvey cầm trở lại, còn tưởng rằng thần cách thời điểm giam cầm bọn họ, đã bị đã tiêu hao hết sức mạnh. Harvey vì vậy mà phẫn nộ cùng tự ti, mới quyết định cùng các thần đối địch.
Harvey thương tâm thở dài.
Nữ cười cười, cùng nam rời đi.
Ningya chờ bóng người của bọn họ biến mất ở trong tầm mắt, mới nói: “Em trước đây không phát hiện Jimmis cùng Pelaty không được người ta yêu thích như thế.”
Harvey nói: “Em trước đây cảm thấy bọn họ được người khác yêu thích?” Giọng điệu liền không đúng.
Ningya nói: “Bọn họ chỉ thích chưng diện.” Sau đó ghét bỏ người khác xấu xí. Nếu không phải cậu giấu ở bên trong ánh sáng, nên huynh muội mỹ thần này chưa từng thấy bộ dáng của cậu, nhất định sẽ thành đối tượng trọng điểm giễu cợt của bọn họ.
Harvey nói: “Chỉ là bảnh chọe.”
Ningya nói: “Nguyên soái Hayden còn muốn kéo dài thêm hai ngày, sớm biết vậy đã viết năm ngày.” Cậu vốn lo lắng viết quá lâu, đối phương không kiên trì, sẽ làm ngược lại.
Harvey nói: “Có ta ở đây, đừng lo lắng.”
Ningya nhìn hắn: “Anh có thể ngăn cản hai ngày sao?”
Đương nhiên có thể.
Có điều Harvey không có ý định ăn ngay nói thật, khó xử nhíu mày nói: “Còn phải xem tình huống cụ thể.”
Đã từng làm Quang Chi Tử, Ningya đối với thực lực của Harvey vẫn có sự hiểu biết nhất định, đặc biệt là hắn còn chiếm được Quang Minh thần cách, nhưng mà Harvey nói như vậy, thì cậu cũng tạm thời cho là tin tưởng đi.
Sự tiến triển của tình hình cuối cùng cũng coi như thuận theo Harvey một lần.
Sau khi Ofi nhìn thấy thư nghị hòa, lập tức phát động tiến công. Người cát giống như cột cờ cắm ở trong sa mạc đột nhiên hiện ra hình thức chạy bộ, sải bước xông về trại của nhân loại. Hansen cùng Goblyde chỉ huy quân đoàn thứ hai, ba tiến lên trại. Andre mang theo quân đoàn số một ở phía sau đợi lệnh. Brandy cùng Melina chỉ huy quân đoàn đệ nhất ma pháp sư ở trên không phối hợp tác chiến.
Các quân đoàn khác tại chỗ đợi lệnh.
Vừa bắt đầu, Hayden cũng đã chế định sách lược lần lượt thay thế. Chỉ cần không phải nhân loại đến sống còn, không bước ngoặt quan trọng tiếp tục chống đỡ được, hắn sẽ không để tất cả binh lực tiến lên. Audis tinh thần lực tiêu hao hết là một giáo huấn nặng nề, khiến hắn rõ ràng cùng ý thức được, tinh thần lực của nhân loại là có hạn, tiêu hao quá độ có thể đánh mất mất tương lai của bọn họ thậm chí là sinh mệnh.
Hình thức khởi đầu chiến đấu một mảnh tốt đẹp.
Hai đại quân đoàn của Hansen cùng Goblyde dưới sự chỉ huy, quân đoàn đệ nhất Ma Pháp sư dưới sự che chở, lực tiến công siêu quần, cơ hồ là đẩy áp thức phá hủy từng người cái một.
Mắt thấy nhân loại phản công cách ba dặm, đôi kia huynh muội cùng Harvey gặp mặt đàm phán lần thứ hai xuất hiện.
Lần này, bọn họ cưỡi voi lớn do cát vàng huyễn hóa thành, chậm rãi đi tới phía sau trận sa người, bắt đầu đạn đàn hạc.
Tiếng nhạc mỹ diệu lan truyền đến khắp chiến trường. Các binh sĩ ngạc nhiên phát hiện, trước mắt mọi người mặt người cát không thay đổi đột nhiên biến thành một gương mặt, biến thành bộ dáng tình nhân trong mộng. Chúng nó xinh đẹp như hoa, vóc người tiêu chuẩn, ẩn tình đưa tình đang nhìn mình…
/100
|