Nguyên bản Tam hoàng tử coi mình tận tình khuyên nhủ có thể thuyết phục Lăng Hàn. Không nghĩ tới đối phương không nghe vào lỗ tai, không khỏi để hắn oán giận phẫn nộ.
Thay đổi một người khác, hắn nhất định sẽ lớn tiếng quát mắng, quất tới một tát cũng có khả năng. Nhưng nghĩ tới sau lưng Lăng Hàn đứng hai vị đan đạo bá chủ, hắn không thể làm gì khác hơn là đè lửa giận trong lòng xuống:
- Lăng Hàn, ngươi dựa vào cái gì đấu với Phong Viêm? Không nói ngươi đánh không thắng hắn, chỉ cần Lưu gia tùy tiện điều động một Linh Hải Cảnh liền có thể cho ngươi ngay cả cổng cũng vào không được!
Lăng Hàn cười cợt nói:
- Không nghĩ tới điện hạ quan tâm ta như vậy!
Tam hoàng tử đương nhiên nghe được đây là lời châm chọc, sắc mặt nhất thời tối sầm lại:
- Lăng Hàn, ngươi không nên bị nữ sắc làm choáng váng đầu óc, đừng quên chúng ta là người làm đại sự!
Lăng Hàn âm thầm lắc đầu, nghĩ đến khẳng định là Tam hoàng tử không biết mình trở thành Đan sư Huyền Cấp thượng phẩm. Bằng không hắn tự nhiên sẽ rất tự tin với mình, hơn nữa cũng không dám dùng loại thái độ này nói chuyện với hắn.
Kỳ thực hắn cũng không ẩn giấu, bởi vậy muốn kiểm chứng hắn trở thành Đan sư Huyền Cấp thượng phẩm rất đơn giản. Chí ít Linh Bảo Các đã phát hiện, nhưng đường đường là Tam hoàng tử, vì sao tình báo lại lạc hậu như vậy?
Tất nhiên là có người động tay động chân, làm cho Tam hoàng tử không thể phát hiện sự thực này.
Trong Hoàng Đô, có năng lực làm được điểm ấy... Chỉ có Vũ Hoàng!
Người người đều nói Vũ Hoàng hiện nay hùng tài đại lược, là quân chủ anh minh nhất Vũ Quốc từ khi khai quốc tới nay. Như vậy hiện tại mấy con trai của hắn dồn dập ra chiêu, kết đảng kéo phái, Vũ Hoàng sẽ không biết sao?
Biết nhưng căn bản không nhúng tay, ngăn cản. Hiển nhiên Vũ Hoàng muốn nhìn trong mấy con trai của mình, thủ đoạn của ai cao minh nhất, mới truyền ngôi vị hoàng đế xuống. Đây cũng là khảo thí mấy vị hoàng tử.
Đáng thương Đại hoàng tử, Tam hoàng tử còn mờ mịt không biết, tự coi mình làm vô cùng bí mật, không nghĩ tới hết thảy đều ở dưới mắt của Vũ Hoàng.
Lăng Hàn thở dài, e là Tam hoàng tử đã không hợp cách.
Nếu như hắn hạ quyết tâm, lấy sức mạnh nắm trong tay của hắn, dù Tam hoàng tử không có tư cách cũng thành có tư cách. Nhưng ai bảo Tam hoàng tử tự chặt con đường này chứ?
- Điện hạ, Vũ Đồng là bằng hữu của ta, mà ta tuyệt đối sẽ không từ bỏ bằng hữu!
Lăng Hàn nói.
Tam hoàng tử quả thực muốn tức điên. Hắn tận tình khuyên nhủ, sao Lăng Hàn không nghe chứ? Hắn tức giận nói:
- Bớt giả thanh cao đi, ngươi muốn mỹ nữ, ta có thể cho ngươi. Một ngàn, 10 ngàn đều được, ngay cả Tử Yên cũng được!
Ở trong lòng hắn, Tử Yên cũng chỉ là một công cụ có thể lợi dụng. Chỉ cần có thể giúp hắn leo lên ngôi vị hoàng đế, bất cứ lúc nào đều có thể vứt bỏ.
Lăng Hàn lắc đầu nói:
- Đạo bất đồng tương bất vi mưu, mời điện hạ trở về đi!
Tam hoàng tử sầm mặt lại nói:
- Lăng Hàn, lẽ nào ngươi đã quên Chân Thị Chi Nhãn? Mơ ước bí mật của quốc bảo, tội danh không nhẹ a!
- Điện hạ là đang uy hiếp ta sao?
Lăng Hàn cười nói.
- Ngươi tự lo lấy!
Tam hoàng tử hừ một tiếng, phẩy tay áo bỏ đi.
Tính khí còn rất lớn!
Lăng Hàn không khỏi lộ ra nụ cười. Nếu như tên này biết mình đã là Đan sư Huyền Cấp thượng phẩm, sẽ có vẻ mặt gì? Sẽ hối hận đến chết hay không?
Cũng không lâu lắm, lại tới một người nữa.
Đại hoàng tử.
Hắn giống Tam hoàng tử, cũng khuyên Lăng Hàn ngày mai không đi tham gia hôn lễ, thái độ còn cường ngạnh hơn Tam hoàng tử rất nhiều. Nhưng cuối cùng cũng giống như vậy, tự đòi mất mặt, còn vỗ bàn, lúc này mới giận dữ rời đi.
Lăng Hàn thở dài. Rõ ràng là việc tư của hắn, vung tay múa chân với hắn thì thôi, còn một bộ bị ủy khuất, đây là cái đạo lý gì?
- Lăng thiếu có ở đó không?
Đúng lúc này, cửa lớn lại vang lên.
Hôm nay người tới thật là nhiều. Nếu không phải hắn đã thu Hổ Nữu vào Hắc Tháp nghỉ ngơi, e rằng cô gái nhỏ đã bị đánh thức mấy lần, hiện tại đang tức giận muốn nhảy ra cắn người.
Lăng Hàn đi ra mở cửa, chỉ thấy ngoài cửa đứng một người trẻ tuổi, thân thể như ngọc, dung mạo anh tuấn. Trên người hắn mặc rất tùy ý, nhưng có một luồng khí thế tự nhiên, có vẻ không giận tự uy.
- Tại hạ Thích Trường Nguyệt, đêm khuya mạo muội quấy rầy, kính xin Lăng thiếu chớ trách!
Người trẻ tuổi này đại khái hai mươi tuổi, tu vi Tụ Nguyên tầng chín, ở trong thế hệ tuổi trẻ của Hoàng Đô có thể nói rất mờ nhạt.
Họ Thích.
Lăng Hàn khẽ mỉm cười nói:
- Hóa ra là Thất hoàng tử.
Phải, mặt mũi của hắn cũng không nhỏ nha, hiện tại ba vị hoàng tử có tư cách cạnh tranh ngôi vị hoàng đế nhất đều đến bái phỏng hắn. Cũng không biết có phải Thất hoàng tử muốn khuyên hắn ngày mai đừng đi tham gia hôn lễ hay không?
Thất hoàng tử cũng nở nụ cười nói:
- Ngày mai Lăng thiếu tất sẽ đi tham gia hôn lễ a?
- Thất hoàng tử ý tứ là, ta tốt nhất đừng đi?
Lăng Hàn hỏi ngược lại.
- Không!
Thất hoàng tử lắc đầu, trên mặt hiện lên vẻ giận dữ.
- Đây là thiên hạ của Vũ Quốc, nhưng Phong Viêm lấy Đông Nguyệt Tông uy hiếp, cưỡng ép cưới nữ tử nước ta! Nếu ta là hoàng đế, sẽ một quyền đánh bay Phong Viêm. Nghĩ tới Đông Nguyệt Tông sẽ không vì một đệ tử nho nhỏ mà đối phó Vũ Quốc, bằng không Đông Nguyệt Tông thật sẽ trở thành trò cười của Bắc Vực.
Lăng Hàn làm người hai đời, nhãn lực tự nhiên cao minh. Hắn có thể thấy, mặc dù Thất hoàng tử nói có chút ra vẻ, nhưng lại là ý thật. Chỉ là thân làm hoàng tử, động tác, ngôn ngữ của hắn đều sẽ có chút khuếch đại.
- Nói như vậy, Thất hoàng tử là đến ủng hộ ta?
Thất hoàng tử gật đầu nói:
- Ngày mai Lăng thiếu cứ việc buông tay làm, tại hạ nguyện làm hậu thuẫn kiên cường cho Lăng thiếu!
Lăng Hàn không khỏi nở nụ cười nói:
- Vì sao Thất hoàng tử tự tin với ta như thế? Lưu gia là có cường giả Thần Thai Cảnh tọa trấn, chút phân lượng ấy của ta... tựa hồ ngay cả cửa lớn cũng không vào được nha?
Lời này là Đại hoàng tử và Tam hoàng tử nói với hắn, bây giờ lại bị hắn cầm ra thăm dò Thất hoàng tử. Hắn không tin người có năng lực tranh cướp ngôi vị hoàng đế là loại trẻ con miệng còn hôi sữa. Hơn nữa, trước đó bọn họ chưa từng gặp mặt bao giờ, vì sao đối phương muốn giúp hắn?
Thất hoàng tử cao giọng cười to nói:
- Người sáng mắt không nói tiếng lóng. Thực không dám giấu giếm, tại hạ tìm hiểu qua, Lăng thiếu mới thu được Tam Diện Ngân Huy Chương. Ở trong Vũ Quốc, dù phụ hoàng đại nhân cũng không dám làm gì ngươi, nhiều nhất chỉ trói Lăng thiếu lại, đuổi ra quốc cảnh mà thôi.
Quả nhiên, tên này biết mình thành Đan sư Huyền Cấp thượng phẩm, mới tận hết sức lực ủng hộ hắn như vậy.
Lăng Hàn suy nghĩ một chút nói:
- Thất hoàng tử có thể giúp ta thế nào?
Thất hoàng tử không khỏi vui vẻ, biết Lăng Hàn đã sơ bộ tiếp nhận hắn, bằng không sẽ không hỏi như thế. Hắn vội vàng nói:
- Tuy tại hạ không có sức mạnh quá mạnh mẽ, chỉ mong thay Lăng thiếu phất cờ hò reo, còn có hai tên Linh Hải Cảnh có thể thuyên chuyển.
Lăng Hàn kinh ngạc. Thần Thai Cảnh là lực lượng mạnh nhất Vũ Quốc, ngay cả Vũ Hoàng hiện nay cũng chỉ có thể xin mời mà không cách nào cường chinh. Bởi vậy Thất hoàng tử có thể thuyên chuyển Linh Hải Cảnh là chuyện không đơn giản.
Phải biết Lăng Hàn cũng mới có một bảo tiêu Linh Hải Cảnh, hơn nữa bảo tiêu này còn không có thông qua thử thách.
- Vậy cung kính không bằng tuân mệnh, cảm tạ Thất hoàng tử!
Hắn cười nói.
---------------
Thay đổi một người khác, hắn nhất định sẽ lớn tiếng quát mắng, quất tới một tát cũng có khả năng. Nhưng nghĩ tới sau lưng Lăng Hàn đứng hai vị đan đạo bá chủ, hắn không thể làm gì khác hơn là đè lửa giận trong lòng xuống:
- Lăng Hàn, ngươi dựa vào cái gì đấu với Phong Viêm? Không nói ngươi đánh không thắng hắn, chỉ cần Lưu gia tùy tiện điều động một Linh Hải Cảnh liền có thể cho ngươi ngay cả cổng cũng vào không được!
Lăng Hàn cười cợt nói:
- Không nghĩ tới điện hạ quan tâm ta như vậy!
Tam hoàng tử đương nhiên nghe được đây là lời châm chọc, sắc mặt nhất thời tối sầm lại:
- Lăng Hàn, ngươi không nên bị nữ sắc làm choáng váng đầu óc, đừng quên chúng ta là người làm đại sự!
Lăng Hàn âm thầm lắc đầu, nghĩ đến khẳng định là Tam hoàng tử không biết mình trở thành Đan sư Huyền Cấp thượng phẩm. Bằng không hắn tự nhiên sẽ rất tự tin với mình, hơn nữa cũng không dám dùng loại thái độ này nói chuyện với hắn.
Kỳ thực hắn cũng không ẩn giấu, bởi vậy muốn kiểm chứng hắn trở thành Đan sư Huyền Cấp thượng phẩm rất đơn giản. Chí ít Linh Bảo Các đã phát hiện, nhưng đường đường là Tam hoàng tử, vì sao tình báo lại lạc hậu như vậy?
Tất nhiên là có người động tay động chân, làm cho Tam hoàng tử không thể phát hiện sự thực này.
Trong Hoàng Đô, có năng lực làm được điểm ấy... Chỉ có Vũ Hoàng!
Người người đều nói Vũ Hoàng hiện nay hùng tài đại lược, là quân chủ anh minh nhất Vũ Quốc từ khi khai quốc tới nay. Như vậy hiện tại mấy con trai của hắn dồn dập ra chiêu, kết đảng kéo phái, Vũ Hoàng sẽ không biết sao?
Biết nhưng căn bản không nhúng tay, ngăn cản. Hiển nhiên Vũ Hoàng muốn nhìn trong mấy con trai của mình, thủ đoạn của ai cao minh nhất, mới truyền ngôi vị hoàng đế xuống. Đây cũng là khảo thí mấy vị hoàng tử.
Đáng thương Đại hoàng tử, Tam hoàng tử còn mờ mịt không biết, tự coi mình làm vô cùng bí mật, không nghĩ tới hết thảy đều ở dưới mắt của Vũ Hoàng.
Lăng Hàn thở dài, e là Tam hoàng tử đã không hợp cách.
Nếu như hắn hạ quyết tâm, lấy sức mạnh nắm trong tay của hắn, dù Tam hoàng tử không có tư cách cũng thành có tư cách. Nhưng ai bảo Tam hoàng tử tự chặt con đường này chứ?
- Điện hạ, Vũ Đồng là bằng hữu của ta, mà ta tuyệt đối sẽ không từ bỏ bằng hữu!
Lăng Hàn nói.
Tam hoàng tử quả thực muốn tức điên. Hắn tận tình khuyên nhủ, sao Lăng Hàn không nghe chứ? Hắn tức giận nói:
- Bớt giả thanh cao đi, ngươi muốn mỹ nữ, ta có thể cho ngươi. Một ngàn, 10 ngàn đều được, ngay cả Tử Yên cũng được!
Ở trong lòng hắn, Tử Yên cũng chỉ là một công cụ có thể lợi dụng. Chỉ cần có thể giúp hắn leo lên ngôi vị hoàng đế, bất cứ lúc nào đều có thể vứt bỏ.
Lăng Hàn lắc đầu nói:
- Đạo bất đồng tương bất vi mưu, mời điện hạ trở về đi!
Tam hoàng tử sầm mặt lại nói:
- Lăng Hàn, lẽ nào ngươi đã quên Chân Thị Chi Nhãn? Mơ ước bí mật của quốc bảo, tội danh không nhẹ a!
- Điện hạ là đang uy hiếp ta sao?
Lăng Hàn cười nói.
- Ngươi tự lo lấy!
Tam hoàng tử hừ một tiếng, phẩy tay áo bỏ đi.
Tính khí còn rất lớn!
Lăng Hàn không khỏi lộ ra nụ cười. Nếu như tên này biết mình đã là Đan sư Huyền Cấp thượng phẩm, sẽ có vẻ mặt gì? Sẽ hối hận đến chết hay không?
Cũng không lâu lắm, lại tới một người nữa.
Đại hoàng tử.
Hắn giống Tam hoàng tử, cũng khuyên Lăng Hàn ngày mai không đi tham gia hôn lễ, thái độ còn cường ngạnh hơn Tam hoàng tử rất nhiều. Nhưng cuối cùng cũng giống như vậy, tự đòi mất mặt, còn vỗ bàn, lúc này mới giận dữ rời đi.
Lăng Hàn thở dài. Rõ ràng là việc tư của hắn, vung tay múa chân với hắn thì thôi, còn một bộ bị ủy khuất, đây là cái đạo lý gì?
- Lăng thiếu có ở đó không?
Đúng lúc này, cửa lớn lại vang lên.
Hôm nay người tới thật là nhiều. Nếu không phải hắn đã thu Hổ Nữu vào Hắc Tháp nghỉ ngơi, e rằng cô gái nhỏ đã bị đánh thức mấy lần, hiện tại đang tức giận muốn nhảy ra cắn người.
Lăng Hàn đi ra mở cửa, chỉ thấy ngoài cửa đứng một người trẻ tuổi, thân thể như ngọc, dung mạo anh tuấn. Trên người hắn mặc rất tùy ý, nhưng có một luồng khí thế tự nhiên, có vẻ không giận tự uy.
- Tại hạ Thích Trường Nguyệt, đêm khuya mạo muội quấy rầy, kính xin Lăng thiếu chớ trách!
Người trẻ tuổi này đại khái hai mươi tuổi, tu vi Tụ Nguyên tầng chín, ở trong thế hệ tuổi trẻ của Hoàng Đô có thể nói rất mờ nhạt.
Họ Thích.
Lăng Hàn khẽ mỉm cười nói:
- Hóa ra là Thất hoàng tử.
Phải, mặt mũi của hắn cũng không nhỏ nha, hiện tại ba vị hoàng tử có tư cách cạnh tranh ngôi vị hoàng đế nhất đều đến bái phỏng hắn. Cũng không biết có phải Thất hoàng tử muốn khuyên hắn ngày mai đừng đi tham gia hôn lễ hay không?
Thất hoàng tử cũng nở nụ cười nói:
- Ngày mai Lăng thiếu tất sẽ đi tham gia hôn lễ a?
- Thất hoàng tử ý tứ là, ta tốt nhất đừng đi?
Lăng Hàn hỏi ngược lại.
- Không!
Thất hoàng tử lắc đầu, trên mặt hiện lên vẻ giận dữ.
- Đây là thiên hạ của Vũ Quốc, nhưng Phong Viêm lấy Đông Nguyệt Tông uy hiếp, cưỡng ép cưới nữ tử nước ta! Nếu ta là hoàng đế, sẽ một quyền đánh bay Phong Viêm. Nghĩ tới Đông Nguyệt Tông sẽ không vì một đệ tử nho nhỏ mà đối phó Vũ Quốc, bằng không Đông Nguyệt Tông thật sẽ trở thành trò cười của Bắc Vực.
Lăng Hàn làm người hai đời, nhãn lực tự nhiên cao minh. Hắn có thể thấy, mặc dù Thất hoàng tử nói có chút ra vẻ, nhưng lại là ý thật. Chỉ là thân làm hoàng tử, động tác, ngôn ngữ của hắn đều sẽ có chút khuếch đại.
- Nói như vậy, Thất hoàng tử là đến ủng hộ ta?
Thất hoàng tử gật đầu nói:
- Ngày mai Lăng thiếu cứ việc buông tay làm, tại hạ nguyện làm hậu thuẫn kiên cường cho Lăng thiếu!
Lăng Hàn không khỏi nở nụ cười nói:
- Vì sao Thất hoàng tử tự tin với ta như thế? Lưu gia là có cường giả Thần Thai Cảnh tọa trấn, chút phân lượng ấy của ta... tựa hồ ngay cả cửa lớn cũng không vào được nha?
Lời này là Đại hoàng tử và Tam hoàng tử nói với hắn, bây giờ lại bị hắn cầm ra thăm dò Thất hoàng tử. Hắn không tin người có năng lực tranh cướp ngôi vị hoàng đế là loại trẻ con miệng còn hôi sữa. Hơn nữa, trước đó bọn họ chưa từng gặp mặt bao giờ, vì sao đối phương muốn giúp hắn?
Thất hoàng tử cao giọng cười to nói:
- Người sáng mắt không nói tiếng lóng. Thực không dám giấu giếm, tại hạ tìm hiểu qua, Lăng thiếu mới thu được Tam Diện Ngân Huy Chương. Ở trong Vũ Quốc, dù phụ hoàng đại nhân cũng không dám làm gì ngươi, nhiều nhất chỉ trói Lăng thiếu lại, đuổi ra quốc cảnh mà thôi.
Quả nhiên, tên này biết mình thành Đan sư Huyền Cấp thượng phẩm, mới tận hết sức lực ủng hộ hắn như vậy.
Lăng Hàn suy nghĩ một chút nói:
- Thất hoàng tử có thể giúp ta thế nào?
Thất hoàng tử không khỏi vui vẻ, biết Lăng Hàn đã sơ bộ tiếp nhận hắn, bằng không sẽ không hỏi như thế. Hắn vội vàng nói:
- Tuy tại hạ không có sức mạnh quá mạnh mẽ, chỉ mong thay Lăng thiếu phất cờ hò reo, còn có hai tên Linh Hải Cảnh có thể thuyên chuyển.
Lăng Hàn kinh ngạc. Thần Thai Cảnh là lực lượng mạnh nhất Vũ Quốc, ngay cả Vũ Hoàng hiện nay cũng chỉ có thể xin mời mà không cách nào cường chinh. Bởi vậy Thất hoàng tử có thể thuyên chuyển Linh Hải Cảnh là chuyện không đơn giản.
Phải biết Lăng Hàn cũng mới có một bảo tiêu Linh Hải Cảnh, hơn nữa bảo tiêu này còn không có thông qua thử thách.
- Vậy cung kính không bằng tuân mệnh, cảm tạ Thất hoàng tử!
Hắn cười nói.
---------------
/5357
|