- Chớ đi, chớ đi oa!
Tiểu la lỵ tóc bạc đuổi theo, nói:
- Soái ca, ngươi tên là gì?
Lăng Hàn vui vẻ, tiểu nha đầu này cũng quá vội vàng, hơn nữa cũng quá không sợ người lạ, ngươi không sợ ta lừa bán ngươi sao?
Tiểu cô nương xinh đẹp như thế, kém chút là có thể so tài với Hổ Nữu khi còn bé.
- Ta tên là Lăng Hàn.
Hắn cười nói:
- Ngươi tên gì?
- Ta là Đại Ma Vương!
Tiểu la lỵ tóc bạc ưỡn ngực.
Lăng Hàn cười ha ha, không nói gì.
- Nhìn ngươi muốn biết như vậy, ta có tâm tư tốt nói cho ngươi biết.
Tiểu la lỵ tóc bạc hừ hừ vài tiếng, nói:
- Ta tên là Đường Vân, nhưng người trong nhà đều gọi ta là kẹo sữa nhỏ.
Lăng Hàn tươi cười, sữa kẹo nhỏ, ân, xưng hô thật chuẩn xác.
- Kẹo sửa nhỏ, tại sao ngươi lại đi một mình?
Hắn hỏi.
Đường Vân lập tức lộ ra dáng vẻ như phòng trộm, lui ra phía sau một bước, nói:
- Có phải ngươi muốn lừa bán ta hay không? Ta cho ngươi biết, ta rất lợi hại đấy, ngươi sẽ xui xẻo!
Sau đó, nàng khóc lớn:
- Mụ mụ, ta nhớ mụ mụ, người bên ngoài thật đáng sợ, muốn lừa bán kẹo sửa nhỏ đáng yêu, xinh đẹp, nhu thuận, hiếu thuận...
Nàng nghĩ nghĩ, lại giơ ngón tay lên đếm:
- Thông minh, dũng cảm!
Lăng Hàn tức xì khói, quát:
- Không có người nào lừa bán ngươi, yên tâm đi.
Hắn thở dài, hắn cố gật đầu.
- Ngươi sẽ không lừa bán kẹo sửa nhỏ?
Tiểu la lỵ tóc bạc nghiêng đầu nhìn Lăng Hàn.
- Sẽ không.
Lăng Hàn lắc đầu, sau đó nói thầm,
- Cũng phải bán được giá mới được.
- Oa!
Đường Vân lại khóc, đưa tay chỉ Lăng Hàn nói:
- Quả nhiên ngươi vẫn muốn lừa bán ta! Ô ô ô, ta thật đáng thương mà!
Nàng lột sữa kẹo ra, vừa khóc vừa ăn.
Nhai lấy nhai để, nàng liền không khóc, dù sao cũng không có nước mắt:
- Vậy ngươi phải tìm người tốt một chút, mỗi ngày đều phải có kẹo ăn.
Lăng Hàn càng tức giận:
- Nói không bán, không bán!
Đường Vân giang tay ra:
- Thật là chán, không chơi, người ta còn cảm thấy rất thú vị.
Cạch cạch cạch cạch, nàng nhai sữa kẹo, dáng vẻ rất thoải mái.
Lăng Hàn có thể khẳng định, tiểu la lỵ tuyệt đối không phải người Thiên Hải tinh, nàng đến từ tinh thể khác, bởi vì lai lịch của nàng càng lớn nên mới có thể đáp phi toa.
- Ngươi rời nhà trốn đi?
Hắn hỏi.
Tiểu la lỵ sợ hãi:
- Làm sao ngươi biết? Có phải ngươi vụng trộm theo dõi ta hay không, đã sớm muốn bắt cóc ta?
Nàng cực kỳ tự luyến:
- Không có biện pháp, ai bảo ta đáng yêu như thế, xinh đẹp, nhu thuận, hiếu thuận, ách..
Nàng lại quên từ.
- Thông minh, dũng cảm.
Lăng Hàn nói thay nàng.
- Ừm ừ, kẹo sửa nhỏ ưu tú như vậy!
Tiểu la lỵ gật đầu.
Phương hướng của ngươi hơi sai lầm, vừa rồi không phải đang nói chuyện lừa bán sao?
- Cũng nên quay về nhà đi, người trong nhà sẽ lo lắng.
Lăng Hàn nói.
Mặc dù Ngưu Kiếm Hoa vừa đến đã bị hắn gõ ám côn, cướp sạch không còn, đó là bởi vì đối phương đáng đời, tiểu la lỵ này lại là người bỏ nhà trốn đi, Lăng Hàn không đành lòng hạ thủ.
Đường Vân gật đầu, mái tóc bạc xinh đẹp bay bay giống như tinh linh:
- Ta mới không cần! Mụ mụ sẽ mắng ta, ba ba cũng không giúp ta, gia gia không có mặt, ta muốn rời nhà trốn đi, muốn dọa bọn họ!
Mắng hai câu liền rời nhà trốn đi?
Ngươi bình thường được sủng ái cỡ nào?
Lăng Hàn lắc đầu:
- Tại sao mụ mụ ngươi mắng ngươi?
- Ta không ăn cơm xong, mẹ liền mắng ta, ba ba tệ hơn, không giúp ta!
Tiểu la lỵ rất tức giận.
Lăng Hàn đổ mồ hôi lạnh, đúng là tiểu tổ tông.
- Nhanh dùng phi toa quay về nhà đi.
Hắn nói.
- Không được, đã dùng hết năng lượng.
Tiểu la lỵ lắc đầu, sau đó nắm góc áo của Lăng Hàn:
- Đại thúc, cho ta làm con gái của ngươi mấy ngày đi, ta đáng yêu như thế, xinh đẹp, nhu thuận, hiếu thuận...
- Ngừng ngừng ngừng!
Lăng Hàn vội vàng khoát tay:
- Ta không nuôi nổi ngươi đâu!
Tiểu la lỵ ăn vặt đều là sữa Kim Vân Ngưu, giết hắn cũng không đảm đương nổi.
- Ta chuẩn bị thật nhiều đồ ăn vặt.
Đường Vân mà dương dương đắc ý, nói:
- Đã rời nhà trốn đi, tại sao có thể không có chuẩn bị đây?
Nói chuyện rất có đạo lý nhưng vì cái gì ngươi không mang theo nhiều năng lượng một chút, phi toa bay nửa đường liền vô dụng?
- Trong pháp khí không gian của ngươi đều là đồ ăn vặt?
Lăng Hàn trợn mắt.
- Không đặt đồ ăn vặt thì dùng làm gì?
Tiểu la lỵ hỏi lại, dáng vẻ rất hồn nhiên.
Tốt a, ngươi thắng.
Lăng Hàn thở dài, nói:
- Được rồi, ngươi đi theo ta vài ngày, chờ phi toa dùng được lại quay về nhà cho ta.
Mặc dù đầu óc tiểu la lỵ không bình thường, nhưng hiển nhiên không phải đồ đần, lúc này thật không nghĩ đối nghịch với Lăng Hàn.
Trong nội tâm nàng âm thầm đắc ý, phi toa có thể dùng được lúc nào... Không phải do nàng định đoạt sao?
Lý tưởng vĩ đại của nàng chính là thành lập vương quốc, sau đó lại tìm rất nhiều soái ca, đứng xếp hàng đút cho nàng ăn.
Không được!
Đột nhiên Lăng Hàn biến sắc, hắn cảm ứng có mấy đạo khí tức cường đại đang bay tới nơi này.
Hắn vừa định phủ thêm da Hư Không Thú, nhưng đã chậm, hưu hưu hưu, y năm đạo bóng người đã xuất hiện.
Ngưu Kiếm Hoa cùng hắn bốn tên lão bộc.
Thật sự là âm hồn bất tán, tại sao lại đuổi tới.
Lăng Hàn biết, nhất định là phi toa của tiểu la lỵ rơi xuống gây ra động tĩnh nhưng mấy người này ở gần đây lại làm hắn kinh hãi.
- Thiếu gia, chính là hắn!
Uông Toàn lập tức chỉ vào Lăng Hàn.
Hắn thật sự là cực hận Lăng Hàn, làm hại mình bị Ngưu Kiếm Hoa nhục mạ đủ kiểu, cũng sắp hoài nghi nhân sinh.
Ngưu Kiếm Hoa nhìn Lăng Hàn, hắn cảm thấy kỳ quái, chính mình bị một sao băng hấp dẫn, không nghĩ tới lại đúng dịp gặp được Lăng Hàn.
Nhưng nếu Lăng Hàn chính là Tàn Dạ, như vậy, gia hỏa này xuất hiện ở đây cũng không kỳ quái, lúc trước mình đáp xuống tinh cầu này, chẳng phải gia hỏa kia cũng gõ ám côn mình sao?
Hừ hừ, nếu thật là ngươi, ngươi sẽ hối hận vì sống trên đời này.
Ngưu Kiếm Hoa lại nhìn tiểu la lỵ, hắn giật mình, tại sao có tiểu cô nương xinh đẹp như thế?
Trên lý luận Trúc Cơ cảnh có tư cách vượt qua tinh không, nhưng dùng tốc độ Trúc Cơ cảnh, xuất phát từ một viên tinh thể, cho dù bay tới khi thọ nguyên khô cạn cũng không thể đến tinh cầu tu luyện khác. Cho dù là hắn, dựa vào thủ đoạn của Hóa Linh Chân Quân cũng cần thời gian một năm mới tới nơi này.
Tiểu la lỵ tuyệt đối là thật la lỵ, cũng không phải lão yêu quái giả trang, cho nên, sau lưng của nàng khẳng định cũng có Hóa Linh Chân Quân.
Vì cái gì không phải đại năng Tiểu Thừa cảnh?
Bởi vì cấp độ Thiên Hải tinh rất thấp, đại năng cấp Giáo Chủ sẽ để ý sao?
Không đúng, mặc dù đại năng cấp Giáo Chủ chướng mắt nhưng cho hậu bối bọn họ rèn luyện lại không có vấn đề gì.
Ngưu Kiếm Hoa cũng không thể khẳng định rốt cuộc, bối cảnh tiểu la lỵ mạnh mẽ đến mức nào.
Hắn quyết định từ từ một chút, cũng tìm hiểu thân phận chân thật của Lăng Hàn.
- Ngươi là Lăng Hàn?
Hắn hỏi Lăng Hàn.
Tiểu la lỵ tóc bạc đuổi theo, nói:
- Soái ca, ngươi tên là gì?
Lăng Hàn vui vẻ, tiểu nha đầu này cũng quá vội vàng, hơn nữa cũng quá không sợ người lạ, ngươi không sợ ta lừa bán ngươi sao?
Tiểu cô nương xinh đẹp như thế, kém chút là có thể so tài với Hổ Nữu khi còn bé.
- Ta tên là Lăng Hàn.
Hắn cười nói:
- Ngươi tên gì?
- Ta là Đại Ma Vương!
Tiểu la lỵ tóc bạc ưỡn ngực.
Lăng Hàn cười ha ha, không nói gì.
- Nhìn ngươi muốn biết như vậy, ta có tâm tư tốt nói cho ngươi biết.
Tiểu la lỵ tóc bạc hừ hừ vài tiếng, nói:
- Ta tên là Đường Vân, nhưng người trong nhà đều gọi ta là kẹo sữa nhỏ.
Lăng Hàn tươi cười, sữa kẹo nhỏ, ân, xưng hô thật chuẩn xác.
- Kẹo sửa nhỏ, tại sao ngươi lại đi một mình?
Hắn hỏi.
Đường Vân lập tức lộ ra dáng vẻ như phòng trộm, lui ra phía sau một bước, nói:
- Có phải ngươi muốn lừa bán ta hay không? Ta cho ngươi biết, ta rất lợi hại đấy, ngươi sẽ xui xẻo!
Sau đó, nàng khóc lớn:
- Mụ mụ, ta nhớ mụ mụ, người bên ngoài thật đáng sợ, muốn lừa bán kẹo sửa nhỏ đáng yêu, xinh đẹp, nhu thuận, hiếu thuận...
Nàng nghĩ nghĩ, lại giơ ngón tay lên đếm:
- Thông minh, dũng cảm!
Lăng Hàn tức xì khói, quát:
- Không có người nào lừa bán ngươi, yên tâm đi.
Hắn thở dài, hắn cố gật đầu.
- Ngươi sẽ không lừa bán kẹo sửa nhỏ?
Tiểu la lỵ tóc bạc nghiêng đầu nhìn Lăng Hàn.
- Sẽ không.
Lăng Hàn lắc đầu, sau đó nói thầm,
- Cũng phải bán được giá mới được.
- Oa!
Đường Vân lại khóc, đưa tay chỉ Lăng Hàn nói:
- Quả nhiên ngươi vẫn muốn lừa bán ta! Ô ô ô, ta thật đáng thương mà!
Nàng lột sữa kẹo ra, vừa khóc vừa ăn.
Nhai lấy nhai để, nàng liền không khóc, dù sao cũng không có nước mắt:
- Vậy ngươi phải tìm người tốt một chút, mỗi ngày đều phải có kẹo ăn.
Lăng Hàn càng tức giận:
- Nói không bán, không bán!
Đường Vân giang tay ra:
- Thật là chán, không chơi, người ta còn cảm thấy rất thú vị.
Cạch cạch cạch cạch, nàng nhai sữa kẹo, dáng vẻ rất thoải mái.
Lăng Hàn có thể khẳng định, tiểu la lỵ tuyệt đối không phải người Thiên Hải tinh, nàng đến từ tinh thể khác, bởi vì lai lịch của nàng càng lớn nên mới có thể đáp phi toa.
- Ngươi rời nhà trốn đi?
Hắn hỏi.
Tiểu la lỵ sợ hãi:
- Làm sao ngươi biết? Có phải ngươi vụng trộm theo dõi ta hay không, đã sớm muốn bắt cóc ta?
Nàng cực kỳ tự luyến:
- Không có biện pháp, ai bảo ta đáng yêu như thế, xinh đẹp, nhu thuận, hiếu thuận, ách..
Nàng lại quên từ.
- Thông minh, dũng cảm.
Lăng Hàn nói thay nàng.
- Ừm ừ, kẹo sửa nhỏ ưu tú như vậy!
Tiểu la lỵ gật đầu.
Phương hướng của ngươi hơi sai lầm, vừa rồi không phải đang nói chuyện lừa bán sao?
- Cũng nên quay về nhà đi, người trong nhà sẽ lo lắng.
Lăng Hàn nói.
Mặc dù Ngưu Kiếm Hoa vừa đến đã bị hắn gõ ám côn, cướp sạch không còn, đó là bởi vì đối phương đáng đời, tiểu la lỵ này lại là người bỏ nhà trốn đi, Lăng Hàn không đành lòng hạ thủ.
Đường Vân gật đầu, mái tóc bạc xinh đẹp bay bay giống như tinh linh:
- Ta mới không cần! Mụ mụ sẽ mắng ta, ba ba cũng không giúp ta, gia gia không có mặt, ta muốn rời nhà trốn đi, muốn dọa bọn họ!
Mắng hai câu liền rời nhà trốn đi?
Ngươi bình thường được sủng ái cỡ nào?
Lăng Hàn lắc đầu:
- Tại sao mụ mụ ngươi mắng ngươi?
- Ta không ăn cơm xong, mẹ liền mắng ta, ba ba tệ hơn, không giúp ta!
Tiểu la lỵ rất tức giận.
Lăng Hàn đổ mồ hôi lạnh, đúng là tiểu tổ tông.
- Nhanh dùng phi toa quay về nhà đi.
Hắn nói.
- Không được, đã dùng hết năng lượng.
Tiểu la lỵ lắc đầu, sau đó nắm góc áo của Lăng Hàn:
- Đại thúc, cho ta làm con gái của ngươi mấy ngày đi, ta đáng yêu như thế, xinh đẹp, nhu thuận, hiếu thuận...
- Ngừng ngừng ngừng!
Lăng Hàn vội vàng khoát tay:
- Ta không nuôi nổi ngươi đâu!
Tiểu la lỵ ăn vặt đều là sữa Kim Vân Ngưu, giết hắn cũng không đảm đương nổi.
- Ta chuẩn bị thật nhiều đồ ăn vặt.
Đường Vân mà dương dương đắc ý, nói:
- Đã rời nhà trốn đi, tại sao có thể không có chuẩn bị đây?
Nói chuyện rất có đạo lý nhưng vì cái gì ngươi không mang theo nhiều năng lượng một chút, phi toa bay nửa đường liền vô dụng?
- Trong pháp khí không gian của ngươi đều là đồ ăn vặt?
Lăng Hàn trợn mắt.
- Không đặt đồ ăn vặt thì dùng làm gì?
Tiểu la lỵ hỏi lại, dáng vẻ rất hồn nhiên.
Tốt a, ngươi thắng.
Lăng Hàn thở dài, nói:
- Được rồi, ngươi đi theo ta vài ngày, chờ phi toa dùng được lại quay về nhà cho ta.
Mặc dù đầu óc tiểu la lỵ không bình thường, nhưng hiển nhiên không phải đồ đần, lúc này thật không nghĩ đối nghịch với Lăng Hàn.
Trong nội tâm nàng âm thầm đắc ý, phi toa có thể dùng được lúc nào... Không phải do nàng định đoạt sao?
Lý tưởng vĩ đại của nàng chính là thành lập vương quốc, sau đó lại tìm rất nhiều soái ca, đứng xếp hàng đút cho nàng ăn.
Không được!
Đột nhiên Lăng Hàn biến sắc, hắn cảm ứng có mấy đạo khí tức cường đại đang bay tới nơi này.
Hắn vừa định phủ thêm da Hư Không Thú, nhưng đã chậm, hưu hưu hưu, y năm đạo bóng người đã xuất hiện.
Ngưu Kiếm Hoa cùng hắn bốn tên lão bộc.
Thật sự là âm hồn bất tán, tại sao lại đuổi tới.
Lăng Hàn biết, nhất định là phi toa của tiểu la lỵ rơi xuống gây ra động tĩnh nhưng mấy người này ở gần đây lại làm hắn kinh hãi.
- Thiếu gia, chính là hắn!
Uông Toàn lập tức chỉ vào Lăng Hàn.
Hắn thật sự là cực hận Lăng Hàn, làm hại mình bị Ngưu Kiếm Hoa nhục mạ đủ kiểu, cũng sắp hoài nghi nhân sinh.
Ngưu Kiếm Hoa nhìn Lăng Hàn, hắn cảm thấy kỳ quái, chính mình bị một sao băng hấp dẫn, không nghĩ tới lại đúng dịp gặp được Lăng Hàn.
Nhưng nếu Lăng Hàn chính là Tàn Dạ, như vậy, gia hỏa này xuất hiện ở đây cũng không kỳ quái, lúc trước mình đáp xuống tinh cầu này, chẳng phải gia hỏa kia cũng gõ ám côn mình sao?
Hừ hừ, nếu thật là ngươi, ngươi sẽ hối hận vì sống trên đời này.
Ngưu Kiếm Hoa lại nhìn tiểu la lỵ, hắn giật mình, tại sao có tiểu cô nương xinh đẹp như thế?
Trên lý luận Trúc Cơ cảnh có tư cách vượt qua tinh không, nhưng dùng tốc độ Trúc Cơ cảnh, xuất phát từ một viên tinh thể, cho dù bay tới khi thọ nguyên khô cạn cũng không thể đến tinh cầu tu luyện khác. Cho dù là hắn, dựa vào thủ đoạn của Hóa Linh Chân Quân cũng cần thời gian một năm mới tới nơi này.
Tiểu la lỵ tuyệt đối là thật la lỵ, cũng không phải lão yêu quái giả trang, cho nên, sau lưng của nàng khẳng định cũng có Hóa Linh Chân Quân.
Vì cái gì không phải đại năng Tiểu Thừa cảnh?
Bởi vì cấp độ Thiên Hải tinh rất thấp, đại năng cấp Giáo Chủ sẽ để ý sao?
Không đúng, mặc dù đại năng cấp Giáo Chủ chướng mắt nhưng cho hậu bối bọn họ rèn luyện lại không có vấn đề gì.
Ngưu Kiếm Hoa cũng không thể khẳng định rốt cuộc, bối cảnh tiểu la lỵ mạnh mẽ đến mức nào.
Hắn quyết định từ từ một chút, cũng tìm hiểu thân phận chân thật của Lăng Hàn.
- Ngươi là Lăng Hàn?
Hắn hỏi Lăng Hàn.
/5357
|