Phanh!
Phi toa trực tiếp va chạm vào mặt đất, cũng tạo thành phá hư kinh khủng, dùng phi toa làm trung tâm, mặt đất gần đó xuất hiện hố lớn, sóng năng lượng không ngừng truyền ra xa, còn tạo ra biển lửa ngập trời.
Lăng Hàn bó tay rồi, xoa đầu tiểu la lỵ nói:
- Ngươi có thể đáng tin hơn một chút được không, tại sao lại ngủ thiếp đi khi hạ xuống?
Tiểu la lỵ buồn ngủ, khóe miệng còn chảy nước bọt:
- Không được ầm ĩ, người ta buồn ngủ, không đi ngủ sớm, phát dục không tốt đâu.
Lăng Hàn ngồi, không có tiểu la lỵ điều khiển, hắn căn bản không thể mở phi toa.
Vào lúc này, cửa sổ phi toa xuất hiện một vật đen sì.
Cái quỷ gì thế?
Lăng Hàn giật mình, thứ này còn mọc ra con mắt, hơn nữa đang tức giận nhìn mình.
Phanh!
Vật kia vỗ cửa sổ phi toa, miệng mở to giống như đang nói cái gì đó, nhưng phi toa này có thể xuyên qua tinh không, đương nhiên là kín không kẽ hở, giọng nói không thể truyền vào, bằng không Lăng Hàn và tiểu la lỵ đã sớm cheets đi.
A, hóa ra đó là người, hắn và mặt đất đều biến thành màu xám đen.
Lăng Hàn cũng chỉ có thể nhìn thấy người kia há miệng ra, không biết đang nói cái gì, nói tóm lại, hắn rất tức giận, mặc dù đen thui nhưng vẫn có thể nhận ra điều đó qua nét mặt của hắn.
Nhìn tư thế đối phương, dường như bảo mình ra ngoài đơn đấu.
Lăng Hàn nhún vai, biểu thị ta không có cách nào.
Người kia càng tức giận hơn nữa, không còn dùng tay đập, mà là dùng một thanh kiếm chém vào phi toa.
Hiển nhiên người kia phạm sai lầm to lớn.
Phi toa tuyệt đối là bí bảo cấp Giáo Chủ, bởi vì giới hạn thực lực của tiểu la lỵ nên chỉ phát huy ra uy năng cực đạo lực, nếu trong tình huống thừa nhận công kích lúc không người điều khiển, nó sẽ bộc phát uy năng cực kỳ đáng sợ, một kiếm chém tới, hoa văn trên phi toa tỏa sáng, trường kiếm của người kia vỡ vụn.
Khốn kiếp.
Người kia nghẹn họng nhìn trân trối, sau đó hắn nhìn Lăng Hàn với ánh mắt thâm thù đại hận.
Ngươi là hỗn đản, lái phi toa nện vào hắn còn không tính, lại còn ngồi lỳ không ra, cố ý trào phúng chính mình, làm hại mình mất đi một kiện pháp khí.
Ghê tởm, ghê tởm, ghê tởm quá!
Lăng Hàn làm ra vẻ mặt bất đắc dĩ, việc này không liên quan gì tới hắn.
- Ồn ào!
Tiểu la lỵ tỉnh lại, nàng là bị âm thanh gõ cửa sổ của người kia đánh thức, nàng dùng vẻ mặt thù hận nhìn đối phương.
Ngươi lại dám phá hư giấc ngủ của ta?
Không biết nữ nhân ngủ không được ngon giấc, làn da sẽ không tốt sao?
Nàng chính là tiểu mỹ nhân, về sau lại biến thành đại mỹ nhân tai họa thiên hạ.
- Tên lưu manh đáng chết!
Nàng dùng bí lực thúc dục, phi toa tấn công người kia, hưu hưu hưu, một cột sáng bắn về phía người kia.
Nhưng nàng tự mình điều khiển, uy lực của phi toa nhỏ hơn rất nhiều, bởi vậy, người kia hoàn toàn có thể tránh né tự nhiên, hắn lại không ra tay, bởi vì vừa rồi hắn đã thử qua, pháp khí sẽ vỡ nát khi chém vào phi toa.
Hiện tại, trong nội tâm người kia có ngàn vạn con voi đang chà đạp, hắn thật oan uổng, hắn tu luyện tại nơi này nhưng bị một ngôi sao băng nện trúng, bởi vì đang thời khắc tu luyện mấu chốt, hắn phản ứng chậm nên mới bị nện trúng.
May mắn thực lực hắn mạnh mẽ, hắn chỉ dính tro bụi đầy người, hắn bộc phát khí thế hung hăng hưng sư vấn tội, kết quả tốt rồi, pháp binh bể nát, bản thân mình còn bị một tiểu la ly công kích trốn đông tránh tây, vừa nghĩ lại đã làm hắn phiền muộn muốn thổ huyết.
Hắn trêu ai ghẹo ai?
- Đủ rồi, đủ rồi.
Lăng Hàn khuyên tiểu la lỵ:
- Có thể nói chuyện với hắn không?
Tiểu la lỵ lại bắn mấy cột sáng, lúc này vẫn chưa thỏa mãn nhưng vẫn dừng lại, nói:
- Được rồi.
Lăng Hàn mở miệng, nói:
- Vị bằng hữu kia, thật sự xấu hổ, chúng ta không có ý định nện vào ngươi.
Người kia tức giận nói:
- Không phải có ý, vậy tại sao nện chuẩn như vậy?
Oán niệm thật sâu, việc này chỉ là trùng hợp.
Ngươi xem, lúc tiểu la lỵ đi Thiên Hải tinh cũng suýt nện vào hắn.
Lăng Hàn nhìn về phía Đường Vân:
- Có phải ngươi khi đó cố ý nện vào ta hay không?
- Nào có!
Tiểu la lỵ vội vàng lắc đầu, dáng vẻ vô tội.
Lăng Hàn tràn ngập hoài nghi, nha đầu này đang giả vờ.
- Các ngươi bồi thường ta thế nào?
Khổ chủ bên ngoài nói.
Lăng Hàn cười một tiếng:
- Đòi tiền không có, chỉ có thể nói một tiếng xin lỗi.
Người kia suýt bị tức chết, đây là thái độ giải quyết vấn đề của ngươi hay sao?
- Chúng ta thực sự hết tiền.
Tiểu la lỵ nói bổ sung.
Một lớn một nhỏ đều là quỷ keo kiệt sao?
Người kia bó tay rồi, hơn nữa hắn cũng không có biện pháp làm gì pháp khí phi toa, xem ra, hắn đành phải nuốt thua thiệt lần này vào bụng.
Lăng Hàn nói với tiểu la lỵ một tiếng, tiểu la lỵ liền mở phi toa và nhảy ra ngoài.
Người đứng đối diện không xuất thủ, mặc dù hắn nhìn ra, Lăng Hàn cùng tiểu la lỵ chưa bước vào Tiên đồ, nhưng người có thể có được pháp khí phi toa, bối cảnh tất nhiên vô cùng kinh người.
- Thật xấu hổ, chúng ta không phải cố ý nện ngươi.
Lăng Hàn cười nói.
Người kia thở dài, mặc dù hắn bị Lăng Hàn cùng tiểu la lỵ nện trúng, về sau pháp binh vỡ nát là tại hắn.
Cho nên nói một cách nghiêm chỉnh, đối phương cũng không có sai lầm quá lớn.
- Được rồi, xem như ta xui xẻo.
Hắn cũng rộng rãi.
Lăng Hàn nói:
- Ta tên là Lăng Hàn, đây là Đường Vân, huynh đài tên gì?
Người kia lấy khăn tay và nước sạch rửa mặt, hắn nói:
- Ta tên là Lý Tinh Thần.
- Hóa ra là Lý huynh.
Lăng Hàn chắp tay.
Lý Tinh Thần thu thập gương mặt sạch sẽ, lại nhìn Lăng Hàn và tiểu la lỵ một lần, đều “a” một tiếng.
Gia hỏa đen sì là mặt trắng nhỏ, ai nha, thật không nhận ra.
Ánh mắt tiểu la lỵ sáng lên:
- A, hóa ra là một soái ca! Ai, soái ca có ăn kẹo không?
Nha đầu này móc ra một viên kẹo sữa, lại vẩy vẩy Lý Tinh Thần.
Gương mặt Lý Tinh Thần tối tăm, ta không phải tiểu hài tử ba tuổi, ngươi có thể lừa gạt ta sao?
- Ha ha ha, không cần để ý tiểu quỷ này.
Lăng Hàn cười ha ha, nói:
- Lý huynh, ta muốn hỏi thăm ngươi một ít chuyện.
Lý Tinh Thần tức giận, các ngươi nện vào người ta, lại làm hại ta tổn thất một kiện pháp binh, bây giờ còn muốn nghe ngóng tin tức từ ta?
Không có cửa, không được!
- Soái ca, ngươi cần phải suy nghĩ kỹ càng đấy!
Tiểu la lỵ dùng tay vỗ vỗ phi toa, trên mặt lộ ra vẻ uy hiếp.
Lý Tinh Thần im lặng, nha đầu này không phải hài tử sao, vì sao lại đe dọa hắn như vậy?
Hắn thở dài, nói:
- Các ngươi muốn biết cái gì?
Chủ yếu là nhìn Lăng Hàn thuận mắt, nếu không, hắn đã sớm xoay người rời đi, cường giả Tiên đồ còn sợ hai phàm nhân sao?
- Nơi nào có lực lượng ngũ hành mạnh nhất?
- A, ngươi muốn luyện Ngũ Hành Tạo Hóa đan?
Lý Tinh Thần nghe xong, lập tức phản ứng lại.
Lăng Hàn nhìn tiểu la lỵ một chút, còn tốt, nha đầu này không đáng tin cậy nhưng không có lừa hắn chạy đi chơi.
- Đúng vậy!
Hắn gật đầu.
Phi toa trực tiếp va chạm vào mặt đất, cũng tạo thành phá hư kinh khủng, dùng phi toa làm trung tâm, mặt đất gần đó xuất hiện hố lớn, sóng năng lượng không ngừng truyền ra xa, còn tạo ra biển lửa ngập trời.
Lăng Hàn bó tay rồi, xoa đầu tiểu la lỵ nói:
- Ngươi có thể đáng tin hơn một chút được không, tại sao lại ngủ thiếp đi khi hạ xuống?
Tiểu la lỵ buồn ngủ, khóe miệng còn chảy nước bọt:
- Không được ầm ĩ, người ta buồn ngủ, không đi ngủ sớm, phát dục không tốt đâu.
Lăng Hàn ngồi, không có tiểu la lỵ điều khiển, hắn căn bản không thể mở phi toa.
Vào lúc này, cửa sổ phi toa xuất hiện một vật đen sì.
Cái quỷ gì thế?
Lăng Hàn giật mình, thứ này còn mọc ra con mắt, hơn nữa đang tức giận nhìn mình.
Phanh!
Vật kia vỗ cửa sổ phi toa, miệng mở to giống như đang nói cái gì đó, nhưng phi toa này có thể xuyên qua tinh không, đương nhiên là kín không kẽ hở, giọng nói không thể truyền vào, bằng không Lăng Hàn và tiểu la lỵ đã sớm cheets đi.
A, hóa ra đó là người, hắn và mặt đất đều biến thành màu xám đen.
Lăng Hàn cũng chỉ có thể nhìn thấy người kia há miệng ra, không biết đang nói cái gì, nói tóm lại, hắn rất tức giận, mặc dù đen thui nhưng vẫn có thể nhận ra điều đó qua nét mặt của hắn.
Nhìn tư thế đối phương, dường như bảo mình ra ngoài đơn đấu.
Lăng Hàn nhún vai, biểu thị ta không có cách nào.
Người kia càng tức giận hơn nữa, không còn dùng tay đập, mà là dùng một thanh kiếm chém vào phi toa.
Hiển nhiên người kia phạm sai lầm to lớn.
Phi toa tuyệt đối là bí bảo cấp Giáo Chủ, bởi vì giới hạn thực lực của tiểu la lỵ nên chỉ phát huy ra uy năng cực đạo lực, nếu trong tình huống thừa nhận công kích lúc không người điều khiển, nó sẽ bộc phát uy năng cực kỳ đáng sợ, một kiếm chém tới, hoa văn trên phi toa tỏa sáng, trường kiếm của người kia vỡ vụn.
Khốn kiếp.
Người kia nghẹn họng nhìn trân trối, sau đó hắn nhìn Lăng Hàn với ánh mắt thâm thù đại hận.
Ngươi là hỗn đản, lái phi toa nện vào hắn còn không tính, lại còn ngồi lỳ không ra, cố ý trào phúng chính mình, làm hại mình mất đi một kiện pháp khí.
Ghê tởm, ghê tởm, ghê tởm quá!
Lăng Hàn làm ra vẻ mặt bất đắc dĩ, việc này không liên quan gì tới hắn.
- Ồn ào!
Tiểu la lỵ tỉnh lại, nàng là bị âm thanh gõ cửa sổ của người kia đánh thức, nàng dùng vẻ mặt thù hận nhìn đối phương.
Ngươi lại dám phá hư giấc ngủ của ta?
Không biết nữ nhân ngủ không được ngon giấc, làn da sẽ không tốt sao?
Nàng chính là tiểu mỹ nhân, về sau lại biến thành đại mỹ nhân tai họa thiên hạ.
- Tên lưu manh đáng chết!
Nàng dùng bí lực thúc dục, phi toa tấn công người kia, hưu hưu hưu, một cột sáng bắn về phía người kia.
Nhưng nàng tự mình điều khiển, uy lực của phi toa nhỏ hơn rất nhiều, bởi vậy, người kia hoàn toàn có thể tránh né tự nhiên, hắn lại không ra tay, bởi vì vừa rồi hắn đã thử qua, pháp khí sẽ vỡ nát khi chém vào phi toa.
Hiện tại, trong nội tâm người kia có ngàn vạn con voi đang chà đạp, hắn thật oan uổng, hắn tu luyện tại nơi này nhưng bị một ngôi sao băng nện trúng, bởi vì đang thời khắc tu luyện mấu chốt, hắn phản ứng chậm nên mới bị nện trúng.
May mắn thực lực hắn mạnh mẽ, hắn chỉ dính tro bụi đầy người, hắn bộc phát khí thế hung hăng hưng sư vấn tội, kết quả tốt rồi, pháp binh bể nát, bản thân mình còn bị một tiểu la ly công kích trốn đông tránh tây, vừa nghĩ lại đã làm hắn phiền muộn muốn thổ huyết.
Hắn trêu ai ghẹo ai?
- Đủ rồi, đủ rồi.
Lăng Hàn khuyên tiểu la lỵ:
- Có thể nói chuyện với hắn không?
Tiểu la lỵ lại bắn mấy cột sáng, lúc này vẫn chưa thỏa mãn nhưng vẫn dừng lại, nói:
- Được rồi.
Lăng Hàn mở miệng, nói:
- Vị bằng hữu kia, thật sự xấu hổ, chúng ta không có ý định nện vào ngươi.
Người kia tức giận nói:
- Không phải có ý, vậy tại sao nện chuẩn như vậy?
Oán niệm thật sâu, việc này chỉ là trùng hợp.
Ngươi xem, lúc tiểu la lỵ đi Thiên Hải tinh cũng suýt nện vào hắn.
Lăng Hàn nhìn về phía Đường Vân:
- Có phải ngươi khi đó cố ý nện vào ta hay không?
- Nào có!
Tiểu la lỵ vội vàng lắc đầu, dáng vẻ vô tội.
Lăng Hàn tràn ngập hoài nghi, nha đầu này đang giả vờ.
- Các ngươi bồi thường ta thế nào?
Khổ chủ bên ngoài nói.
Lăng Hàn cười một tiếng:
- Đòi tiền không có, chỉ có thể nói một tiếng xin lỗi.
Người kia suýt bị tức chết, đây là thái độ giải quyết vấn đề của ngươi hay sao?
- Chúng ta thực sự hết tiền.
Tiểu la lỵ nói bổ sung.
Một lớn một nhỏ đều là quỷ keo kiệt sao?
Người kia bó tay rồi, hơn nữa hắn cũng không có biện pháp làm gì pháp khí phi toa, xem ra, hắn đành phải nuốt thua thiệt lần này vào bụng.
Lăng Hàn nói với tiểu la lỵ một tiếng, tiểu la lỵ liền mở phi toa và nhảy ra ngoài.
Người đứng đối diện không xuất thủ, mặc dù hắn nhìn ra, Lăng Hàn cùng tiểu la lỵ chưa bước vào Tiên đồ, nhưng người có thể có được pháp khí phi toa, bối cảnh tất nhiên vô cùng kinh người.
- Thật xấu hổ, chúng ta không phải cố ý nện ngươi.
Lăng Hàn cười nói.
Người kia thở dài, mặc dù hắn bị Lăng Hàn cùng tiểu la lỵ nện trúng, về sau pháp binh vỡ nát là tại hắn.
Cho nên nói một cách nghiêm chỉnh, đối phương cũng không có sai lầm quá lớn.
- Được rồi, xem như ta xui xẻo.
Hắn cũng rộng rãi.
Lăng Hàn nói:
- Ta tên là Lăng Hàn, đây là Đường Vân, huynh đài tên gì?
Người kia lấy khăn tay và nước sạch rửa mặt, hắn nói:
- Ta tên là Lý Tinh Thần.
- Hóa ra là Lý huynh.
Lăng Hàn chắp tay.
Lý Tinh Thần thu thập gương mặt sạch sẽ, lại nhìn Lăng Hàn và tiểu la lỵ một lần, đều “a” một tiếng.
Gia hỏa đen sì là mặt trắng nhỏ, ai nha, thật không nhận ra.
Ánh mắt tiểu la lỵ sáng lên:
- A, hóa ra là một soái ca! Ai, soái ca có ăn kẹo không?
Nha đầu này móc ra một viên kẹo sữa, lại vẩy vẩy Lý Tinh Thần.
Gương mặt Lý Tinh Thần tối tăm, ta không phải tiểu hài tử ba tuổi, ngươi có thể lừa gạt ta sao?
- Ha ha ha, không cần để ý tiểu quỷ này.
Lăng Hàn cười ha ha, nói:
- Lý huynh, ta muốn hỏi thăm ngươi một ít chuyện.
Lý Tinh Thần tức giận, các ngươi nện vào người ta, lại làm hại ta tổn thất một kiện pháp binh, bây giờ còn muốn nghe ngóng tin tức từ ta?
Không có cửa, không được!
- Soái ca, ngươi cần phải suy nghĩ kỹ càng đấy!
Tiểu la lỵ dùng tay vỗ vỗ phi toa, trên mặt lộ ra vẻ uy hiếp.
Lý Tinh Thần im lặng, nha đầu này không phải hài tử sao, vì sao lại đe dọa hắn như vậy?
Hắn thở dài, nói:
- Các ngươi muốn biết cái gì?
Chủ yếu là nhìn Lăng Hàn thuận mắt, nếu không, hắn đã sớm xoay người rời đi, cường giả Tiên đồ còn sợ hai phàm nhân sao?
- Nơi nào có lực lượng ngũ hành mạnh nhất?
- A, ngươi muốn luyện Ngũ Hành Tạo Hóa đan?
Lý Tinh Thần nghe xong, lập tức phản ứng lại.
Lăng Hàn nhìn tiểu la lỵ một chút, còn tốt, nha đầu này không đáng tin cậy nhưng không có lừa hắn chạy đi chơi.
- Đúng vậy!
Hắn gật đầu.
/5357
|