Nhưng mà, có thể làm gì?
Lăng Hàn nghênh đón, một đạo sát khí xung kích ập đến, sáu lão giả chịu ảnh hưởng, người nào cũng ngây ngốc.
- Hừ!
Mạnh Dương Thành xuất thủ, hắn dùng chưởng tấn công Lăng Hàn.
Lăng Hàn đánh ra một quyền hóa giải, đương nhiên cũng ảnh hưởng đến công kích của hắn, một quyền khác đánh tới, mặc dù đánh sáu lão giả bay ra ngoài nhưng cuối cùng lại không tạo thành tổn thương gì.
- Không nghĩ tới, chiến lực của ngươi kinh người như thế!
Mạnh Dương Thành hừ một tiếng, trên mặt tràn ngập kiêng kị.
Đặt ở bên ngoài, hắn tuỳ tiện phất tay là có thể bóp chết Lăng Hàn nhưng tại nơi này, tu vi bị hạn chế, hắn chỉ có thể phát huy ra chiến lực Tầm Bí cảnh, lại không có chút nắm chắc nào.
Lăng Hàn không có trả lời, hắn đáp lại bằng công kích cường đại.
Người gây bất lợi cho hắn, hắn xưa nay sẽ không nương tay.
Mạnh Dương Thành không còn ngồi xem, cũng gia nhập chiến đoàn, hơn nữa còn là chủ lực, hắn lấy ra một thanh kiếm, thân kiếm màu xanh tỏa ra sát khí đáng sợ, có uy thế không thể hình dung.
Đây là hàng nhái Thanh Long kiếm chí bảo của Thanh Long Hoàng Triều, thuộc về pháp khí, phần lớn hoàng trữ đều được phân phối.
Đừng nhìn là hàng nhái, nó còn lợi hại hơn pháp khí cùng giai.
Xoát, một kiếm chém tới, có hư ảnh Thanh Long xuất hiện, giương nanh múa vuốt, kiêu ngạo ngập trời.
Sáu tên lão giả phối hợp, bọn họ cũng không tấn công Lăng Hàn, bước chân di chuyển theo tiết điểm kỳ diệu, cũng gia tăng lực lượng cho Mạnh Dương Thành.
Đây là trận pháp?
Lăng Hàn kinh ngạc, việc này rất kỳ diệu, bảy người liên thủ với nhau, lực lượng dồn cho một người, uy lực còn mạnh hơn bảy người cùng liên thủ với nhau.
Kiếm khí chém tới, Thanh Long gào thét.
Sợ ngươi sao?
Lăng Hàn hừ một tiếng, đấm ra một quyền, bảy mươi trọng lực chồng lên nhau, hơn nữa còn là tần suất công kích.
Ầm, lực quyền đánh vào kiếm khí, hư ảnh Thanh Long chấn động và vỡ nát.
- Cái gì!
Vẻ mặt Mạnh Dương Thành thay đổi, bảy người hợp lực nhưng không thể trấn áp Lăng Hàn, chiến lực của gia hỏa này mạnh đến mức nào?
Thiên tài nhị tinh... Thậm chí là thiên tài tam tinh?
Nếu hắn biết Lăng Hàn là Khai Khiếu cảnh, hắn khẳng định sẽ bảo Lăng Hàn là thiên tài tứ tinh, thậm chí ngũ tinh!
Lăng Hàn thét dài một tiếng, thôi động Yêu Hầu quyền tấn công Mạnh Dương Thành.
- Ngươi quá phách lối!
Mạnh Dương Thành quát một tiếng, chiến lực của hắn hiện tại không kém hơn Lăng Hàn.
Oanh, tay phải hắn bộc phát kiếm khí, tay trái là hóa chưởng, hắn liên tục tấn công Lăng Hàn.
Hai người đấu nhau, sau khi sáu người hợp lực với nhau, kỳ thật lực lượng Mạnh Dương Thành còn hơn xa Lăng Hàn nhưng Lăng Hàn nắm giữ tần suất công kích, có thể lấy yếu chống mạnh mà không rơi vào hạ phong.
Trong thời gian ngắn, hai người giằng co với nhau.
Kỳ thật muốn đánh bại Mạnh Dương Thành rất đơn giản, chỉ cần xử lý sáu lão giả trước, đối phương không được rót lực lượng, khi đó sẽ yếu đi nhiều.
Nhưng Mạnh Dương Thành cũng biết việc này, hắn bảo vệ sáu lão giả khá chặc chẽ, có phần giống gà mẹ đấu diều hâu, Lăng Hàn là diều hâu, sáu lão giả là gà con, Mạnh Dương Thành chính là gà mẹ.
Tràng diện này vô cùng buồn cười, nếu như tiểu la lỵ hiện thân, khẳng định sẽ bảo chơi đùa rất vui.
Mạnh Dương Thành rất im lặng, thậm chí có cảm giác buồn bực xấu hổ.
Hắn chính là hoàng trữ Thanh Long Hoàng Triều, thân phận cao thượng cỡ nào nhưng bây giờ một Tầm Bí cảnh nho nhỏ lại có thể đánh ngang tay với mình, hắn cảm thấy mất mặt.
May mắn không có người tiếp cận nơi đây, việc này sẽ không lộ ra ngoài sáng.
Sát tính của hắn tăng lên, Lăng Hàn mạnh như thế, hết lần này đến lần khác lại tới nơi này, hắn xem Lăng Hàn là đại địch.
Nếu không phải là người Phật tộc, Lăng Hàn là kẻ tranh đoạt cơ duyên với hắn?
- Chết!
Hắn quát to, bỗng nhiên hít sâu một hơi, thân thể bành trướng, biến thành một cự nhân cao mười trượng.
Oanh, hắn lại xuất một kiếm, kiếm khí thô to như đại thụ, uy lực lớn bao nhiêu?
A, đây là bí pháp gì?
Chiến lực của Mạnh Dương Thành tăng vọt, sắc mặt sáu lão giả khó coi, khí huyết thiệt thòi lớn.
Bọn họ không ngừng kêu khổ, bởi vì muốn phát động đại chiêu này cần rút ra lực lượng bảy người, như vậy mới miễn cưỡng duy trì trận pháp nhưng bây giờ thiếu một người, gánh nặng của bọn họ tăng lên rất lớn, tự nhiên không thể chịu đựng nổi.
Nhưng không có biện pháp, bí pháp này lấy Mạnh Dương Thành làm hạch tâm, hắn nắm giữ quyền chủ động hoàn toàn, chỉ cần hắn không dừng lại, lực lượng sáu người sẽ bị rút đi liên tục.
Cho nên, bọn họ chỉ có một suy nghĩ, Mạnh Dương Thành phải chém giết Lăng Hàn thật nhanh, bằng không bọn họ sẽ thảm.
Oanh! Oanh! Oanh!
Mạnh Dương Thành cực kỳ cương mãnh, lực lượng của hắn lại tăng lên rất nhiều, Lăng Hàn sử dụng tần suất công kích cũng không thể hóa giải hoàn toàn.
Hắn hoàn toàn chiếm cứ chủ động, một kiếm một chưởng cực kỳ bá đạo
Lăng Hàn hoàn toàn có thể kéo dài thời gian, sau này sẽ cường đại như vậy, sáu lão giả chỉ nhìn thấy cái lợi trước mắt, dạng người như hắn làm sao nguyện ý dùng phương pháp như vậy thủ thắng?
Chẳng lẽ đối kháng chính diện sẽ thắng hay sao?
Lăng Hàn thét dài một tiếng, sát khí xung kích phát động tấn công Mạnh Dương Thành.
Cho dù dưới trạng thái này, Mạnh Dương Thành cũng chịu ảnh hưởng, hắn hơi dừng lại, hắn có thể khôi phục lại trong nháy mắt nhưng không thể tránh khỏi xuất hiện sơ hở.
Đến rồi!
Lăng Hàn sử dụng Chiến Thần tam thức, lúc này thiên địa lấy hắn làm trung tâm, năng lượng vô tận hội tụ.
Hắn xuất ra một chưởng, năng lực sôi trào.
Mạnh Dương Thành sợ hãi, hắn muốn tránh nhưng không tránh được, chỉ có thể kiên trì liều mạng với Lăng Hàn.
Oanh!
Hắn đánh giáp lá cà với Lăng Hàn, cảm thấy lực lượng của đối phương quá mạnh, cực kỳ đáng sợ.
Lúc chống lại một kích cuối cùng, hắn lập tức hoảng sợ, bởi vì Lăng Hàn lại đánh ra kích thứ hai.
Làm sao có thể?
Công kích cuồng bạo như thế, làm sao có thể liên tục sử dụng hai lần?
Lực lượng của ngươi là vô hạn sao? Thân thể của ngươi là Tiên Kim đúc thành sao, không sợ vỡ nát?
Không có biện pháp, hắn chỉ có thể kiên trì oanh kích, ầm, hắn cảm thấy thân thể chấn động, sáu lão giả sau lưng thổ huyết, bọn họ là một thể, có nhục cùng nhục.
Nhưng việc này chưa kết thúc.
Chiến Thần tam thức, tự nhiên có tất cả ba chiêu.
Lăng Hàn hét lớn một tiếng, đánh ra kích thứ ba.
Lần này, chính mình gánh không được.
Mạnh Dương Thành nói thầm trong lòng, hắn quyết định thật nhanh, tráng sĩ chặt tay, cũng đánh tan lực trùng kích này, do sáu lão giả phía sau gánh vác.
Hắn là trọng tâm của trận pháp này, cũng là người dẫn đạo, đương nhiên có thể làm như thế.
Ầm!
Lực lượng sôi trào, sáu tên lão giả sợ hãi, đây là sức mạnh mang tính hủy diệt.
- Điện hạ!
Bọn họ phát ra tiếng kêu vọng, Mạnh Dương Thành không thèm để ý tới.
Ầm ầm, sáu người bị lực lượng khủng bố đánh nát người.
Phốc!
Mạnh Dương Thành phun ra một ngụm máu tươi, hắn lại không ham chiến, quay đầu bỏ chạy.
Lăng Hàn đuổi theo mấy bước, hắn cảm thấy ngực sôi trào, liền ngừng lại, không tiếp tục đuổi theo.
Lăng Hàn nghênh đón, một đạo sát khí xung kích ập đến, sáu lão giả chịu ảnh hưởng, người nào cũng ngây ngốc.
- Hừ!
Mạnh Dương Thành xuất thủ, hắn dùng chưởng tấn công Lăng Hàn.
Lăng Hàn đánh ra một quyền hóa giải, đương nhiên cũng ảnh hưởng đến công kích của hắn, một quyền khác đánh tới, mặc dù đánh sáu lão giả bay ra ngoài nhưng cuối cùng lại không tạo thành tổn thương gì.
- Không nghĩ tới, chiến lực của ngươi kinh người như thế!
Mạnh Dương Thành hừ một tiếng, trên mặt tràn ngập kiêng kị.
Đặt ở bên ngoài, hắn tuỳ tiện phất tay là có thể bóp chết Lăng Hàn nhưng tại nơi này, tu vi bị hạn chế, hắn chỉ có thể phát huy ra chiến lực Tầm Bí cảnh, lại không có chút nắm chắc nào.
Lăng Hàn không có trả lời, hắn đáp lại bằng công kích cường đại.
Người gây bất lợi cho hắn, hắn xưa nay sẽ không nương tay.
Mạnh Dương Thành không còn ngồi xem, cũng gia nhập chiến đoàn, hơn nữa còn là chủ lực, hắn lấy ra một thanh kiếm, thân kiếm màu xanh tỏa ra sát khí đáng sợ, có uy thế không thể hình dung.
Đây là hàng nhái Thanh Long kiếm chí bảo của Thanh Long Hoàng Triều, thuộc về pháp khí, phần lớn hoàng trữ đều được phân phối.
Đừng nhìn là hàng nhái, nó còn lợi hại hơn pháp khí cùng giai.
Xoát, một kiếm chém tới, có hư ảnh Thanh Long xuất hiện, giương nanh múa vuốt, kiêu ngạo ngập trời.
Sáu tên lão giả phối hợp, bọn họ cũng không tấn công Lăng Hàn, bước chân di chuyển theo tiết điểm kỳ diệu, cũng gia tăng lực lượng cho Mạnh Dương Thành.
Đây là trận pháp?
Lăng Hàn kinh ngạc, việc này rất kỳ diệu, bảy người liên thủ với nhau, lực lượng dồn cho một người, uy lực còn mạnh hơn bảy người cùng liên thủ với nhau.
Kiếm khí chém tới, Thanh Long gào thét.
Sợ ngươi sao?
Lăng Hàn hừ một tiếng, đấm ra một quyền, bảy mươi trọng lực chồng lên nhau, hơn nữa còn là tần suất công kích.
Ầm, lực quyền đánh vào kiếm khí, hư ảnh Thanh Long chấn động và vỡ nát.
- Cái gì!
Vẻ mặt Mạnh Dương Thành thay đổi, bảy người hợp lực nhưng không thể trấn áp Lăng Hàn, chiến lực của gia hỏa này mạnh đến mức nào?
Thiên tài nhị tinh... Thậm chí là thiên tài tam tinh?
Nếu hắn biết Lăng Hàn là Khai Khiếu cảnh, hắn khẳng định sẽ bảo Lăng Hàn là thiên tài tứ tinh, thậm chí ngũ tinh!
Lăng Hàn thét dài một tiếng, thôi động Yêu Hầu quyền tấn công Mạnh Dương Thành.
- Ngươi quá phách lối!
Mạnh Dương Thành quát một tiếng, chiến lực của hắn hiện tại không kém hơn Lăng Hàn.
Oanh, tay phải hắn bộc phát kiếm khí, tay trái là hóa chưởng, hắn liên tục tấn công Lăng Hàn.
Hai người đấu nhau, sau khi sáu người hợp lực với nhau, kỳ thật lực lượng Mạnh Dương Thành còn hơn xa Lăng Hàn nhưng Lăng Hàn nắm giữ tần suất công kích, có thể lấy yếu chống mạnh mà không rơi vào hạ phong.
Trong thời gian ngắn, hai người giằng co với nhau.
Kỳ thật muốn đánh bại Mạnh Dương Thành rất đơn giản, chỉ cần xử lý sáu lão giả trước, đối phương không được rót lực lượng, khi đó sẽ yếu đi nhiều.
Nhưng Mạnh Dương Thành cũng biết việc này, hắn bảo vệ sáu lão giả khá chặc chẽ, có phần giống gà mẹ đấu diều hâu, Lăng Hàn là diều hâu, sáu lão giả là gà con, Mạnh Dương Thành chính là gà mẹ.
Tràng diện này vô cùng buồn cười, nếu như tiểu la lỵ hiện thân, khẳng định sẽ bảo chơi đùa rất vui.
Mạnh Dương Thành rất im lặng, thậm chí có cảm giác buồn bực xấu hổ.
Hắn chính là hoàng trữ Thanh Long Hoàng Triều, thân phận cao thượng cỡ nào nhưng bây giờ một Tầm Bí cảnh nho nhỏ lại có thể đánh ngang tay với mình, hắn cảm thấy mất mặt.
May mắn không có người tiếp cận nơi đây, việc này sẽ không lộ ra ngoài sáng.
Sát tính của hắn tăng lên, Lăng Hàn mạnh như thế, hết lần này đến lần khác lại tới nơi này, hắn xem Lăng Hàn là đại địch.
Nếu không phải là người Phật tộc, Lăng Hàn là kẻ tranh đoạt cơ duyên với hắn?
- Chết!
Hắn quát to, bỗng nhiên hít sâu một hơi, thân thể bành trướng, biến thành một cự nhân cao mười trượng.
Oanh, hắn lại xuất một kiếm, kiếm khí thô to như đại thụ, uy lực lớn bao nhiêu?
A, đây là bí pháp gì?
Chiến lực của Mạnh Dương Thành tăng vọt, sắc mặt sáu lão giả khó coi, khí huyết thiệt thòi lớn.
Bọn họ không ngừng kêu khổ, bởi vì muốn phát động đại chiêu này cần rút ra lực lượng bảy người, như vậy mới miễn cưỡng duy trì trận pháp nhưng bây giờ thiếu một người, gánh nặng của bọn họ tăng lên rất lớn, tự nhiên không thể chịu đựng nổi.
Nhưng không có biện pháp, bí pháp này lấy Mạnh Dương Thành làm hạch tâm, hắn nắm giữ quyền chủ động hoàn toàn, chỉ cần hắn không dừng lại, lực lượng sáu người sẽ bị rút đi liên tục.
Cho nên, bọn họ chỉ có một suy nghĩ, Mạnh Dương Thành phải chém giết Lăng Hàn thật nhanh, bằng không bọn họ sẽ thảm.
Oanh! Oanh! Oanh!
Mạnh Dương Thành cực kỳ cương mãnh, lực lượng của hắn lại tăng lên rất nhiều, Lăng Hàn sử dụng tần suất công kích cũng không thể hóa giải hoàn toàn.
Hắn hoàn toàn chiếm cứ chủ động, một kiếm một chưởng cực kỳ bá đạo
Lăng Hàn hoàn toàn có thể kéo dài thời gian, sau này sẽ cường đại như vậy, sáu lão giả chỉ nhìn thấy cái lợi trước mắt, dạng người như hắn làm sao nguyện ý dùng phương pháp như vậy thủ thắng?
Chẳng lẽ đối kháng chính diện sẽ thắng hay sao?
Lăng Hàn thét dài một tiếng, sát khí xung kích phát động tấn công Mạnh Dương Thành.
Cho dù dưới trạng thái này, Mạnh Dương Thành cũng chịu ảnh hưởng, hắn hơi dừng lại, hắn có thể khôi phục lại trong nháy mắt nhưng không thể tránh khỏi xuất hiện sơ hở.
Đến rồi!
Lăng Hàn sử dụng Chiến Thần tam thức, lúc này thiên địa lấy hắn làm trung tâm, năng lượng vô tận hội tụ.
Hắn xuất ra một chưởng, năng lực sôi trào.
Mạnh Dương Thành sợ hãi, hắn muốn tránh nhưng không tránh được, chỉ có thể kiên trì liều mạng với Lăng Hàn.
Oanh!
Hắn đánh giáp lá cà với Lăng Hàn, cảm thấy lực lượng của đối phương quá mạnh, cực kỳ đáng sợ.
Lúc chống lại một kích cuối cùng, hắn lập tức hoảng sợ, bởi vì Lăng Hàn lại đánh ra kích thứ hai.
Làm sao có thể?
Công kích cuồng bạo như thế, làm sao có thể liên tục sử dụng hai lần?
Lực lượng của ngươi là vô hạn sao? Thân thể của ngươi là Tiên Kim đúc thành sao, không sợ vỡ nát?
Không có biện pháp, hắn chỉ có thể kiên trì oanh kích, ầm, hắn cảm thấy thân thể chấn động, sáu lão giả sau lưng thổ huyết, bọn họ là một thể, có nhục cùng nhục.
Nhưng việc này chưa kết thúc.
Chiến Thần tam thức, tự nhiên có tất cả ba chiêu.
Lăng Hàn hét lớn một tiếng, đánh ra kích thứ ba.
Lần này, chính mình gánh không được.
Mạnh Dương Thành nói thầm trong lòng, hắn quyết định thật nhanh, tráng sĩ chặt tay, cũng đánh tan lực trùng kích này, do sáu lão giả phía sau gánh vác.
Hắn là trọng tâm của trận pháp này, cũng là người dẫn đạo, đương nhiên có thể làm như thế.
Ầm!
Lực lượng sôi trào, sáu tên lão giả sợ hãi, đây là sức mạnh mang tính hủy diệt.
- Điện hạ!
Bọn họ phát ra tiếng kêu vọng, Mạnh Dương Thành không thèm để ý tới.
Ầm ầm, sáu người bị lực lượng khủng bố đánh nát người.
Phốc!
Mạnh Dương Thành phun ra một ngụm máu tươi, hắn lại không ham chiến, quay đầu bỏ chạy.
Lăng Hàn đuổi theo mấy bước, hắn cảm thấy ngực sôi trào, liền ngừng lại, không tiếp tục đuổi theo.
/5357
|