Đáng tiếc là, Lăng Hàn đã để mắt tới hắn, hắn còn có thể chạy hay sao?
Ầm, Lăng Hàn đấm ra một quyền, kình lực bộc phát, Hồ An bị đuổi kịp, hắn bị đánh bay, chiến chùy cũng bị đánh bay ra xa, sau khi phá tan vài vách tường và rơi xuống đất.
Hồ An quá sợ hãi, hắn không nghĩ tới, hắn bỏ chạy cũng không được.
- Có chuyện gì từ từ nói.
Đột nhiên hắn nở nụ cười, biến hóa nhanh đến mức làm người ta không thể tưởng tượng nổi, bỗng nhiên hắn lui ra sau, trong hai tay đã cầm một thanh trường cung, mở cung, cài tên và bắn.
Xèo, phi tiễn bay tới cực nhanh.
Tâm niệm Lăng Hàn vừa động, màn sáng tinh thần xuất hiện, phi tiễn đụng vào và đứt gãy, nó cũng rơi xuống đất.
Hắn không quan tâm việc khác, cứ đi từ từ tới bên cạnh Hồ An.
Hồ An cắn răng, hắn vừa lui vừa rút tiễn ra, hưu hưu hưu, hắn có danh xưng thợ săn, cung kỹ xem như bất phàm, mỗi tiến bắn vào các góc độ xảo trá, tốc độ cực nhanh.
Nhưng đối với Lăng Hàn mà nói, tất cả đều uổng công.
Lăng Hàn chỉ mở màn sáng tinh thần ra, tất cả cố gắng của Hồ An đều hóa thành nước chảy.
Hắn nhanh chân tới gần, bước đi rất thong dong, hắn rút ngắn khoảng cách với Hồ An.
Hồ An cảm thấy khủng hoảng, hắn giết người như ngóe, ăn thịt người như cơm, nhưng cũng chính vì như thế, hắn cũng đặc biệt sợ chết, sợ hãi gặp vận mệnh giống như vậy.
Hắn cắn răng, trên trán xuất hiện một hạt đậu nành, ngay sau đó nó phóng đại và biến lớn như đầu người, giống như do thanh đồng tạo thành, cũng tỏa ra ánh sáng khiếp người, trong tảng đá sinh ra uy áp đáng sợ.
Đây là Thiên Đạo Cơ Thạch của hắn.
Vì cái gì Trúc Thiên Cơ mạnh mẽ hơn Trúc Nhân Cơ, trừ lực lượng ra, chính là Thiên Đạo Cơ Thạch, trên bản chất đã nghiền áp Nhân Đạo Cơ Thạch.
Giống như phàm nhân nhìn thấy đại quan, trên khí thế đã yếu đi rất nhiều.
Đương nhiên, Tiên Đạo Cơ Thạch quá trân quý, không phải vạn bất đắc dĩ thì không ai dùng tới, vạn nhất bị đánh vỡ nát, tương đương mất đi tu vi Trúc Cơ, sẽ bắt đầu lại từ đầu.
Hiện tại hắn muốn liều mạng, đương nhiên cũng không chú ý điểm này.
- Tiểu tử, ngươi chỉ vừa xây dựng đạo cơ, quỳ xuống cho ta!
Hồ An quát to.
Oanh, Tiên Đạo Cơ Thạch tỏa ra uy thế cường đại, có thể làm chín thành Trúc Nhân Cơ sợ hãi và mất chiến lực.
Cũng không phải không thể chống cự, nhưng cần Trúc Nhân Cơ tốn hao sức mạnh rất lớn đối kháng, dùng rất nhiều lực lượng phòng ngự, khi đó tấn công còn bao nhiêu uy lực?
Tiên đạo cửu giai, chẳng những đại cảnh giới còn bị áp chế to lớn, cho dù tiểu cảnh giới cũng giống như vậy.
Áp chế bản chất bao phủ, Lăng Hàn không cần chống cự, Tiên Đạo Cơ Thạch của hắn vững như bàn thạch, hoàn toàn bất động.
Phải biết, hắn bắt chước đá trong Tiên môn, làm sao có thể bình thường?
Hồ An không dám tin tưởng, sao lại có thể như vậy, hắn đã vận dụng Tiên Đạo Cơ Thạch, vì cái gì không thể áp chế Lăng Hàn?
Chẳng lẽ... Đối phương cũng là Trúc Thiên Cơ, thậm chí Trúc Cực Cơ?
Không có khả năng, hắn có thể cảm ứng được, khí tức tiên đạo của Lăng Hàn không bằng chính mình.
- Trấn cho ta! Trấn cho ta!
Hồ An lớn tiếng kêu lên, hắn thôi động Tiên Đạo Cơ Thạch tấn công Lăng Hàn.
Lăng Hàn cũng vận dụng Tiên Đạo Cơ Thạch của mình.
Hắn biết mình dựng thành Tiên Đạo Cơ Thạch phi thường trâu bò, nhưng trâu bò đến mức nào thì hắn không rõ, lúc trước giao đấu với đám người Nhị hoàng tử, hắn không dám dùng linh tinh, hiện tại vừa vặn dùng Hồ An thử một chút.
Mặc dù Tiên Đạo Cơ Thạch của hắn mới dựng thành trong nửa năm, nhưng thời gian tu luyện chân chính chỉ có hơn một tháng, bởi vậy nó nhỏ như ngón út, không thể so sánh với Tiên Đạo Cơ Thạch của Hồ An.
Cho dù nhỏ thì nhỏ, nó lại tỏa ra khí tức hồng hoang, ý cảnh cực kỳ sâu xa.
Hồ An thôi động Tiên Đạo Cơ Thạch đánh tới, muốn dùng khoảng cách gần áp đảo Lăng Hàn, sau khi tiến lên vài bước, hắn lại phát hiện Tiên Đạo Cơ Thạch của mình đang run rẩy.
Tại sao lại như vậy?
Tiên Đạo Cơ Thạch không có sinh mệnh, tại sao nó lại run rẩy?
Hơn nữa, tại sao run rẩy chứ, hắn chính là Trúc Thiên Cơ, cấp độ sinh mệnh hơn xa Lăng Hàn, nếu run rẩy phải là Lăng Hàn run rẩy.
Hắn cảm giác Tiên Đạo Cơ Thạch của mình đang sợ, đang e ngại, không dám tiến lên.
Hắn không cam tâm, cắn răng tiếp tục thúc đẩy.
Tạp tạp tạp tạp, cảnh tượng kinh khủng xuất hiện, Tiên Đạo Cơ Thạch của Hồ An xuất hiện vết rạn, trong nháy mắt bao phủ toàn bộ cơ thạch.
- Làm sao có khả năng!
Hồ An sắp hỏng mất, đây là Tiên Đạo Cơ Thạch của hắn, giống như hắn đang cưỡng bách trung thần đi hành thích quân vương, trung thần thà làm ngọc nát cũng không nguyện ý khinh nhờn quân vương.
Chưa từng nghe nói qua! Tiên Đạo Cơ Thạch là tầng thứ cao áp chế tầng thứ thấp, hơn nữa cho dù áp chế cũng không có khả năng như vậy.
Ầm, Tiên Đạo Cơ Thạch của Hồ An vỡ nát.
Hồ An thất hồn lạc phách, Tiên Đạo Cơ Thạch của hắn bể nát, một thân tu vi bị chém xuống phàm trần.
- Người cặn bã như ngươi, không nên tồn tại trên thế giới này.
Lăng Hàn nói, đánh ra một chưởng, năng lượng hủy diệt sôi trào và bao phủ Hồ An.
Hắn không nghĩ tới, Tiên Đạo Cơ Thạch lại trâu bò như thế, truy cứu nguyên nhân, khẳng định là hắn bắt chước tảng đá Tiên môn.
Khó trách thiên địa không dung, uy lực thật đáng sợ, Trúc Cơ cảnh còn sống nổi sao?
- Đừng có giết ta, ta có thể nói cho ngươi biết một bí mật.
Hồ An kêu lên, năng lượng hủy diệt đã ập đến, mặc dù hắn kiệt lực chống cự nhưng vô dụng, cũng nhanh chóng chôn vùi và biến mất.
Lăng Hàn không thèm để ý chút nào, loại ác ma ăn thịt người này thì có bí mật gì chứ?
Hắn trở lại trong phòng, tiến vào Dưỡng Nguyên Hồ Lô, hắn nghỉ ngơi một đêm.
Sáng sớm ngày thứ hai, Lăng Hàn thả mọi người ra khỏi hồ lô, cùng tu luyện khi mặt trời mọc.
Oanh, lực lượng thiên địa ập tới.
Lăng Hàn phát hiện, công pháp mới so với công pháp Hầu ca, một trên trời, một dưới đất.
Không có biện pháp, công pháp Hầu ca chỉ đối ứng với Phàm cảnh, nếu hắn ở Phàm cảnh đổi học Đại Nhật Liên Hoa quyết, bảo đảm hiệu quả không bằng công pháp Hầu ca.
Trong thức hải của hắn, Nhân Đạo Cơ Thạch đã lớn hơn một chút.
Quá trình Trúc Nhân Cơ chính là không ngừng lớn mạnh Nhân Đạo Cơ Thạch, thẳng đến cực hạn, Nhân Đạo Cơ Thạch càng lớn mạnh, võ giả càng cường đại.
Kỳ thật, bây giờ không có pháp khí niệm lực, Tiên Đạo Cơ Thạch cũng có thể thay thế, nhưng nguy hiểm quá lớn, bởi vì một khi cơ thạch xuất hiện vết rách, liền cần tốn hao giá cả to lớn đi tu phục, mà nếu là vỡ nát, vậy sẽ phải từ Trúc Cơ cảnh chém xuống tới.
Sở dĩ, không phải đến vạn bất đắc dĩ, không có người nào cầm Tiên Đạo Cơ Thạch đi nện người, nhiều lắm chỉ dùng nó uy hiếp mà thôi.
- Tiên Đạo Cơ Thạch của ta cũng có thể trở thành vũ khí bí mật.
Lăng Hàn tươi cười, nhất là hắn hiện tại mới xây dựng Nhân Đạo Cơ Thạch, đối thủ Trúc Thiên Cơ, Trúc Cực Cơ khẳng định sẽ nghĩ dùng Tiên Đạo Cơ Thạch trấn áp hắn.
Nếu thực như thế... Ha ha, đối phương không trộm gà không thành còn mất nắm gạo.
- Tiểu Hàn tử, ngươi nở nụ cười quỷ quyệt như thế, khẳng định lại nghĩ ra biện pháp hãm hại người!
Đại Hắc Cẩu kêu lên.
Ầm, Lăng Hàn đấm ra một quyền, kình lực bộc phát, Hồ An bị đuổi kịp, hắn bị đánh bay, chiến chùy cũng bị đánh bay ra xa, sau khi phá tan vài vách tường và rơi xuống đất.
Hồ An quá sợ hãi, hắn không nghĩ tới, hắn bỏ chạy cũng không được.
- Có chuyện gì từ từ nói.
Đột nhiên hắn nở nụ cười, biến hóa nhanh đến mức làm người ta không thể tưởng tượng nổi, bỗng nhiên hắn lui ra sau, trong hai tay đã cầm một thanh trường cung, mở cung, cài tên và bắn.
Xèo, phi tiễn bay tới cực nhanh.
Tâm niệm Lăng Hàn vừa động, màn sáng tinh thần xuất hiện, phi tiễn đụng vào và đứt gãy, nó cũng rơi xuống đất.
Hắn không quan tâm việc khác, cứ đi từ từ tới bên cạnh Hồ An.
Hồ An cắn răng, hắn vừa lui vừa rút tiễn ra, hưu hưu hưu, hắn có danh xưng thợ săn, cung kỹ xem như bất phàm, mỗi tiến bắn vào các góc độ xảo trá, tốc độ cực nhanh.
Nhưng đối với Lăng Hàn mà nói, tất cả đều uổng công.
Lăng Hàn chỉ mở màn sáng tinh thần ra, tất cả cố gắng của Hồ An đều hóa thành nước chảy.
Hắn nhanh chân tới gần, bước đi rất thong dong, hắn rút ngắn khoảng cách với Hồ An.
Hồ An cảm thấy khủng hoảng, hắn giết người như ngóe, ăn thịt người như cơm, nhưng cũng chính vì như thế, hắn cũng đặc biệt sợ chết, sợ hãi gặp vận mệnh giống như vậy.
Hắn cắn răng, trên trán xuất hiện một hạt đậu nành, ngay sau đó nó phóng đại và biến lớn như đầu người, giống như do thanh đồng tạo thành, cũng tỏa ra ánh sáng khiếp người, trong tảng đá sinh ra uy áp đáng sợ.
Đây là Thiên Đạo Cơ Thạch của hắn.
Vì cái gì Trúc Thiên Cơ mạnh mẽ hơn Trúc Nhân Cơ, trừ lực lượng ra, chính là Thiên Đạo Cơ Thạch, trên bản chất đã nghiền áp Nhân Đạo Cơ Thạch.
Giống như phàm nhân nhìn thấy đại quan, trên khí thế đã yếu đi rất nhiều.
Đương nhiên, Tiên Đạo Cơ Thạch quá trân quý, không phải vạn bất đắc dĩ thì không ai dùng tới, vạn nhất bị đánh vỡ nát, tương đương mất đi tu vi Trúc Cơ, sẽ bắt đầu lại từ đầu.
Hiện tại hắn muốn liều mạng, đương nhiên cũng không chú ý điểm này.
- Tiểu tử, ngươi chỉ vừa xây dựng đạo cơ, quỳ xuống cho ta!
Hồ An quát to.
Oanh, Tiên Đạo Cơ Thạch tỏa ra uy thế cường đại, có thể làm chín thành Trúc Nhân Cơ sợ hãi và mất chiến lực.
Cũng không phải không thể chống cự, nhưng cần Trúc Nhân Cơ tốn hao sức mạnh rất lớn đối kháng, dùng rất nhiều lực lượng phòng ngự, khi đó tấn công còn bao nhiêu uy lực?
Tiên đạo cửu giai, chẳng những đại cảnh giới còn bị áp chế to lớn, cho dù tiểu cảnh giới cũng giống như vậy.
Áp chế bản chất bao phủ, Lăng Hàn không cần chống cự, Tiên Đạo Cơ Thạch của hắn vững như bàn thạch, hoàn toàn bất động.
Phải biết, hắn bắt chước đá trong Tiên môn, làm sao có thể bình thường?
Hồ An không dám tin tưởng, sao lại có thể như vậy, hắn đã vận dụng Tiên Đạo Cơ Thạch, vì cái gì không thể áp chế Lăng Hàn?
Chẳng lẽ... Đối phương cũng là Trúc Thiên Cơ, thậm chí Trúc Cực Cơ?
Không có khả năng, hắn có thể cảm ứng được, khí tức tiên đạo của Lăng Hàn không bằng chính mình.
- Trấn cho ta! Trấn cho ta!
Hồ An lớn tiếng kêu lên, hắn thôi động Tiên Đạo Cơ Thạch tấn công Lăng Hàn.
Lăng Hàn cũng vận dụng Tiên Đạo Cơ Thạch của mình.
Hắn biết mình dựng thành Tiên Đạo Cơ Thạch phi thường trâu bò, nhưng trâu bò đến mức nào thì hắn không rõ, lúc trước giao đấu với đám người Nhị hoàng tử, hắn không dám dùng linh tinh, hiện tại vừa vặn dùng Hồ An thử một chút.
Mặc dù Tiên Đạo Cơ Thạch của hắn mới dựng thành trong nửa năm, nhưng thời gian tu luyện chân chính chỉ có hơn một tháng, bởi vậy nó nhỏ như ngón út, không thể so sánh với Tiên Đạo Cơ Thạch của Hồ An.
Cho dù nhỏ thì nhỏ, nó lại tỏa ra khí tức hồng hoang, ý cảnh cực kỳ sâu xa.
Hồ An thôi động Tiên Đạo Cơ Thạch đánh tới, muốn dùng khoảng cách gần áp đảo Lăng Hàn, sau khi tiến lên vài bước, hắn lại phát hiện Tiên Đạo Cơ Thạch của mình đang run rẩy.
Tại sao lại như vậy?
Tiên Đạo Cơ Thạch không có sinh mệnh, tại sao nó lại run rẩy?
Hơn nữa, tại sao run rẩy chứ, hắn chính là Trúc Thiên Cơ, cấp độ sinh mệnh hơn xa Lăng Hàn, nếu run rẩy phải là Lăng Hàn run rẩy.
Hắn cảm giác Tiên Đạo Cơ Thạch của mình đang sợ, đang e ngại, không dám tiến lên.
Hắn không cam tâm, cắn răng tiếp tục thúc đẩy.
Tạp tạp tạp tạp, cảnh tượng kinh khủng xuất hiện, Tiên Đạo Cơ Thạch của Hồ An xuất hiện vết rạn, trong nháy mắt bao phủ toàn bộ cơ thạch.
- Làm sao có khả năng!
Hồ An sắp hỏng mất, đây là Tiên Đạo Cơ Thạch của hắn, giống như hắn đang cưỡng bách trung thần đi hành thích quân vương, trung thần thà làm ngọc nát cũng không nguyện ý khinh nhờn quân vương.
Chưa từng nghe nói qua! Tiên Đạo Cơ Thạch là tầng thứ cao áp chế tầng thứ thấp, hơn nữa cho dù áp chế cũng không có khả năng như vậy.
Ầm, Tiên Đạo Cơ Thạch của Hồ An vỡ nát.
Hồ An thất hồn lạc phách, Tiên Đạo Cơ Thạch của hắn bể nát, một thân tu vi bị chém xuống phàm trần.
- Người cặn bã như ngươi, không nên tồn tại trên thế giới này.
Lăng Hàn nói, đánh ra một chưởng, năng lượng hủy diệt sôi trào và bao phủ Hồ An.
Hắn không nghĩ tới, Tiên Đạo Cơ Thạch lại trâu bò như thế, truy cứu nguyên nhân, khẳng định là hắn bắt chước tảng đá Tiên môn.
Khó trách thiên địa không dung, uy lực thật đáng sợ, Trúc Cơ cảnh còn sống nổi sao?
- Đừng có giết ta, ta có thể nói cho ngươi biết một bí mật.
Hồ An kêu lên, năng lượng hủy diệt đã ập đến, mặc dù hắn kiệt lực chống cự nhưng vô dụng, cũng nhanh chóng chôn vùi và biến mất.
Lăng Hàn không thèm để ý chút nào, loại ác ma ăn thịt người này thì có bí mật gì chứ?
Hắn trở lại trong phòng, tiến vào Dưỡng Nguyên Hồ Lô, hắn nghỉ ngơi một đêm.
Sáng sớm ngày thứ hai, Lăng Hàn thả mọi người ra khỏi hồ lô, cùng tu luyện khi mặt trời mọc.
Oanh, lực lượng thiên địa ập tới.
Lăng Hàn phát hiện, công pháp mới so với công pháp Hầu ca, một trên trời, một dưới đất.
Không có biện pháp, công pháp Hầu ca chỉ đối ứng với Phàm cảnh, nếu hắn ở Phàm cảnh đổi học Đại Nhật Liên Hoa quyết, bảo đảm hiệu quả không bằng công pháp Hầu ca.
Trong thức hải của hắn, Nhân Đạo Cơ Thạch đã lớn hơn một chút.
Quá trình Trúc Nhân Cơ chính là không ngừng lớn mạnh Nhân Đạo Cơ Thạch, thẳng đến cực hạn, Nhân Đạo Cơ Thạch càng lớn mạnh, võ giả càng cường đại.
Kỳ thật, bây giờ không có pháp khí niệm lực, Tiên Đạo Cơ Thạch cũng có thể thay thế, nhưng nguy hiểm quá lớn, bởi vì một khi cơ thạch xuất hiện vết rách, liền cần tốn hao giá cả to lớn đi tu phục, mà nếu là vỡ nát, vậy sẽ phải từ Trúc Cơ cảnh chém xuống tới.
Sở dĩ, không phải đến vạn bất đắc dĩ, không có người nào cầm Tiên Đạo Cơ Thạch đi nện người, nhiều lắm chỉ dùng nó uy hiếp mà thôi.
- Tiên Đạo Cơ Thạch của ta cũng có thể trở thành vũ khí bí mật.
Lăng Hàn tươi cười, nhất là hắn hiện tại mới xây dựng Nhân Đạo Cơ Thạch, đối thủ Trúc Thiên Cơ, Trúc Cực Cơ khẳng định sẽ nghĩ dùng Tiên Đạo Cơ Thạch trấn áp hắn.
Nếu thực như thế... Ha ha, đối phương không trộm gà không thành còn mất nắm gạo.
- Tiểu Hàn tử, ngươi nở nụ cười quỷ quyệt như thế, khẳng định lại nghĩ ra biện pháp hãm hại người!
Đại Hắc Cẩu kêu lên.
/5357
|