Đặc điểm của khô lâu binh là không sợ sinh tử, sức chiến đấu rất mạnh, nhưng khuyết điểm là ngu xuẩn, chỉ biết tiến công, ngược lại đập nát thì đập nát, vào ban đêm ngày thứ hai, chúng sẽ khôi phục như ban đầu.
Phòng ngự của đám khô lâu binh siêu yếu, có thể nói là rất cặn bã.
Thời điểm đối mặt với trận pháp, chúng đặc biệt ngây ngô và buồn cười, chúng không hề phòng bị tia sáng đánh trúng, ba ba ba, mấy con khô lâu bị tia sánh đáng nổ tung.
Trận pháp của Lăng Hàn này có thể đánh ra ba mươi sáu cột sáng, chỉ bắn phá một vòng đã tiêu diệt hơn trăm con khô lâu binh, hiệu suất rất cao.
Lúc này Lăng Hàn có thể rảnh tay chuẩn bị ăn cơm, Bích Tiêu công chúa di động chung quanh, nàng chỉ cần tiêu diệt những con cá lọt lưới là đủ, cường độ chiến đấu như vậy hoàn toàn nằm trong năng lực của nàng.
Đương nhiên Lục Oa không hiện thân, nàng vừa xuất hiện sẽ hấp dẫn rất nhiều khô lâu binh, gia tăng gánh nặng thật lớn, dù sao uy lực trận pháp bất phàm, nhưng phạm vi tia sáng bắn phá lại có hạn, mỗi giây mới hoàn thành một vòng bắn.
Cho dù như vậy, so sánh hai bên với nhau, cảnh tượng trái ngược như băng và hỏa.
Đám người Lăng Hàn dễ dàng tiêu diệt khô lâu, lại còn dư thời gian chuẩn bị cơm tối, bên kia lại lâm vào khổ chiến! Những người còn lại nhất định phải nắm chắc thời gian ăn đan dược khôi phục bí lực, nào có tâm tình và thời gian làm việc khác?
Đây chính là tác dụng của Trận sư sao?
Không ít người đã hối hận, sớm biết như vậy nên tổ đội với Lăng Hàn.
Khó trách hắn tràn ngập tự tin như vậy, không phải hắn quá kiêu ngạo, mà là Trận sư thực sự siêu phàm.
Kỳ thật Lăng Hàn còn có biện pháp khác chống cự đám khô lâu binh, đó chính là sử dụng Hỗn Độn Cực Lôi tháp, chỉ cần Đế binh tương lai bộc phát hỗn độn khí, có bộ thi hài nào có thể vượt qua hay không?
Nhưng bây giờ có quá nhiều người ngoài, Lăng Hàn sẽ không lộ bí mật Hỗn Độn Cực Lôi tháp ra ngoài.
- Đến, ăn cơm.
Lăng Hàn đã chuẩn bị xong thức ăn, cũng đưa cho Lục Oa cùng Bích Tiêu công chúa.
Lục Oa lập tức hiện thân, ăn cơm chính là một trong những ưa thích lớn nhất trong đời nàng.
Lục Oa vừa hiện thân, đám khô lâu binh chung quanh điên cuồng, chúng lao tới như thủy triều.
Bích Tiêu công chúa luống cuống tay chân, mặc dù nàng cũng là thiên tài nhất tinh, nhưng dù sao vẫn chưa bước vào Trúc Thiên Cơ.
Lăng Hàn cười một tiếng, hắn tùy ý điểm ra một chỉ, Độ Tiên chỉ đánh ra, trong đó còn kèm hơn năng lượng Thiên Đạo hỏa, uy lực phá hoại của chỉ kình rất mạnh, ba ba ba, một đạo chỉ kình đánh nát mười mấy con khô lâu.
- Đến ăn đi, không cần phải để ý đến.
Hắn nói, mười ngón tay tung bay, một đạo khí kình đánh ra, mặc cho ngươi có bao nhiêu khô lâu binh xông tới, hắn đều có thể ngăn lại dễ dàng.
Dù sao hắn còn có trận pháp trợ giúp.
Bích Tiêu công chúa cũng bắt đầu ăn cơm, đối với võ giả Tiên đồ, lại không có nhu cầu ăn uống quá cao, nhưng nếu bị cảm giác đói bụng quanh quẩn, khẳng định sẽ ảnh hưởng đến chiến lực.
Nhìn thấy ba người thoải mái như vậy, một đoàn người Kim Cảnh Thiên có cảm giác nổi điên.
Như vậy thì quá mức, các ngươi đến cắm trại dã ngoại hay sao?
- Đi, chúng ta đi qua.
Kim Cảnh Thiên đã có quyết định.
- Đúng, lợi dụng trận pháp trợ giúp, chúng ta có thể giảm bớt rất nhiều áp lực.
Những người khác đều gật đầu.
Đám người chậm rãi đi về phía Lăng Hàn, tốc độ không thể quá nhanh, một khi loạn trận cước, bọn họ sẽ tổn thất nặng nề.
Nhưng bày trận địa ngăn cản khô lâu binh công kích và đón khô lâu binh công kích, lại giết ra một con đường máu, đây là hai việc hoàn toàn khác nhau, độ khó không cùng một cấp bậc.
Bởi vậy, bọn họ tiến lên khó khăn, bỏ ra gần hai mươi phút mới đi tới gần ba người Lăng Hàn.
Chi chi chi, nhưng trận pháp không phân chia người hay khô lâu binh, kẻ nào xông vào đều bị bắn.
Những người kia hóa giải vô cùng chật vật, nhưng dù sao nhiều người vẫn có kẻ xông vào trong.
Hơn nữa, bọn họ chia sẻ một bộ phận chiến lực, khô lâu binh có thể xông qua trận pháp cũng tăng lên rất nhiều.
Lăng Hàn lập tức giận dữ, đám người kia quá ích kỷ.
- Cút ra ngoài cho ta.
Hắn quát, cũng phát động công kích vào đám người Kim Cảnh Thiên.
- Lăng Hàn, ngươi thật ích kỷ, đối mặt hiểm quan, không đồng lòng hiệp lực cùng vượt qua, còn muốn phát động công kích nhắm vào chúng ta!
Kim Cảnh Thiên đánh đòn phủ đầu, hắn lập tức trách mắng Lăng Hàn.
Tất cả mọi người gật đầu, rõ ràng ngươi có năng lực trợ giúp mọi người, hơn nữa, ngươi đã bố trí xong trận pháp, lại không cần hao phí tinh lực gì cả.
Nếu đã không lãng phí, tại sao không giúp đỡ bọn họ?
Quá keo kiệt, quá ích kỷ.
Rốt cuộc là ai ích kỷ?
Lăng Hàn có lý do trợ giúp bọn họ hay sao?
Không thân lại chẳng quen, thời điểm hắn bố trí trận pháp, tại sao không thấy đám người này giúp đỡ? A, hiện tại hắn bố trí xong trận pháp, những người này nhìn thấy có tiện nghi liền chiếm, không ngừng lao tới như ruồi bu mật, lại còn làm ra vẻ mặt hiên ngang lẫm liệt.
Phi, có thể đừng vô sỉ như vậy hay không?
Lăng Hàn hừ một tiếng:
- Nếu các ngươi không cút, ta sẽ giết đến khi các ngươi sợ hãi.
Oanh, hắn vận dụng Chiến Thần tam thức, lực lượng thiên địa lấy hắn làm trung tâm, hơn nữa còn cung cấp lực lượng vô cùng vô tận, nhưng lực lượng như vậy không phải giúp hắn tu luyện, chúng chỉ dừng lại trong cơ thể Lăng Hàn một thời gian ngắn, sau đó đã bộc phát toàn bộ.
Cũng không chỉ có lực lượng của hắn bộc phát, còn có lực lượng thiên địa lượng tăng thêm, lực lượng cực kỳ to lớn.
Lập tức, bóng người bay đầy trời.
- A!
Có người kêu la thảm thiết và rơi vào trong đại quân khô lâu, đám khô lâu sẽ không hạ thủ lưu tình, trực tiếp dùng lưỡi đao băng lãnh chém xuống.
Chỉ trong thời gian ngắn đã chết năm người.
- Lăng Hàn, ngươi quá phát rồ!
Kim Cảnh Thiên nổi giận gầm lên.
Lăng Hàn chỉ cười lạnh, hắn có nghĩa vụ bảo vệ người khác sao?
Hoàn toàn không có!
Hơn nữa, đây là bí cảnh đoạt bảo, tất cả mọi người đều cạnh tranh một chút cơ duyên, nếu đã có quan hệ cạnh tranh với nhau. Hắn đã sáng tỏ biểu thị sẽ không tổ đội, các ngươi muốn dính hào quang của hắn, bị hắn cự tuyệt, lại còn tự tiện tới gần, chẳng lẽ hắn dễ bị chiếm tiện nghi như vậy sao?
Hắn lại vận dụng thức thứ hai trong Chiến Thần tam thức, lực lượng đáng sợ bộc phát, ba ba ba, lúc này lại có bóng người bay tán loạn như thiên nữ tán hoa.
Lại có tiếng kêu la thảm thiết, lần này có ba người bị khô lâu đánh chết.
- Lăng Hàn, ngươi thật quá mức!
- Giết hắn!
Tất cả mọi người đỏ mắt, bọn họ tấn công Lăng Hàn.
Kỳ thật bọn họ không đến vẫn có thể ngăn cản đám khô lâu binh vây công, nhưng làm thế sẽ tiêu hao rất lớn, hết lần này tới lần khác bọn họ muốn chiếm tiện nghi, kết quả tiện nghi chưa chiếm được, bọn họ đã tổn thất nặng nề.
Ánh mắt Lăng Hàn lạnh như băng, hắn rất chán ghét đám người trước mặt.
- Tức chết bảo bảo!
Lục Oa tức giận, nàng cũng tấn công đám người kia.
Nàng chính là Tiên Thiên thần thể, chiến lực của nàng vô cùng cường đại, mấu chốt là nàng có thể trốn vào hư không, không có công kích nào đánh trúng nàng, đây là việc làm người ta phải im lặng.
Chỉ có thực lực Bích Tiêu công chúa yếu nhất, nàng đã mặc chiến giáp, lại gia tăng lực phòng ngự, từ đó tránh cho Lăng Hàn thêm phiền.
Nhưng đám người nơi đây đều là nhân tinh, bọn họ lập tức nhìn thấy nhược điểm
- Bắt lấy nữ nhân này!
Kim Cảnh Thiên nói.
Bắt Bích Tiêu công chúa là có thể uy hiếp Lăng Hàn.
Phòng ngự của đám khô lâu binh siêu yếu, có thể nói là rất cặn bã.
Thời điểm đối mặt với trận pháp, chúng đặc biệt ngây ngô và buồn cười, chúng không hề phòng bị tia sáng đánh trúng, ba ba ba, mấy con khô lâu bị tia sánh đáng nổ tung.
Trận pháp của Lăng Hàn này có thể đánh ra ba mươi sáu cột sáng, chỉ bắn phá một vòng đã tiêu diệt hơn trăm con khô lâu binh, hiệu suất rất cao.
Lúc này Lăng Hàn có thể rảnh tay chuẩn bị ăn cơm, Bích Tiêu công chúa di động chung quanh, nàng chỉ cần tiêu diệt những con cá lọt lưới là đủ, cường độ chiến đấu như vậy hoàn toàn nằm trong năng lực của nàng.
Đương nhiên Lục Oa không hiện thân, nàng vừa xuất hiện sẽ hấp dẫn rất nhiều khô lâu binh, gia tăng gánh nặng thật lớn, dù sao uy lực trận pháp bất phàm, nhưng phạm vi tia sáng bắn phá lại có hạn, mỗi giây mới hoàn thành một vòng bắn.
Cho dù như vậy, so sánh hai bên với nhau, cảnh tượng trái ngược như băng và hỏa.
Đám người Lăng Hàn dễ dàng tiêu diệt khô lâu, lại còn dư thời gian chuẩn bị cơm tối, bên kia lại lâm vào khổ chiến! Những người còn lại nhất định phải nắm chắc thời gian ăn đan dược khôi phục bí lực, nào có tâm tình và thời gian làm việc khác?
Đây chính là tác dụng của Trận sư sao?
Không ít người đã hối hận, sớm biết như vậy nên tổ đội với Lăng Hàn.
Khó trách hắn tràn ngập tự tin như vậy, không phải hắn quá kiêu ngạo, mà là Trận sư thực sự siêu phàm.
Kỳ thật Lăng Hàn còn có biện pháp khác chống cự đám khô lâu binh, đó chính là sử dụng Hỗn Độn Cực Lôi tháp, chỉ cần Đế binh tương lai bộc phát hỗn độn khí, có bộ thi hài nào có thể vượt qua hay không?
Nhưng bây giờ có quá nhiều người ngoài, Lăng Hàn sẽ không lộ bí mật Hỗn Độn Cực Lôi tháp ra ngoài.
- Đến, ăn cơm.
Lăng Hàn đã chuẩn bị xong thức ăn, cũng đưa cho Lục Oa cùng Bích Tiêu công chúa.
Lục Oa lập tức hiện thân, ăn cơm chính là một trong những ưa thích lớn nhất trong đời nàng.
Lục Oa vừa hiện thân, đám khô lâu binh chung quanh điên cuồng, chúng lao tới như thủy triều.
Bích Tiêu công chúa luống cuống tay chân, mặc dù nàng cũng là thiên tài nhất tinh, nhưng dù sao vẫn chưa bước vào Trúc Thiên Cơ.
Lăng Hàn cười một tiếng, hắn tùy ý điểm ra một chỉ, Độ Tiên chỉ đánh ra, trong đó còn kèm hơn năng lượng Thiên Đạo hỏa, uy lực phá hoại của chỉ kình rất mạnh, ba ba ba, một đạo chỉ kình đánh nát mười mấy con khô lâu.
- Đến ăn đi, không cần phải để ý đến.
Hắn nói, mười ngón tay tung bay, một đạo khí kình đánh ra, mặc cho ngươi có bao nhiêu khô lâu binh xông tới, hắn đều có thể ngăn lại dễ dàng.
Dù sao hắn còn có trận pháp trợ giúp.
Bích Tiêu công chúa cũng bắt đầu ăn cơm, đối với võ giả Tiên đồ, lại không có nhu cầu ăn uống quá cao, nhưng nếu bị cảm giác đói bụng quanh quẩn, khẳng định sẽ ảnh hưởng đến chiến lực.
Nhìn thấy ba người thoải mái như vậy, một đoàn người Kim Cảnh Thiên có cảm giác nổi điên.
Như vậy thì quá mức, các ngươi đến cắm trại dã ngoại hay sao?
- Đi, chúng ta đi qua.
Kim Cảnh Thiên đã có quyết định.
- Đúng, lợi dụng trận pháp trợ giúp, chúng ta có thể giảm bớt rất nhiều áp lực.
Những người khác đều gật đầu.
Đám người chậm rãi đi về phía Lăng Hàn, tốc độ không thể quá nhanh, một khi loạn trận cước, bọn họ sẽ tổn thất nặng nề.
Nhưng bày trận địa ngăn cản khô lâu binh công kích và đón khô lâu binh công kích, lại giết ra một con đường máu, đây là hai việc hoàn toàn khác nhau, độ khó không cùng một cấp bậc.
Bởi vậy, bọn họ tiến lên khó khăn, bỏ ra gần hai mươi phút mới đi tới gần ba người Lăng Hàn.
Chi chi chi, nhưng trận pháp không phân chia người hay khô lâu binh, kẻ nào xông vào đều bị bắn.
Những người kia hóa giải vô cùng chật vật, nhưng dù sao nhiều người vẫn có kẻ xông vào trong.
Hơn nữa, bọn họ chia sẻ một bộ phận chiến lực, khô lâu binh có thể xông qua trận pháp cũng tăng lên rất nhiều.
Lăng Hàn lập tức giận dữ, đám người kia quá ích kỷ.
- Cút ra ngoài cho ta.
Hắn quát, cũng phát động công kích vào đám người Kim Cảnh Thiên.
- Lăng Hàn, ngươi thật ích kỷ, đối mặt hiểm quan, không đồng lòng hiệp lực cùng vượt qua, còn muốn phát động công kích nhắm vào chúng ta!
Kim Cảnh Thiên đánh đòn phủ đầu, hắn lập tức trách mắng Lăng Hàn.
Tất cả mọi người gật đầu, rõ ràng ngươi có năng lực trợ giúp mọi người, hơn nữa, ngươi đã bố trí xong trận pháp, lại không cần hao phí tinh lực gì cả.
Nếu đã không lãng phí, tại sao không giúp đỡ bọn họ?
Quá keo kiệt, quá ích kỷ.
Rốt cuộc là ai ích kỷ?
Lăng Hàn có lý do trợ giúp bọn họ hay sao?
Không thân lại chẳng quen, thời điểm hắn bố trí trận pháp, tại sao không thấy đám người này giúp đỡ? A, hiện tại hắn bố trí xong trận pháp, những người này nhìn thấy có tiện nghi liền chiếm, không ngừng lao tới như ruồi bu mật, lại còn làm ra vẻ mặt hiên ngang lẫm liệt.
Phi, có thể đừng vô sỉ như vậy hay không?
Lăng Hàn hừ một tiếng:
- Nếu các ngươi không cút, ta sẽ giết đến khi các ngươi sợ hãi.
Oanh, hắn vận dụng Chiến Thần tam thức, lực lượng thiên địa lấy hắn làm trung tâm, hơn nữa còn cung cấp lực lượng vô cùng vô tận, nhưng lực lượng như vậy không phải giúp hắn tu luyện, chúng chỉ dừng lại trong cơ thể Lăng Hàn một thời gian ngắn, sau đó đã bộc phát toàn bộ.
Cũng không chỉ có lực lượng của hắn bộc phát, còn có lực lượng thiên địa lượng tăng thêm, lực lượng cực kỳ to lớn.
Lập tức, bóng người bay đầy trời.
- A!
Có người kêu la thảm thiết và rơi vào trong đại quân khô lâu, đám khô lâu sẽ không hạ thủ lưu tình, trực tiếp dùng lưỡi đao băng lãnh chém xuống.
Chỉ trong thời gian ngắn đã chết năm người.
- Lăng Hàn, ngươi quá phát rồ!
Kim Cảnh Thiên nổi giận gầm lên.
Lăng Hàn chỉ cười lạnh, hắn có nghĩa vụ bảo vệ người khác sao?
Hoàn toàn không có!
Hơn nữa, đây là bí cảnh đoạt bảo, tất cả mọi người đều cạnh tranh một chút cơ duyên, nếu đã có quan hệ cạnh tranh với nhau. Hắn đã sáng tỏ biểu thị sẽ không tổ đội, các ngươi muốn dính hào quang của hắn, bị hắn cự tuyệt, lại còn tự tiện tới gần, chẳng lẽ hắn dễ bị chiếm tiện nghi như vậy sao?
Hắn lại vận dụng thức thứ hai trong Chiến Thần tam thức, lực lượng đáng sợ bộc phát, ba ba ba, lúc này lại có bóng người bay tán loạn như thiên nữ tán hoa.
Lại có tiếng kêu la thảm thiết, lần này có ba người bị khô lâu đánh chết.
- Lăng Hàn, ngươi thật quá mức!
- Giết hắn!
Tất cả mọi người đỏ mắt, bọn họ tấn công Lăng Hàn.
Kỳ thật bọn họ không đến vẫn có thể ngăn cản đám khô lâu binh vây công, nhưng làm thế sẽ tiêu hao rất lớn, hết lần này tới lần khác bọn họ muốn chiếm tiện nghi, kết quả tiện nghi chưa chiếm được, bọn họ đã tổn thất nặng nề.
Ánh mắt Lăng Hàn lạnh như băng, hắn rất chán ghét đám người trước mặt.
- Tức chết bảo bảo!
Lục Oa tức giận, nàng cũng tấn công đám người kia.
Nàng chính là Tiên Thiên thần thể, chiến lực của nàng vô cùng cường đại, mấu chốt là nàng có thể trốn vào hư không, không có công kích nào đánh trúng nàng, đây là việc làm người ta phải im lặng.
Chỉ có thực lực Bích Tiêu công chúa yếu nhất, nàng đã mặc chiến giáp, lại gia tăng lực phòng ngự, từ đó tránh cho Lăng Hàn thêm phiền.
Nhưng đám người nơi đây đều là nhân tinh, bọn họ lập tức nhìn thấy nhược điểm
- Bắt lấy nữ nhân này!
Kim Cảnh Thiên nói.
Bắt Bích Tiêu công chúa là có thể uy hiếp Lăng Hàn.
/5357
|