Người chết như đèn diệt.
Chết chính là chết, cho dù mang âm hồn từ âm phủ trở về, một lần nữa chui vào thân thể lúc đầu, kẻ sống lại cũng không phải là ngươi.
Âm hồn đã mất đi tất cả trí khôn của sinh vật, chỉ còn lại tâm tình tiêu cực, còn ngang ngược hơn cả hung thú, chúng rất đáng sợ, chí ít hung thú ăn no sẽ lười săn bắt, nhưng âm hồn khác biệt, chúng chỉ có xúc động phá hư tất cả.
Nơi này xuất hiện âm hồn, là ngẫu nhiên hiện tượng sao, hay đại năng Thánh địa cố ý an bài ở chỗ này, mục đích chủ yếu là trêu chọc đệ tử?
Lăng Hàn tình nguyện tin tưởng khả năng này, nếu không, nơi này có một cửa vào địa phủ thì nó quá nguy hiểm.
Lúc trước có Thánh Nhân tọa trấn, Thiên Hải tinh còn bị đại chiến đánh nổ, hiện tại mặc dù cũng là Thánh địa nhưng không có Thánh Nhân tọa trấn, nếu bộc phát âm hồn, có thể suy ra, Cửu Dương tinh sẽ bị âm hồn biến thành địa ngục.
Hắn tiếp tục đi tới, hắn lại phát hiện âm hồn và tiêu diệt.
Việc này rất có quy luật, giống như mỗi một đầu âm hồn đều được thiết lập ở khu vực quy định, chỉ có đi vào khu vực này, âm hồn mới có thể phát động công kích.
Như vậy xem ra, Cửu Dương tinh không có cửa vào âm phủ.
Năng lượng hủy diệt chuyên khắc âm hồn, bởi vậy, cho dù người khác cảm thấy âm hồn khó chơi, Lăng Hàn lại cảm thấy rất đơn giản, hơn nữa, Lục Tự Minh Vương chú có hiệu quả khắc chế âm hồn.
Bỏ ra chút thời gian, Lăng Hàn đi tới cuối hang động.
Nơi này có vách đá bóng loáng, rõ ràng là bị người ta cố ý gọt ra, nhưng lịch sử phi thường lâu đời, trên vách đá không có vết tích mài mòn.
Nhưng trên vách đá còn có một vài bức bức tranh.
Lăng Hàn quan sát, những hình ảnh đang tĩnh lại hoạt động, chúng diễn dịch trong đầu hắn.
Đây là một môn tiên pháp, tên là Diễn Hồn thuật, tác dụng của nó là... Diễn hóa ra một linh hồn khác.
Linh hồn thứ hai vô cùng yếu ớt, không có biện pháp tu luyện, nhưng nó có thể giúp người ta thay hình đổi dạng.
Nhìn có vẻ nó không có giá trị gì, nhưng dùng để che dấu thân phận, đây chính là thần thuật.
Lăng Hàn động tâm, sau khi tu luyện Diễn Hồn thuật, hắn có thể tạo ra số tài khoản tinh võng khác. Nếu như ngay cả tinh võng cũng có thể lừa gạt, vậy thì giải quyết vấn đề không thể bại lộ tinh võng của Lăng Hàn.
Hắn mặc niệm khẩu quyết, cũng tìm hiểu từng chữ, đồng thời, hình ảnh trên vách đá cũng đang chuyển động giống như chú thích giúp hắn.
Đây là tiên thuật do một vị Tôn Giả lưu lại, năm đó hắn kém chút thành Thánh, hắn lại nghiên cứu linh hồn rất sâu, Diễn Hồn thuật chỉ là một pháp thuật hắn sáng tạo ra, cũng là tác phẩm làm hắn cực kỳ đắc ý, mặc dù không có tác dụng trợ giúp tu luyện, nhìn khắp toàn bộ tinh không cũng chỉ có một mình hắn làm được.
Thậm chí, Diễn Hồn thuật cũng không có đặt trong danh mục hối đoái của Thánh địa, chỉ có thể tu hành ở đây.
Khẩu quyết quá tối nghĩa, Lăng Hàn bỏ ra một ngày mới tu thành.
Hắn liên kết với tinh võng, thuê thời gian thất, hắn muốn nắm giữ pháp thuật này trong thời gian ngắn.
Ba ngày sau, rốt cục hắn cảm thấy có thể thử tu luyện.
Hắn phân ra một ít thần thức và thay hình đổi dạng.
Lăng Hàn không ngừng thất bại, hắn thành công vào hai ngày sau.
Tâm niệm hắn hơi hoạt động, thần thức ba động phát sinh cải biến, hiện tại hắn đã xuất hiện ở bên ngoài, có lẽ phần lớn người sẽ cho rằng hắn mạo danh Lăng Hàn, bởi vì người nào cũng có thể tùy tiện bắt chước hình dạng, nhưng thần thức ba động lại là cố định, mỗi người đều là một cá thể đặc thù, tuyệt không xuất hiện trùng lặp.
Thử nhìn xem.
Hắn mở liên tiếp khí ra, lập tức phát ra âm thanh:
- Hiện tại ngươi không có số tài khoản, có tiến hành đăng ký hay không?
- Có.
Lăng Hàn tươi cười, thành công, hắn hiện tại có thể quang minh chính đại xuất hiện trên tinh võng.
Chuyện này không có gì giấu diếm, hắn lấy tên Lăng Hàn, cũng giống chính mình.
Xoát, đột nhiên tinh linh xuất hiện, hóa thân thành một bé trai năm sáu tuổi, hắn nhìn chằm chằm Lăng Hàn một hồi, cũng không nói gì thêm, hòa thành tàn ảnh và biến mất.
Đây là ý gì?
Bị phát hiện sao?
Lăng Hàn nhún vai, nếu số tài khoản không bị gạt bỏ, nói rõ tinh linh đã ngầm cho phép.
Đủ rồi.
Lăng Hàn có thể bắt liên lạc với Đường Nghiêm, song phương kết giao hảo hữu.
- Rốt cuộc ngươi cũng lên tinh võng!
Đường Nghiêm vô cùng vui vẻ.
- Ngươi vẫn còn ở trên Nguyệt Hoa tinh?
Lăng Hàn hỏi.
- Cũng không, hiện tại có rất nhiều thế lực đang tìm kiếm Đường gia ta, nhất định phải điệu thấp một chút.
Đường Nghiêm nói, sau đó nói:
- Chờ ta tu hành Hồn Thiên kinh tới đại thành, ta sẽ tính sổ với bọn chúng!
Hắn hỏi lại:
- Vậy còn ngươi?
- Ta bây giờ đang ở Cửu Dương Thánh địa.
- Khá lắm, khảo hạch biến thái như vậy mà ngươi cũng thông qua được!
Đường Nghiêm giật mình sững sờ.
- Ngươi và vị kia của Kim gia hiện tại thế nào?
- Cũng không tệ lắm, chí ít nói chuyện với nàng, nàng sẽ trả lời.
Lăng Hàn đổ mồ hôi:
- Yêu cầu của ngươi thật thấp.
- Không có biện pháp, nếu ta có thực lực như ngươi, khẳng định không giống bây giờ.
- Ách!
Sau khi bọn họ hàn huyên một lúc, Lăng Hàn cắt đứt truyền tin, hắn chỉ hơi thử nghiệm Diễn Hồn thuật mà thôi, hắn chỉ muốn thuận tiện trong việc liên lạc.
Lần này đúng là niềm vui ngoài ý muốn.
Lăng Hàn quay trở về, thời điểm đi tới lối rẽ, hắn nhìn thấy một đám người chật vật đi ra ngoài, mỗi người đều là thất khiếu chảy máu, sắc mặt ảm đạm.
Âm hồn công kích thần hồn, nếu không có loại công kích thần thức và thủ đoạn phòng ngự, bọn họ sẽ ăn thiệt thòi lớn.
Hắn cất bước đi vào nơi ở, hắn nhìn thấy Đại Hắc Cẩu đã chờ hắn.
Lăng Hàn muốn đùa giỡn, hắn nhìn thấy tinh thần Đại Hắc Cẩu vô cùng uể oải, giống bị trọng thương.
- Xảy ra chuyện gì?
Hắn trầm giọng hỏi.
- Cẩu gia bị người khi ta, còn có nữ nhân của ngươi.
Đại Hắc Cẩu nói.
Lăng Hàn nổi giận, hai mắt sinh ra sát ý, hắn trầm giọng nói:
- Nói rõ chi tiết cho ta nghe.
Đại Hắc Cẩu gật gật đầu:
- Bắt đầu từ nữ nhân Hầu tử của ngươi…
Lăng Hàn muốn cắt lời nó, Yêu tộc công chúa cũng không phải thê tử của hắn, nhưng nếu quấy rầy, Đại Hắc Cẩu sẽ nói liên miên dài dòng, bởi vậy, hắn lựa chọn im lặng, tiếp tục lắng nghe.
- Nàng xinh đẹp cho nên bị một người để mắt tới. Tên kia tên là Tiết Hải, cả ngày chỉ vây quanh nữ Hầu tử, có đuổi cũng không đi.
Đại Hắc Cẩu nói tiếp.
- Về sau, Đại Oa nhịn không được cho nên đánh hắn một trận.
- Không nghĩ tới tên kia còn có ca ca, là Chú Đỉnh cảnh, tên là Tiết Chiến, hắn lại lấy lớn hiếp nhỏ, còn đả thương bảy tiểu oa nhi và Cẩu gia, cũng đánh đám người Lâm Lạc, còn tuyên bố, nếu nữ Hầu tử không gả cho đệ đệ của hắn, hắn sẽ còn trở lại.
Lăng Hàn khống chế sát ý, nói:
- Trong thánh địa không phải có quy định, Chú Đỉnh không được ra tay với Trúc Cơ sao?
Một tông môn, nếu như không có quy tắc trói buộc như vậy, nó làm sao tồn tại lâu được?
Chết chính là chết, cho dù mang âm hồn từ âm phủ trở về, một lần nữa chui vào thân thể lúc đầu, kẻ sống lại cũng không phải là ngươi.
Âm hồn đã mất đi tất cả trí khôn của sinh vật, chỉ còn lại tâm tình tiêu cực, còn ngang ngược hơn cả hung thú, chúng rất đáng sợ, chí ít hung thú ăn no sẽ lười săn bắt, nhưng âm hồn khác biệt, chúng chỉ có xúc động phá hư tất cả.
Nơi này xuất hiện âm hồn, là ngẫu nhiên hiện tượng sao, hay đại năng Thánh địa cố ý an bài ở chỗ này, mục đích chủ yếu là trêu chọc đệ tử?
Lăng Hàn tình nguyện tin tưởng khả năng này, nếu không, nơi này có một cửa vào địa phủ thì nó quá nguy hiểm.
Lúc trước có Thánh Nhân tọa trấn, Thiên Hải tinh còn bị đại chiến đánh nổ, hiện tại mặc dù cũng là Thánh địa nhưng không có Thánh Nhân tọa trấn, nếu bộc phát âm hồn, có thể suy ra, Cửu Dương tinh sẽ bị âm hồn biến thành địa ngục.
Hắn tiếp tục đi tới, hắn lại phát hiện âm hồn và tiêu diệt.
Việc này rất có quy luật, giống như mỗi một đầu âm hồn đều được thiết lập ở khu vực quy định, chỉ có đi vào khu vực này, âm hồn mới có thể phát động công kích.
Như vậy xem ra, Cửu Dương tinh không có cửa vào âm phủ.
Năng lượng hủy diệt chuyên khắc âm hồn, bởi vậy, cho dù người khác cảm thấy âm hồn khó chơi, Lăng Hàn lại cảm thấy rất đơn giản, hơn nữa, Lục Tự Minh Vương chú có hiệu quả khắc chế âm hồn.
Bỏ ra chút thời gian, Lăng Hàn đi tới cuối hang động.
Nơi này có vách đá bóng loáng, rõ ràng là bị người ta cố ý gọt ra, nhưng lịch sử phi thường lâu đời, trên vách đá không có vết tích mài mòn.
Nhưng trên vách đá còn có một vài bức bức tranh.
Lăng Hàn quan sát, những hình ảnh đang tĩnh lại hoạt động, chúng diễn dịch trong đầu hắn.
Đây là một môn tiên pháp, tên là Diễn Hồn thuật, tác dụng của nó là... Diễn hóa ra một linh hồn khác.
Linh hồn thứ hai vô cùng yếu ớt, không có biện pháp tu luyện, nhưng nó có thể giúp người ta thay hình đổi dạng.
Nhìn có vẻ nó không có giá trị gì, nhưng dùng để che dấu thân phận, đây chính là thần thuật.
Lăng Hàn động tâm, sau khi tu luyện Diễn Hồn thuật, hắn có thể tạo ra số tài khoản tinh võng khác. Nếu như ngay cả tinh võng cũng có thể lừa gạt, vậy thì giải quyết vấn đề không thể bại lộ tinh võng của Lăng Hàn.
Hắn mặc niệm khẩu quyết, cũng tìm hiểu từng chữ, đồng thời, hình ảnh trên vách đá cũng đang chuyển động giống như chú thích giúp hắn.
Đây là tiên thuật do một vị Tôn Giả lưu lại, năm đó hắn kém chút thành Thánh, hắn lại nghiên cứu linh hồn rất sâu, Diễn Hồn thuật chỉ là một pháp thuật hắn sáng tạo ra, cũng là tác phẩm làm hắn cực kỳ đắc ý, mặc dù không có tác dụng trợ giúp tu luyện, nhìn khắp toàn bộ tinh không cũng chỉ có một mình hắn làm được.
Thậm chí, Diễn Hồn thuật cũng không có đặt trong danh mục hối đoái của Thánh địa, chỉ có thể tu hành ở đây.
Khẩu quyết quá tối nghĩa, Lăng Hàn bỏ ra một ngày mới tu thành.
Hắn liên kết với tinh võng, thuê thời gian thất, hắn muốn nắm giữ pháp thuật này trong thời gian ngắn.
Ba ngày sau, rốt cục hắn cảm thấy có thể thử tu luyện.
Hắn phân ra một ít thần thức và thay hình đổi dạng.
Lăng Hàn không ngừng thất bại, hắn thành công vào hai ngày sau.
Tâm niệm hắn hơi hoạt động, thần thức ba động phát sinh cải biến, hiện tại hắn đã xuất hiện ở bên ngoài, có lẽ phần lớn người sẽ cho rằng hắn mạo danh Lăng Hàn, bởi vì người nào cũng có thể tùy tiện bắt chước hình dạng, nhưng thần thức ba động lại là cố định, mỗi người đều là một cá thể đặc thù, tuyệt không xuất hiện trùng lặp.
Thử nhìn xem.
Hắn mở liên tiếp khí ra, lập tức phát ra âm thanh:
- Hiện tại ngươi không có số tài khoản, có tiến hành đăng ký hay không?
- Có.
Lăng Hàn tươi cười, thành công, hắn hiện tại có thể quang minh chính đại xuất hiện trên tinh võng.
Chuyện này không có gì giấu diếm, hắn lấy tên Lăng Hàn, cũng giống chính mình.
Xoát, đột nhiên tinh linh xuất hiện, hóa thân thành một bé trai năm sáu tuổi, hắn nhìn chằm chằm Lăng Hàn một hồi, cũng không nói gì thêm, hòa thành tàn ảnh và biến mất.
Đây là ý gì?
Bị phát hiện sao?
Lăng Hàn nhún vai, nếu số tài khoản không bị gạt bỏ, nói rõ tinh linh đã ngầm cho phép.
Đủ rồi.
Lăng Hàn có thể bắt liên lạc với Đường Nghiêm, song phương kết giao hảo hữu.
- Rốt cuộc ngươi cũng lên tinh võng!
Đường Nghiêm vô cùng vui vẻ.
- Ngươi vẫn còn ở trên Nguyệt Hoa tinh?
Lăng Hàn hỏi.
- Cũng không, hiện tại có rất nhiều thế lực đang tìm kiếm Đường gia ta, nhất định phải điệu thấp một chút.
Đường Nghiêm nói, sau đó nói:
- Chờ ta tu hành Hồn Thiên kinh tới đại thành, ta sẽ tính sổ với bọn chúng!
Hắn hỏi lại:
- Vậy còn ngươi?
- Ta bây giờ đang ở Cửu Dương Thánh địa.
- Khá lắm, khảo hạch biến thái như vậy mà ngươi cũng thông qua được!
Đường Nghiêm giật mình sững sờ.
- Ngươi và vị kia của Kim gia hiện tại thế nào?
- Cũng không tệ lắm, chí ít nói chuyện với nàng, nàng sẽ trả lời.
Lăng Hàn đổ mồ hôi:
- Yêu cầu của ngươi thật thấp.
- Không có biện pháp, nếu ta có thực lực như ngươi, khẳng định không giống bây giờ.
- Ách!
Sau khi bọn họ hàn huyên một lúc, Lăng Hàn cắt đứt truyền tin, hắn chỉ hơi thử nghiệm Diễn Hồn thuật mà thôi, hắn chỉ muốn thuận tiện trong việc liên lạc.
Lần này đúng là niềm vui ngoài ý muốn.
Lăng Hàn quay trở về, thời điểm đi tới lối rẽ, hắn nhìn thấy một đám người chật vật đi ra ngoài, mỗi người đều là thất khiếu chảy máu, sắc mặt ảm đạm.
Âm hồn công kích thần hồn, nếu không có loại công kích thần thức và thủ đoạn phòng ngự, bọn họ sẽ ăn thiệt thòi lớn.
Hắn cất bước đi vào nơi ở, hắn nhìn thấy Đại Hắc Cẩu đã chờ hắn.
Lăng Hàn muốn đùa giỡn, hắn nhìn thấy tinh thần Đại Hắc Cẩu vô cùng uể oải, giống bị trọng thương.
- Xảy ra chuyện gì?
Hắn trầm giọng hỏi.
- Cẩu gia bị người khi ta, còn có nữ nhân của ngươi.
Đại Hắc Cẩu nói.
Lăng Hàn nổi giận, hai mắt sinh ra sát ý, hắn trầm giọng nói:
- Nói rõ chi tiết cho ta nghe.
Đại Hắc Cẩu gật gật đầu:
- Bắt đầu từ nữ nhân Hầu tử của ngươi…
Lăng Hàn muốn cắt lời nó, Yêu tộc công chúa cũng không phải thê tử của hắn, nhưng nếu quấy rầy, Đại Hắc Cẩu sẽ nói liên miên dài dòng, bởi vậy, hắn lựa chọn im lặng, tiếp tục lắng nghe.
- Nàng xinh đẹp cho nên bị một người để mắt tới. Tên kia tên là Tiết Hải, cả ngày chỉ vây quanh nữ Hầu tử, có đuổi cũng không đi.
Đại Hắc Cẩu nói tiếp.
- Về sau, Đại Oa nhịn không được cho nên đánh hắn một trận.
- Không nghĩ tới tên kia còn có ca ca, là Chú Đỉnh cảnh, tên là Tiết Chiến, hắn lại lấy lớn hiếp nhỏ, còn đả thương bảy tiểu oa nhi và Cẩu gia, cũng đánh đám người Lâm Lạc, còn tuyên bố, nếu nữ Hầu tử không gả cho đệ đệ của hắn, hắn sẽ còn trở lại.
Lăng Hàn khống chế sát ý, nói:
- Trong thánh địa không phải có quy định, Chú Đỉnh không được ra tay với Trúc Cơ sao?
Một tông môn, nếu như không có quy tắc trói buộc như vậy, nó làm sao tồn tại lâu được?
/5357
|