Lăng Hàn tiếp tục luyện đan, hắn xem như không nghe thấy.
Hiện tại dừng lại, phí công nhọc sức, đương nhiên hắn sẽ không lãng phí một phần dược liệu quý giá và đã tốn hao thời gian.
Minh Nguyệt sợ hãi, hắn còn chưa đạp vào Tiên Đồ, Chú Đỉnh với hắn chính là thiên thần.
Khí tức đáng sợ tới gần, rất nhanh, một tên nam tử đi vào luyện đan thất.
Đó là nam tử vóc người cao lớn, tuổi tác không lớn, nhìn qua không đủ ba mươi tuổi, ánh mắt sáng rực có thần, thậm chí còn làm người ta có cảm giác nhói mắt.
- A, kiêu ngạo thật lớn, Tra Hổ ta đến đây bái phỏng, ngươi lại dám trốn tránh không ra!
Nam tử này lạnh lùng nói, khí tức hóa thành lưỡi đao, mắt trần có thể thấy, phốc phốc phốc, vách tường trong phòng, đồ dùng trong nhà đều xuất hiện vết cắt, cho thấy thực lực cường đại của hắn.
Lăng Hàn vẫn không ngừng luyện đan, thản nhiên nói:
- Tự tiện xông vào phủ địa của ta, ngươi còn lý luận?
- Thế nào, không xông vào được sao?
Tra Hổ khinh thường.
Lăng Hàn không nói nữa, mà là chuyên tâm luyện đan, cho dù hắn là Đan Đạo Đế Vương cũng không có khả năng luôn phân tâm khi luyện đan.
Tra Hổ nhìn thấy hắn bị xem thường, hắn là tồn tại bực nào, một tên Đan sư nho nhỏ lại dám không nhìn chính mình?
- Đừng tưởng rằng biết luyện mấy viên đan dược thì có thể không coi ai ra gì!
Hắn lạnh lùng nói ra.
Hắn nghe nói qua chuyện Lâm Thất thua trong tay Lăng Hàn, nhưng hắn thấy, đây chỉ là lời đồn, một tên Đan sư có vũ lực mạnh như thế sao?
Nói đùa cái gì.
Có người muốn nịnh nọt Lăng Hàn cho nên mới cố ý biên ra cố sự như thế, dù sao cũng là tồn tại có thể luyện chế Đỉnh Tâm đan, ngay cả chủ tử của hắn cũng có hứng thú với Lăng Hàn.
- Lăng Hàn, chủ nhân nhà ta triệu kiến ngươi, còn không mau đi theo ta!
Hắn lớn tiếng nói.
Lăng Hàn cười ha ha:
- Chủ nhân nhà ngươi có quan hệ gì với ta, hắn nói muốn gặp ta, ta phải đi gặp hắn?
- Chủ nhân nhà ta chính là Lục Kỳ!
Tra Hổ ngạo mạn nói ra.
Lục Kỳ, bài danh tinh võng mười chín!
Run rẩy đi phàm nhân, Tra Hổ nhìn chằm chằm vào Lăng Hàn, thật nhiều người nghe thấy cái tên Lục Kỳ sẽ sợ hãi sắc mặt tái nhợt, chân tay luống cuống, tin tưởng Lăng Hàn cũng không ngoại lệ.
Nhưng mà, hắn thất vọng.
Lăng Hàn trấn định tự nhiên, giống như Lục Kỳ không khác gì a miêu a cẩu.
Ách, nhất định là tiểu tử này chỉ biết luyện đan, cho nên căn bản không biết Lục Kỳ là ai, nhất định là như thế.
Tra Hổ giới thiệu:
- Chủ nhân nhà ta chính là thiên tài vô thượng bài danh mười chín trên tinh võng!
Lăng Hàn cười cười:
- Ta còn tưởng rằng ngươi muốn nói thứ nhất tinh võng đấy! Chỉ là mười chín cũng dám lấy ra khoe khoang!
Khốn kiếp.
Tra Hổ nhìn Lăng Hàn, ánh mắt như nhìn kẻ ngốc.
Ngươi biết thứ mười chín tinh võng có ý nghĩa như thế nào không?
Đứng thứ mười chín toàn bộ tinh không, việc này có ý nghĩa gì?
Ai, đúng là Đan sư, trong đầu chỉ toàn luyện đan, căn bản không có khái niệm về võ đạo.
- Hừ, chủ nhân nhà ta nói muốn gặp ngươi, không quản ngươi muốn hay không muốn, ngươi cũng phải đi theo ta!
Hắn mất kiên trì, trực tiếp xuất thủ bắt Lăng Hàn.
Lăng Hàn đang luyện đan, tự nhiên không rảnh xuất thủ, hắn cũng không thèm để ý, thân hình du tẩu, hắn né qua một trảo của Tra Hổ, động tác tay của hắn không ngừng, tiếp tục dẫn động năng lượng thiên địa, vẫn không ngừng quá trình luyện đan.
Tra Hổ một kích thất bại, hắn lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
Hắn lại bắt hụt?
Lại đến.
Hắn xuất thủ lần nữa, hắn bắt Lăng Hàn, nhưng vẫn như cũ, Lăng Hàn di chuyển quá nhanh, hắn bình tĩnh né tránh, quá trình luyện đan vẫn không bị cắt ngang.
Tra Hổ cảm thấy mất mặt, vừa rồi thổi da trâu ngất trời, ai ngờ vừa ra tay lại không làm gì được Lăng Hàn.
Hắn giữ vững tinh thần, quyết định phải nghiêm túc một chút.
Hắn lại lao tới, xoát xoát xoát, nhưng qua mấy lần, hắn vẫn chưa chạm vào góc áo của Lăng Hàn.
Tra Hổ biến sắc, xem ra, hắn đánh giá thấp Đan sư này.
Hắn ngừng lại, hai tay một trước một sau, trên trán xuất hiện ba đạo hoa văn, phân biệt là tím, đỏ, lam, hung uy đáng sợ bộc phát giống như hắn không phải một người, mà là một con hung thú dã man.
Trên thực tế, hắn chính là một đầu yêu thú, đến từ Hổ tộc.
Hắn lại giết tới, hai tay hòa thành hổ trảo, một trường tiên màu vàng đánh tới, đó là cái đuôi của hắn, cái đuôi mang theo uy lực rất lớn.
Nhưng vẫn vô dụng, Lăng Hàn vẫn né tránh trong phòng nhỏ, hắn lại vô công.
Tra Hổ không chịu nổi, đây là nhục nhã trần trụi, ngươi xem, bị người ta công kích còn luyện đan, hắn bị miệt thị thế nào?
Hắn hét lớn một tiếng, song chưởng cùng oanh kích, hắn muốn bắt lấy Lăng Hàn, phạm vi công kích cũng rất rộng.
Lăng Hàn cau mày, hắn dùng màn sáng tinh thần ngăn cản công kích của đối phương.
Minh Nguyệt đã sớm đi ra ngoài.
Oanh, công kích bộc phát, năng lượng sôi trào, căn phòng bị san bằng thành bình địa.
Cũng may chính là, đan lô không hư, trận pháp cũng không bị ảnh hưởng.
Lăng Hàn hạ bút thành văn, đan lô mở nắp, bốn viên đan dược bay vào trong tay hắn.
Đan thành!
Lăng Hàn thu đan dược, sau đó hắn dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn Tra Hổ.
Cho dù Tra Hổ xuất thân Hổ tộc, bản thân hắn có sát khí ngập trời, nhưng bị ánh mắt Lăng Hàn nhìn cũng sinh ra hàn ý, bản năng run rẩy và sợ hãi.
- Hừ hừ, hiện tại biết sợ rồi sao?
Hắn vẫn mạnh miệng.
Lăng Hàn thở dài, vì cái gì luôn có người ngu ngốc như thế?
Xèo, thân thể hắn hơi động và xuất hiện trước mặt Tra Hổ.
Thật nhanh!
Tra Hổ nói thầm trong lòng, hai tay theo bản năng vỗ về phía trước một cái, đồng thời hai chân lui về phía sau.
Nhưng hắn làm sao có thể nhanh hơn Lăng Hàn?
Ba, hắn bị một bàn tay đập nằm xuống mặt đất, cảm thấy đầu óc như sắp nổ tung.
Làm sao lại mạnh như vậy? Đây không phải là Đan sư sao, lúc nào Đan sư có thực lực mạnh như thế?
Bành bành bành, hắn bị hành hung, Lăng Hàn đấm như mưa, hắn cực kỳ đau đớn và kêu gào thảm thiết.
Việc này tự nhiên đưa tới người bốn phía chú ý, có đệ tử lần lượt sang đây xem náo nhiệt.
Tra Hổ cảm thấy mất mặt, hắn giận dữ hét:
- Lăng Hàn, ngươi nhục nhã ta chính là nhục nhã Lục Kỳ đại nhân, ngươi cần phải hiểu rõ, có khả năng thừa nhận hậu quả hay không!
Lăng Hàn xùy nhiên cười một tiếng:
- Ngươi nghĩ thật tốt, chọc tới ta sẽ gánh chịu hậu quả như thế nào.
Mọi người thấy một lần, đều lắc đầu.
Chẳng lẽ thằng ngu này chưa nghe nói qua Lăng Hàn hung hãn hay sao?
Lúc trước có một tên cường giả Sinh Đan cảnh bị Lăng Hàn luyện hóa, ngay cả cường giả cấp Giáo Chủ cũng không thể làm hắn cúi đầu, hắn sẽ sợ ngươi sao?
Ngươi chọc sát thần này nổi sao, ngươi lại còn chủ động trêu chọc hắn, không đánh ngươi thì đánh ai?
Bành bành bành, Lăng Hàn đánh Tra Hổ no đòn, thẳng đến khi Tra Hổ sắp không còn thở nữa, hắn lúc này mới dừng lại.
- Hiện tại, chúng ta nên nghiên cứu chuyện bồi thường một lúc.
Hiện tại dừng lại, phí công nhọc sức, đương nhiên hắn sẽ không lãng phí một phần dược liệu quý giá và đã tốn hao thời gian.
Minh Nguyệt sợ hãi, hắn còn chưa đạp vào Tiên Đồ, Chú Đỉnh với hắn chính là thiên thần.
Khí tức đáng sợ tới gần, rất nhanh, một tên nam tử đi vào luyện đan thất.
Đó là nam tử vóc người cao lớn, tuổi tác không lớn, nhìn qua không đủ ba mươi tuổi, ánh mắt sáng rực có thần, thậm chí còn làm người ta có cảm giác nhói mắt.
- A, kiêu ngạo thật lớn, Tra Hổ ta đến đây bái phỏng, ngươi lại dám trốn tránh không ra!
Nam tử này lạnh lùng nói, khí tức hóa thành lưỡi đao, mắt trần có thể thấy, phốc phốc phốc, vách tường trong phòng, đồ dùng trong nhà đều xuất hiện vết cắt, cho thấy thực lực cường đại của hắn.
Lăng Hàn vẫn không ngừng luyện đan, thản nhiên nói:
- Tự tiện xông vào phủ địa của ta, ngươi còn lý luận?
- Thế nào, không xông vào được sao?
Tra Hổ khinh thường.
Lăng Hàn không nói nữa, mà là chuyên tâm luyện đan, cho dù hắn là Đan Đạo Đế Vương cũng không có khả năng luôn phân tâm khi luyện đan.
Tra Hổ nhìn thấy hắn bị xem thường, hắn là tồn tại bực nào, một tên Đan sư nho nhỏ lại dám không nhìn chính mình?
- Đừng tưởng rằng biết luyện mấy viên đan dược thì có thể không coi ai ra gì!
Hắn lạnh lùng nói ra.
Hắn nghe nói qua chuyện Lâm Thất thua trong tay Lăng Hàn, nhưng hắn thấy, đây chỉ là lời đồn, một tên Đan sư có vũ lực mạnh như thế sao?
Nói đùa cái gì.
Có người muốn nịnh nọt Lăng Hàn cho nên mới cố ý biên ra cố sự như thế, dù sao cũng là tồn tại có thể luyện chế Đỉnh Tâm đan, ngay cả chủ tử của hắn cũng có hứng thú với Lăng Hàn.
- Lăng Hàn, chủ nhân nhà ta triệu kiến ngươi, còn không mau đi theo ta!
Hắn lớn tiếng nói.
Lăng Hàn cười ha ha:
- Chủ nhân nhà ngươi có quan hệ gì với ta, hắn nói muốn gặp ta, ta phải đi gặp hắn?
- Chủ nhân nhà ta chính là Lục Kỳ!
Tra Hổ ngạo mạn nói ra.
Lục Kỳ, bài danh tinh võng mười chín!
Run rẩy đi phàm nhân, Tra Hổ nhìn chằm chằm vào Lăng Hàn, thật nhiều người nghe thấy cái tên Lục Kỳ sẽ sợ hãi sắc mặt tái nhợt, chân tay luống cuống, tin tưởng Lăng Hàn cũng không ngoại lệ.
Nhưng mà, hắn thất vọng.
Lăng Hàn trấn định tự nhiên, giống như Lục Kỳ không khác gì a miêu a cẩu.
Ách, nhất định là tiểu tử này chỉ biết luyện đan, cho nên căn bản không biết Lục Kỳ là ai, nhất định là như thế.
Tra Hổ giới thiệu:
- Chủ nhân nhà ta chính là thiên tài vô thượng bài danh mười chín trên tinh võng!
Lăng Hàn cười cười:
- Ta còn tưởng rằng ngươi muốn nói thứ nhất tinh võng đấy! Chỉ là mười chín cũng dám lấy ra khoe khoang!
Khốn kiếp.
Tra Hổ nhìn Lăng Hàn, ánh mắt như nhìn kẻ ngốc.
Ngươi biết thứ mười chín tinh võng có ý nghĩa như thế nào không?
Đứng thứ mười chín toàn bộ tinh không, việc này có ý nghĩa gì?
Ai, đúng là Đan sư, trong đầu chỉ toàn luyện đan, căn bản không có khái niệm về võ đạo.
- Hừ, chủ nhân nhà ta nói muốn gặp ngươi, không quản ngươi muốn hay không muốn, ngươi cũng phải đi theo ta!
Hắn mất kiên trì, trực tiếp xuất thủ bắt Lăng Hàn.
Lăng Hàn đang luyện đan, tự nhiên không rảnh xuất thủ, hắn cũng không thèm để ý, thân hình du tẩu, hắn né qua một trảo của Tra Hổ, động tác tay của hắn không ngừng, tiếp tục dẫn động năng lượng thiên địa, vẫn không ngừng quá trình luyện đan.
Tra Hổ một kích thất bại, hắn lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
Hắn lại bắt hụt?
Lại đến.
Hắn xuất thủ lần nữa, hắn bắt Lăng Hàn, nhưng vẫn như cũ, Lăng Hàn di chuyển quá nhanh, hắn bình tĩnh né tránh, quá trình luyện đan vẫn không bị cắt ngang.
Tra Hổ cảm thấy mất mặt, vừa rồi thổi da trâu ngất trời, ai ngờ vừa ra tay lại không làm gì được Lăng Hàn.
Hắn giữ vững tinh thần, quyết định phải nghiêm túc một chút.
Hắn lại lao tới, xoát xoát xoát, nhưng qua mấy lần, hắn vẫn chưa chạm vào góc áo của Lăng Hàn.
Tra Hổ biến sắc, xem ra, hắn đánh giá thấp Đan sư này.
Hắn ngừng lại, hai tay một trước một sau, trên trán xuất hiện ba đạo hoa văn, phân biệt là tím, đỏ, lam, hung uy đáng sợ bộc phát giống như hắn không phải một người, mà là một con hung thú dã man.
Trên thực tế, hắn chính là một đầu yêu thú, đến từ Hổ tộc.
Hắn lại giết tới, hai tay hòa thành hổ trảo, một trường tiên màu vàng đánh tới, đó là cái đuôi của hắn, cái đuôi mang theo uy lực rất lớn.
Nhưng vẫn vô dụng, Lăng Hàn vẫn né tránh trong phòng nhỏ, hắn lại vô công.
Tra Hổ không chịu nổi, đây là nhục nhã trần trụi, ngươi xem, bị người ta công kích còn luyện đan, hắn bị miệt thị thế nào?
Hắn hét lớn một tiếng, song chưởng cùng oanh kích, hắn muốn bắt lấy Lăng Hàn, phạm vi công kích cũng rất rộng.
Lăng Hàn cau mày, hắn dùng màn sáng tinh thần ngăn cản công kích của đối phương.
Minh Nguyệt đã sớm đi ra ngoài.
Oanh, công kích bộc phát, năng lượng sôi trào, căn phòng bị san bằng thành bình địa.
Cũng may chính là, đan lô không hư, trận pháp cũng không bị ảnh hưởng.
Lăng Hàn hạ bút thành văn, đan lô mở nắp, bốn viên đan dược bay vào trong tay hắn.
Đan thành!
Lăng Hàn thu đan dược, sau đó hắn dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn Tra Hổ.
Cho dù Tra Hổ xuất thân Hổ tộc, bản thân hắn có sát khí ngập trời, nhưng bị ánh mắt Lăng Hàn nhìn cũng sinh ra hàn ý, bản năng run rẩy và sợ hãi.
- Hừ hừ, hiện tại biết sợ rồi sao?
Hắn vẫn mạnh miệng.
Lăng Hàn thở dài, vì cái gì luôn có người ngu ngốc như thế?
Xèo, thân thể hắn hơi động và xuất hiện trước mặt Tra Hổ.
Thật nhanh!
Tra Hổ nói thầm trong lòng, hai tay theo bản năng vỗ về phía trước một cái, đồng thời hai chân lui về phía sau.
Nhưng hắn làm sao có thể nhanh hơn Lăng Hàn?
Ba, hắn bị một bàn tay đập nằm xuống mặt đất, cảm thấy đầu óc như sắp nổ tung.
Làm sao lại mạnh như vậy? Đây không phải là Đan sư sao, lúc nào Đan sư có thực lực mạnh như thế?
Bành bành bành, hắn bị hành hung, Lăng Hàn đấm như mưa, hắn cực kỳ đau đớn và kêu gào thảm thiết.
Việc này tự nhiên đưa tới người bốn phía chú ý, có đệ tử lần lượt sang đây xem náo nhiệt.
Tra Hổ cảm thấy mất mặt, hắn giận dữ hét:
- Lăng Hàn, ngươi nhục nhã ta chính là nhục nhã Lục Kỳ đại nhân, ngươi cần phải hiểu rõ, có khả năng thừa nhận hậu quả hay không!
Lăng Hàn xùy nhiên cười một tiếng:
- Ngươi nghĩ thật tốt, chọc tới ta sẽ gánh chịu hậu quả như thế nào.
Mọi người thấy một lần, đều lắc đầu.
Chẳng lẽ thằng ngu này chưa nghe nói qua Lăng Hàn hung hãn hay sao?
Lúc trước có một tên cường giả Sinh Đan cảnh bị Lăng Hàn luyện hóa, ngay cả cường giả cấp Giáo Chủ cũng không thể làm hắn cúi đầu, hắn sẽ sợ ngươi sao?
Ngươi chọc sát thần này nổi sao, ngươi lại còn chủ động trêu chọc hắn, không đánh ngươi thì đánh ai?
Bành bành bành, Lăng Hàn đánh Tra Hổ no đòn, thẳng đến khi Tra Hổ sắp không còn thở nữa, hắn lúc này mới dừng lại.
- Hiện tại, chúng ta nên nghiên cứu chuyện bồi thường một lúc.
/5357
|