Nơi này có rất nhiều Sinh Đan cảnh, bởi vậy cũng không sợ Cát Tường Thiên giở trò quỷ.
Có mười tên Sinh Đan cảnh đi lên phía trước, bọn họ rót bí lực vào trong cá gỗ, trên cá gỗ phổ thông xuất hiện rất nhiều hoa văn rực rỡ.
Cát Tường Thiên gõ nhẹ cá gỗ, sau đó nàng quát:
- Úm!
Lập tức, chữ “Úm” phát sáng giống như nhận được lực lượng gia trì, có phật quang tỏa ra, nó không ngừng phóng đại, mỗi người tiếp xúc đều cmar nhận phật lực cuồn cuộn, nhưng gột rửa lòng người, những tạp niệm trong người biến mất.
Phật âm siêu độ vong hồn, giống như độc dược, chữ “Úm” quét qua nơi nào, vong hồn tan rã như băng tuyết.
- Ma!
- Ni!
- Bá!
- Mễ!
- Hồng!
Nàng đọc từng chữ, mỗi người như nhận lấy tẩy lễ, linh đài trong suốt, vong hồn nhận lấy tai hoạ ngập đầu, chúng hóa thành ánh sáng và biến mất.
Tất cả mọi người tán thưởng, siêu độ vong hồn quả nhiên là sở trường của Phật tộc, vấn đề làm rất nhiều Sinh Đan cảnh cảm thấy đau đầu, ở trước mặt Cát Tường Thiên lại không phải là vấn đề.
Hơn nữa, Lục Tự Minh Vương chú làm người ta tỉnh ngộ, nếu có thể lắng nghe ngày đêm, có thể trợ giúp ngộ đạo hay không?
Lập tức, có thật nhiều người động suy nghĩ gia nhập Phật tộc.
Lăng Hàn nhìn thấy, hắn sinh lòng cảnh giác.
Phật tộc cảm hóa vô khổng bất nhập, mặc dù giáo nghĩa Phật tộc là phổ độ chúng sinh, nhưng hắn luôn cảm thấy đây là một loại tẩy não, làm cho tâm linh rất mâu thuẫn.
A?
Lăng Hàn nhìn thấy trên đầu Cát Tường Thiên xuất hiện ánh sáng an lành, nàng giống như hóa thành Bồ Tát.
Hình tượng này thật siêu nhiên, phàm phu tục tử nhìn thấy sẽ quỳ bái.
Lăng Hàn phát động nhãn thuật, hắn nhìn ra nhiều thứ.
Ánh sáng an lành không phải Cát Tường Thiên tạo ra, mà là thiên địa gia trì cho nàng, là một loại tán thành, là một loại ca ngợi.
Năng lượng thuần túy không gì sánh kịp, có thể gia tăng thể chất và tu vi toàn diện.
Nội tâm Lăng Hàn xuất hiện một ý niệm, chẳng lẽ siêu độ vong hồn có thể đạt được thiên địa ban thưởng?
Nếu thật là như thế, Thánh Nữ Phật tộc quá xấu bụng.
Rõ ràng nàng có thể đạt được chỗ tốt to lớn nhưng lại làm như ta đang làm vì các ngươi, làm cho tất cả mọi người thiếu ân tình của nàng.
Lăng Hàn lặng lẽ rời khỏi đám người.
Hắn hiện tại chỉ là một tên vô danh tiểu tốt, đương nhiên không có người nào để ý tới hắn, hắn giết vào trong âm hồn, sau đó tiến vào một đại điện.
Đến!
Hắn lập tức vận chuyển năng lượng hủy diệt, hắn xuất quyền đánh trúng âm hồn, âm hồn như bị thiêu đốt, chúng tan rã nhanh chóng.
Hiệu suất này còn lâu mới cao như Cát Tường Thiên, nhưng Lăng Hàn chỉ có một người, cũng không cần người khác trợ giúp, như vậy tính ra, hiệu suất chém giết âm hồn của Lăng Hàn không kém gì Cát Tường Thiên, thậm chí còn vượt qua.
Nhưng Lăng Hàn không phát hiện biến hóa gì, dường như thiên địa không nhìn thấy hắn.
Hắn không có dừng lại, mà là tiếp tục.
Cát Tường Thiên cũng không thể được thiên địa gia trì ngay.
Hắn tiếp tục oanh kích, dùng năng lượng hủy diệt khủng bố, nó có thể chém giết âm hồn dễ dàng.
Hắn chém giết trong nửa giờ.
Hả?
Đột nhiên Lăng Hàn ngẩn ra, hắn phát hiện năng lượng kỳ dị rót vào trong người hắn, đó là năng lượng hắn chưa tiếp xúc qua, cấp độ của nó cao kinh người, tẩm bổ thân thể của hắn, hắn có thể cảm ứng rõ ràng, những ám thương lưu lại trong quá trình tu luyện trước đó đã biến mất.
Tê, có thể sánh bằng Thánh dược.
Trên lý luận Chú Đỉnh có thể sống hai ngàn năm, Sinh Đan là bốn ngàn năm, nhưng cơ bản không ai sống được lâu như thế, bởi vì tu luyện, thời điểm chiến đấu khẳng định sẽ lưu lại ám thương, sẽ làm bị thương sinh mệnh bản nguyên.
Trừ phi ăn Thánh dược, bằng không không thể tiêu trừ ám thương.
Nhưng năng lượng này có thể tiêu trừ ám thương, thứ này có kinh người hay không?
Lăng Hàn dùng thần thức quan sát chính mình, hắn nhìn thấy ánh sáng an lành bao phủ thân thể, chính là năng lượng đặc thù gia trì thân thể của hắn.
Thiên địa ngợi khen!
Quả nhiên, giết âm hồn có thể đạt được thiên địa ban thưởng.
Lăng Hàn gia tăng chiến ý gấp trăm lần, hắn thét dài một tiếng, tay phải oanh kích, hắn còn dùng tia sáng lôi đình oanh kích, thứ này không tiêu hao năng lượng bản thân, hơn nữa không dùng thì phí.
Nhưng ngay cả như vậy, hắn cũng không thể có hiệu suất siêu độ vong hồn sánh bằng Cát Tường Thiên, dù sao, đối phương cầm một kiện bảo vật, lại có mười tên Sinh Đan cùng phát lực tương trợ.
Từ một ý nghĩa nào đó, Cát Tường Thiên đang cướp vận khí của người khác.
Thiên địa ban thưởng vốn có thể gia trì lên thân thể mười tên Sinh Đan cảnh, bây giờ lại bị nàng cướp hết toàn bộ.
Hắn không cần quan tâm nhiều như thế, giết!
Chiến lực của Lăng Hàn mở ra hoàn toàn, hắn cũng vận dụng Hỗn Độn Cực Lôi tháp, mặc dù năng lượng hủy diệt có hiệu quả khắc chế âm hồn rất lớn, nhưng tiên thuật cũng có tác dụng, có thể sử dụng thì hắn sẽ dùng hết tất cả.
Hắn chém giết suốt một ngày đêm.
Đổi thành Chú Đỉnh khác, căn bản không có khả năng chiến đấu lâu như vậy, nhưng bí lực của Lăng Hàn gần như vô tận, chiến đấu một ngày một đêm thì tính là gì?
Vấn đề là, đánh thì đánh, số lượng âm hồn đang giảm bớt, căn bản không đủ giết.
Ai!
Lăng Hàn thở dài, mặc dù hắn cũng giết không ít âm hồn, so ra hắn còn kém hơn Cát Tường Thiên không ít.
Nếu hắn chiếm được một chỗ tốt, Cát Tường Thiên ít nhất chiếm được một trăm.
Hiện tại, bốn phía đã trống trải, cũng không còn bóng người màu đen lưu động.
Lăng Hàn trở về, chỉ thấy Cát Tường Thiên đã kết thúc công việc, vẻ mặt tiều tụy.
Khốn khiếp, ngươi cứ giả vờ đi!
Lăng Hàn biết rõ, sau khi năng lượng thiên địa gia trì thân thể, mặc dù hắn tiêu hao một ít bí lực nhưng tinh khí thần tăng lên một bậc, trạng thái quá tốt.
Hắn đã tiêu trừ tất cả ám thương trong cơ thể, sinh mệnh bản nguyên tràn đầy, đừng nói thọ nguyên không giảm bớt, có lẽ còn gia tăng thêm vài năm.
Như vậy, Cát Tường Thiên đạt được thiên địa ban thưởng nhiều hơn hắn gấp trăm lần, nàng có thể tiều tụy hay sao?
Cho nên, nữ nhân kia quá biết diễn kịch, rõ ràng chiếm hết chỗ tốt lại làm như ta bỏ ra quá lớn, quả thực là nữ Bồ Tát.
Quả nhiên, nhìn thấy Cát Tường Thiên khổ cực như vậy, tất cả mọi người cảm động và bội phục, cùng đưa tiên dược cho nàng, những Sinh Đan cảnh kia bảo đảm, trong thám hiểm sau đó sẽ bảo đảm an toàn cho nàng, nếu có thu hoạch, tuyệt đối không thiếu phần của nàng.
Chỉ bằng chiêu này, Cát Tường Thiên đã đặt vững địa vị không thể dao động của nàng.
Mọi người bắt đầu tiến lên, phía trước lại có một cái đại điện, mọi người tiến vào, bên trong có một ngọn đèn dầu, ánh sáng chiếu vào làm mọi người gia tăng thân thể toàn diện.
Nhưng mọi người lại sợ hãi, đây là điềm không lành, động một tí sẽ tiêu hao sinh mệnh bản nguyên.
- Nhìn, đó là cái gì?
Có người chỉ vào trong đại điện và nói ra.
Có một bóng người như ẩn như hiện, dưỡng như đang diễn luyện chưởng pháp.
- Tê, đây là thần công Phật môn, Đại Nhật Triều Thiên chưởng!
Có người nhận ra.
- Bí pháp cấp Tôn Giả!
Lập tức, ánh mắt nhiều người nóng bỏng.
Có mười tên Sinh Đan cảnh đi lên phía trước, bọn họ rót bí lực vào trong cá gỗ, trên cá gỗ phổ thông xuất hiện rất nhiều hoa văn rực rỡ.
Cát Tường Thiên gõ nhẹ cá gỗ, sau đó nàng quát:
- Úm!
Lập tức, chữ “Úm” phát sáng giống như nhận được lực lượng gia trì, có phật quang tỏa ra, nó không ngừng phóng đại, mỗi người tiếp xúc đều cmar nhận phật lực cuồn cuộn, nhưng gột rửa lòng người, những tạp niệm trong người biến mất.
Phật âm siêu độ vong hồn, giống như độc dược, chữ “Úm” quét qua nơi nào, vong hồn tan rã như băng tuyết.
- Ma!
- Ni!
- Bá!
- Mễ!
- Hồng!
Nàng đọc từng chữ, mỗi người như nhận lấy tẩy lễ, linh đài trong suốt, vong hồn nhận lấy tai hoạ ngập đầu, chúng hóa thành ánh sáng và biến mất.
Tất cả mọi người tán thưởng, siêu độ vong hồn quả nhiên là sở trường của Phật tộc, vấn đề làm rất nhiều Sinh Đan cảnh cảm thấy đau đầu, ở trước mặt Cát Tường Thiên lại không phải là vấn đề.
Hơn nữa, Lục Tự Minh Vương chú làm người ta tỉnh ngộ, nếu có thể lắng nghe ngày đêm, có thể trợ giúp ngộ đạo hay không?
Lập tức, có thật nhiều người động suy nghĩ gia nhập Phật tộc.
Lăng Hàn nhìn thấy, hắn sinh lòng cảnh giác.
Phật tộc cảm hóa vô khổng bất nhập, mặc dù giáo nghĩa Phật tộc là phổ độ chúng sinh, nhưng hắn luôn cảm thấy đây là một loại tẩy não, làm cho tâm linh rất mâu thuẫn.
A?
Lăng Hàn nhìn thấy trên đầu Cát Tường Thiên xuất hiện ánh sáng an lành, nàng giống như hóa thành Bồ Tát.
Hình tượng này thật siêu nhiên, phàm phu tục tử nhìn thấy sẽ quỳ bái.
Lăng Hàn phát động nhãn thuật, hắn nhìn ra nhiều thứ.
Ánh sáng an lành không phải Cát Tường Thiên tạo ra, mà là thiên địa gia trì cho nàng, là một loại tán thành, là một loại ca ngợi.
Năng lượng thuần túy không gì sánh kịp, có thể gia tăng thể chất và tu vi toàn diện.
Nội tâm Lăng Hàn xuất hiện một ý niệm, chẳng lẽ siêu độ vong hồn có thể đạt được thiên địa ban thưởng?
Nếu thật là như thế, Thánh Nữ Phật tộc quá xấu bụng.
Rõ ràng nàng có thể đạt được chỗ tốt to lớn nhưng lại làm như ta đang làm vì các ngươi, làm cho tất cả mọi người thiếu ân tình của nàng.
Lăng Hàn lặng lẽ rời khỏi đám người.
Hắn hiện tại chỉ là một tên vô danh tiểu tốt, đương nhiên không có người nào để ý tới hắn, hắn giết vào trong âm hồn, sau đó tiến vào một đại điện.
Đến!
Hắn lập tức vận chuyển năng lượng hủy diệt, hắn xuất quyền đánh trúng âm hồn, âm hồn như bị thiêu đốt, chúng tan rã nhanh chóng.
Hiệu suất này còn lâu mới cao như Cát Tường Thiên, nhưng Lăng Hàn chỉ có một người, cũng không cần người khác trợ giúp, như vậy tính ra, hiệu suất chém giết âm hồn của Lăng Hàn không kém gì Cát Tường Thiên, thậm chí còn vượt qua.
Nhưng Lăng Hàn không phát hiện biến hóa gì, dường như thiên địa không nhìn thấy hắn.
Hắn không có dừng lại, mà là tiếp tục.
Cát Tường Thiên cũng không thể được thiên địa gia trì ngay.
Hắn tiếp tục oanh kích, dùng năng lượng hủy diệt khủng bố, nó có thể chém giết âm hồn dễ dàng.
Hắn chém giết trong nửa giờ.
Hả?
Đột nhiên Lăng Hàn ngẩn ra, hắn phát hiện năng lượng kỳ dị rót vào trong người hắn, đó là năng lượng hắn chưa tiếp xúc qua, cấp độ của nó cao kinh người, tẩm bổ thân thể của hắn, hắn có thể cảm ứng rõ ràng, những ám thương lưu lại trong quá trình tu luyện trước đó đã biến mất.
Tê, có thể sánh bằng Thánh dược.
Trên lý luận Chú Đỉnh có thể sống hai ngàn năm, Sinh Đan là bốn ngàn năm, nhưng cơ bản không ai sống được lâu như thế, bởi vì tu luyện, thời điểm chiến đấu khẳng định sẽ lưu lại ám thương, sẽ làm bị thương sinh mệnh bản nguyên.
Trừ phi ăn Thánh dược, bằng không không thể tiêu trừ ám thương.
Nhưng năng lượng này có thể tiêu trừ ám thương, thứ này có kinh người hay không?
Lăng Hàn dùng thần thức quan sát chính mình, hắn nhìn thấy ánh sáng an lành bao phủ thân thể, chính là năng lượng đặc thù gia trì thân thể của hắn.
Thiên địa ngợi khen!
Quả nhiên, giết âm hồn có thể đạt được thiên địa ban thưởng.
Lăng Hàn gia tăng chiến ý gấp trăm lần, hắn thét dài một tiếng, tay phải oanh kích, hắn còn dùng tia sáng lôi đình oanh kích, thứ này không tiêu hao năng lượng bản thân, hơn nữa không dùng thì phí.
Nhưng ngay cả như vậy, hắn cũng không thể có hiệu suất siêu độ vong hồn sánh bằng Cát Tường Thiên, dù sao, đối phương cầm một kiện bảo vật, lại có mười tên Sinh Đan cùng phát lực tương trợ.
Từ một ý nghĩa nào đó, Cát Tường Thiên đang cướp vận khí của người khác.
Thiên địa ban thưởng vốn có thể gia trì lên thân thể mười tên Sinh Đan cảnh, bây giờ lại bị nàng cướp hết toàn bộ.
Hắn không cần quan tâm nhiều như thế, giết!
Chiến lực của Lăng Hàn mở ra hoàn toàn, hắn cũng vận dụng Hỗn Độn Cực Lôi tháp, mặc dù năng lượng hủy diệt có hiệu quả khắc chế âm hồn rất lớn, nhưng tiên thuật cũng có tác dụng, có thể sử dụng thì hắn sẽ dùng hết tất cả.
Hắn chém giết suốt một ngày đêm.
Đổi thành Chú Đỉnh khác, căn bản không có khả năng chiến đấu lâu như vậy, nhưng bí lực của Lăng Hàn gần như vô tận, chiến đấu một ngày một đêm thì tính là gì?
Vấn đề là, đánh thì đánh, số lượng âm hồn đang giảm bớt, căn bản không đủ giết.
Ai!
Lăng Hàn thở dài, mặc dù hắn cũng giết không ít âm hồn, so ra hắn còn kém hơn Cát Tường Thiên không ít.
Nếu hắn chiếm được một chỗ tốt, Cát Tường Thiên ít nhất chiếm được một trăm.
Hiện tại, bốn phía đã trống trải, cũng không còn bóng người màu đen lưu động.
Lăng Hàn trở về, chỉ thấy Cát Tường Thiên đã kết thúc công việc, vẻ mặt tiều tụy.
Khốn khiếp, ngươi cứ giả vờ đi!
Lăng Hàn biết rõ, sau khi năng lượng thiên địa gia trì thân thể, mặc dù hắn tiêu hao một ít bí lực nhưng tinh khí thần tăng lên một bậc, trạng thái quá tốt.
Hắn đã tiêu trừ tất cả ám thương trong cơ thể, sinh mệnh bản nguyên tràn đầy, đừng nói thọ nguyên không giảm bớt, có lẽ còn gia tăng thêm vài năm.
Như vậy, Cát Tường Thiên đạt được thiên địa ban thưởng nhiều hơn hắn gấp trăm lần, nàng có thể tiều tụy hay sao?
Cho nên, nữ nhân kia quá biết diễn kịch, rõ ràng chiếm hết chỗ tốt lại làm như ta bỏ ra quá lớn, quả thực là nữ Bồ Tát.
Quả nhiên, nhìn thấy Cát Tường Thiên khổ cực như vậy, tất cả mọi người cảm động và bội phục, cùng đưa tiên dược cho nàng, những Sinh Đan cảnh kia bảo đảm, trong thám hiểm sau đó sẽ bảo đảm an toàn cho nàng, nếu có thu hoạch, tuyệt đối không thiếu phần của nàng.
Chỉ bằng chiêu này, Cát Tường Thiên đã đặt vững địa vị không thể dao động của nàng.
Mọi người bắt đầu tiến lên, phía trước lại có một cái đại điện, mọi người tiến vào, bên trong có một ngọn đèn dầu, ánh sáng chiếu vào làm mọi người gia tăng thân thể toàn diện.
Nhưng mọi người lại sợ hãi, đây là điềm không lành, động một tí sẽ tiêu hao sinh mệnh bản nguyên.
- Nhìn, đó là cái gì?
Có người chỉ vào trong đại điện và nói ra.
Có một bóng người như ẩn như hiện, dưỡng như đang diễn luyện chưởng pháp.
- Tê, đây là thần công Phật môn, Đại Nhật Triều Thiên chưởng!
Có người nhận ra.
- Bí pháp cấp Tôn Giả!
Lập tức, ánh mắt nhiều người nóng bỏng.
/5357
|