Đến rồi!
Lăng Hàn ngửa đầu nhìn lên, ánh sáng này nhanh kinh người, nó xoay quanh hẻm núi.
Phát động nhãn thuật, hắn thấy rõ ràng, tia sáng kia là lôi đình tạo thành, nhưng còn có ánh sáng thần thánh tỏa sáng, hiển nhiên là lôi đình thuộc tính đặc biệt.
Hắn tươi cười, rốt cuộc hắn đã tìm được.
- Mãnh nam huynh, ngươi muốn hu tiên hà này?
Trương Hữu Huyền hỏi.
Lăng Hàn mỉm cười, nói:
- Đúng thế!
Hắn vận dụng Huyễn Cảnh Hắc Mang, ánh sáng trên bầu trời dừng lại giống như trúng Định Thân Thuật.
Lăng Hàn ngự khí phi hành, hắn dễ dàng thu lôi đình vào trong Hỗn Độn Cực Lôi tháp.
Đơn giản không gì sánh được.
Hắn nhìn về phía Trương Hữu Huyền, nhìn thấy mập mạp đã ngẩn người, hắn há hốc mồm và mở to mắt nhìn Lăng Hàn.
Lăng Hàn cười to, hắn quay người đi ra ngoài hẻm núi.
Trương Hữu Huyền lúc này mới khôi phục tinh thần, vội vàng đuổi theo Lăng Hàn.
- Mãnh nam huynh! Mãnh nam huynh!
Hắn kêu lên, trên mặt đầy sùng bái:
- Ngươi thật trâu bò mà, ta phục, hoàn toàn phục rồi!
Lăng Hàn dừng bước lại, nghĩ nghĩ, hắn nói:
- Tặng ngươi một cơ duyên, không biết ngươi có dám muốn hay không?
- Có cái gì không dám!
Trương Hữu Huyền tràn đầy lòng tin, có ai sợ cơ duyên chứ?
- Tốt!
Lăng Hàn lấy một đạo tiên hà ra khỏi Hỗn Độn Cực Lôi tháp và đánh vào trong người Trương Hữu Huyền.
- Ôi má ơi!
Trương Hữu Huyền kêu la thảm thiết, tiên hà đã đánh vào trong cơ thể hắn, hắn khó chịu sắp thổ huyết.
Mặc dù tiên hà này không bằng Hỗn Độn Thần Lôi, Canh Kim Dương Lôi, nhưng uy năng vô cùng cường đại, nếu không phải như thế, tại sao đám thiên kiêu lại tranh cướp nhau như vậy?
Chí ít tiên hà có thể tương đương với bảo thuật cấp Tôn Giả!
Nhưng Trương Hữu Huyền cũng biết đây là cơ duyên to lớn, hắn vội vàng áp chế đau đớn khi tiên hà va chạm vào cơ thể, hắn sử dụng Tiên Đỉnh vây khốn tiên hà, sau đó hắn bắt đầu luyện hóa.
Tiên Đỉnh khẳng định là kiên cố hơn cơ thể Chú Đỉnh, bởi vì bây giờ không có biện pháp, hắn chỉ có thể dùng Tiên Đỉnh như pháp khí.
Nhất là Hoàng Kim Tiên Đỉnh còn cứng hơn cả Tiên Kim nhị tinh, Lưu Ly Đỉnh, Kim Ngọc Đỉnh không cần nói cũng rõ ràng.
Oành, oành, oành, tiên hà không ngừng oanh kích Tiên Đỉnh, nó muốn phá đỉnh ra ngoài, Trương mập mạp cắn răng chống đỡ, nếu hắn thả lỏng sẽ mất đi cơ duyên.
Một lúc sau, hắn dần dần ổn định.
Lăng Hàn cười một tiếng, hắn nghênh ngang rời đi, hẻm núi này rất bí mật, mập mạp có thể an tâm luyện hóa tại đây.
Hắn cũng tìm một nơi an toàn, sau đó thả tiên hà lôi đình ra, sau đó vận dụng Huyễn Cảnh Hắc Mang công kích tiên hà, Lăng Hàn lại sử dụng Tiên Đỉnh luyện hóa.
Đối với Lăng Hàn mà nói, luyện hóa tiên hà là việc đơn giản, ba ngày sau, hắn đã đại công cáo thành.
Tiên hà kia tên là Tru Tà Thần Lôi.
Chín cái Tiên Đỉnh, chín đạo tiên hà.
Hiện tại chỉ còn một Tiên Đỉnh, sau đó lại bắt giữ và luyện hóa một đạo tiên hà, hắn có thể trùng kích Thập Đỉnh xưa nay chưa từng có.
Nhưng từ xưa tới nay có ai tu thành Thập Đỉnh chưa?
Lăng Hàn hoài nghi, bởi vì hắn hiện tại biết thật nhiều thiên tài Đế tộc không có bài danh tinh võng, thậm chí bọn họ còn không có tài khoản tinh võng.
Trong đó chắc chắn có thiên tài khoáng thế.
Cho nên, có một ít thiên tài không lên tinh võng, như vậy có một ít thiên tài tuyệt đỉnh tu thành Thập Đỉnh hay không?
Tuyệt đối không nên xem thường bất cứ vị Tổ Vương nào, đây chính là bá chủ một thời đại, là tồn tại mạnh nhất thiên hạ, chẳng lẽ không ai nghĩ tới Chú Đỉnh có thể tu ra Thập Đỉnh hay sao?
Chẳng lẽ không thể sử dụng thủ đoạn giảm lực bài xích của Tiên Đỉnh?
Chưa nghe nói qua không có nghĩa là không tồn tại.
Lăng Hàn không dám tự đắc, giống như lúc hắn vừa vượt tiên môn, chẳng phải hắn cũng nhìn thấy có bóng người vượt qua tiên môn viễn cổ hay sao?
- Đám người Thủy Nhất, Vạn Đạo có khả năng xây dựng ra viễn cổ tiên cơ, Tiên Đỉnh của bọn họ cũng có phẩm chất giống ta.
Hắn thì thào tự nói.
- Đầu tiên không cần suy nghĩ quá nhiều, không tu thành Thập Đỉnh, tất cả chỉ là giả dối.
Lăng Hàn vừa đi vừa lưu ý tin tức tiên hà, mặc dù hắn đã thu được không ít, hắn lại cần nhất chính là tiên hà thuộc tính lôi đình, trừ phi không có cách nào, bằng không hắn sẽ tận lực chờ đợi.
Tin tức tiên hà không truyền ra ngoài, nhưng tin tức liên quan đến đám người Phong Kế Hành, Tống Lam lại không ít.
Nghe nói bọn họ có chiến lực vô song, cho dù là Sinh Đan bản thổ tại Ma Nguyên vực cũng không phải đối thủ của bọn họ, cho nên bọn họ đều có được thanh danh hiển hách, ngay cả những lão quái vật Chân Ngã cảnh cũng phải lau mắt mà nhìn.
Hiện tại, Phong Kế Hành đang dẫn đầu, hắn tổ chức liên thủ võ giả bản thổ và người bên ngoài xung kích Ác Ma Thâm Uyên.
Ác Ma Thâm Uyên là nơi cực kỳ nguy hiểm, hung thú tụ tập thành đàn, càng đáng sợ hơn chính là đàn kiến Thâm Uyên có hình thể to như con bò, một tổ có tới mấy vạn con, hơn nữa đầu lĩnh đều có cấp bậc Sinh Đan cảnh.
Nếu như bị đám kiến vây công, cho dù là cường giả Chân Ngã cảnh cũng chỉ có một con đường chết.
Bởi vậy, Ác Ma Thâm Uyên chính là cấm khu của sinh mạng, không người nào dám xông vào.
Nhưng đàn kiến Thâm Uyên cực kỳ đáng sợ, nhưng kiến chúa lại sinh ra chất lỏng kỳ dị, nó dùng luyện thể sẽ trợ giúp võ giả thoát thai hoán cốt, thân thể sẽ cứng rắn và cường đại.
Lăng Hàn suy nghĩ một lúc, hắn quyết định bế quan khổ tu, sẽ không tham gia náo nhiệt.
Hắn cách Cửu Đỉnh đỉnh phong càng ngày càng gần, tiếp theo hắn sẽ xung kích Thập Đỉnh, làm sao có thời giờ đi Ác Ma Thâm Uyên?
Lại nói, hắn đã rèn luyện thân thể vô cùng cứng rắn, nếu dịch kiến có thể giúp hắn luyện thể, như vậy chỉ có thể nói thứ này đang dệt hoa trên gấm.
Lăng Hàn an tâm tu luyện.
Qua một tháng, hắn đã đột phá Cửu Đỉnh đỉnh phong.
Sau đó mới là lúc khó khăn nhất, hắn phải đột phá Thập Đỉnh.
Chí ít, Lăng Hàn không nhìn thấy ai có thể đột phá cảnh giới này, đây là đỉnh phong chân chính của Chú Đỉnh, từ xưa đến nay, có lẽ khó có mấy người đạt tới độ cao như vậy.
Đứng ở nơi cao sẽ lạnh, Lăng Hàn không có vật tham chiếu, hắn chỉ có thể tự mình tìm tòi.
Hắn cũng không vội đột phá, mà là triệt để yên tĩnh, mỗi ngày đều uống chút trà, lật xem tư liệu, nhìn xem có tin tức của đám người Nữ Hoàng hay không.
Bảy ngày sau, một tin tức quan trọng truyền đến, Phong Kế Hành đã kết thành một chi đại quân xuất phát đi Ác Ma Thâm Uyên.
Lăng Hàn cũng thử xung kích Thập Đỉnh.
Hắn vận chuyển thủ đoạn của vị tiên hiền kia, sau đó bắt đầu thai nghén hạch tâm Tiên Đỉnh thứ mười, ông, chín Tiên Đỉnh lập tức phóng xuất lực bài xích, bởi vì chúng va chạm lẫn nhau nên lực bài xích giảm đi không ít.
Rất tốt, Lăng Hàn âm thầm gật đầu, quả nhiên vị tiên hiền kia chính là quỷ tài, bản thâ hắn chưa tu ra Thập Đỉnh nhưng phương hướng suy diễn lại chính xác.
Nhưng cho dù thủ đoạn này cũng chỉ cắt giảm một ít lực bài xích của Tiên Đỉnh, chín Tiên Đỉnh cũng phát huy sẽ tạo ra biến hóa về chất, ba, ba, ba, Lăng Hàn ngưng tụ thành hạch tâm Tiên Đỉnh đã vỡ vụn.
Chín là cực hạn của thiên địa, giống như trời cao không cho phép có Thập Đỉnh sinh ra, đây là một loại áp chế cực kỳ đáng sợ.
Lăng Hàn ngửa đầu nhìn lên, ánh sáng này nhanh kinh người, nó xoay quanh hẻm núi.
Phát động nhãn thuật, hắn thấy rõ ràng, tia sáng kia là lôi đình tạo thành, nhưng còn có ánh sáng thần thánh tỏa sáng, hiển nhiên là lôi đình thuộc tính đặc biệt.
Hắn tươi cười, rốt cuộc hắn đã tìm được.
- Mãnh nam huynh, ngươi muốn hu tiên hà này?
Trương Hữu Huyền hỏi.
Lăng Hàn mỉm cười, nói:
- Đúng thế!
Hắn vận dụng Huyễn Cảnh Hắc Mang, ánh sáng trên bầu trời dừng lại giống như trúng Định Thân Thuật.
Lăng Hàn ngự khí phi hành, hắn dễ dàng thu lôi đình vào trong Hỗn Độn Cực Lôi tháp.
Đơn giản không gì sánh được.
Hắn nhìn về phía Trương Hữu Huyền, nhìn thấy mập mạp đã ngẩn người, hắn há hốc mồm và mở to mắt nhìn Lăng Hàn.
Lăng Hàn cười to, hắn quay người đi ra ngoài hẻm núi.
Trương Hữu Huyền lúc này mới khôi phục tinh thần, vội vàng đuổi theo Lăng Hàn.
- Mãnh nam huynh! Mãnh nam huynh!
Hắn kêu lên, trên mặt đầy sùng bái:
- Ngươi thật trâu bò mà, ta phục, hoàn toàn phục rồi!
Lăng Hàn dừng bước lại, nghĩ nghĩ, hắn nói:
- Tặng ngươi một cơ duyên, không biết ngươi có dám muốn hay không?
- Có cái gì không dám!
Trương Hữu Huyền tràn đầy lòng tin, có ai sợ cơ duyên chứ?
- Tốt!
Lăng Hàn lấy một đạo tiên hà ra khỏi Hỗn Độn Cực Lôi tháp và đánh vào trong người Trương Hữu Huyền.
- Ôi má ơi!
Trương Hữu Huyền kêu la thảm thiết, tiên hà đã đánh vào trong cơ thể hắn, hắn khó chịu sắp thổ huyết.
Mặc dù tiên hà này không bằng Hỗn Độn Thần Lôi, Canh Kim Dương Lôi, nhưng uy năng vô cùng cường đại, nếu không phải như thế, tại sao đám thiên kiêu lại tranh cướp nhau như vậy?
Chí ít tiên hà có thể tương đương với bảo thuật cấp Tôn Giả!
Nhưng Trương Hữu Huyền cũng biết đây là cơ duyên to lớn, hắn vội vàng áp chế đau đớn khi tiên hà va chạm vào cơ thể, hắn sử dụng Tiên Đỉnh vây khốn tiên hà, sau đó hắn bắt đầu luyện hóa.
Tiên Đỉnh khẳng định là kiên cố hơn cơ thể Chú Đỉnh, bởi vì bây giờ không có biện pháp, hắn chỉ có thể dùng Tiên Đỉnh như pháp khí.
Nhất là Hoàng Kim Tiên Đỉnh còn cứng hơn cả Tiên Kim nhị tinh, Lưu Ly Đỉnh, Kim Ngọc Đỉnh không cần nói cũng rõ ràng.
Oành, oành, oành, tiên hà không ngừng oanh kích Tiên Đỉnh, nó muốn phá đỉnh ra ngoài, Trương mập mạp cắn răng chống đỡ, nếu hắn thả lỏng sẽ mất đi cơ duyên.
Một lúc sau, hắn dần dần ổn định.
Lăng Hàn cười một tiếng, hắn nghênh ngang rời đi, hẻm núi này rất bí mật, mập mạp có thể an tâm luyện hóa tại đây.
Hắn cũng tìm một nơi an toàn, sau đó thả tiên hà lôi đình ra, sau đó vận dụng Huyễn Cảnh Hắc Mang công kích tiên hà, Lăng Hàn lại sử dụng Tiên Đỉnh luyện hóa.
Đối với Lăng Hàn mà nói, luyện hóa tiên hà là việc đơn giản, ba ngày sau, hắn đã đại công cáo thành.
Tiên hà kia tên là Tru Tà Thần Lôi.
Chín cái Tiên Đỉnh, chín đạo tiên hà.
Hiện tại chỉ còn một Tiên Đỉnh, sau đó lại bắt giữ và luyện hóa một đạo tiên hà, hắn có thể trùng kích Thập Đỉnh xưa nay chưa từng có.
Nhưng từ xưa tới nay có ai tu thành Thập Đỉnh chưa?
Lăng Hàn hoài nghi, bởi vì hắn hiện tại biết thật nhiều thiên tài Đế tộc không có bài danh tinh võng, thậm chí bọn họ còn không có tài khoản tinh võng.
Trong đó chắc chắn có thiên tài khoáng thế.
Cho nên, có một ít thiên tài không lên tinh võng, như vậy có một ít thiên tài tuyệt đỉnh tu thành Thập Đỉnh hay không?
Tuyệt đối không nên xem thường bất cứ vị Tổ Vương nào, đây chính là bá chủ một thời đại, là tồn tại mạnh nhất thiên hạ, chẳng lẽ không ai nghĩ tới Chú Đỉnh có thể tu ra Thập Đỉnh hay sao?
Chẳng lẽ không thể sử dụng thủ đoạn giảm lực bài xích của Tiên Đỉnh?
Chưa nghe nói qua không có nghĩa là không tồn tại.
Lăng Hàn không dám tự đắc, giống như lúc hắn vừa vượt tiên môn, chẳng phải hắn cũng nhìn thấy có bóng người vượt qua tiên môn viễn cổ hay sao?
- Đám người Thủy Nhất, Vạn Đạo có khả năng xây dựng ra viễn cổ tiên cơ, Tiên Đỉnh của bọn họ cũng có phẩm chất giống ta.
Hắn thì thào tự nói.
- Đầu tiên không cần suy nghĩ quá nhiều, không tu thành Thập Đỉnh, tất cả chỉ là giả dối.
Lăng Hàn vừa đi vừa lưu ý tin tức tiên hà, mặc dù hắn đã thu được không ít, hắn lại cần nhất chính là tiên hà thuộc tính lôi đình, trừ phi không có cách nào, bằng không hắn sẽ tận lực chờ đợi.
Tin tức tiên hà không truyền ra ngoài, nhưng tin tức liên quan đến đám người Phong Kế Hành, Tống Lam lại không ít.
Nghe nói bọn họ có chiến lực vô song, cho dù là Sinh Đan bản thổ tại Ma Nguyên vực cũng không phải đối thủ của bọn họ, cho nên bọn họ đều có được thanh danh hiển hách, ngay cả những lão quái vật Chân Ngã cảnh cũng phải lau mắt mà nhìn.
Hiện tại, Phong Kế Hành đang dẫn đầu, hắn tổ chức liên thủ võ giả bản thổ và người bên ngoài xung kích Ác Ma Thâm Uyên.
Ác Ma Thâm Uyên là nơi cực kỳ nguy hiểm, hung thú tụ tập thành đàn, càng đáng sợ hơn chính là đàn kiến Thâm Uyên có hình thể to như con bò, một tổ có tới mấy vạn con, hơn nữa đầu lĩnh đều có cấp bậc Sinh Đan cảnh.
Nếu như bị đám kiến vây công, cho dù là cường giả Chân Ngã cảnh cũng chỉ có một con đường chết.
Bởi vậy, Ác Ma Thâm Uyên chính là cấm khu của sinh mạng, không người nào dám xông vào.
Nhưng đàn kiến Thâm Uyên cực kỳ đáng sợ, nhưng kiến chúa lại sinh ra chất lỏng kỳ dị, nó dùng luyện thể sẽ trợ giúp võ giả thoát thai hoán cốt, thân thể sẽ cứng rắn và cường đại.
Lăng Hàn suy nghĩ một lúc, hắn quyết định bế quan khổ tu, sẽ không tham gia náo nhiệt.
Hắn cách Cửu Đỉnh đỉnh phong càng ngày càng gần, tiếp theo hắn sẽ xung kích Thập Đỉnh, làm sao có thời giờ đi Ác Ma Thâm Uyên?
Lại nói, hắn đã rèn luyện thân thể vô cùng cứng rắn, nếu dịch kiến có thể giúp hắn luyện thể, như vậy chỉ có thể nói thứ này đang dệt hoa trên gấm.
Lăng Hàn an tâm tu luyện.
Qua một tháng, hắn đã đột phá Cửu Đỉnh đỉnh phong.
Sau đó mới là lúc khó khăn nhất, hắn phải đột phá Thập Đỉnh.
Chí ít, Lăng Hàn không nhìn thấy ai có thể đột phá cảnh giới này, đây là đỉnh phong chân chính của Chú Đỉnh, từ xưa đến nay, có lẽ khó có mấy người đạt tới độ cao như vậy.
Đứng ở nơi cao sẽ lạnh, Lăng Hàn không có vật tham chiếu, hắn chỉ có thể tự mình tìm tòi.
Hắn cũng không vội đột phá, mà là triệt để yên tĩnh, mỗi ngày đều uống chút trà, lật xem tư liệu, nhìn xem có tin tức của đám người Nữ Hoàng hay không.
Bảy ngày sau, một tin tức quan trọng truyền đến, Phong Kế Hành đã kết thành một chi đại quân xuất phát đi Ác Ma Thâm Uyên.
Lăng Hàn cũng thử xung kích Thập Đỉnh.
Hắn vận chuyển thủ đoạn của vị tiên hiền kia, sau đó bắt đầu thai nghén hạch tâm Tiên Đỉnh thứ mười, ông, chín Tiên Đỉnh lập tức phóng xuất lực bài xích, bởi vì chúng va chạm lẫn nhau nên lực bài xích giảm đi không ít.
Rất tốt, Lăng Hàn âm thầm gật đầu, quả nhiên vị tiên hiền kia chính là quỷ tài, bản thâ hắn chưa tu ra Thập Đỉnh nhưng phương hướng suy diễn lại chính xác.
Nhưng cho dù thủ đoạn này cũng chỉ cắt giảm một ít lực bài xích của Tiên Đỉnh, chín Tiên Đỉnh cũng phát huy sẽ tạo ra biến hóa về chất, ba, ba, ba, Lăng Hàn ngưng tụ thành hạch tâm Tiên Đỉnh đã vỡ vụn.
Chín là cực hạn của thiên địa, giống như trời cao không cho phép có Thập Đỉnh sinh ra, đây là một loại áp chế cực kỳ đáng sợ.
/5357
|