Lăng Hàn và Đại Hắc Cẩu đều ngẩn ra, xảy ra chuyện gì, còn có kẻ rãnh rỗi ngăn cản người khác tiến vào?
- Cẩu gia muốn vào, làm gì, các ngươi còn có thể ngăn cản?
Đại Hắc Cẩu cười nói.
- Muốn chết, vậy thì tới đi!
Một người khinh thường nói.
Hiện tại nơi này chỉ có Trúc Cơ mới có thể tiến vào, đều là Trúc Cơ, bọn họ cần sợ hãi sao? Lại nói, bọn họ không chỉ có hai người, còn có rất nhiều người trong động phủ, toàn bộ đi ra, mỗi người đánh một quyền cũng có thể đánh một người một chó thành cặn bã.
- Hắc hắc, Cẩu gia thật không tin.
Đại Hắc Cẩu huýt sáo, nó đi vào động phủ, nó vừa đi vừa cảnh cáo Lăng Hàn:
- Tiểu Hàn tử, giao toàn bộ nơi này cho Cẩu gia.
Với tính cách lấn yếu sợ mạnh của Đại Hắc Cẩu, hơn nữa có tính cách ưa làm náo động, cục diện hiện tại thật sự thích hợp với nó.
- Muốn chết!
Hai tên Trúc Cơ đều hừ một tiếng, đồng thời tấn công Đại Hắc Cẩu
Nhưng Trúc Cơ đấu Chú Đỉnh, hơn nữa còn là cấp bậc Cửu Đỉnh, bọn họ không chịu nổi một kích.
Đại Hắc Cẩu hơi lộ ra khí thế, hai người kia quỳ xuống, bọn họ cảm thấy trái tim như sắp nhảy ra ngoài, khó chịu không thể nói thành lời.
- Tiểu tử, con mắt nên nhìn xa một chút, gia thế của chúng ta, các ngươi chọc nổi sao?
Đại Hắc Cẩu giẫm lên hai người này, dương dương đắc ý.
- Hừ, chỉ là một con chó hoang cũng dám đến diễu võ giương oai?
Trong động phủ có người đi ra ngoài, đều là thiên tài Trúc Cơ trên tinh thể này.
Đại Hắc Cẩu nổi giận, nó vung móng vuốt và nói:
- Một đám tiểu tử khốn kiếp, phóng ngựa tới, xem Cẩu gia dạy các ngươi làm người thế nào.
Những thiên tài kia lao đến, từng người dùng pháp khí tấn công.
- Nằm xuống cho ta!
Đại Hắc Cẩu bộc phát khí thế, khí thế Cửu Đỉnh áp bách đè ép tất cả mọi người nằm rạp xuống đất.
Đây là áp chế trên cấp độ sinh mệnh, mặc ngươi thiên tài thế nào cũng không thể tránh khỏi, trừ phi giống như Lăng Hàn, tu ra tiên cơ viễn cổ tiên môn.
- Ngươi, ngươi là Chú Đỉnh!
Từ đó những thiên tài trẻ tuổi cũng nhìn ra tu vi của Đại Hắc Cẩu.
- Không sai, Cẩu gia chính là cường giả Chú Đỉnh!
Đại Hắc Cẩu dương dương đắc ý.
- Làm sao có thể!
Những thiên tài kia ngây người, hiện tại chỉ có Trúc Cơ mới có thể tiến vào, tại sao có cường giả Chủ Đỉnh xuất hiện nhanh như vậy?
- Các ngươi giao toàn bộ đồ vật tìm được trong động phủ cho ta.
Đại Hắc Cẩu hung ác nói:
- Thành thật một chút, nếu để cho Cẩu gia phát hiện các ngươi dám can đảm tư tàng, bảo đảm các ngươi không có quả ngon để ăn.
Các thiên tài lắc đầu, nói ra động phủ này quá nghèo, căn bản không có bảo vật gì.
Đại Hắc Cẩu không tin, nó bắt đầu lục soát người.
- Không, thanh kiếm này là pháp khí tổ truyền của ta!
- Ta vừa mới mua tiên dược trên tinh võng.
- A, bản tiên pháp này là trưởng bối vừa mới ban cho ta, nhanh trả lại cho ta!
Tất cả mọi người kêu to, Đại Hắc Cẩu thật ác tâm, nhìn thấy đồ tốt liền cướp, cách làm chẳng khác gì kẻ cướp.
Đồ tiến vào túi Đại Hắc Cẩu sẽ bị móc ra?
Nhưng Đại Hắc Cẩu lắc đầu nói với Lăng Hàn, biểu thị không có đồ vật cần tìm.
- Tiểu Hàn tử, có khả năng chúng ta bị chơi xỏ.
Đại Hắc Cẩu nói, vẻ mặt đầy tức giận.
Khốn kiếp, làm ra trận thế lớn như vậy, kết quả không có cái rắm gì, có khôi hài hay không?
- A, ngươi là Lăng Hàn?
Có người nhận ra Lăng Hàn.
Ngay từ đầu không có nghĩ như vậy, bởi vì người ta đều biết Lăng Hàn đã sớm bước vào Sinh Đan, làm sao có thể tiến vào? Nhưng Đại Hắc Cẩu lại là Chú Đỉnh, lại còn gọi Lăng Hàn là tiểu Hàn tử, bọn họ không thể không tin.
- Ha ha, ngươi chính là tuyệt thế thiên kiêu Bắc Thiên vực sao?
- Đáng tiếc, bị Chiến Thần cung để mắt tới, chú định chỉ có một con đường chết!
Mấy người đều cười lạnh, địch ý với Lăng Hàn rất lớn.
- Móa, các ngươi một đám lông gà cũng dám xem thường tiểu Hàn tử?
Đại Hắc Cẩu liền không vui, nó lạnh lùng nói với bọn người kia.
- Hừ, chúng ta không phải tới từ thế lực Thánh Địa thì cũng tới từ thế lực Tôn Giả, có gì phải sợ?
- Ăn ngay nói thật, từ xưa tới nay chưa từng có ai bị Chiến Thần cung hạ tất sát lệnh còn sống sót.
- Thời gian của ngươi không nhiều lắm.
- Dù sao Bắc Thiên vực cũng yếu nhất trong bốn đại Thiên Vực, lần này cũng chỉ là phù dung sớm nở tối tàn, sắp bị đánh về nguyên hình.
Những người này thật phách lối, rất mạnh miệng.
Đại Hắc Cẩu tức giận, hiện tại tù binh phách lối như vậy sao?
Nó đánh những người này một trận, sau đó trói từng người lại, nói:
- Đám gia hỏa các ngươi xuất thân bất phàm, nếu bán các ngươi cho gia tộc của mình, có lẽ ta sẽ kiếm được không ít tiền.
Những thiên tài kia giật mình, đều sợ ngây người.
Các ngươi cướp sạch chúng ta không ít, còn muốn bán chúng ta lấy tiền?
Quá đen.
Lăng Hàn gật đầu:
- Chủ ý này không tệ.
- Cẩu gia cũng cảm thấy không tệ.
Nó bảo Lăng Hàn đưa Dưỡng Nguyên Hồ Lô ra và nhét đám người vào trong:
- Các tiểu tử, xem như vận khí của các ngươi, hồ lô này có công hiệu lớn mạnh linh hồn, thu các ngươi một chút phí bảo đảm thì sao?
Sau đó, Đại Hắc Cẩu nhìn về phía Lăng Hàn:
- Chúng ta rời đi sao?
Lăng Hàn lắc đầu:
- Đã tới rồi, xem một chút rồi đi, hơn nữa, bọn họ không phát hiện ra cái gì, không nhất định chúng ta cũng không có thu hoạch.
- Đúng.
Lăng Hàn đi vào động phủ, hắn cẩn thận tìm kiếm.
Đây chính là động phủ bình thường, khác biệt ở chỗ nơi này cải biến địa thế, thiên địa linh khí tuôn tới nơi này như dòng sông, mang theo tiên khí mờ mịt, chỉ cần ngửi cũng làm lỗ chân lông của người ta mở rộng ra.
A?
Từ bày biện của nơi này, trong động phủ có hai người, hơn nữa không phải Thiên Vũ Tôn Giả và đạo đồng của hắn, có lẽ là đạo lữ của hắn, bởi vì ăn uống và ngủ đều chung với nhau.
Dường như hai người sớm rời khỏi nơi đây, Lăng Hàn không phát hiện bất kỳ quần áo nào.
Chẳng lẽ đây không phải là nơi Thiên Vũ Tôn Giả hóa đạo, chỉ là nơi hắn từng ở qua?
Lăng Hàn muốn rời đi, hắn lại ngẩn người.
Hắn thả thần thức dẫn động địa mạch, hắn quan sát toàn bộ động phủ và có phát hiện.
- Tiểu Hàn tử, còn thất thần làm gì, đi mau thôi!
Đại Hắc Cẩu thúc giục.
Lăng Hàn lắc đầu:
- Chờ một chút.
- A, ngươi có phát hiện gì sao?
Đại Hắc Cẩu đi tới, nó quá hiểu Lăng Hàn.
Lăng Hàn gật đầu:
- Đừng nóng vội.
Hắn nhắm mắt lại, toàn bộ tâm thần dung nhập vào tinh thể, sử dụng tinh thể là mắt, quan sát toàn bộ động phủ, hắn nhìn thấy rất nhiều chi tiết nhỏ.
Hắn nở nụ cười.
Hắn đi tới bên cạnh ngăn tủ sau đó dời sang một bên.
- Nơi này Cẩu gia nhìn qua, đằng sau cũng không có cửa ngầm.
Đại Hắc Cẩu lên tiếng, nó không muốn Lăng Hàn lãng phí thời gian.
Lăng Hàn lắc đầu:
- An tâm chớ vội.
Hắn không ngừng điểm vào tường, tinh thần lực dẫn động địa thế, trên vách tường xuất hiện phù văn trận đạo.
- Cẩu gia muốn vào, làm gì, các ngươi còn có thể ngăn cản?
Đại Hắc Cẩu cười nói.
- Muốn chết, vậy thì tới đi!
Một người khinh thường nói.
Hiện tại nơi này chỉ có Trúc Cơ mới có thể tiến vào, đều là Trúc Cơ, bọn họ cần sợ hãi sao? Lại nói, bọn họ không chỉ có hai người, còn có rất nhiều người trong động phủ, toàn bộ đi ra, mỗi người đánh một quyền cũng có thể đánh một người một chó thành cặn bã.
- Hắc hắc, Cẩu gia thật không tin.
Đại Hắc Cẩu huýt sáo, nó đi vào động phủ, nó vừa đi vừa cảnh cáo Lăng Hàn:
- Tiểu Hàn tử, giao toàn bộ nơi này cho Cẩu gia.
Với tính cách lấn yếu sợ mạnh của Đại Hắc Cẩu, hơn nữa có tính cách ưa làm náo động, cục diện hiện tại thật sự thích hợp với nó.
- Muốn chết!
Hai tên Trúc Cơ đều hừ một tiếng, đồng thời tấn công Đại Hắc Cẩu
Nhưng Trúc Cơ đấu Chú Đỉnh, hơn nữa còn là cấp bậc Cửu Đỉnh, bọn họ không chịu nổi một kích.
Đại Hắc Cẩu hơi lộ ra khí thế, hai người kia quỳ xuống, bọn họ cảm thấy trái tim như sắp nhảy ra ngoài, khó chịu không thể nói thành lời.
- Tiểu tử, con mắt nên nhìn xa một chút, gia thế của chúng ta, các ngươi chọc nổi sao?
Đại Hắc Cẩu giẫm lên hai người này, dương dương đắc ý.
- Hừ, chỉ là một con chó hoang cũng dám đến diễu võ giương oai?
Trong động phủ có người đi ra ngoài, đều là thiên tài Trúc Cơ trên tinh thể này.
Đại Hắc Cẩu nổi giận, nó vung móng vuốt và nói:
- Một đám tiểu tử khốn kiếp, phóng ngựa tới, xem Cẩu gia dạy các ngươi làm người thế nào.
Những thiên tài kia lao đến, từng người dùng pháp khí tấn công.
- Nằm xuống cho ta!
Đại Hắc Cẩu bộc phát khí thế, khí thế Cửu Đỉnh áp bách đè ép tất cả mọi người nằm rạp xuống đất.
Đây là áp chế trên cấp độ sinh mệnh, mặc ngươi thiên tài thế nào cũng không thể tránh khỏi, trừ phi giống như Lăng Hàn, tu ra tiên cơ viễn cổ tiên môn.
- Ngươi, ngươi là Chú Đỉnh!
Từ đó những thiên tài trẻ tuổi cũng nhìn ra tu vi của Đại Hắc Cẩu.
- Không sai, Cẩu gia chính là cường giả Chú Đỉnh!
Đại Hắc Cẩu dương dương đắc ý.
- Làm sao có thể!
Những thiên tài kia ngây người, hiện tại chỉ có Trúc Cơ mới có thể tiến vào, tại sao có cường giả Chủ Đỉnh xuất hiện nhanh như vậy?
- Các ngươi giao toàn bộ đồ vật tìm được trong động phủ cho ta.
Đại Hắc Cẩu hung ác nói:
- Thành thật một chút, nếu để cho Cẩu gia phát hiện các ngươi dám can đảm tư tàng, bảo đảm các ngươi không có quả ngon để ăn.
Các thiên tài lắc đầu, nói ra động phủ này quá nghèo, căn bản không có bảo vật gì.
Đại Hắc Cẩu không tin, nó bắt đầu lục soát người.
- Không, thanh kiếm này là pháp khí tổ truyền của ta!
- Ta vừa mới mua tiên dược trên tinh võng.
- A, bản tiên pháp này là trưởng bối vừa mới ban cho ta, nhanh trả lại cho ta!
Tất cả mọi người kêu to, Đại Hắc Cẩu thật ác tâm, nhìn thấy đồ tốt liền cướp, cách làm chẳng khác gì kẻ cướp.
Đồ tiến vào túi Đại Hắc Cẩu sẽ bị móc ra?
Nhưng Đại Hắc Cẩu lắc đầu nói với Lăng Hàn, biểu thị không có đồ vật cần tìm.
- Tiểu Hàn tử, có khả năng chúng ta bị chơi xỏ.
Đại Hắc Cẩu nói, vẻ mặt đầy tức giận.
Khốn kiếp, làm ra trận thế lớn như vậy, kết quả không có cái rắm gì, có khôi hài hay không?
- A, ngươi là Lăng Hàn?
Có người nhận ra Lăng Hàn.
Ngay từ đầu không có nghĩ như vậy, bởi vì người ta đều biết Lăng Hàn đã sớm bước vào Sinh Đan, làm sao có thể tiến vào? Nhưng Đại Hắc Cẩu lại là Chú Đỉnh, lại còn gọi Lăng Hàn là tiểu Hàn tử, bọn họ không thể không tin.
- Ha ha, ngươi chính là tuyệt thế thiên kiêu Bắc Thiên vực sao?
- Đáng tiếc, bị Chiến Thần cung để mắt tới, chú định chỉ có một con đường chết!
Mấy người đều cười lạnh, địch ý với Lăng Hàn rất lớn.
- Móa, các ngươi một đám lông gà cũng dám xem thường tiểu Hàn tử?
Đại Hắc Cẩu liền không vui, nó lạnh lùng nói với bọn người kia.
- Hừ, chúng ta không phải tới từ thế lực Thánh Địa thì cũng tới từ thế lực Tôn Giả, có gì phải sợ?
- Ăn ngay nói thật, từ xưa tới nay chưa từng có ai bị Chiến Thần cung hạ tất sát lệnh còn sống sót.
- Thời gian của ngươi không nhiều lắm.
- Dù sao Bắc Thiên vực cũng yếu nhất trong bốn đại Thiên Vực, lần này cũng chỉ là phù dung sớm nở tối tàn, sắp bị đánh về nguyên hình.
Những người này thật phách lối, rất mạnh miệng.
Đại Hắc Cẩu tức giận, hiện tại tù binh phách lối như vậy sao?
Nó đánh những người này một trận, sau đó trói từng người lại, nói:
- Đám gia hỏa các ngươi xuất thân bất phàm, nếu bán các ngươi cho gia tộc của mình, có lẽ ta sẽ kiếm được không ít tiền.
Những thiên tài kia giật mình, đều sợ ngây người.
Các ngươi cướp sạch chúng ta không ít, còn muốn bán chúng ta lấy tiền?
Quá đen.
Lăng Hàn gật đầu:
- Chủ ý này không tệ.
- Cẩu gia cũng cảm thấy không tệ.
Nó bảo Lăng Hàn đưa Dưỡng Nguyên Hồ Lô ra và nhét đám người vào trong:
- Các tiểu tử, xem như vận khí của các ngươi, hồ lô này có công hiệu lớn mạnh linh hồn, thu các ngươi một chút phí bảo đảm thì sao?
Sau đó, Đại Hắc Cẩu nhìn về phía Lăng Hàn:
- Chúng ta rời đi sao?
Lăng Hàn lắc đầu:
- Đã tới rồi, xem một chút rồi đi, hơn nữa, bọn họ không phát hiện ra cái gì, không nhất định chúng ta cũng không có thu hoạch.
- Đúng.
Lăng Hàn đi vào động phủ, hắn cẩn thận tìm kiếm.
Đây chính là động phủ bình thường, khác biệt ở chỗ nơi này cải biến địa thế, thiên địa linh khí tuôn tới nơi này như dòng sông, mang theo tiên khí mờ mịt, chỉ cần ngửi cũng làm lỗ chân lông của người ta mở rộng ra.
A?
Từ bày biện của nơi này, trong động phủ có hai người, hơn nữa không phải Thiên Vũ Tôn Giả và đạo đồng của hắn, có lẽ là đạo lữ của hắn, bởi vì ăn uống và ngủ đều chung với nhau.
Dường như hai người sớm rời khỏi nơi đây, Lăng Hàn không phát hiện bất kỳ quần áo nào.
Chẳng lẽ đây không phải là nơi Thiên Vũ Tôn Giả hóa đạo, chỉ là nơi hắn từng ở qua?
Lăng Hàn muốn rời đi, hắn lại ngẩn người.
Hắn thả thần thức dẫn động địa mạch, hắn quan sát toàn bộ động phủ và có phát hiện.
- Tiểu Hàn tử, còn thất thần làm gì, đi mau thôi!
Đại Hắc Cẩu thúc giục.
Lăng Hàn lắc đầu:
- Chờ một chút.
- A, ngươi có phát hiện gì sao?
Đại Hắc Cẩu đi tới, nó quá hiểu Lăng Hàn.
Lăng Hàn gật đầu:
- Đừng nóng vội.
Hắn nhắm mắt lại, toàn bộ tâm thần dung nhập vào tinh thể, sử dụng tinh thể là mắt, quan sát toàn bộ động phủ, hắn nhìn thấy rất nhiều chi tiết nhỏ.
Hắn nở nụ cười.
Hắn đi tới bên cạnh ngăn tủ sau đó dời sang một bên.
- Nơi này Cẩu gia nhìn qua, đằng sau cũng không có cửa ngầm.
Đại Hắc Cẩu lên tiếng, nó không muốn Lăng Hàn lãng phí thời gian.
Lăng Hàn lắc đầu:
- An tâm chớ vội.
Hắn không ngừng điểm vào tường, tinh thần lực dẫn động địa thế, trên vách tường xuất hiện phù văn trận đạo.
/5357
|