Trì Mộng Hàm vẫn phải cho Bách Lý Xa mặt mũi, dù sao đối phương cũng là người Tử Vi Đế tộc.
Bản thân nàng không có việc gì cần Bách Lý Xa, không cần cũng được, hoàn toàn không cần ủy khuất tâm ý của mình.
Từ góc độ của nàng mà nói, Lăng Hàn có thể cho nàng trợ giúp còn hơn xa Bách Lý Xa, hơn nữa bọn họ đã từng sóng vai chiến đấu qua, trong chiến đấu bồi dưỡng tình hữu nghị còn vượt qua Bách Lý Xa nịnh nọt vài câu.
Sắc mặt Bách Lý Xa khó coi, hắn rất muốn ra tay đánh một trận, nhưng chỉ một Lăng Hàn đã đủ làm hắn đau đầu, huống chi còn có Trì Mộng Hàm chiến lực mạnh hơn?
Vậy thì hắn tự rước lấy nhục.
Tốt, dù sao còn có cơ hội, hắn nhất định sẽ tiêu diệt Lăng Hàn.
Sau khi ra khỏi nơi này, trí nhớ tất cả mọi người sẽ bị chém đứt, cho dù là thiên tài tuyệt đỉnh cũng chỉ lưu lại trí nhớ mơ hồ, cho nên, hắn hoàn toàn không cần sợ đắc tội Trì Mộng Hàm, sau khi ra khỏi đây, theo đuổi lần nữa là được.
- Trì tiên tử, hi vọng ngươi sẽ không hối hận!
Hắn hừ một tiếng, vung tay lên, mang theo hai gã tôi tớ rời đi.
Nơi này cần năm người mới có thể tổ đội, cho nên hắn cần phải đi nhận người.
Hơn nữa, nếu cần đội ngũ cạnh tranh, vậy khẳng định là có chú ý, cho nên đội viên nhất định phải chọn kỹ lựa khéo, không thể qua loa.
- Tốt, ta sẽ tìm một người, chúng ta có thể xuất phát.
Lăng Hàn bảo Đại Hắc Cẩu đi mua thuyền, hắn và hai tỷ muội Trì Mộng Hàm ở lại nơi này nhận người.
- Lăng Sư huynh!
Giọng nói vui mừng vang lên, lúc này có một mỹ nhân cực đẹp đi tới gần bọn họ.
Cô gái này thật sự quá đẹp, phong tình bắn ra bốn phía đủ làm người ta điên cuồng.
Tống Lam, vưu vật bài danh thứ chín trên Tuyệt Sắc bảng.
Lăng Hàn cười cười:
- Ngươi cũng chạy đến.
- Đúng vậy.
Tống Lam gật đầu, nàng cười tươi như hoa.
Tại sao người tuyệt sắc như nàng lại tới đây? Ví dụ như Lục Kỳ vẫn đi theo bên nàng, còn có một ít người theo đuổi khác, mỹ nhân bài danh thứ chín tinh không, Đế tử gặp phải cũng động tâm.
Sau khi nhìn thấy nữ tử mà mình âu yếm lại tươi cười với nam nhân khác, tất cả mọi người thương tâm không dứt.
Đáng giận!
Lục Kỳ siết chặc nắm đấm, hận không thể ra tay tiêu diệt Lăng Hàn, đương nhiên hắn biết mình không phải đối thủ của Lăng Hàn, tên kia chính là biến thái, đừng nói hắn, cho dù là Đế tử cũng không thể xử lý đối phương.
Khoan hãy nói, hắn vẫn tự hiểu lấy mình, vừa rồi có một vị Đế tử bị bức lui.
Trì Mộng San tiến lên nói nhỏ bên tai tỷ tỷ của mình, nói:
- Tỷ, ngươi có đối thủ, vội vàng xử lý tỷ phu đi, bằng không tỷ phu sẽ bị cướp đi!
Tiểu la lỵ căn bản e sợ thiên hạ không loạn, lời này không nhỏ chút nào, người bốn phía đều nghe rõ ràng.
Trì Mộng Hàm tuy tức giận muốn đánh người, khuôn mặt Tống Lam đỏ bừng, đám người Lục Kỳ nhìn chằm chằm, tiểu nha đầu này là ai, không hiểu ăn nói sao?
Trì Mộng San không sợ ai, nàng trừng mắt lườm mọi người:
- Làm gì vậy, muốn đánh nhau phải không?
Thấy có người tiến lên phía trước một bước, tiểu la lỵ lập tức chạy về phía Lăng Hàn:
- Tỷ phu, cứu ta, có người muốn hại Mộng San đáng yêu, xinh đẹp mê người!
Tất cả mọi người là im lặng, ngươi còn có thể yêu? Tiểu Ác Ma a!
- Lăng Sư huynh, trong đội ngũ của ngươi thiếu người không?
Tống Lam hỏi.
Lăng Hàn ngược lại không sao cả, hắn và Trì Mộng Hàm ở cùng một chỗ đủ để quét ngang tất cả. Hắn liền gật gật đầu, sau đó nhìn về phía Trì Mộng Hàm, nói:
- Ta không có ý kiến, ngươi thấy thế nào?
- Tỷ, ngàn vạn không nên đáp ứng, đây chính là tình địch!
Trì Mộng San vội vàng nói.
Trì Mộng Hàm và Tống Lam cũng khó hiểu, vốn có thể cự tuyệt nhưng bị muội muội vừa nói như vậy, nàng không tốt cự tuyệt, nếu không chẳng phải biến thành xa lánh tình địch hay sao?
- Tốt.
Trì Mộng Hàm cười cười, nói:
- Ta ngưỡng mộ Tống muội muội thật lâu.
Nói ra, hai nữ đều là mỹ nhân bài danh trước mười trên Tuyệt Sắc bảng, chỉ chưa từng gặp nhua mà thôi.
Khốn kiếp, thành!
Đám người Lục Kỳ thấy thế, trong nội tâm đầy phức tạp, cái này gọi là phiền muộn.
Lăng Hàn nhìn về phía Lục Kỳ, lộ ra một tia sát ý:
- Có phải ngươi mời sát thủ Chiến Thần cung hay không?
- Làm sao có thể!
Lục Kỳ lập tức lắc đầu, nói:
- Lăng Hàn, ta cũng không phải sợ ngươi, nhưng ta đường đường đệ tử Thánh Địa, làm sao có thể nhấc lên quan hệ với tổ chức xấu xa kia chứ.
Lăng Hàn đem mặt nghiêm:
- Ngươi dám mắng ta?
Ồ, ngươi đang nói cái gì, ta nói thế không rõ sao?
Lục Kỳ há miệng muốn nói, ngươi nói lời này là thế nào?
Lăng Hàn cười cười, nói:
- Quên nói, ta còn là hạt giống của Chiến Thần cung.
Đi!
Lục Kỳ ngây người, đây là chuyện gì?
Lăng Hàn còn là hạt giống Chiến Thần cung? Vậy tại sao Chiến Thần cung muốn giết hắn chứ? Không đúng, nhất định Lăng Hàn đang lừa gạt hắn!
- Không tin sao?
Lăng Hàn cất bước tiến lên, hắn lại đột nhiên biến mất.
Quỷ Ảnh Bộ!
Hiển nhiên Trì Mộng Hàm biết hàng, nàng lộ ra vẻ mặt khiếp sợ, đồng thời trong lòng nàng báo động, chẳng lẽ Lăng Hàn thật sự là đệ tử Chiến Thần cung?
Vậy thì khủng bố, Lăng Hàn quá yêu nghiệt, một khi hắn trở thành Sát Thánh, trong thiên hạ không Đế, còn có người nào hắn không thể ám sát không?
Đến lúc đó, mỗi một tên Thánh Nhân đều ngủ không yên giấc.
- Ồ, tại sao tỷ phu lại biến mất?
Trì Mộng San tràn ngập hiếu kỳ.
XÍU...UU!
Đột nhiên Lăng Hàn hiện thân, một quyền đánh vào mặt Lục Kỳ.
Vừa rồi hắn ẩn nấp thân thể, nhưng một quyền này lại đánh từ chính diện, hoàn toàn không có ý che lấp.
Khi Lăng Hàn đột nhiên biến mất, Lục Kỳ đã có chuẩn bị, nhưng hắn còn không có phát hiện thì Lăng Hàn lại có thể đánh từ chính diện, khốn kiếp, ngươi đã muốn đánh chính diện, cần gì phải vận dụng thân pháp quỷ dị kia, quá lãng phí.
Trong nội tâm hắn thở ra, hắn vội vàng vung quyền đón đánh Lăng Hàn.
Nhưng, hắn hiện tại là đối thủ của Lăng Hàn hay sao?
Bành, nắm tay của hắn đánh tới cực nhanh, tuy nắm đấm của Lăng Hàn không phải sắt nhưng lại có thể dùng một quyền đánh nổ đầu của Lục Kỳ.
Lăng Hàn thu hồi nắm đấm, bí lực quét qua nên hắn không nhiễm máu tươi.
Lục Kỳ ba phen mấy bận muốn giết hắn, hắn đã sớm không kiên nhẫn, bởi vì không có cơ hội, lại không thể giết người trong Cửu Dương Thánh Địa.
Cho nên, nếu đã gặp ở nơi này, Lăng Hàn không có ý định lưu lại tai họa.
Nhìn thấy Lăng Hàn sát phạt quyết đoán, những người bốn phía đều kinh hãi, bọn họ cũng không biết Lăng Hàn sớm có ân oán với Lục Kỳ, còn tưởng rằng Lăng Hàn muốn tiêu diệt người theo đuổi Tống Lam, lập tức chạy trối chết như ong vỡ tổ.
Mỹ nhân mặc dù tốt nhưng cuối cùng còn kém cái mạng của mình.
Đúng lúc này, chỉ thấy Đại Hắc Cẩu trở lại.
- Tiểu Hàn tử, thành lập đội ngũ cần mọi người cùng đi, cũng chỉ có sau khi thành lập đội ngũ mới có thể mua thuyền.
Ồ, còn có thiết lập như thế?
Lăng Hàn gật gật đầu:
- Tốt, chúng ta đây đi qua.
Bốn người một chó xuất phát, cùng đi tới bến cảng.
Bản thân nàng không có việc gì cần Bách Lý Xa, không cần cũng được, hoàn toàn không cần ủy khuất tâm ý của mình.
Từ góc độ của nàng mà nói, Lăng Hàn có thể cho nàng trợ giúp còn hơn xa Bách Lý Xa, hơn nữa bọn họ đã từng sóng vai chiến đấu qua, trong chiến đấu bồi dưỡng tình hữu nghị còn vượt qua Bách Lý Xa nịnh nọt vài câu.
Sắc mặt Bách Lý Xa khó coi, hắn rất muốn ra tay đánh một trận, nhưng chỉ một Lăng Hàn đã đủ làm hắn đau đầu, huống chi còn có Trì Mộng Hàm chiến lực mạnh hơn?
Vậy thì hắn tự rước lấy nhục.
Tốt, dù sao còn có cơ hội, hắn nhất định sẽ tiêu diệt Lăng Hàn.
Sau khi ra khỏi nơi này, trí nhớ tất cả mọi người sẽ bị chém đứt, cho dù là thiên tài tuyệt đỉnh cũng chỉ lưu lại trí nhớ mơ hồ, cho nên, hắn hoàn toàn không cần sợ đắc tội Trì Mộng Hàm, sau khi ra khỏi đây, theo đuổi lần nữa là được.
- Trì tiên tử, hi vọng ngươi sẽ không hối hận!
Hắn hừ một tiếng, vung tay lên, mang theo hai gã tôi tớ rời đi.
Nơi này cần năm người mới có thể tổ đội, cho nên hắn cần phải đi nhận người.
Hơn nữa, nếu cần đội ngũ cạnh tranh, vậy khẳng định là có chú ý, cho nên đội viên nhất định phải chọn kỹ lựa khéo, không thể qua loa.
- Tốt, ta sẽ tìm một người, chúng ta có thể xuất phát.
Lăng Hàn bảo Đại Hắc Cẩu đi mua thuyền, hắn và hai tỷ muội Trì Mộng Hàm ở lại nơi này nhận người.
- Lăng Sư huynh!
Giọng nói vui mừng vang lên, lúc này có một mỹ nhân cực đẹp đi tới gần bọn họ.
Cô gái này thật sự quá đẹp, phong tình bắn ra bốn phía đủ làm người ta điên cuồng.
Tống Lam, vưu vật bài danh thứ chín trên Tuyệt Sắc bảng.
Lăng Hàn cười cười:
- Ngươi cũng chạy đến.
- Đúng vậy.
Tống Lam gật đầu, nàng cười tươi như hoa.
Tại sao người tuyệt sắc như nàng lại tới đây? Ví dụ như Lục Kỳ vẫn đi theo bên nàng, còn có một ít người theo đuổi khác, mỹ nhân bài danh thứ chín tinh không, Đế tử gặp phải cũng động tâm.
Sau khi nhìn thấy nữ tử mà mình âu yếm lại tươi cười với nam nhân khác, tất cả mọi người thương tâm không dứt.
Đáng giận!
Lục Kỳ siết chặc nắm đấm, hận không thể ra tay tiêu diệt Lăng Hàn, đương nhiên hắn biết mình không phải đối thủ của Lăng Hàn, tên kia chính là biến thái, đừng nói hắn, cho dù là Đế tử cũng không thể xử lý đối phương.
Khoan hãy nói, hắn vẫn tự hiểu lấy mình, vừa rồi có một vị Đế tử bị bức lui.
Trì Mộng San tiến lên nói nhỏ bên tai tỷ tỷ của mình, nói:
- Tỷ, ngươi có đối thủ, vội vàng xử lý tỷ phu đi, bằng không tỷ phu sẽ bị cướp đi!
Tiểu la lỵ căn bản e sợ thiên hạ không loạn, lời này không nhỏ chút nào, người bốn phía đều nghe rõ ràng.
Trì Mộng Hàm tuy tức giận muốn đánh người, khuôn mặt Tống Lam đỏ bừng, đám người Lục Kỳ nhìn chằm chằm, tiểu nha đầu này là ai, không hiểu ăn nói sao?
Trì Mộng San không sợ ai, nàng trừng mắt lườm mọi người:
- Làm gì vậy, muốn đánh nhau phải không?
Thấy có người tiến lên phía trước một bước, tiểu la lỵ lập tức chạy về phía Lăng Hàn:
- Tỷ phu, cứu ta, có người muốn hại Mộng San đáng yêu, xinh đẹp mê người!
Tất cả mọi người là im lặng, ngươi còn có thể yêu? Tiểu Ác Ma a!
- Lăng Sư huynh, trong đội ngũ của ngươi thiếu người không?
Tống Lam hỏi.
Lăng Hàn ngược lại không sao cả, hắn và Trì Mộng Hàm ở cùng một chỗ đủ để quét ngang tất cả. Hắn liền gật gật đầu, sau đó nhìn về phía Trì Mộng Hàm, nói:
- Ta không có ý kiến, ngươi thấy thế nào?
- Tỷ, ngàn vạn không nên đáp ứng, đây chính là tình địch!
Trì Mộng San vội vàng nói.
Trì Mộng Hàm và Tống Lam cũng khó hiểu, vốn có thể cự tuyệt nhưng bị muội muội vừa nói như vậy, nàng không tốt cự tuyệt, nếu không chẳng phải biến thành xa lánh tình địch hay sao?
- Tốt.
Trì Mộng Hàm cười cười, nói:
- Ta ngưỡng mộ Tống muội muội thật lâu.
Nói ra, hai nữ đều là mỹ nhân bài danh trước mười trên Tuyệt Sắc bảng, chỉ chưa từng gặp nhua mà thôi.
Khốn kiếp, thành!
Đám người Lục Kỳ thấy thế, trong nội tâm đầy phức tạp, cái này gọi là phiền muộn.
Lăng Hàn nhìn về phía Lục Kỳ, lộ ra một tia sát ý:
- Có phải ngươi mời sát thủ Chiến Thần cung hay không?
- Làm sao có thể!
Lục Kỳ lập tức lắc đầu, nói:
- Lăng Hàn, ta cũng không phải sợ ngươi, nhưng ta đường đường đệ tử Thánh Địa, làm sao có thể nhấc lên quan hệ với tổ chức xấu xa kia chứ.
Lăng Hàn đem mặt nghiêm:
- Ngươi dám mắng ta?
Ồ, ngươi đang nói cái gì, ta nói thế không rõ sao?
Lục Kỳ há miệng muốn nói, ngươi nói lời này là thế nào?
Lăng Hàn cười cười, nói:
- Quên nói, ta còn là hạt giống của Chiến Thần cung.
Đi!
Lục Kỳ ngây người, đây là chuyện gì?
Lăng Hàn còn là hạt giống Chiến Thần cung? Vậy tại sao Chiến Thần cung muốn giết hắn chứ? Không đúng, nhất định Lăng Hàn đang lừa gạt hắn!
- Không tin sao?
Lăng Hàn cất bước tiến lên, hắn lại đột nhiên biến mất.
Quỷ Ảnh Bộ!
Hiển nhiên Trì Mộng Hàm biết hàng, nàng lộ ra vẻ mặt khiếp sợ, đồng thời trong lòng nàng báo động, chẳng lẽ Lăng Hàn thật sự là đệ tử Chiến Thần cung?
Vậy thì khủng bố, Lăng Hàn quá yêu nghiệt, một khi hắn trở thành Sát Thánh, trong thiên hạ không Đế, còn có người nào hắn không thể ám sát không?
Đến lúc đó, mỗi một tên Thánh Nhân đều ngủ không yên giấc.
- Ồ, tại sao tỷ phu lại biến mất?
Trì Mộng San tràn ngập hiếu kỳ.
XÍU...UU!
Đột nhiên Lăng Hàn hiện thân, một quyền đánh vào mặt Lục Kỳ.
Vừa rồi hắn ẩn nấp thân thể, nhưng một quyền này lại đánh từ chính diện, hoàn toàn không có ý che lấp.
Khi Lăng Hàn đột nhiên biến mất, Lục Kỳ đã có chuẩn bị, nhưng hắn còn không có phát hiện thì Lăng Hàn lại có thể đánh từ chính diện, khốn kiếp, ngươi đã muốn đánh chính diện, cần gì phải vận dụng thân pháp quỷ dị kia, quá lãng phí.
Trong nội tâm hắn thở ra, hắn vội vàng vung quyền đón đánh Lăng Hàn.
Nhưng, hắn hiện tại là đối thủ của Lăng Hàn hay sao?
Bành, nắm tay của hắn đánh tới cực nhanh, tuy nắm đấm của Lăng Hàn không phải sắt nhưng lại có thể dùng một quyền đánh nổ đầu của Lục Kỳ.
Lăng Hàn thu hồi nắm đấm, bí lực quét qua nên hắn không nhiễm máu tươi.
Lục Kỳ ba phen mấy bận muốn giết hắn, hắn đã sớm không kiên nhẫn, bởi vì không có cơ hội, lại không thể giết người trong Cửu Dương Thánh Địa.
Cho nên, nếu đã gặp ở nơi này, Lăng Hàn không có ý định lưu lại tai họa.
Nhìn thấy Lăng Hàn sát phạt quyết đoán, những người bốn phía đều kinh hãi, bọn họ cũng không biết Lăng Hàn sớm có ân oán với Lục Kỳ, còn tưởng rằng Lăng Hàn muốn tiêu diệt người theo đuổi Tống Lam, lập tức chạy trối chết như ong vỡ tổ.
Mỹ nhân mặc dù tốt nhưng cuối cùng còn kém cái mạng của mình.
Đúng lúc này, chỉ thấy Đại Hắc Cẩu trở lại.
- Tiểu Hàn tử, thành lập đội ngũ cần mọi người cùng đi, cũng chỉ có sau khi thành lập đội ngũ mới có thể mua thuyền.
Ồ, còn có thiết lập như thế?
Lăng Hàn gật gật đầu:
- Tốt, chúng ta đây đi qua.
Bốn người một chó xuất phát, cùng đi tới bến cảng.
/5357
|