Đội ngũ tiếp tục đi lại trong sương mù, Lăng Hàn cố gắng tu luyện Huyền Nguyệt linh đồ, hắn phải mau chóng nắm giữ tới đại thành.
Lại qua bảy ngày sau, Lăng Hàn đã hoàn toàn nắm giữ Huyền Nguyệt linh đồ.
Tâm niệm của hắn vừa động, trên thân hắn tỏa ra năng lượng huyền nguyệt, năng lượng mang theo lực phá hoại cường đại, còn có cảm giác tao nhã nhưng lạnh lùng, cảm giác này phi thường mâu thuẫn.
Kế tiếp, tự nhiên là rút ra thiên địa đạo tắc trong năng lượng huyền nguyệt và khắc vào tiên đan.
Lăng Hàn bắt đầu khắc lạc ấn thứ sáu.
Quá trình này rất nhanh, hắn chỉ mất ba ngày là thành công, khoảng cách Sinh Đan hậu kỳ gần thêm một bước.
- Ha ha, người ta tìm được rồi!
Đột nhiên, chỉ nghe Trì Mộng San cười to nói một câu.
Ồ!
Lăng Hàn kinh ngạc, chỉ thấy Trì Mộng San dẫn dắt, bọn họ tiến vào một gian nhà đá, trong nhà đá có một cái bàn đá, phía trên có mảnh vỡ long lân, cũng gọi là mảnh vỡ truyền kỳ.
Thành công.
- Nhanh, nhanh, các ngươi nhanh khen ta đi!
Trì Mộng San dương dương đắc ý, nàng tươi cười như đóa hoa.
- Mèo mù cũng có thể gặp được chuột chết?
Đại Hắc Cẩu trêu ghẹo.
- Chó ngu, ngươi mới là mèo mù!
Trì Mộng San không phải người ăn thua thiệt.
Lăng Hàn cầm lấy mảnh vỡ long lân, hắn cười nói:
- Đi, chúng ta có thể đi tiếp hòn đảo tiếp theo.
Cầm mảnh vỡ long lân, lần này đã có khác biệt, khối mảnh vỡ long lân thứ tư tỏa ra hào quang xua tan sương mù, bọn họ như cây nến trong bóng tối, tuy có thể chiếu xạ khoảng cách không xa nhưng đủ cho bọn họ rời đi.
Qua nửa giờ sau, bọn họ đã tới bến tàu.
Lúc này trên bến tài có nhiều đội thuyền, hiển nhiên có đội ngũ thông qua thi đấu săn bắn và tới nơi này.
- Tiểu Hàn tử, có nên đục chìm thuyền của đám người kia không?
Đại Hắc Cẩu nghĩ kế, không giống với hòn đảo có cường giả tọa trấn, nơi này không có bóng quỷ, có thể phá hư.
Lăng Hàn ngẫm lại, lắc đầu:
- Không cần, chúng ta đầy đủ cường đại thì sợ gì đối thủ?
- Nói hay lắm!
Trì Mộng Hàm gật đầu, nàng rất tán dương Lăng Hàn.
Đại Hắc Cẩu thì nghĩ lại:
- Cũng đúng, nếu đục chìm thuyền, nếu kế tiếp cần mười chi đội ngũ tỷ thí, chúng ta cũng sẽ bị vây khốn.
Quả nhiên mạch suy nghĩ của con chó hoang này khác với người thường, chuyên lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử.
Bọn họ lên thuyền, sau đó ra biển.
Thời điểm bọn họ rời cảng vừa vặn gặp một chiếc thuyền khác, một người đứng ở đầu thuyền, gió biển thổi qua, mái tóc đen bay phất phơ, lộ ra vẻ phóng đãng không bị trói buộc.
Bách Lý Xa!
Sau khi hắn phát hiện Lăng Hàn, sắc mặt hắn biến thành âm trầm.
Tiện nhân này năm lần bảy lượt đối đầu với hắn, thậm chí còn câu dẫn nữ thần của mình lên thuyền, nhiều ngày trôi qua, không biết bọn chúng làm cái gì!
Nhưng hắn không dám ra tay, không chỉ vì Lăng Hàn còn có kiện chí bảo kia, cũng bởi vì Trì Mộng Hàm, đây chính là Đế nữ mạnh nhất mấy vạn năm qua của Đông Lâm Đế tộc, chiến lực vô cùng có khả năng cao hơn hắn.
Hiện trên thuyền chỉ có hắn là Đế tử, lấy một địch hai, hoàn toàn không có phần thắng.
Cho nên, hắn lựa chọn nhẫn nại, chỉ dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn Lăng Hàn.
Lăng Hàn hoàn toàn không để trong lòng, hiện tại tâm tư của hắn đặt vào linh đồ cửu tinh, chỉ cần có thêm ba tấm, hắn có thể tu đến Sinh Đan hậu kỳ đỉnh phong, đi trùng kích Sinh Đan Đại viên mãn.
Thuyền đi, một đường vượt sóng gió, lại tao ngộ mấy lần hái thú thì phát trước xuất hiện cảnh tượng quỷ dị.
- Mau đến xem!
Bốn người một chó đều tới đầu thuyền, không thể tưởng tượng nổi nhìn phía trước.
Biển cả đang bình tĩnh, nhưng ở chỗ này bị người ta cắt đi một đoạn, hình thành một góc thẳng đứng.
Nói cách khác, biển cả trước mặt bọn họ như bức tường dựng thẳng, hơn nữa không phải một đoạn đường, mà là mênh mông.
- Đại Đế thủ bút đúng là kinh người!
Bức “tường” này rất cao bởi vậy, tuy mất mấy tiếng đồng hồ mới đi tới vịt trí bức tường.
- Làm sao bây giờ, cứ đụng vào hay sao?
Đại Hắc Cẩu hỏi.
- Đụng đụng đụng!
Trì Mộng San hào hứng bừng bừng, nàng xem ra, thuyền chìm không sao cả, cùng lắm cứ bơi trở về.
- Thử xem.
Lăng Hàn trầm giọng nói ra, hắn giảm bớt tốc độ của thuyền.
Lại chậm cũng chỉ cách vài trượng mà thôi, thuyền lớn đụng vào tường nước, trong chấn động mạnh, chỉ thấy đầu con thuyền vểnh lên, sau đó cả thân thuyền cũng dựng thẳng tiến lên phía trước.
Khá tốt, tất cả mọi người đều là cao thủ, va chạm như thế không có gì, bọn họ đứng yên tĩnh.
Oanh, thuyền lớn đi lên bức tường và đi tới vùng biển khác.
Đám người Lăng Hàn đều kinh ngạc phát hiện, bọn họ không phải đi vào vùng biển khác, mà là vùng biển này vuông góc với vùng biển kia.
Thú vị.
Bọn họ đi rất nhanh, bức tường phía sau lại cao kinh người, phải qua vài tiếng sau mới biến mất khỏi tầm mắt.
- Đúng là nơi quỷ dị.
- Ta chưa bao giờ gặp qua tình huống như thế.
- Xem như mở rộng tầm mắt.
Trì Mộng San thì thở dài:
- Sớm biết như vậy nên chơi một hồi.
Bọn họ tiếp tục đi tới, chưa đi bao lâu đã xuất hiện hòn đảo thứ năm.
Lăng Hàn cho thuyền tiếp cận, tìm kiếm bến tàu, sau đó đỗ lại.
Lần này cũng không phải là quỷ đảo, trên bến tàu có người.
Bọn họ đưa ra bằng chứng, sau khi nghiệm chứng thân phận của mỗi người, đạt được cho phép có thể ngừng thuyền lên bờ.
Lăng Hàn tìm hiểu tin tức, phải làm thế nào thông qua hòn đảo này, kết quả là... Đánh bạc.
Nơi này có sòng bạc lớn, chỉ cần thắng được đủ thẻ đánh bạc thì có thể lấy được mảnh vỡ long lân, từ đó rời khỏi đảo này, hơn nữa, chỉ cần một người trong đội ngũ vượt qua là được.
Nếu như năm người đều thua, chi đội ngũ phải làm công trên đảo một năm, sau khi kiếm đủ tiền đánh bạc mới bắt đầu đánh cuộc mới.
- Vị Chân Long Đại Đế này nhàm chán cỡ nào?
Lăng Hàn nói thầm.
Trì Mộng Hàm im lặng, trên đảo cự nhân là ăn bánh bao, trên đảo sương mù là bằng vào vận khí chơi trốn tìm, lần này là đánh bạc, đúng là quá nhàm chán.
Bọn họ lên đảo, trên đảo có sòng bạc thật lớn, có rất nhiều cư dân vây quanh sòng bạc.
Quy tắc rất đơn giản, người mới bắt đầu sẽ có một ngàn thẻ đánh bạc, sau đó dẫn đầu thắng đến mười vạn thì vượt qua kiểm tra.
Hơn nữa, người thông qua đầu tiên sẽ ban thưởng một tấm linh đồ!
Linh đồ cửu tinh.
Bắt đầu từ đảo thứ tư, phúc lợi sẽ lên rất nhiều.
Lăng Hàn tràn ngập ý chí chiến đấu, hơn nữa, một khi thua sạch thẻ đánh bạc, ngươi phải làm công trên đảo một năm mới có thêm thẻ.
Cho nên, chỉ có thể thắng, không thể thua.
Đây là đảo đánh bạc, tự nhiên không thể nóng đầu làm liều, tùy tiện tìm chiếu bạc ngồi xuống sẽ thua sạch sẽ, ngươi nhìn Trì Mộng San, vừa lên bàn đã áp toàn bộ thẻ đánh bạc, kết quả đã thua sạch sẽ.
Lại qua bảy ngày sau, Lăng Hàn đã hoàn toàn nắm giữ Huyền Nguyệt linh đồ.
Tâm niệm của hắn vừa động, trên thân hắn tỏa ra năng lượng huyền nguyệt, năng lượng mang theo lực phá hoại cường đại, còn có cảm giác tao nhã nhưng lạnh lùng, cảm giác này phi thường mâu thuẫn.
Kế tiếp, tự nhiên là rút ra thiên địa đạo tắc trong năng lượng huyền nguyệt và khắc vào tiên đan.
Lăng Hàn bắt đầu khắc lạc ấn thứ sáu.
Quá trình này rất nhanh, hắn chỉ mất ba ngày là thành công, khoảng cách Sinh Đan hậu kỳ gần thêm một bước.
- Ha ha, người ta tìm được rồi!
Đột nhiên, chỉ nghe Trì Mộng San cười to nói một câu.
Ồ!
Lăng Hàn kinh ngạc, chỉ thấy Trì Mộng San dẫn dắt, bọn họ tiến vào một gian nhà đá, trong nhà đá có một cái bàn đá, phía trên có mảnh vỡ long lân, cũng gọi là mảnh vỡ truyền kỳ.
Thành công.
- Nhanh, nhanh, các ngươi nhanh khen ta đi!
Trì Mộng San dương dương đắc ý, nàng tươi cười như đóa hoa.
- Mèo mù cũng có thể gặp được chuột chết?
Đại Hắc Cẩu trêu ghẹo.
- Chó ngu, ngươi mới là mèo mù!
Trì Mộng San không phải người ăn thua thiệt.
Lăng Hàn cầm lấy mảnh vỡ long lân, hắn cười nói:
- Đi, chúng ta có thể đi tiếp hòn đảo tiếp theo.
Cầm mảnh vỡ long lân, lần này đã có khác biệt, khối mảnh vỡ long lân thứ tư tỏa ra hào quang xua tan sương mù, bọn họ như cây nến trong bóng tối, tuy có thể chiếu xạ khoảng cách không xa nhưng đủ cho bọn họ rời đi.
Qua nửa giờ sau, bọn họ đã tới bến tàu.
Lúc này trên bến tài có nhiều đội thuyền, hiển nhiên có đội ngũ thông qua thi đấu săn bắn và tới nơi này.
- Tiểu Hàn tử, có nên đục chìm thuyền của đám người kia không?
Đại Hắc Cẩu nghĩ kế, không giống với hòn đảo có cường giả tọa trấn, nơi này không có bóng quỷ, có thể phá hư.
Lăng Hàn ngẫm lại, lắc đầu:
- Không cần, chúng ta đầy đủ cường đại thì sợ gì đối thủ?
- Nói hay lắm!
Trì Mộng Hàm gật đầu, nàng rất tán dương Lăng Hàn.
Đại Hắc Cẩu thì nghĩ lại:
- Cũng đúng, nếu đục chìm thuyền, nếu kế tiếp cần mười chi đội ngũ tỷ thí, chúng ta cũng sẽ bị vây khốn.
Quả nhiên mạch suy nghĩ của con chó hoang này khác với người thường, chuyên lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử.
Bọn họ lên thuyền, sau đó ra biển.
Thời điểm bọn họ rời cảng vừa vặn gặp một chiếc thuyền khác, một người đứng ở đầu thuyền, gió biển thổi qua, mái tóc đen bay phất phơ, lộ ra vẻ phóng đãng không bị trói buộc.
Bách Lý Xa!
Sau khi hắn phát hiện Lăng Hàn, sắc mặt hắn biến thành âm trầm.
Tiện nhân này năm lần bảy lượt đối đầu với hắn, thậm chí còn câu dẫn nữ thần của mình lên thuyền, nhiều ngày trôi qua, không biết bọn chúng làm cái gì!
Nhưng hắn không dám ra tay, không chỉ vì Lăng Hàn còn có kiện chí bảo kia, cũng bởi vì Trì Mộng Hàm, đây chính là Đế nữ mạnh nhất mấy vạn năm qua của Đông Lâm Đế tộc, chiến lực vô cùng có khả năng cao hơn hắn.
Hiện trên thuyền chỉ có hắn là Đế tử, lấy một địch hai, hoàn toàn không có phần thắng.
Cho nên, hắn lựa chọn nhẫn nại, chỉ dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn Lăng Hàn.
Lăng Hàn hoàn toàn không để trong lòng, hiện tại tâm tư của hắn đặt vào linh đồ cửu tinh, chỉ cần có thêm ba tấm, hắn có thể tu đến Sinh Đan hậu kỳ đỉnh phong, đi trùng kích Sinh Đan Đại viên mãn.
Thuyền đi, một đường vượt sóng gió, lại tao ngộ mấy lần hái thú thì phát trước xuất hiện cảnh tượng quỷ dị.
- Mau đến xem!
Bốn người một chó đều tới đầu thuyền, không thể tưởng tượng nổi nhìn phía trước.
Biển cả đang bình tĩnh, nhưng ở chỗ này bị người ta cắt đi một đoạn, hình thành một góc thẳng đứng.
Nói cách khác, biển cả trước mặt bọn họ như bức tường dựng thẳng, hơn nữa không phải một đoạn đường, mà là mênh mông.
- Đại Đế thủ bút đúng là kinh người!
Bức “tường” này rất cao bởi vậy, tuy mất mấy tiếng đồng hồ mới đi tới vịt trí bức tường.
- Làm sao bây giờ, cứ đụng vào hay sao?
Đại Hắc Cẩu hỏi.
- Đụng đụng đụng!
Trì Mộng San hào hứng bừng bừng, nàng xem ra, thuyền chìm không sao cả, cùng lắm cứ bơi trở về.
- Thử xem.
Lăng Hàn trầm giọng nói ra, hắn giảm bớt tốc độ của thuyền.
Lại chậm cũng chỉ cách vài trượng mà thôi, thuyền lớn đụng vào tường nước, trong chấn động mạnh, chỉ thấy đầu con thuyền vểnh lên, sau đó cả thân thuyền cũng dựng thẳng tiến lên phía trước.
Khá tốt, tất cả mọi người đều là cao thủ, va chạm như thế không có gì, bọn họ đứng yên tĩnh.
Oanh, thuyền lớn đi lên bức tường và đi tới vùng biển khác.
Đám người Lăng Hàn đều kinh ngạc phát hiện, bọn họ không phải đi vào vùng biển khác, mà là vùng biển này vuông góc với vùng biển kia.
Thú vị.
Bọn họ đi rất nhanh, bức tường phía sau lại cao kinh người, phải qua vài tiếng sau mới biến mất khỏi tầm mắt.
- Đúng là nơi quỷ dị.
- Ta chưa bao giờ gặp qua tình huống như thế.
- Xem như mở rộng tầm mắt.
Trì Mộng San thì thở dài:
- Sớm biết như vậy nên chơi một hồi.
Bọn họ tiếp tục đi tới, chưa đi bao lâu đã xuất hiện hòn đảo thứ năm.
Lăng Hàn cho thuyền tiếp cận, tìm kiếm bến tàu, sau đó đỗ lại.
Lần này cũng không phải là quỷ đảo, trên bến tàu có người.
Bọn họ đưa ra bằng chứng, sau khi nghiệm chứng thân phận của mỗi người, đạt được cho phép có thể ngừng thuyền lên bờ.
Lăng Hàn tìm hiểu tin tức, phải làm thế nào thông qua hòn đảo này, kết quả là... Đánh bạc.
Nơi này có sòng bạc lớn, chỉ cần thắng được đủ thẻ đánh bạc thì có thể lấy được mảnh vỡ long lân, từ đó rời khỏi đảo này, hơn nữa, chỉ cần một người trong đội ngũ vượt qua là được.
Nếu như năm người đều thua, chi đội ngũ phải làm công trên đảo một năm, sau khi kiếm đủ tiền đánh bạc mới bắt đầu đánh cuộc mới.
- Vị Chân Long Đại Đế này nhàm chán cỡ nào?
Lăng Hàn nói thầm.
Trì Mộng Hàm im lặng, trên đảo cự nhân là ăn bánh bao, trên đảo sương mù là bằng vào vận khí chơi trốn tìm, lần này là đánh bạc, đúng là quá nhàm chán.
Bọn họ lên đảo, trên đảo có sòng bạc thật lớn, có rất nhiều cư dân vây quanh sòng bạc.
Quy tắc rất đơn giản, người mới bắt đầu sẽ có một ngàn thẻ đánh bạc, sau đó dẫn đầu thắng đến mười vạn thì vượt qua kiểm tra.
Hơn nữa, người thông qua đầu tiên sẽ ban thưởng một tấm linh đồ!
Linh đồ cửu tinh.
Bắt đầu từ đảo thứ tư, phúc lợi sẽ lên rất nhiều.
Lăng Hàn tràn ngập ý chí chiến đấu, hơn nữa, một khi thua sạch thẻ đánh bạc, ngươi phải làm công trên đảo một năm mới có thêm thẻ.
Cho nên, chỉ có thể thắng, không thể thua.
Đây là đảo đánh bạc, tự nhiên không thể nóng đầu làm liều, tùy tiện tìm chiếu bạc ngồi xuống sẽ thua sạch sẽ, ngươi nhìn Trì Mộng San, vừa lên bàn đã áp toàn bộ thẻ đánh bạc, kết quả đã thua sạch sẽ.
/5357
|