Lăng Hàn quyết định quyết tâm.
Khí thế của hắn đã khác biệt, lực lượng kinh khủng sôi trào, hắn đấm một quyền mang theo khí thế nghiền ép tấn công Quan Hạ.
Cái gì?
Quan Hạ kinh hãi, tại sao thực lực của Lăng Hàn tăng lên nhiều như thế?
Nhưng hắn có thể né tránh sao?
Hắn vẫn đè đánh Lăng Hàn, đối phương vừa hoàn thủ thì hắn không dám đón đỡ?
Hắn hét lớn một tiếng, hắn vung đao chém vào người Lăng Hàn.
Tốt, dứt khoát chém đối phương thành hai nửa.
Bành, nắm đấm đụng vào cây đao, nhưng lần này kết quả lại khác biệt, cây đao sụp đổ và hóa thành mảnh vụn.
Cùng lúc đó, Quan Hạ cũng bị đánh bay ra ngoài, hắn bay một đường cong trên bầu trời và rơi xuống đất, bụi bặm bay đầy trời.
Lúc này toàn trường yên lặng như tờ.
Tình huống như thế nào?
Quan Hạ bị điên sao, tại sao bị một đấm đánh bại?
- Ha ha ha!
Đại Hắc Cẩu cùng Tiểu Thanh Long cười to.
- Thế nào, các vị rác rưởi phục chưa?
- Không có chút thực lực thì ít nói nhảm, tránh tự tìm mất mặt.
Hai tên gia hỏa này bắt đầu trào phúng thỏa thích, ai bảo những người kia trước đó phách lối như vậy? Hai người này mở miệng rất độc, cho dù đám Đế tử có mười mấy cái miệng cũng không chịu nổi.
- Quan Hạ, nhanh đứng lên!
- Ngươi chính là người nổi bật trong thế hệ bạch ngân đấy!
- Đứng lên đi!
Tất cả mọi người động viên Quan Hạ nhưng không làm được, hắn đã bị một quyền của Lăng Hàn đánh hôn mê.
Thấp hơn Lăng Hàn ba tiểu cảnh giới, hắn làm sao có thể địch nổi một quyền của Lăng Hàn?
Không có đánh chết đã là tốt lắm rồi.
Lăng Hàn vỗ tay và nói:
- Ta có phải đệ nhất hay không?
Nhìn hắn không quan tâm, tất cả mọi người đều muốn đánh hắn.
Quá phách lối, thật sự là quá phách lối.
Nhưng Quan Hạ đã bị đánh bại, bọn họ trừ giương mắt nhìn ra, còn có thể làm gì?
Bọn họ đều không nghĩ ra, rõ ràng Chân Ngã của Lăng Hàn như thế bình thường, vì cái gì có thể bộc phát ra chiến lực khủng bố như vậy.
- Đáng tiếc, Hàn Đế đi Ám Vân Địa Ngục, hắn là người có khả năng đột phá đệ bát hình nhất trong thế hệ bạch ngân.
Có người đột nhiên nói, trên mặt mang theo tiếc nuối.
- Ân!
Có không ít người gật đầu.
Hàn Đế có thiên phú yêu nghiệt, có xu thế đuổi kịp thế hệ hoàng kim, nghe nói vì đột phá bản thân, hắn mạo hiểm tiến vào Ám Vân Địa Ngục, bây giờ không hề có tin tức, cũng không biết nói thế nào.
- Với thiên phú của Hàn Đế, có lẽ hiện tại đã đột phá đệ bát hình, nếu hắn có thể ở đây, Lăng Hàn không thể lớn lối như thế!
- Đáng tiếc!
Tất cả mọi người là cắn răng, không có biện pháp, chỉ có thể nhìn Lăng Hàn đắc ý ngông cuồng.
Nhưng bọn họ lại không biết, Hàn Đế đã bước vào đệ bát hình, hơn nữa còn chiến với Lăng Hàn một hồi, lại bị Lăng Hàn oanh sát.
Đệ bát hình đánh với đệ thập hình, hơn nữa còn là yêu nghiệt như Lăng Hàn, hắn không phải muốn chết sao?
Lăng Hàn không có ý nói ra chân tướng, hắn cao ngạo nhìn đám người, dáng vẻ cực kỳ phách lối.
Không người khiêu chiến, Lăng Hàn không thú vị đứng đấy, ánh mắt của hắn nhìn Đinh Thụ.
Đinh Thụ lại cho hắn nụ cười cổ quái, hắn khiêu chiến tên Đế tử thứ hai, hắn nhanh chóng đánh bại đối phương và thay vào.
Hắn đi đến bên cạnh Lăng Hàn, khoanh tay.
- Vì cái gì không khiêu chiến ta?
Lăng Hàn dùng thần thức truyền âm hỏi.
- Ngươi ta có quá nhiều bí mật, không nên đánh ở đây.
Đinh Thụ đáp.
Lăng Hàn gật đầu, nếu như Đinh Thụ thực sự khiêu chiến hắn, vậy hắn khẳng định sẽ áp chế chiến lực, đánh một trận như thế không tận hứng.
- Tốt, hẹn thời gian, chúng ta đi một tinh cầu hoang vu khai chiến.
- Một lời đã định.
Sau trận chiến này, Lăng Hàn cũng danh chấn học viện, trước đó tất cả mọi người cho rằng hắn không được, Chân Ngã thoái hóa thành phàm thai.
Nhưng một trận chiến này lại thể hiện uy danh của Lăng Hàn, đại gia ngươi vẫn trâu bò như xưa.
Chuyện này làm đám người hiếu kỳ, tại sao Lăng Hàn có thể lợi hại như vậy?
Lăng Hàn đạt được lượng lớn tài nguyên tu luyện, đúng thế, học viện Tổ Vương không keo kiệt ban thưởng phương diện này, ban thưởng mười hạng đầu rất phong phú, đủ giúp tu vi của hắn tăng lên nhanh chóng.
Nhưng mà, tai hoạ ngầm của Lăng Hàn vẫn chưa giải quyết, sinh mệnh bản nguyên của hắn bị hao tổn nghiêm trọng, cần tiên dược đại bổ chữa trị bị sinh mệnh bản nguyên hao tổn.
Đại dược này đặt trong Đế tộc cũng cực kỳ trân quý, tự nhiên không có khả năng lấy ra làm ban thưởng, cho nên, Lăng Hàn không có khả năng đạt được đại dược như thế trong học viện Tổ Vương.
Được rồi, hắn cứ tăng tu vi lên, ngược lại bây giờ còn chưa đạt tới đệ thập hình đỉnh phong, khoảng cách đột phá Hóa Linh cảnh còn xa, không vội suy nghĩ vấn đề này.
Qua vài ngày sau, Đinh Thụ liền chạy tới, kéo hắn đi tinh cầu không người đại chiến.
Lăng Hàn vui vẻ đáp ứng, hắn rất muốn biết rõ cực hạn của Đinh Thụ nằm ở nơi nào, lại nắm giữ bí thuật gì, mặc dù mọi người cùng bước ra từ Nguyên thế giới, đều là một nghèo hai trắng, cần bắt đầu lại từ đầu, nhưng người như bọn họ sẽ có đại cơ duyên, tuyệt đối không thể khinh thường.
Hai người đại chiến, Lăng Hàn tận lực biểu hiện toàn lực, miễn cho bị Đinh Thụ nhìn ra mánh khóe, hắn áp chế tu vi đệ cửu hình trung kỳ đại chiến với Đinh Thụ.
Một trận chiến này, Đinh Thụ tuyệt đối đã dùng toàn lực ứng phó, Lăng Hàn thấy được rất nhiều bí mật của đối phương.
Không giống với Lăng Hàn, Đinh Thụ cũng không có năng lực hóa giải sáu trọng thiên công kích, nhưng hắn lại có thể trong khoảng thời gian ngắn tăng chiến lực ba trọng thiên, chuyện này tương đối khủng bố, bất ngờ không đề phòng, Lăng Hàn kém chút ăn thiệt thòi.
Cũng may phòng ngự của hắn cường đại làm người ta không nói được lời nào.
Đinh Thụ lại công mấy chiêu, hắn dừng tay và chán nản thở dài.
- Ngươi có thể hóa giải công kích, ưu thế này quá lớn.
Hắn bất đắc dĩ, sau đó hiếu kỳ hỏi:
- Cực hạn của ngươi là bao nhiêu trọng thiên?
Lăng Hàn nghĩ nghĩ, nói:
- Trong sáu trọng thiên.
- Tê!
Đinh Thụ hít khí lạnh, nói:
- Ta thức tỉnh một môn thần thông, có thể trong khoảng thời gian ngắn tăng chiến lực ba trọng thiên, nó chính là thần khí giúp ta lật bàn, nhưng gặp được gia hỏa như ngươi chẳng khác gì gặp khắc tinh.
Lăng Hàn cười ha ha, vỗ vai hắn và nói:
- Cho nên, về sau phải nhớ gọi ta là lão đại.
Đương nhiên Đinh Thụ không muốn, hắn cũng là bá chủ Nguyên thế giới..
- Nếu không như thế này, chúng ta đánh cược.
Đôi mắt hắn đảo một vòng, nói:
- Nếu như trong chúng ta có người có thể đột phá đệ thập hình, người không thành công phải gọi là tiểu đệ..
Ha ha, ngươi có ngộ rất cao nha, đúng là tài liệu làm tiểu đệ.
- Nếu cả hai cùng đột phá và không đột phá thì sao?
Lăng Hàn hỏi.
- Vậy thì chờ bước vào Hóa Linh cảnh xem ai có thể đánh vỡ cực hạn chân chính.
Đinh Thụ nói.
- Được.
Lăng Hàn thống khoái gật đầu, bởi vì hắn đã đứng ở thế bất bại, nói:
- Ngươi cũng đừng hối hận.
- Đương nhiên.
Đinh Thụ ngạo nghễ, nói:
- Ngươi cũng không cần hối hận! Hắc hắc, ta rất hứng thú thu ngươi làm tiểu đệ.
- Cũng vậy.
Khí thế của hắn đã khác biệt, lực lượng kinh khủng sôi trào, hắn đấm một quyền mang theo khí thế nghiền ép tấn công Quan Hạ.
Cái gì?
Quan Hạ kinh hãi, tại sao thực lực của Lăng Hàn tăng lên nhiều như thế?
Nhưng hắn có thể né tránh sao?
Hắn vẫn đè đánh Lăng Hàn, đối phương vừa hoàn thủ thì hắn không dám đón đỡ?
Hắn hét lớn một tiếng, hắn vung đao chém vào người Lăng Hàn.
Tốt, dứt khoát chém đối phương thành hai nửa.
Bành, nắm đấm đụng vào cây đao, nhưng lần này kết quả lại khác biệt, cây đao sụp đổ và hóa thành mảnh vụn.
Cùng lúc đó, Quan Hạ cũng bị đánh bay ra ngoài, hắn bay một đường cong trên bầu trời và rơi xuống đất, bụi bặm bay đầy trời.
Lúc này toàn trường yên lặng như tờ.
Tình huống như thế nào?
Quan Hạ bị điên sao, tại sao bị một đấm đánh bại?
- Ha ha ha!
Đại Hắc Cẩu cùng Tiểu Thanh Long cười to.
- Thế nào, các vị rác rưởi phục chưa?
- Không có chút thực lực thì ít nói nhảm, tránh tự tìm mất mặt.
Hai tên gia hỏa này bắt đầu trào phúng thỏa thích, ai bảo những người kia trước đó phách lối như vậy? Hai người này mở miệng rất độc, cho dù đám Đế tử có mười mấy cái miệng cũng không chịu nổi.
- Quan Hạ, nhanh đứng lên!
- Ngươi chính là người nổi bật trong thế hệ bạch ngân đấy!
- Đứng lên đi!
Tất cả mọi người động viên Quan Hạ nhưng không làm được, hắn đã bị một quyền của Lăng Hàn đánh hôn mê.
Thấp hơn Lăng Hàn ba tiểu cảnh giới, hắn làm sao có thể địch nổi một quyền của Lăng Hàn?
Không có đánh chết đã là tốt lắm rồi.
Lăng Hàn vỗ tay và nói:
- Ta có phải đệ nhất hay không?
Nhìn hắn không quan tâm, tất cả mọi người đều muốn đánh hắn.
Quá phách lối, thật sự là quá phách lối.
Nhưng Quan Hạ đã bị đánh bại, bọn họ trừ giương mắt nhìn ra, còn có thể làm gì?
Bọn họ đều không nghĩ ra, rõ ràng Chân Ngã của Lăng Hàn như thế bình thường, vì cái gì có thể bộc phát ra chiến lực khủng bố như vậy.
- Đáng tiếc, Hàn Đế đi Ám Vân Địa Ngục, hắn là người có khả năng đột phá đệ bát hình nhất trong thế hệ bạch ngân.
Có người đột nhiên nói, trên mặt mang theo tiếc nuối.
- Ân!
Có không ít người gật đầu.
Hàn Đế có thiên phú yêu nghiệt, có xu thế đuổi kịp thế hệ hoàng kim, nghe nói vì đột phá bản thân, hắn mạo hiểm tiến vào Ám Vân Địa Ngục, bây giờ không hề có tin tức, cũng không biết nói thế nào.
- Với thiên phú của Hàn Đế, có lẽ hiện tại đã đột phá đệ bát hình, nếu hắn có thể ở đây, Lăng Hàn không thể lớn lối như thế!
- Đáng tiếc!
Tất cả mọi người là cắn răng, không có biện pháp, chỉ có thể nhìn Lăng Hàn đắc ý ngông cuồng.
Nhưng bọn họ lại không biết, Hàn Đế đã bước vào đệ bát hình, hơn nữa còn chiến với Lăng Hàn một hồi, lại bị Lăng Hàn oanh sát.
Đệ bát hình đánh với đệ thập hình, hơn nữa còn là yêu nghiệt như Lăng Hàn, hắn không phải muốn chết sao?
Lăng Hàn không có ý nói ra chân tướng, hắn cao ngạo nhìn đám người, dáng vẻ cực kỳ phách lối.
Không người khiêu chiến, Lăng Hàn không thú vị đứng đấy, ánh mắt của hắn nhìn Đinh Thụ.
Đinh Thụ lại cho hắn nụ cười cổ quái, hắn khiêu chiến tên Đế tử thứ hai, hắn nhanh chóng đánh bại đối phương và thay vào.
Hắn đi đến bên cạnh Lăng Hàn, khoanh tay.
- Vì cái gì không khiêu chiến ta?
Lăng Hàn dùng thần thức truyền âm hỏi.
- Ngươi ta có quá nhiều bí mật, không nên đánh ở đây.
Đinh Thụ đáp.
Lăng Hàn gật đầu, nếu như Đinh Thụ thực sự khiêu chiến hắn, vậy hắn khẳng định sẽ áp chế chiến lực, đánh một trận như thế không tận hứng.
- Tốt, hẹn thời gian, chúng ta đi một tinh cầu hoang vu khai chiến.
- Một lời đã định.
Sau trận chiến này, Lăng Hàn cũng danh chấn học viện, trước đó tất cả mọi người cho rằng hắn không được, Chân Ngã thoái hóa thành phàm thai.
Nhưng một trận chiến này lại thể hiện uy danh của Lăng Hàn, đại gia ngươi vẫn trâu bò như xưa.
Chuyện này làm đám người hiếu kỳ, tại sao Lăng Hàn có thể lợi hại như vậy?
Lăng Hàn đạt được lượng lớn tài nguyên tu luyện, đúng thế, học viện Tổ Vương không keo kiệt ban thưởng phương diện này, ban thưởng mười hạng đầu rất phong phú, đủ giúp tu vi của hắn tăng lên nhanh chóng.
Nhưng mà, tai hoạ ngầm của Lăng Hàn vẫn chưa giải quyết, sinh mệnh bản nguyên của hắn bị hao tổn nghiêm trọng, cần tiên dược đại bổ chữa trị bị sinh mệnh bản nguyên hao tổn.
Đại dược này đặt trong Đế tộc cũng cực kỳ trân quý, tự nhiên không có khả năng lấy ra làm ban thưởng, cho nên, Lăng Hàn không có khả năng đạt được đại dược như thế trong học viện Tổ Vương.
Được rồi, hắn cứ tăng tu vi lên, ngược lại bây giờ còn chưa đạt tới đệ thập hình đỉnh phong, khoảng cách đột phá Hóa Linh cảnh còn xa, không vội suy nghĩ vấn đề này.
Qua vài ngày sau, Đinh Thụ liền chạy tới, kéo hắn đi tinh cầu không người đại chiến.
Lăng Hàn vui vẻ đáp ứng, hắn rất muốn biết rõ cực hạn của Đinh Thụ nằm ở nơi nào, lại nắm giữ bí thuật gì, mặc dù mọi người cùng bước ra từ Nguyên thế giới, đều là một nghèo hai trắng, cần bắt đầu lại từ đầu, nhưng người như bọn họ sẽ có đại cơ duyên, tuyệt đối không thể khinh thường.
Hai người đại chiến, Lăng Hàn tận lực biểu hiện toàn lực, miễn cho bị Đinh Thụ nhìn ra mánh khóe, hắn áp chế tu vi đệ cửu hình trung kỳ đại chiến với Đinh Thụ.
Một trận chiến này, Đinh Thụ tuyệt đối đã dùng toàn lực ứng phó, Lăng Hàn thấy được rất nhiều bí mật của đối phương.
Không giống với Lăng Hàn, Đinh Thụ cũng không có năng lực hóa giải sáu trọng thiên công kích, nhưng hắn lại có thể trong khoảng thời gian ngắn tăng chiến lực ba trọng thiên, chuyện này tương đối khủng bố, bất ngờ không đề phòng, Lăng Hàn kém chút ăn thiệt thòi.
Cũng may phòng ngự của hắn cường đại làm người ta không nói được lời nào.
Đinh Thụ lại công mấy chiêu, hắn dừng tay và chán nản thở dài.
- Ngươi có thể hóa giải công kích, ưu thế này quá lớn.
Hắn bất đắc dĩ, sau đó hiếu kỳ hỏi:
- Cực hạn của ngươi là bao nhiêu trọng thiên?
Lăng Hàn nghĩ nghĩ, nói:
- Trong sáu trọng thiên.
- Tê!
Đinh Thụ hít khí lạnh, nói:
- Ta thức tỉnh một môn thần thông, có thể trong khoảng thời gian ngắn tăng chiến lực ba trọng thiên, nó chính là thần khí giúp ta lật bàn, nhưng gặp được gia hỏa như ngươi chẳng khác gì gặp khắc tinh.
Lăng Hàn cười ha ha, vỗ vai hắn và nói:
- Cho nên, về sau phải nhớ gọi ta là lão đại.
Đương nhiên Đinh Thụ không muốn, hắn cũng là bá chủ Nguyên thế giới..
- Nếu không như thế này, chúng ta đánh cược.
Đôi mắt hắn đảo một vòng, nói:
- Nếu như trong chúng ta có người có thể đột phá đệ thập hình, người không thành công phải gọi là tiểu đệ..
Ha ha, ngươi có ngộ rất cao nha, đúng là tài liệu làm tiểu đệ.
- Nếu cả hai cùng đột phá và không đột phá thì sao?
Lăng Hàn hỏi.
- Vậy thì chờ bước vào Hóa Linh cảnh xem ai có thể đánh vỡ cực hạn chân chính.
Đinh Thụ nói.
- Được.
Lăng Hàn thống khoái gật đầu, bởi vì hắn đã đứng ở thế bất bại, nói:
- Ngươi cũng đừng hối hận.
- Đương nhiên.
Đinh Thụ ngạo nghễ, nói:
- Ngươi cũng không cần hối hận! Hắc hắc, ta rất hứng thú thu ngươi làm tiểu đệ.
- Cũng vậy.
/5357
|