Hai mẹ con nói chuyện rất lâu, cơ bản là Nhạc Hồng Thường hỏi chuyện của hắn trong mười tám năm qua.
Lăng Hàn tự nhiên chỉ nói chuyện tốt, không nói chuyện xấu, mà biết được nhi tử thành Đan sư Thiên Cấp, Nhạc Hồng Thường cũng chấn kinh đến nói không ra lời, chẳng trách bọn người Ngạo Phong xưng Lăng Hàn là Lăng đại sư, hóa ra nhi tử lại có tiến bộ như vậy.
Non nữa ngày sau, Lăng Hàn mới nói:
- Nương, ta giới thiệu mấy người cho ngài nhận thức.
Hắn dẫn Nhạc Hồng Thường đi gặp đám người Lưu Vũ Đồng.
- Bái kiến lão chủ mẫu!
Tàn Dạ, Chu Vô Cửu, Quảng Nguyên đều nửa quỳ hành lễ, mà ba nữ Lưu Vũ Đồng thì ngọt ngào kêu bá mẫu, Hổ Nữu lại có chút mộng, cắn cắn ngón tay.
Nhạc Hồng Thường nhất thời mừng rỡ không ngậm mồm được, ba khuê nữ này đều rất đẹp, đặc biệt là Chư Toàn Nhi, đẹp đến ngay cả nàng cũng động tâm. Nhi tử thực có phúc, lại tìm được thê tử đẹp như vậy.
Ba nữ tự nhiên hết sức lấy lòng, đây chính là bà bà tương lai, coi như Lăng Hàn vô vị với các nàng, nhưng chỉ cần lấy lòng bà bà, còn sợ không thành vợ của Lăng Gia sao?
- Hàn Nhi, đây là khuê nữ của ngươi?
Nhìn thấy Hổ Nữu, Nhạc Hồng Thường không khỏi có chút há hốc mồm, nhi tử mới bao lớn, lại có con gái lớn như vậy?
- Mới không phải, Nữu là lão bà của Lăng Hàn!
Hổ Nữu chống nạnh, đàng hoàng trịnh trọng nói.
Nhạc Hồng Thường im lặng, nha đầu này mới bao lớn, lại nói muốn làm vợ của con trai, vậy cần nhi tử chờ thêm bao nhiêu năm? Mà nàng phải chờ thêm bao nhiêu năm mới có thể ôm tôn tử?
Có điều, tiểu nha đầu này rất đáng yêu, như ngọc đúc, phỏng chừng sau này nẩy nở, dung nhan chưa chắc sẽ thua Chư Toàn Nhi.
Khà khà, lớn thu, nhỏ thì giữ lại, sau này đều là con dâu của Lăng gia!
Nếu Lăng Đông Hành dám hoa tâm như thế, Nhạc Hồng Thường nhất định sẽ hóa thành sư tử Hà Đông, nhưng nhi tử lại không giống, vợ càng nhiều càng tốt, tốt nhất mỗi người đều mông lớn ngực to, sinh nhiều cho nàng mấy tôn tử tôn nữ.
Lúc này, Lăng Hàn không có chỗ trống xen mồm, Nhạc Hồng Thường chiếm cứ chủ động tuyệt đối, lôi kéo ba nữ Lưu Vũ Đồng lải nhải liên tục, nghiễm nhiên đã coi là người một nhà, Hổ Nữu không thích ứng bầu không khí như vậy, lại bắt đầu ăn, cũng không quá sợ bà bà tương lai nha.
- Tàn Dạ, con đường võ đạo của ngươi không nên ở bên cạnh ta.
Lăng Hàn gọi Tàn Dạ lại.
- Ở chỗ của ta, tương lai ngươi chỉ có thể trở thành cao thủ, nhưng không cách nào trở thành đại tông sư.
Hắn dừng một chút, lại nói:
- Ta hi vọng ngươi có thể trở thành đao đạo tông sư, hoàng trung đao giả!
Hô hấp của Tàn Dạ dồn dập, không nghĩ tới Lăng Hàn lại kỳ vọng với hắn cao như thế. Hắn cũng không lập dị, nửa quỳ trên mặt đất nói:
- Hàn thiếu, ta định sẽ không phụ kỳ vọng của ngươi!
Lăng Hàn gật đầu nói:
- Ta sẽ cho ngươi đủ tài nguyên, nhưng nhiều nhất chỉ đưa ngươi đến Thần Thai tầng chín, con đường sau đó liền cần chính ngươi đi rồi! Có điều, mình đi con đường của mình, mới thật sự là võ đạo thuộc về mình.
- Ta rõ ràng!
Tàn Dạ gật đầu.
Lăng Hàn suy nghĩ một chút, lại nói:
- Ngươi có thể đi Trung Châu trước, kế tiếp ta cũng sẽ đi nơi đó, có điều sẽ không lấy thân phận Lăng Hàn nữa.
Tàn Dạ rõ ràng, hiện tại ai cũng biết Lăng Hàn đạt được truyền thừa của Thập Nhị Cung, thậm chí còn có một thần tàng, nếu như hắn còn lẫm lẫm liệt liệt chạy đi Trung Châu, sẽ bị Phá Hư Cảnh đánh thành mảnh vỡ.
- Ta vẫn sẽ gọi Hàn Lâm, ngươi có thể lưu ý, nhưng không cần hết sức hỏi thăm.
Lăng Hàn lại nói.
- Vâng.
Tàn Dạ không ngừng gật đầu.
Lăng Hàn ném cho Tàn Dạ vài cái không gian giới chỉ, bên trong chứa đầy các loại dược liệu còn có nguyên liệu nấu ăn trong Hắc Tháp, phải dùng vài cái không gian giới chỉ mới chứa hết, có thể tưởng tượng có bao nhiêu đồ vật.
Tàn Dạ không hề có một chút khách khí, hắn đặt cảm kích ở trong lòng, tương lai mỗi khi Lăng Hàn cần, hắn chính là một cây đao của Lăng Hàn, có thể chém về phía bất kỳ kẻ địch nào.
- Ngươi đi đi!
Lăng Hàn thả Tàn Dạ ra Hắc Tháp, nước sông khuấy động đương nhiên không thể làm gì được một tồn tại Thần Thai Cảnh.
Hắc Tháp nước chảy bèo trôi, mười mấy ngày sau, Lăng Hàn đi ra Hắc Tháp, lúc này đã rời xa địa bàn của Đông Nguyệt Tông, mà mười mấy ngày không có tìm được Lăng Hàn, những Linh Anh Cảnh kia cũng triệt để mất đi tung tích của hắn.
Có điều, những người này rất khả năng mai phục hắn ở Lạc Nguyệt hạp.
Linh Anh Cảnh mai phục Thần Thai Cảnh, cái này nói ra sẽ rất buồn cười, nhưng ai bảo Lăng Hàn có một bộ thần linh di cốt, ngay cả Linh Anh Cảnh cũng không dám tới gần, tự nhiên chỉ có thể đánh lén, căn bản không dám để cho Lăng Hàn lấy Thần Thi ra.
Nhưng Lăng Hàn thầm lắc đầu, hai bộ hài cốt thần linh kia nguyên bản không được bảo tồn thích đáng, lại bị hút hết tinh hoa thần tính, uy thế Thần cấp đang rút đi, phỏng chừng không bao lâu nữa sẽ triệt để hóa thành phàm cốt.
Có điều hắn không để ở trong lòng, lấy thần cốt ép người, đối với con đường võ đạo của hắn không có nửa điểm trợ giúp, nếu không phải lần này phải cứu mẹ, kỳ thực hắn cũng không muốn dùng.
Trong Hắc Tháp thực sự có quá nhiều tài nguyên, thịt yêu thú vương cấp, nguyên tinh cấp cao, các loại dược liệu, còn có linh dịch, những cái này gộp lại, trải qua mười mấy ngày, tu vi của Lăng Hàn đã bước vào Thần Thai tầng chín hậu kỳ, cách Sinh Hoa cũng không xa.
Mà man lực cũng bước vào Thần Thai, nhưng từ bây giờ tăng lên liền chậm, dù sao đã đuổi tới cảnh giới của hắn, không giống như trước là lấy tốc độ bạo phát tăng lên.
Tất cả mọi người tiến bộ rất rõ ràng, như Nhạc Hồng Thường, nguyên bản là Linh Hải tầng ba, chỉ nửa tháng liền tăng lên tới tầng bốn, có thể thấy được ở trong Hắc Tháp thu được bao nhiêu chỗ tốt.
- Lại nửa tháng, ta có thể xung kích Sinh Hoa.
Lăng Hàn lẩm bẩm nói.
- Nếu như mấy lão bất tử kia còn dám bắt nạt ta, ta liền dùng Hắc Tháp rót lực, trực tiếp giết bọn họ người ngã ngựa đổ, để bọn họ triệt để hết hy vọng!
Bước vào Sinh Hoa, cái này ý nghĩa hắn rốt cục bước ra một bước chân chính, từ đây thoát khỏi thân phận phàm nhân, nắm giữ hai trăm năm tuổi thọ, có thể phi hành.
Sau một ngày, Lạc Nguyệt hạp xuất hiện ở trước mặt hắn, thật giống như bị thiên đao cắt ra, có thể nói kỳ tích.
Hắn nhanh chân đi tới, đến Tinh Diệu Điện một chuyến, bởi vì hắn từng đáp ứng để đám người Long Vĩnh Trường quan sát hắn luyện chế Bổ Linh Đan, kết quả hắn lại luyện xong, để Lưu Quý Đồng đưa đan dược đi Vũ Quốc rồi.
Có điều, đan dược Địa Cấp trung phẩm hắn có thể luyện chế còn rất nhiều, đổi một loại luyện là được rồi.
Vèo, một đạo công kích tập kích tới, nhanh như chớp giật!
Lăng Hàn theo ý thức bản năng, đã trực tiếp tiến vào Hắc Tháp, đòn đánh này thật đáng sợ, đạt đến Linh Anh Cảnh, đừng nói hắn căn bản không có thời gian kích phát Lôi Đình Chiến Giáp, coi như có thể cũng không cách nào chặn công kích của Linh Anh Cảnh, chênh lệch này thực sự quá lớn.
Oanh, vị trí hắn đang đứng có thêm một hố sâu, một đám mây hình nấm to lớn phóng lên trời, lực phá hoại của Linh Anh Cảnh thật đáng sợ.
Đây là muốn lấy mạng của hắn a!
---------------
Lăng Hàn tự nhiên chỉ nói chuyện tốt, không nói chuyện xấu, mà biết được nhi tử thành Đan sư Thiên Cấp, Nhạc Hồng Thường cũng chấn kinh đến nói không ra lời, chẳng trách bọn người Ngạo Phong xưng Lăng Hàn là Lăng đại sư, hóa ra nhi tử lại có tiến bộ như vậy.
Non nữa ngày sau, Lăng Hàn mới nói:
- Nương, ta giới thiệu mấy người cho ngài nhận thức.
Hắn dẫn Nhạc Hồng Thường đi gặp đám người Lưu Vũ Đồng.
- Bái kiến lão chủ mẫu!
Tàn Dạ, Chu Vô Cửu, Quảng Nguyên đều nửa quỳ hành lễ, mà ba nữ Lưu Vũ Đồng thì ngọt ngào kêu bá mẫu, Hổ Nữu lại có chút mộng, cắn cắn ngón tay.
Nhạc Hồng Thường nhất thời mừng rỡ không ngậm mồm được, ba khuê nữ này đều rất đẹp, đặc biệt là Chư Toàn Nhi, đẹp đến ngay cả nàng cũng động tâm. Nhi tử thực có phúc, lại tìm được thê tử đẹp như vậy.
Ba nữ tự nhiên hết sức lấy lòng, đây chính là bà bà tương lai, coi như Lăng Hàn vô vị với các nàng, nhưng chỉ cần lấy lòng bà bà, còn sợ không thành vợ của Lăng Gia sao?
- Hàn Nhi, đây là khuê nữ của ngươi?
Nhìn thấy Hổ Nữu, Nhạc Hồng Thường không khỏi có chút há hốc mồm, nhi tử mới bao lớn, lại có con gái lớn như vậy?
- Mới không phải, Nữu là lão bà của Lăng Hàn!
Hổ Nữu chống nạnh, đàng hoàng trịnh trọng nói.
Nhạc Hồng Thường im lặng, nha đầu này mới bao lớn, lại nói muốn làm vợ của con trai, vậy cần nhi tử chờ thêm bao nhiêu năm? Mà nàng phải chờ thêm bao nhiêu năm mới có thể ôm tôn tử?
Có điều, tiểu nha đầu này rất đáng yêu, như ngọc đúc, phỏng chừng sau này nẩy nở, dung nhan chưa chắc sẽ thua Chư Toàn Nhi.
Khà khà, lớn thu, nhỏ thì giữ lại, sau này đều là con dâu của Lăng gia!
Nếu Lăng Đông Hành dám hoa tâm như thế, Nhạc Hồng Thường nhất định sẽ hóa thành sư tử Hà Đông, nhưng nhi tử lại không giống, vợ càng nhiều càng tốt, tốt nhất mỗi người đều mông lớn ngực to, sinh nhiều cho nàng mấy tôn tử tôn nữ.
Lúc này, Lăng Hàn không có chỗ trống xen mồm, Nhạc Hồng Thường chiếm cứ chủ động tuyệt đối, lôi kéo ba nữ Lưu Vũ Đồng lải nhải liên tục, nghiễm nhiên đã coi là người một nhà, Hổ Nữu không thích ứng bầu không khí như vậy, lại bắt đầu ăn, cũng không quá sợ bà bà tương lai nha.
- Tàn Dạ, con đường võ đạo của ngươi không nên ở bên cạnh ta.
Lăng Hàn gọi Tàn Dạ lại.
- Ở chỗ của ta, tương lai ngươi chỉ có thể trở thành cao thủ, nhưng không cách nào trở thành đại tông sư.
Hắn dừng một chút, lại nói:
- Ta hi vọng ngươi có thể trở thành đao đạo tông sư, hoàng trung đao giả!
Hô hấp của Tàn Dạ dồn dập, không nghĩ tới Lăng Hàn lại kỳ vọng với hắn cao như thế. Hắn cũng không lập dị, nửa quỳ trên mặt đất nói:
- Hàn thiếu, ta định sẽ không phụ kỳ vọng của ngươi!
Lăng Hàn gật đầu nói:
- Ta sẽ cho ngươi đủ tài nguyên, nhưng nhiều nhất chỉ đưa ngươi đến Thần Thai tầng chín, con đường sau đó liền cần chính ngươi đi rồi! Có điều, mình đi con đường của mình, mới thật sự là võ đạo thuộc về mình.
- Ta rõ ràng!
Tàn Dạ gật đầu.
Lăng Hàn suy nghĩ một chút, lại nói:
- Ngươi có thể đi Trung Châu trước, kế tiếp ta cũng sẽ đi nơi đó, có điều sẽ không lấy thân phận Lăng Hàn nữa.
Tàn Dạ rõ ràng, hiện tại ai cũng biết Lăng Hàn đạt được truyền thừa của Thập Nhị Cung, thậm chí còn có một thần tàng, nếu như hắn còn lẫm lẫm liệt liệt chạy đi Trung Châu, sẽ bị Phá Hư Cảnh đánh thành mảnh vỡ.
- Ta vẫn sẽ gọi Hàn Lâm, ngươi có thể lưu ý, nhưng không cần hết sức hỏi thăm.
Lăng Hàn lại nói.
- Vâng.
Tàn Dạ không ngừng gật đầu.
Lăng Hàn ném cho Tàn Dạ vài cái không gian giới chỉ, bên trong chứa đầy các loại dược liệu còn có nguyên liệu nấu ăn trong Hắc Tháp, phải dùng vài cái không gian giới chỉ mới chứa hết, có thể tưởng tượng có bao nhiêu đồ vật.
Tàn Dạ không hề có một chút khách khí, hắn đặt cảm kích ở trong lòng, tương lai mỗi khi Lăng Hàn cần, hắn chính là một cây đao của Lăng Hàn, có thể chém về phía bất kỳ kẻ địch nào.
- Ngươi đi đi!
Lăng Hàn thả Tàn Dạ ra Hắc Tháp, nước sông khuấy động đương nhiên không thể làm gì được một tồn tại Thần Thai Cảnh.
Hắc Tháp nước chảy bèo trôi, mười mấy ngày sau, Lăng Hàn đi ra Hắc Tháp, lúc này đã rời xa địa bàn của Đông Nguyệt Tông, mà mười mấy ngày không có tìm được Lăng Hàn, những Linh Anh Cảnh kia cũng triệt để mất đi tung tích của hắn.
Có điều, những người này rất khả năng mai phục hắn ở Lạc Nguyệt hạp.
Linh Anh Cảnh mai phục Thần Thai Cảnh, cái này nói ra sẽ rất buồn cười, nhưng ai bảo Lăng Hàn có một bộ thần linh di cốt, ngay cả Linh Anh Cảnh cũng không dám tới gần, tự nhiên chỉ có thể đánh lén, căn bản không dám để cho Lăng Hàn lấy Thần Thi ra.
Nhưng Lăng Hàn thầm lắc đầu, hai bộ hài cốt thần linh kia nguyên bản không được bảo tồn thích đáng, lại bị hút hết tinh hoa thần tính, uy thế Thần cấp đang rút đi, phỏng chừng không bao lâu nữa sẽ triệt để hóa thành phàm cốt.
Có điều hắn không để ở trong lòng, lấy thần cốt ép người, đối với con đường võ đạo của hắn không có nửa điểm trợ giúp, nếu không phải lần này phải cứu mẹ, kỳ thực hắn cũng không muốn dùng.
Trong Hắc Tháp thực sự có quá nhiều tài nguyên, thịt yêu thú vương cấp, nguyên tinh cấp cao, các loại dược liệu, còn có linh dịch, những cái này gộp lại, trải qua mười mấy ngày, tu vi của Lăng Hàn đã bước vào Thần Thai tầng chín hậu kỳ, cách Sinh Hoa cũng không xa.
Mà man lực cũng bước vào Thần Thai, nhưng từ bây giờ tăng lên liền chậm, dù sao đã đuổi tới cảnh giới của hắn, không giống như trước là lấy tốc độ bạo phát tăng lên.
Tất cả mọi người tiến bộ rất rõ ràng, như Nhạc Hồng Thường, nguyên bản là Linh Hải tầng ba, chỉ nửa tháng liền tăng lên tới tầng bốn, có thể thấy được ở trong Hắc Tháp thu được bao nhiêu chỗ tốt.
- Lại nửa tháng, ta có thể xung kích Sinh Hoa.
Lăng Hàn lẩm bẩm nói.
- Nếu như mấy lão bất tử kia còn dám bắt nạt ta, ta liền dùng Hắc Tháp rót lực, trực tiếp giết bọn họ người ngã ngựa đổ, để bọn họ triệt để hết hy vọng!
Bước vào Sinh Hoa, cái này ý nghĩa hắn rốt cục bước ra một bước chân chính, từ đây thoát khỏi thân phận phàm nhân, nắm giữ hai trăm năm tuổi thọ, có thể phi hành.
Sau một ngày, Lạc Nguyệt hạp xuất hiện ở trước mặt hắn, thật giống như bị thiên đao cắt ra, có thể nói kỳ tích.
Hắn nhanh chân đi tới, đến Tinh Diệu Điện một chuyến, bởi vì hắn từng đáp ứng để đám người Long Vĩnh Trường quan sát hắn luyện chế Bổ Linh Đan, kết quả hắn lại luyện xong, để Lưu Quý Đồng đưa đan dược đi Vũ Quốc rồi.
Có điều, đan dược Địa Cấp trung phẩm hắn có thể luyện chế còn rất nhiều, đổi một loại luyện là được rồi.
Vèo, một đạo công kích tập kích tới, nhanh như chớp giật!
Lăng Hàn theo ý thức bản năng, đã trực tiếp tiến vào Hắc Tháp, đòn đánh này thật đáng sợ, đạt đến Linh Anh Cảnh, đừng nói hắn căn bản không có thời gian kích phát Lôi Đình Chiến Giáp, coi như có thể cũng không cách nào chặn công kích của Linh Anh Cảnh, chênh lệch này thực sự quá lớn.
Oanh, vị trí hắn đang đứng có thêm một hố sâu, một đám mây hình nấm to lớn phóng lên trời, lực phá hoại của Linh Anh Cảnh thật đáng sợ.
Đây là muốn lấy mạng của hắn a!
---------------
/5357
|