Vũ Hoàng và Mộ Dung Thanh đều kinh hãi đến biến sắc, sau đó giận dữ.
Tin tức này quá tràn ngập tính lẫn lộn, thậm chí đại nghịch bất đạo, dám chỉ trích năm Thượng Cổ Tông Môn, nhưng thứ nhất Lăng Hàn là huynh đệ của bọn họ, thứ hai Lăng Hàn cũng phân tích rất nhiều địa phương không hợp lý, không cái nào không chứng minh Lăng Hàn nói đúng.
Ngũ đại tông môn, lòng dạ đáng chém!
- Chỉ có khai thiên mới có thể đối kháng.
Vũ Hoàng gật gù, Mộ Dung Thanh cũng gật gù, vẻ mặt hết sức nghiêm túc, tuy tính hắn như con lừa, nhưng ở trước mặt chân tướng như vậy hắn cũng không dám cợt nhả.
Lăng Hàn đại hỉ nói:
- Đại ca, ngươi tới làm hoàng đế được không?
Vũ Hoàng vốn là Vũ Quốc chi chủ, lý giải quốc thế vượt xa hắn và Mộ Dung Thanh, thậm chí Phong Phá Vân.
Vũ Hoàng suy nghĩ một chút, mới lắc đầu nói:
- Không được! Không phải ta không muốn đảm đương trọng trách, mà là đảm đương không nổi. Tam đệ, quốc thế không đơn giản như ngươi tưởng tượng, có câu nói thế này, bụng ngươi bao lớn thì ăn bấy nhiêu cơm, nếu thống nhất Hằng Thiên Đại Lục, tạo thành một quốc gia, dạng quốc thế này sẽ như một cây Thần dược tuyệt thế, người bình thường chỉ có thể quá bổ không tiêu, ăn liền bạo thể mà chết.
- Đúng vậy, Tam đệ, trong ba huynh đệ chúng ta, tư chất của ngươi mạnh nhất, vị trí hoàng đế này ngươi đến làm đi. Ta và đại ca sẽ phụ trợ ngươi, ba huynh đệ chúng ta liên thủ, trước tiên đánh hạ toàn bộ đại lục.
Mộ Dung Thanh cười to nói.
- Tam đệ không muốn, Hổ Nữu cũng có thể.
Vũ Hoàng cười nói, hắn biết Lăng Hàn không lưu ý lực lượng quyền thế, liền cầm Hổ Nữu ra bôi đen.
Hổ Nữu lại nói:
- Vậy sau này các ngươi phải gọi Nữu là nữ vương đại nhân!
Lăng Hàn chỉ có thể cười khổ:
- Để tiểu nha đầu này làm Hoàng Đế, ngày thứ hai quốc gia liền rối loạn.
- Vậy thì Tam đệ làm a.
Vũ Hoàng gật đầu, liền định như thế đi. Hắn cũng không phải người ham quyền thế, bằng không lấy thiên phú cùng thực lực của hắn, ở Bắc Hoang liền có tư cách đột phá Sinh Hoa, thống nhất Bắc Hoang Cửu Quốc dễ như trở bàn tay.
Ba người Lăng Hàn nói tới lập quốc, một ít chi tiết khi khai thiên.
Chuyện lập quốc với Vũ Hoàng mà nói tự nhiên là việc nhỏ, hắn tại vị nhiều năm, khác biệt chỉ là khống chế cương vực to nhỏ và thực lực tướng lĩnh không giống, chuyện khác lại có cái gì không giống chứ?
Khai thiên, thì khó hơn nhiều.
Muốn dẫn một đại lục phi thăng, vậy cần thực lực mạnh mẽ thế nào?
Phá Hư tầng chín là nhất định phải đạt đến, ngoài ra, còn phải tập hợp quốc thế của một đại lục, đây là chuyện rất khủng bố. Một người bình thường đương nhiên không có gì, nhưng 10 ngàn người, một ức người, mỗi người thông qua hình thức quốc gia, cống hiến một phần sức mạnh cho người khai thiên, chồng chất lên sẽ cường đại cỡ nào?
Huống chi Hằng Thiên Đại Lục không thiếu võ giả, đồng thời chồng chất, thật không có mấy Phá Hư Cảnh có thể chịu đựng được.
Lăng Hàn lại không giống.
Hắn tu luyện Bất Diệt Thiên Kinh, đã hình thành Kim Cương thể, mạnh mẽ có thể so với trân kim cao hơn một cảnh giới, đạt đến Phá Hư Cảnh, như vậy thể phách của hắn chính là Thần kim.
Khi thể phách của hắn đến cực hạn, vậy hắn súc tích ra sức mạnh còn chưa đủ khai thiên sao?
Đến thời điểm đó, Lăng Hàn sẽ ở vào một trạng thái rất kỳ quái, cảnh giới của hắn chỉ là đỉnh cao của giới này, nhưng sức mạnh lại đạt đến Thần cấp, sức chiến đấu càng vượt xa.
Chiến một trận với Thiên, mang theo toàn bộ đại lục phi thăng.
Ba huynh đệ càng nói càng hưng phấn, đây là một tiên phong, nếu thành công, thanh danh của bọn họ sẽ bất hủ, trở thành truyền kỳ.
- Bắt đầu từ hôm nay, chúng ta càng phải nỗ lực tu luyện.
- Trước tiến vào Bổ Thiên Học Viện, lôi kéo thiên tài khắp nơi, đợi đến lúc thời cơ chín mùi, lại lập quốc, tụ những người kia về dưới trướng!
- Ha ha, khai chiến với năm Thượng Cổ Tông Môn, ngẫm lại liền để ta nhiệt huyết sôi trào, chiến ý trùng thiên.
Lăng Hàn lấy ra lượng lớn bảo dược giao cho hai huynh đệ, một là cho chính bọn hắn tu luyện, hai là để bọn họ có thể dùng những bảo vật này mở đường, kết giao thiên tài, thu phục người không ngoài ân uy tịnh thi a.
Năm người ra Hắc Tháp, Bổ Thiên Học Viện sắp bắt đầu sát hạch.
Bọn họ không đi cùng nhau, Vũ Hoàng và Mộ Dung Thanh cũng chia ra, khảo hạch này chính là bước thứ nhất để bọn họ thu mua, thu phục lòng người, tự nhiên phải hành động độc lập, mở rộng phạm vi ảnh hưởng.
Hổ Nữu, Chư Toàn Nhi vẫn đi cùng Lăng Hàn, ba người đi tới sơn môn của Bổ Thiên Học Viện, nó mới xây dựng lên, có một đại năng thực lực mạnh mẽ tọa trấn, vừa lên liền có vài tên đệ tử trẻ tuổi tiếp đón.
Những đệ tử trẻ tuổi này đều từ trong ngũ đại tông môn điều ra, trên mặt có vẻ kiêu căng rõ ràng, dù bọn họ không cách nào tiến vào Bổ Thiên Học Viện cũng cực kỳ cao ngạo, mấy chữ Thượng Cổ Tông Môn này còn chưa đủ để bọn họ rắm thí sao?
Bước thứ nhất, trắc cốt linh và tu vi, không đạt tới yêu cầu thấp nhất, ngay cả cửa thứ nhất cũng không có tư cách thử nghiệm.
Chư Toàn Nhi đi tới, duỗi ra tay nhỏ trắng bóng như ngọc, để đệ tử phụ trách kiểm tra cốt linh mặt đỏ tới mang tai, Linh khí trong tay run run, căn bản không đâm xuống được.
Bàn tay này thực quá đẹp, thật giống như ông trời điêu khắc ra, mỗi một phân đều cực kỳ hoàn mỹ, để hắn căn bản không đành lòng đâm xuống.
Hắn mấy lần đều không hạ thủ được, cuối cùng không thể không nhờ một nữ đệ tử lại, lúc này mới hoàn thành kiểm tra cốt linh.
- Hai mươi hai tuổi.
Tên nữ đệ tử kia tuyên bố, trên mặt có vẻ hoảng sợ.
Sinh Hoa Cảnh hai mươi hai tuổi a, dù đặt ở trong ngũ đại tông môn cũng là thiên tài ghê gớm, có thể tiến vào năm mươi vị trí đầu, không, ba mươi vị trí đầu, cái này cực kỳ kinh người.
Tên đại năng ở bên cạnh khẽ vuốt chòm râu, có vẻ rất hài lòng, xem ra có thể thu được một mầm móng không tệ. Hắn quét nhìn Chư Toàn Nhi một chút, hơi kinh ngạc, cô gái này dịch dung.
Có điều, khâu này chỉ kiểm tra cốt linh, không có quy định cần phải dùng mặt thật gặp người, nên nàng không trái quy củ.
Vị đại năng kia chỉ hơi chú ý, nhưng không nói thêm gì.
Sau đó là Hổ Nữu.
- Nhỏ như thế?
Vài tên đệ tử đều không thể tin được, có mấy người bật cười, đây là Bổ Thiên Học Viện thu đệ tử, không phải đùa giỡn.
Hiện tại mọi người đều xếp hàng chờ tiến hành kiểm tra cốt linh, phía sau lập tức có người kêu đến nói:
- Không nên quấy rối, mau tránh ra!
- Nhỏ như thế, về nhà bú sữa mẹ đi!
- Ca ca có đường, có muốn tới ăn…
Oành!
Nam tử kia đang muốn nói vài lời hạ lưu, nhưng đã làm Hổ Nữu tức giận, bóng người lóe lên liền đến trước mặt đối phương, một quyền đập tới, trong ánh chớp đan dệt, không chỉ đánh bay người kia, thậm chí còn đánh thành thi thể.
Xì xì xì, trên thân thể người nọ còn có ánh chớp màu trắng đan dệt, cực kỳ doạ người.
Trong khoảng thời gian ngắn, bốn phía lặng lẽ.
Có thể tới kiểm tra cốt linh, hoặc là Sinh Hoa Cảnh hoặc là Linh Anh Cảnh, bằng không tới làm gì, chẳng lẽ còn muốn lừa dối qua ải? Tên hèn mọn kia nổi tiếng yêu thích hài đồng, có điều xuất thân từ một đại gia tộc, thực lực của bản thân cũng đạt đến Sinh Hoa Cảnh, khá được coi trọng, bởi vậy nên không có ai đối phó hắn.
Một Sinh Hoa Cảnh a, trực tiếp thuấn sát, người ta có thể không kinh sợ sao.
Hổ Nữu chống nạnh, hừ một tiếng nói:
- Dám đánh chủ ý với Nữu, thực sự là tự tìm đường chết!
---------------
Tin tức này quá tràn ngập tính lẫn lộn, thậm chí đại nghịch bất đạo, dám chỉ trích năm Thượng Cổ Tông Môn, nhưng thứ nhất Lăng Hàn là huynh đệ của bọn họ, thứ hai Lăng Hàn cũng phân tích rất nhiều địa phương không hợp lý, không cái nào không chứng minh Lăng Hàn nói đúng.
Ngũ đại tông môn, lòng dạ đáng chém!
- Chỉ có khai thiên mới có thể đối kháng.
Vũ Hoàng gật gù, Mộ Dung Thanh cũng gật gù, vẻ mặt hết sức nghiêm túc, tuy tính hắn như con lừa, nhưng ở trước mặt chân tướng như vậy hắn cũng không dám cợt nhả.
Lăng Hàn đại hỉ nói:
- Đại ca, ngươi tới làm hoàng đế được không?
Vũ Hoàng vốn là Vũ Quốc chi chủ, lý giải quốc thế vượt xa hắn và Mộ Dung Thanh, thậm chí Phong Phá Vân.
Vũ Hoàng suy nghĩ một chút, mới lắc đầu nói:
- Không được! Không phải ta không muốn đảm đương trọng trách, mà là đảm đương không nổi. Tam đệ, quốc thế không đơn giản như ngươi tưởng tượng, có câu nói thế này, bụng ngươi bao lớn thì ăn bấy nhiêu cơm, nếu thống nhất Hằng Thiên Đại Lục, tạo thành một quốc gia, dạng quốc thế này sẽ như một cây Thần dược tuyệt thế, người bình thường chỉ có thể quá bổ không tiêu, ăn liền bạo thể mà chết.
- Đúng vậy, Tam đệ, trong ba huynh đệ chúng ta, tư chất của ngươi mạnh nhất, vị trí hoàng đế này ngươi đến làm đi. Ta và đại ca sẽ phụ trợ ngươi, ba huynh đệ chúng ta liên thủ, trước tiên đánh hạ toàn bộ đại lục.
Mộ Dung Thanh cười to nói.
- Tam đệ không muốn, Hổ Nữu cũng có thể.
Vũ Hoàng cười nói, hắn biết Lăng Hàn không lưu ý lực lượng quyền thế, liền cầm Hổ Nữu ra bôi đen.
Hổ Nữu lại nói:
- Vậy sau này các ngươi phải gọi Nữu là nữ vương đại nhân!
Lăng Hàn chỉ có thể cười khổ:
- Để tiểu nha đầu này làm Hoàng Đế, ngày thứ hai quốc gia liền rối loạn.
- Vậy thì Tam đệ làm a.
Vũ Hoàng gật đầu, liền định như thế đi. Hắn cũng không phải người ham quyền thế, bằng không lấy thiên phú cùng thực lực của hắn, ở Bắc Hoang liền có tư cách đột phá Sinh Hoa, thống nhất Bắc Hoang Cửu Quốc dễ như trở bàn tay.
Ba người Lăng Hàn nói tới lập quốc, một ít chi tiết khi khai thiên.
Chuyện lập quốc với Vũ Hoàng mà nói tự nhiên là việc nhỏ, hắn tại vị nhiều năm, khác biệt chỉ là khống chế cương vực to nhỏ và thực lực tướng lĩnh không giống, chuyện khác lại có cái gì không giống chứ?
Khai thiên, thì khó hơn nhiều.
Muốn dẫn một đại lục phi thăng, vậy cần thực lực mạnh mẽ thế nào?
Phá Hư tầng chín là nhất định phải đạt đến, ngoài ra, còn phải tập hợp quốc thế của một đại lục, đây là chuyện rất khủng bố. Một người bình thường đương nhiên không có gì, nhưng 10 ngàn người, một ức người, mỗi người thông qua hình thức quốc gia, cống hiến một phần sức mạnh cho người khai thiên, chồng chất lên sẽ cường đại cỡ nào?
Huống chi Hằng Thiên Đại Lục không thiếu võ giả, đồng thời chồng chất, thật không có mấy Phá Hư Cảnh có thể chịu đựng được.
Lăng Hàn lại không giống.
Hắn tu luyện Bất Diệt Thiên Kinh, đã hình thành Kim Cương thể, mạnh mẽ có thể so với trân kim cao hơn một cảnh giới, đạt đến Phá Hư Cảnh, như vậy thể phách của hắn chính là Thần kim.
Khi thể phách của hắn đến cực hạn, vậy hắn súc tích ra sức mạnh còn chưa đủ khai thiên sao?
Đến thời điểm đó, Lăng Hàn sẽ ở vào một trạng thái rất kỳ quái, cảnh giới của hắn chỉ là đỉnh cao của giới này, nhưng sức mạnh lại đạt đến Thần cấp, sức chiến đấu càng vượt xa.
Chiến một trận với Thiên, mang theo toàn bộ đại lục phi thăng.
Ba huynh đệ càng nói càng hưng phấn, đây là một tiên phong, nếu thành công, thanh danh của bọn họ sẽ bất hủ, trở thành truyền kỳ.
- Bắt đầu từ hôm nay, chúng ta càng phải nỗ lực tu luyện.
- Trước tiến vào Bổ Thiên Học Viện, lôi kéo thiên tài khắp nơi, đợi đến lúc thời cơ chín mùi, lại lập quốc, tụ những người kia về dưới trướng!
- Ha ha, khai chiến với năm Thượng Cổ Tông Môn, ngẫm lại liền để ta nhiệt huyết sôi trào, chiến ý trùng thiên.
Lăng Hàn lấy ra lượng lớn bảo dược giao cho hai huynh đệ, một là cho chính bọn hắn tu luyện, hai là để bọn họ có thể dùng những bảo vật này mở đường, kết giao thiên tài, thu phục người không ngoài ân uy tịnh thi a.
Năm người ra Hắc Tháp, Bổ Thiên Học Viện sắp bắt đầu sát hạch.
Bọn họ không đi cùng nhau, Vũ Hoàng và Mộ Dung Thanh cũng chia ra, khảo hạch này chính là bước thứ nhất để bọn họ thu mua, thu phục lòng người, tự nhiên phải hành động độc lập, mở rộng phạm vi ảnh hưởng.
Hổ Nữu, Chư Toàn Nhi vẫn đi cùng Lăng Hàn, ba người đi tới sơn môn của Bổ Thiên Học Viện, nó mới xây dựng lên, có một đại năng thực lực mạnh mẽ tọa trấn, vừa lên liền có vài tên đệ tử trẻ tuổi tiếp đón.
Những đệ tử trẻ tuổi này đều từ trong ngũ đại tông môn điều ra, trên mặt có vẻ kiêu căng rõ ràng, dù bọn họ không cách nào tiến vào Bổ Thiên Học Viện cũng cực kỳ cao ngạo, mấy chữ Thượng Cổ Tông Môn này còn chưa đủ để bọn họ rắm thí sao?
Bước thứ nhất, trắc cốt linh và tu vi, không đạt tới yêu cầu thấp nhất, ngay cả cửa thứ nhất cũng không có tư cách thử nghiệm.
Chư Toàn Nhi đi tới, duỗi ra tay nhỏ trắng bóng như ngọc, để đệ tử phụ trách kiểm tra cốt linh mặt đỏ tới mang tai, Linh khí trong tay run run, căn bản không đâm xuống được.
Bàn tay này thực quá đẹp, thật giống như ông trời điêu khắc ra, mỗi một phân đều cực kỳ hoàn mỹ, để hắn căn bản không đành lòng đâm xuống.
Hắn mấy lần đều không hạ thủ được, cuối cùng không thể không nhờ một nữ đệ tử lại, lúc này mới hoàn thành kiểm tra cốt linh.
- Hai mươi hai tuổi.
Tên nữ đệ tử kia tuyên bố, trên mặt có vẻ hoảng sợ.
Sinh Hoa Cảnh hai mươi hai tuổi a, dù đặt ở trong ngũ đại tông môn cũng là thiên tài ghê gớm, có thể tiến vào năm mươi vị trí đầu, không, ba mươi vị trí đầu, cái này cực kỳ kinh người.
Tên đại năng ở bên cạnh khẽ vuốt chòm râu, có vẻ rất hài lòng, xem ra có thể thu được một mầm móng không tệ. Hắn quét nhìn Chư Toàn Nhi một chút, hơi kinh ngạc, cô gái này dịch dung.
Có điều, khâu này chỉ kiểm tra cốt linh, không có quy định cần phải dùng mặt thật gặp người, nên nàng không trái quy củ.
Vị đại năng kia chỉ hơi chú ý, nhưng không nói thêm gì.
Sau đó là Hổ Nữu.
- Nhỏ như thế?
Vài tên đệ tử đều không thể tin được, có mấy người bật cười, đây là Bổ Thiên Học Viện thu đệ tử, không phải đùa giỡn.
Hiện tại mọi người đều xếp hàng chờ tiến hành kiểm tra cốt linh, phía sau lập tức có người kêu đến nói:
- Không nên quấy rối, mau tránh ra!
- Nhỏ như thế, về nhà bú sữa mẹ đi!
- Ca ca có đường, có muốn tới ăn…
Oành!
Nam tử kia đang muốn nói vài lời hạ lưu, nhưng đã làm Hổ Nữu tức giận, bóng người lóe lên liền đến trước mặt đối phương, một quyền đập tới, trong ánh chớp đan dệt, không chỉ đánh bay người kia, thậm chí còn đánh thành thi thể.
Xì xì xì, trên thân thể người nọ còn có ánh chớp màu trắng đan dệt, cực kỳ doạ người.
Trong khoảng thời gian ngắn, bốn phía lặng lẽ.
Có thể tới kiểm tra cốt linh, hoặc là Sinh Hoa Cảnh hoặc là Linh Anh Cảnh, bằng không tới làm gì, chẳng lẽ còn muốn lừa dối qua ải? Tên hèn mọn kia nổi tiếng yêu thích hài đồng, có điều xuất thân từ một đại gia tộc, thực lực của bản thân cũng đạt đến Sinh Hoa Cảnh, khá được coi trọng, bởi vậy nên không có ai đối phó hắn.
Một Sinh Hoa Cảnh a, trực tiếp thuấn sát, người ta có thể không kinh sợ sao.
Hổ Nữu chống nạnh, hừ một tiếng nói:
- Dám đánh chủ ý với Nữu, thực sự là tự tìm đường chết!
---------------
/5357
|