Mà thời điểm khi hắn rời đi, tựa hồ người dân ở trong thành này đã biết hắn đến.
Toàn bộ nội thành, đều phát ra tiếng hoan hô chân chính.
Tâm tình Tông Thủ, lại càng kém tới cực điểm, sắc mặt cũng âm trầm như nước. Cũng có nguyên do vì Nhâm Bác, cũng có nguyên cớ vì những nạn dân đã chết kia.
Lại lần nữa đi về phía Bắc, thẳng đến khi Ích Ma thần toa độn ra ngoài mấy trăm dặm, trong nội tâm Tông Thủ mới khá hơn một chút.
Xa xa đã có thể trông thấy một tòa đài cao ước chừng 500 trượng, đang đứng vững ở một chỗ phía trên vùng bình nguyên.
Xa xa có thể thấy được, cái chỗ thạch thai kia còn đang tu kiến, từng khối cự thạch không ngừng được chồng chất lên.
Có vô số người ở chỗ này đang vất vả làm việc đấy.
Đây là một chỗ cánh đồng hoang vu ở giữa Càn Thiên Sơn và Hồng thành. Cái đang tu kiến, chính là Thiên thai, chính là nơi hắn độ kiếp! Trong vòng một tháng, phải tu kiến suốt chín trăm trượng, mà lại cần phải vẽ ra một cái linh trận hoàn chỉnh.
Toàn bộ công trình, giống như là ở trên một một chỗ mặt đất bằng phảng, lại xuất hiện một cái núi nhỏ.
Đổi lại là địa phương khác, việc này nhất định là hao người tốn của, là điềm báo vong quốc.
Bất quá Tông Thủ cũng không động vào quốc khố, cũng không trưng tập lao dịch. Hết thảy đều từ trong túi tiền của mình bỏ ra, tài liệu thì mua được, người thì dùng tiền tài, linh thạch để thuê, vì vậy cũng liền yên tâm thoải mái. Dân tráng ở các địa phương, ngược lại là chạy theo như vịt.
Tự nhiên những ngày này, cũng không phải là không có tạp âm.
Đông Lâm vân lục phồn hoa, lúc này đã là có không ít người của Nho gia từ xa mà đến. Vì chuyện này mà không ít người nói hắn lạm dụng sức dân, kiêu dâm xa mỹ, là tự chịu diệt vong.
Bất quá đây cũng chỉ là nói ra bình luận, không đến nơi đến chốn, cũng không làm được gì.
Đây cũng là chỗ tốt của quốc quân, thời điểm tất yếu, nhân lực vật lực ở trong một nước cũng có thể để cho mình dùng.
Bên ngoài cái thạch thai kia, thì là một cỗ sát khí dày đặc ngưng thực, xông thẳng lên trời.
Có đến 40 vạn đại quân hội tụ ở đây, kể cả Huyết Vân kỵ cũng ở bên trong.
Cuộc chiến với đạo môn, Huyết Vân kỵ cùng Huyền Hồ kỵ đều tổn thất không nhỏ. Cũng may hiện nay Càn Thiên Sơn có nội tình thâm hậu, trong vòng vài ngày, đã bổ sung đủ nhân thủ.
Kinh nghiệm hơn mười lần đại chiến mài dũa. Hai kỵ quân này nếu như không tính người mới, chiến lực là không giảm mà lại tăng.
Khi Tông Thủ ở trên cao thai kia hạ xuống, chỉ thấy Khổng Duệ đúng là đang cẩn thận quan sát một chỗ then chốt của linh trận vẫn chưa được hoàn thành.
Đối với Tông Thủ đến đây, cũng không ngoài ý liệu. Chỉ là bình bình đạm đạm, hành cái quân thần chi lễ.
- Thần thỉnh quân thượng đừng lo! Cái Đăng Thiên Thai này chỉ cần nửa tháng nữa sẽ thành. Mà vẽ linh trận, đến nay cũng chưa có sai lầm. Sau hai mươi ngày, liền có thể đem long mạch của Càn Thiên Sơn tạm thời dẫn tụ đến đây.
Tông Thủ cũng từ chối cho ý kiến, đem linh niệm tản ra, bao trùm trăm dặm. Sau một hồi lâu, mới gật nhẹ đầu công nhận.
Xác thực như Khổng Duệ nói, hết thảy đều là tiến triển thuận lợi. Là phát ra cảm giác vị nhạc phụ tiện nghi này, cực kỳ cao minh.
Không chỉ là tinh thông thuật số, một thân tu vi cũng là thâm bất khả trắc, tuyệt không phải đơn giản chỉ là Tiên cảnh. Tạo nghệ về trận đạo, cũng cực kỳ bất phàm. Càng tinh thông điều hành tính toán, cái công trình này lớn như vậy, hơn một triệu người, vô số tài liệu, lại đều là ngay ngắn trật tự, trôi chảy vô cùng, không hề có nửa phần hỗn loạn.
Ngắn ngủi mấy ngày, đã đem thạch thai có phương viên mười dặm chồng chất lên đến 500 trượng, là có thể thấy được năng lực.
Long mạch bên phía Càn Thiên Sơn, đúng là cũng bị hấp tụ tới.
Chỉ là ‘Mượn’ mà thôi, Tông Thủ ngược lại cũng không muốn mượn lực lượng của nó để độ kiếp.
Mà là sau khi độ kiếp, cần có được đầy đủ linh lực để rèn luyện thân thể.
Hắn không muốn ở Càn Thiên Sơn đả thương người vô tội, cũng chỉ có thể đem địa mạch ở phụ cận, đều tạm thời dời đến chỗ này.
Đây cũng là chỗ hắn tuyển định, cùng với Đạo môn và Nguyên Thủy ma tông đại chiến.
Thời gian một tháng, sẽ có càng nhiều cường giả Đạo môn trở về. Nhược Thủy cũng lấy được tin tức xác thực, lần này Nguyên Thủy ma tông cũng sẽ đem hết toàn lực.
Tông Lăng phụ trách phụ tá, chỉ huy xây dựng cái thạch thai này lại là Khổng Duệ. Mà đốc công ở đây, nhưng lại là Hổ Trung Nguyên.
Chẳng qua là thời điểm nhìn thấy Tông Thủ, lông mày rậm như hoành đao kia lại thắt lại, sầu ý đầy lòng.
- Quân thượng, cái thiên kiếp này.
Tiếng nói dừng lại, trong khoảng thời gian ngắn, Hổ Trung Nguyên đúng là không biết nói như thế nào mới tốt.
Ở bên trong mắt hổ, tất cả đều là huyết ti. Lo lắng tràn ngập, lại có chút ít không biết làm sao.
Cuối cùng chỉ có thể thấp giọng lầu bầu nói:
- Chẳng lẽ sẽ không có cách nào khác tránh đi? Nếu không thì mất nhiều binh lực hơn nữa cũng có thể!
Tông Thủ cũng không cần nghĩ cũng đã biết ý nghĩa. Lúc này toàn bộ Càn Thiên Sơn thành, đều có không khí bi quan như vậy.
Biết được hắn kỳ thật đã bái nhập vào môn hạ của Thương Sinh Đạo, là ít càng thêm ít, chỉ có rải rác mấy người như Hiên Viên Thông cùng với Hổ Thiên Thu.
Hổ Trung Nguyên lại là không biết chuyện này, nhưng hết lần này tới lần khác lại có thể biết động tĩnh đại khái của những tông phái trong tu giới, tự nhiên là vì hắn mà lo lắng vô cùng.
- Kiếp số đã định, có thể nào tránh được?
Khổng Duệ ở bên nghe được là lắc đầu bật cười:
- Thiên chướng của quân thượng đã phá, đã vô pháp nghịch chuyển rồi. Đây là sự tình đáng mừng, cần gì phải lo lắng? Lúc này các nơi của Càn Thiên Sơn đã là giật gấu vá vai, hội tụ được bốn mươi vạn đại quân đã là cực hạn. Thần từng cẩn thận tính toán qua, nhưng kết luận được lần này quân thượng nhất định là hữu kinh vô hiểm!
Hổ Trung Nguyên nghe được là nhíu mày, xưa nay hắn cũng không tin đạo thuật số.
Dù là lúc này ở Đông Lâm, đã đem bổn sự vô cùng thần kỳ của Khổng Duệ truyền ra.
Bất quá đối với vị này, cũng vẫn là tôn trọng, không dám phản bác, vì vậy đành phải đưa mắt nhìn quanh, dùng ánh mắt tìm kiếm trợ giúp.
Tông Thủ đang chỉ huy Huyết Vân kỵ đóng tại nơi này cũng không đi để ý tới, chỉ kỳ quái là Tông Thủ sao lại không đến Thương Sinh khung cảnh?
Chỉ biết Tông Thủ, tuyển nơi đây độ kiếp tất là có nguyên do.
Ngược lại là Tông Lăng ở một bên khác cũng lên tiếng nói:
- Lời tuy như thế, nhưng chúng ta lại cần phải hết sức trù tính một phen. Quân thượng đắc tội Đạo môn quá thảm, không thể không phòng. Tốt nhất là tìm cái phương pháp vạn toàn! Quân thượng chính là trụ cột của Càn Thiên Sơn ta, tuyệt không thể sai sót. Cho dù là Càn Thiên Sơn ta đầu nhập vào Ma môn, cũng cần để quân thượng an toàn độ kiếp!
Tông Thủ nhưng từ chối cho ý kiến, đưa mắt nhìn quanh, rồi sau đó ánh mắt kia, liền chợt định trụ.
Đó là ở trong binh doanh cách đây hơn vài chục dặm, một thiếu nữ mặc luyện ngân giáp, đang chỉ huy bố trí doanh địa.
Toàn bộ nội thành, đều phát ra tiếng hoan hô chân chính.
Tâm tình Tông Thủ, lại càng kém tới cực điểm, sắc mặt cũng âm trầm như nước. Cũng có nguyên do vì Nhâm Bác, cũng có nguyên cớ vì những nạn dân đã chết kia.
Lại lần nữa đi về phía Bắc, thẳng đến khi Ích Ma thần toa độn ra ngoài mấy trăm dặm, trong nội tâm Tông Thủ mới khá hơn một chút.
Xa xa đã có thể trông thấy một tòa đài cao ước chừng 500 trượng, đang đứng vững ở một chỗ phía trên vùng bình nguyên.
Xa xa có thể thấy được, cái chỗ thạch thai kia còn đang tu kiến, từng khối cự thạch không ngừng được chồng chất lên.
Có vô số người ở chỗ này đang vất vả làm việc đấy.
Đây là một chỗ cánh đồng hoang vu ở giữa Càn Thiên Sơn và Hồng thành. Cái đang tu kiến, chính là Thiên thai, chính là nơi hắn độ kiếp! Trong vòng một tháng, phải tu kiến suốt chín trăm trượng, mà lại cần phải vẽ ra một cái linh trận hoàn chỉnh.
Toàn bộ công trình, giống như là ở trên một một chỗ mặt đất bằng phảng, lại xuất hiện một cái núi nhỏ.
Đổi lại là địa phương khác, việc này nhất định là hao người tốn của, là điềm báo vong quốc.
Bất quá Tông Thủ cũng không động vào quốc khố, cũng không trưng tập lao dịch. Hết thảy đều từ trong túi tiền của mình bỏ ra, tài liệu thì mua được, người thì dùng tiền tài, linh thạch để thuê, vì vậy cũng liền yên tâm thoải mái. Dân tráng ở các địa phương, ngược lại là chạy theo như vịt.
Tự nhiên những ngày này, cũng không phải là không có tạp âm.
Đông Lâm vân lục phồn hoa, lúc này đã là có không ít người của Nho gia từ xa mà đến. Vì chuyện này mà không ít người nói hắn lạm dụng sức dân, kiêu dâm xa mỹ, là tự chịu diệt vong.
Bất quá đây cũng chỉ là nói ra bình luận, không đến nơi đến chốn, cũng không làm được gì.
Đây cũng là chỗ tốt của quốc quân, thời điểm tất yếu, nhân lực vật lực ở trong một nước cũng có thể để cho mình dùng.
Bên ngoài cái thạch thai kia, thì là một cỗ sát khí dày đặc ngưng thực, xông thẳng lên trời.
Có đến 40 vạn đại quân hội tụ ở đây, kể cả Huyết Vân kỵ cũng ở bên trong.
Cuộc chiến với đạo môn, Huyết Vân kỵ cùng Huyền Hồ kỵ đều tổn thất không nhỏ. Cũng may hiện nay Càn Thiên Sơn có nội tình thâm hậu, trong vòng vài ngày, đã bổ sung đủ nhân thủ.
Kinh nghiệm hơn mười lần đại chiến mài dũa. Hai kỵ quân này nếu như không tính người mới, chiến lực là không giảm mà lại tăng.
Khi Tông Thủ ở trên cao thai kia hạ xuống, chỉ thấy Khổng Duệ đúng là đang cẩn thận quan sát một chỗ then chốt của linh trận vẫn chưa được hoàn thành.
Đối với Tông Thủ đến đây, cũng không ngoài ý liệu. Chỉ là bình bình đạm đạm, hành cái quân thần chi lễ.
- Thần thỉnh quân thượng đừng lo! Cái Đăng Thiên Thai này chỉ cần nửa tháng nữa sẽ thành. Mà vẽ linh trận, đến nay cũng chưa có sai lầm. Sau hai mươi ngày, liền có thể đem long mạch của Càn Thiên Sơn tạm thời dẫn tụ đến đây.
Tông Thủ cũng từ chối cho ý kiến, đem linh niệm tản ra, bao trùm trăm dặm. Sau một hồi lâu, mới gật nhẹ đầu công nhận.
Xác thực như Khổng Duệ nói, hết thảy đều là tiến triển thuận lợi. Là phát ra cảm giác vị nhạc phụ tiện nghi này, cực kỳ cao minh.
Không chỉ là tinh thông thuật số, một thân tu vi cũng là thâm bất khả trắc, tuyệt không phải đơn giản chỉ là Tiên cảnh. Tạo nghệ về trận đạo, cũng cực kỳ bất phàm. Càng tinh thông điều hành tính toán, cái công trình này lớn như vậy, hơn một triệu người, vô số tài liệu, lại đều là ngay ngắn trật tự, trôi chảy vô cùng, không hề có nửa phần hỗn loạn.
Ngắn ngủi mấy ngày, đã đem thạch thai có phương viên mười dặm chồng chất lên đến 500 trượng, là có thể thấy được năng lực.
Long mạch bên phía Càn Thiên Sơn, đúng là cũng bị hấp tụ tới.
Chỉ là ‘Mượn’ mà thôi, Tông Thủ ngược lại cũng không muốn mượn lực lượng của nó để độ kiếp.
Mà là sau khi độ kiếp, cần có được đầy đủ linh lực để rèn luyện thân thể.
Hắn không muốn ở Càn Thiên Sơn đả thương người vô tội, cũng chỉ có thể đem địa mạch ở phụ cận, đều tạm thời dời đến chỗ này.
Đây cũng là chỗ hắn tuyển định, cùng với Đạo môn và Nguyên Thủy ma tông đại chiến.
Thời gian một tháng, sẽ có càng nhiều cường giả Đạo môn trở về. Nhược Thủy cũng lấy được tin tức xác thực, lần này Nguyên Thủy ma tông cũng sẽ đem hết toàn lực.
Tông Lăng phụ trách phụ tá, chỉ huy xây dựng cái thạch thai này lại là Khổng Duệ. Mà đốc công ở đây, nhưng lại là Hổ Trung Nguyên.
Chẳng qua là thời điểm nhìn thấy Tông Thủ, lông mày rậm như hoành đao kia lại thắt lại, sầu ý đầy lòng.
- Quân thượng, cái thiên kiếp này.
Tiếng nói dừng lại, trong khoảng thời gian ngắn, Hổ Trung Nguyên đúng là không biết nói như thế nào mới tốt.
Ở bên trong mắt hổ, tất cả đều là huyết ti. Lo lắng tràn ngập, lại có chút ít không biết làm sao.
Cuối cùng chỉ có thể thấp giọng lầu bầu nói:
- Chẳng lẽ sẽ không có cách nào khác tránh đi? Nếu không thì mất nhiều binh lực hơn nữa cũng có thể!
Tông Thủ cũng không cần nghĩ cũng đã biết ý nghĩa. Lúc này toàn bộ Càn Thiên Sơn thành, đều có không khí bi quan như vậy.
Biết được hắn kỳ thật đã bái nhập vào môn hạ của Thương Sinh Đạo, là ít càng thêm ít, chỉ có rải rác mấy người như Hiên Viên Thông cùng với Hổ Thiên Thu.
Hổ Trung Nguyên lại là không biết chuyện này, nhưng hết lần này tới lần khác lại có thể biết động tĩnh đại khái của những tông phái trong tu giới, tự nhiên là vì hắn mà lo lắng vô cùng.
- Kiếp số đã định, có thể nào tránh được?
Khổng Duệ ở bên nghe được là lắc đầu bật cười:
- Thiên chướng của quân thượng đã phá, đã vô pháp nghịch chuyển rồi. Đây là sự tình đáng mừng, cần gì phải lo lắng? Lúc này các nơi của Càn Thiên Sơn đã là giật gấu vá vai, hội tụ được bốn mươi vạn đại quân đã là cực hạn. Thần từng cẩn thận tính toán qua, nhưng kết luận được lần này quân thượng nhất định là hữu kinh vô hiểm!
Hổ Trung Nguyên nghe được là nhíu mày, xưa nay hắn cũng không tin đạo thuật số.
Dù là lúc này ở Đông Lâm, đã đem bổn sự vô cùng thần kỳ của Khổng Duệ truyền ra.
Bất quá đối với vị này, cũng vẫn là tôn trọng, không dám phản bác, vì vậy đành phải đưa mắt nhìn quanh, dùng ánh mắt tìm kiếm trợ giúp.
Tông Thủ đang chỉ huy Huyết Vân kỵ đóng tại nơi này cũng không đi để ý tới, chỉ kỳ quái là Tông Thủ sao lại không đến Thương Sinh khung cảnh?
Chỉ biết Tông Thủ, tuyển nơi đây độ kiếp tất là có nguyên do.
Ngược lại là Tông Lăng ở một bên khác cũng lên tiếng nói:
- Lời tuy như thế, nhưng chúng ta lại cần phải hết sức trù tính một phen. Quân thượng đắc tội Đạo môn quá thảm, không thể không phòng. Tốt nhất là tìm cái phương pháp vạn toàn! Quân thượng chính là trụ cột của Càn Thiên Sơn ta, tuyệt không thể sai sót. Cho dù là Càn Thiên Sơn ta đầu nhập vào Ma môn, cũng cần để quân thượng an toàn độ kiếp!
Tông Thủ nhưng từ chối cho ý kiến, đưa mắt nhìn quanh, rồi sau đó ánh mắt kia, liền chợt định trụ.
Đó là ở trong binh doanh cách đây hơn vài chục dặm, một thiếu nữ mặc luyện ngân giáp, đang chỉ huy bố trí doanh địa.
/1700
|