Cầm phù trong tay chuyển cho Trương Hoài. Trong mắt mang theo vui vẻ.
- Việc này xem ra đã không cần ta và ngươi đau đầu, hai canh giờ trước kia, Sư Nhược Lan suất lĩnh bốn chiếc không hạm đại chiến với hạm sư Việt Triều. Đánh chìm 123 chiếc vân hạm cỡ lớn, thuyền còn lại toàn bộ đã thoát đi rồi.
Con mắt Trương Hoài cũng có chút sáng ngời:
- Nàng này rõ ràng còn có bổn sự như thế sao?
Hắn biết rõ chiến lực không hạm hơn xa vân hạm bình thường, lấy một địch mười cũng không phải nói chơi.
Nhưng có thành quả kinh người như vậy quả thật khiến người ngoài ý muốn.
Tiếp theo lại cười lớn, đây quả thật là trời tuyệt Đại Việt!
Thủy sư bại lui, hơn trăm vạn đại quân tinh nhuệ ở Huy Châu nhất định sẽ tiến thối lưỡng nan...
Trên Đăng Thiên Đài, lúc này đúng là hương diễm kiều diễm, Khổng Dao ánh mắt tan rả, phát ra tiếng yêu kiều thở dốc khó nhịn. Chỉ cảm thấy từng đợt từng đợt khoái cảm sắp bao phủ lấy nàng.
Tiếng rên rỉ uyển chuyển kia tựa như chim hoàng oanh sắp hót, dễ nghe đến mê người.
Thân hình nàng lúc này đang bị mấy cái hồ vĩ của Tông Thủ bao vây lấy. Khiến cho nàng ý xấu hổ giảm xuống, cũng cảm thấy toàn thân, đều ấm áp. Phảng phất như dung nhập vào thân thể Tông Thủ vậy.
Mà những lông tơ kia cũng kích thích lấy da thịt nàng. Toàn thân cao thấp, đều là khoái cảm không dứt,
Chỗ hạ thân, cây gậy sắt cực lớn kia còn đang không ngừng hoạt động trong cơ thể nàng, đâm sâu vào trong hoa tâm, vô cùng hung ác, không lưu tình chút nào cả.
Cơ hồ mỗi một lần ra vào, đều khiến thân hình Khổng Dao phải run lên.
Đã đến giờ phút này, nàng cuối cùng cũng biết được, Hiên Viên Y Nhân và Nhược Thủy vì sao phải trốn tránh Tông Thủ.
Đối với nữ nhân mà nói, đây là chuyện may mắn lớn lao, nhưng cũng là tuyệt đại tra tấn.
Bị Hám Thế chân lực của Tông Thủ dẫn động song tu, thân hình nàng trở nên mẫn cảm đến cực điểm. Cơ hồ từng điểm hưng phấn đều bị kích thích, tâm linh thần niệm của hai người càng trực tiếp dây dưa giao cấu với nhau.
Khoái cảm kia quả thực đã vượt xa cực hạn con người, sau khi mỗi một lần chấm dứt, sẽ nhịn không được, muốn đòi hỏi tiếp. Rồi sau đó lại trầm luân trong khoái cảm nhục dục.
Từ hai canh giờ trước, Khổng Dao đã cảm thấy thân thể mình vô cùng mệt mỏi, cơ bắp mỏi nhừ.
Lúc ngẫu nhiên suy nghĩ thoáng thanh minh tỉnh táo thì nàng rất kiên định tự nói với mình, vẫn nên sớm chấm dứt thì tốt hơn, không thể trầm mê nhục dục.
Nhưng thường thường sau mỗi lần chấm dứt, lại luôn không chịu nổi, muốn lại trải qua một lần nữa khoái cảm khắc cốt minh tâm, lại tiêu hồn thực cốt kia.
Làm sao bây giờ? Tiếp tục như vậy, mình sẽ hư mất thôi. Nhưng nàng hiện giờ, còn muốn thêm nữa...
Bỗng nhiên thân hình lại một hồi run lên, Khổng Dao nắm chặt tay lại.
Vẫn chỉ cảm thấy không cách nào chống cự khoái cảm kia trùng kích nên liền dứt khoát mạnh mẽ cắn lên cổ Tông Thủ một cái.
Lúc đầu Khổng Dao khóc không ra nước mắt, da thịt Tông Thủ quá cứng, căn bản không cắn được, ngược lại khiến răng nàng như sắp gãy đến nơi.
Lập tức liền cảm thấy Tông Thủ buông lỏng cơ bắp ra.
Khổng Dao hừ nhẹ một tiếng, tâm niệm còn thừa lại không nhiều lắm thầm nghĩ coi như ngươi thức thời! Rồi sau đó lại hung hăng cắn, dùng hàm răng phát tiết hận ý của mình.
Đều là do tên này, hại nàng quả thực biến thành mẫu thú động dục, quả thực không biết liêm sỉ rồi.
Tông Thủ lại hồn nhiên không cảm thấy đau đớn, lúc này cũng phát ra một tiếng rên rỉ. Phân thân ở trong cơ thể Khổng Dao bị chặt chẽ bao vây lấy, nhiệt độ kia như muốn hòa tan hắn vậy.
Nửa khắc sau, cảm giác được thân hình Khổng Dao lần nữa bắt đầu run lên.
Phân thân lại chỉ cảm thấy là ấm áp, một cổ chất lỏng ôn hòa phun ra. Nếp gấp thịt trên âm đạo nhúc nhích, cũng khiến hắn lập lên đỉnh khoái cảm.
Đồng thời một cổ khí tinh khiết cũng chìm vào Khí Hải hắn.
Lúc này khí cơ trong cơ thể hắn chẳng những vững chắc, càng bành trướng hơn mười lần.
Hồn niệm tản ra, tùy ý rong chơi bốn phía trong cái thế giới này, thậm chí có thể cảm ứng được mấy thế giới chungq uanh Vân Giới.
- Đây là tiên cảnh?
Biến hóa sau khi độ kiếp, đến giờ phút này đã triệt để hoàn thành.
Lúc này chẳng những bước chân vào tiên cảnh, càng được như mong muốn, một lần hành động nhảy vào tiên cảnh hậu kỳ.
Tích lũy hùng hậu bộc phát, vô luận là võ đạo hay là linh pháp, đều có được ích lợi lớn lao .
Trong thân thể lực lượng bành trướng, phảng phất có được khí lực dùng không hết .
Đây là cảnh giới hắn chỉ mới đạt được trong giả thuyết ở kiếp trước.
Chân thật và hư ảo hoàn toàn bất đồng! Hoàn toàn khác lạ!
Khổng Dao ưm một tiếng, khoái cảm trong cơ thể, tựa hồ rốt cục cũng biến mất một chút.
Ánh mắt vẫn mê say, nhìn Tông Thủ. Tay bưng lấy đầu của hắn, sau đó môi anh đào hôn xuống.
Lưỡi quấn lấy, sau nửa khắc đồng hồ mới tách ra. Mà bên cạnh môi hai người càng có một tơ bạc, lộ ra dâm mỹ dị thường.
Tiếp theo Khổng Dao lại nhét ngực nàng vào miệng Tông Thủ. Nàng thích nhất chính là Tông Thủ dùng đầu lưỡi khiêu khích ngực mình, tư vị kia khiến nàng mê luyến, cũng không cách nào quên nhất.
Bất quá lúc này Tông Thủ lại không thừa cơ tiến vào thân thể nàng, vẫn vuốt ve toàn thân của nàng, lại truyền vào chút chân lực, khiến khoái cảm trong cơ thể nàng dần biến mất.
Ánh mắt Khổng Dao cũng dần dần khôi phục thanh minh. Vốn cảm giác có chút hư không, nhưng được Tông Thủ ôm ấp cũng đã lấy lại tinh thần.
Vân khai vũ tán, Khổng Dao thật lâu, mới hồi phục lại từ dư âm khoái cảm.
Nhẹ giọng thở hổn hển, muốn đứng lên khỏi người Tông Thủ, lại cảm giác dưới chân bỗng nhiên trơn trợt, vốn lấy võ đạo tu vị của nàng cũng không đến mức đó.
Nhưng lúc này tay chân, đều bủn rủn vô lực. Vội vàng phát kình, lại nhịn không được thân hình lần nữa trầm xuống, may mắn thế nào, vừa vặn nhét luôn cây gậy sắt kinh thiên vẫn còn dựng thẳng tắp kia của Tông Thủ vào trong cơ thể mình. Khoái cảm ma sát kia, Khổng Dao nhịn không được, lập tức lại rên rỉ một tiếng.
Rồi sau đó sau một khắc lại thấy ánh mắt như cười mà không phải cười kia của Tông Thủ. Phảng phất đang hỏi thăm, có phải lại muốn một lần nữa không?
Khổng Dao mặt đỏ tới mang tai, lại nhìn thoáng qua phía dưới, đầu sỏ khiến nàng trượt chân kia.
Rồi sau đó lại như có điện giật, vội vàng nhắm mắt lại, trên mặt càng thêm đỏ ửng.
Chỉ thấy trên gạch, lúc này lại tràn đầy nước đọng, trọn vẹn bao trùm khắp cả trượng trên mặt đất.
Không nghĩ cũng biết những thủy dịch không tên này là từ đâu ra.
Nhớ rõ vài năm trước kia, nàng đối với nam tử còn toàn bộ không có hứng thú, cảm thấy loại chuyện rất buồn nôn.
Nhưng lại không nghĩ đến, mình lại biến thành một nữ tử dâm đãng như thế.
Nghĩ vậy, càng cảm thấy xấu hổ không thôi, quả thực không mặt mũi nào gặp người ữa.
Tông Thủ cười hắc hắc, ôm lấy thân hình Khổng Dao, rồi sau đó lăng không đưa tới một đoàn thủy dịch, cẩn thận tẩy rửa thân thể cho Khổng Dao.
Thanh lý sạch sẽ những dấu vết hương diễm kia.
Tông Thủ tiếp theo liền nhìn thân thể Khổng Dao, một hồi có chút thất thần.
- Việc này xem ra đã không cần ta và ngươi đau đầu, hai canh giờ trước kia, Sư Nhược Lan suất lĩnh bốn chiếc không hạm đại chiến với hạm sư Việt Triều. Đánh chìm 123 chiếc vân hạm cỡ lớn, thuyền còn lại toàn bộ đã thoát đi rồi.
Con mắt Trương Hoài cũng có chút sáng ngời:
- Nàng này rõ ràng còn có bổn sự như thế sao?
Hắn biết rõ chiến lực không hạm hơn xa vân hạm bình thường, lấy một địch mười cũng không phải nói chơi.
Nhưng có thành quả kinh người như vậy quả thật khiến người ngoài ý muốn.
Tiếp theo lại cười lớn, đây quả thật là trời tuyệt Đại Việt!
Thủy sư bại lui, hơn trăm vạn đại quân tinh nhuệ ở Huy Châu nhất định sẽ tiến thối lưỡng nan...
Trên Đăng Thiên Đài, lúc này đúng là hương diễm kiều diễm, Khổng Dao ánh mắt tan rả, phát ra tiếng yêu kiều thở dốc khó nhịn. Chỉ cảm thấy từng đợt từng đợt khoái cảm sắp bao phủ lấy nàng.
Tiếng rên rỉ uyển chuyển kia tựa như chim hoàng oanh sắp hót, dễ nghe đến mê người.
Thân hình nàng lúc này đang bị mấy cái hồ vĩ của Tông Thủ bao vây lấy. Khiến cho nàng ý xấu hổ giảm xuống, cũng cảm thấy toàn thân, đều ấm áp. Phảng phất như dung nhập vào thân thể Tông Thủ vậy.
Mà những lông tơ kia cũng kích thích lấy da thịt nàng. Toàn thân cao thấp, đều là khoái cảm không dứt,
Chỗ hạ thân, cây gậy sắt cực lớn kia còn đang không ngừng hoạt động trong cơ thể nàng, đâm sâu vào trong hoa tâm, vô cùng hung ác, không lưu tình chút nào cả.
Cơ hồ mỗi một lần ra vào, đều khiến thân hình Khổng Dao phải run lên.
Đã đến giờ phút này, nàng cuối cùng cũng biết được, Hiên Viên Y Nhân và Nhược Thủy vì sao phải trốn tránh Tông Thủ.
Đối với nữ nhân mà nói, đây là chuyện may mắn lớn lao, nhưng cũng là tuyệt đại tra tấn.
Bị Hám Thế chân lực của Tông Thủ dẫn động song tu, thân hình nàng trở nên mẫn cảm đến cực điểm. Cơ hồ từng điểm hưng phấn đều bị kích thích, tâm linh thần niệm của hai người càng trực tiếp dây dưa giao cấu với nhau.
Khoái cảm kia quả thực đã vượt xa cực hạn con người, sau khi mỗi một lần chấm dứt, sẽ nhịn không được, muốn đòi hỏi tiếp. Rồi sau đó lại trầm luân trong khoái cảm nhục dục.
Từ hai canh giờ trước, Khổng Dao đã cảm thấy thân thể mình vô cùng mệt mỏi, cơ bắp mỏi nhừ.
Lúc ngẫu nhiên suy nghĩ thoáng thanh minh tỉnh táo thì nàng rất kiên định tự nói với mình, vẫn nên sớm chấm dứt thì tốt hơn, không thể trầm mê nhục dục.
Nhưng thường thường sau mỗi lần chấm dứt, lại luôn không chịu nổi, muốn lại trải qua một lần nữa khoái cảm khắc cốt minh tâm, lại tiêu hồn thực cốt kia.
Làm sao bây giờ? Tiếp tục như vậy, mình sẽ hư mất thôi. Nhưng nàng hiện giờ, còn muốn thêm nữa...
Bỗng nhiên thân hình lại một hồi run lên, Khổng Dao nắm chặt tay lại.
Vẫn chỉ cảm thấy không cách nào chống cự khoái cảm kia trùng kích nên liền dứt khoát mạnh mẽ cắn lên cổ Tông Thủ một cái.
Lúc đầu Khổng Dao khóc không ra nước mắt, da thịt Tông Thủ quá cứng, căn bản không cắn được, ngược lại khiến răng nàng như sắp gãy đến nơi.
Lập tức liền cảm thấy Tông Thủ buông lỏng cơ bắp ra.
Khổng Dao hừ nhẹ một tiếng, tâm niệm còn thừa lại không nhiều lắm thầm nghĩ coi như ngươi thức thời! Rồi sau đó lại hung hăng cắn, dùng hàm răng phát tiết hận ý của mình.
Đều là do tên này, hại nàng quả thực biến thành mẫu thú động dục, quả thực không biết liêm sỉ rồi.
Tông Thủ lại hồn nhiên không cảm thấy đau đớn, lúc này cũng phát ra một tiếng rên rỉ. Phân thân ở trong cơ thể Khổng Dao bị chặt chẽ bao vây lấy, nhiệt độ kia như muốn hòa tan hắn vậy.
Nửa khắc sau, cảm giác được thân hình Khổng Dao lần nữa bắt đầu run lên.
Phân thân lại chỉ cảm thấy là ấm áp, một cổ chất lỏng ôn hòa phun ra. Nếp gấp thịt trên âm đạo nhúc nhích, cũng khiến hắn lập lên đỉnh khoái cảm.
Đồng thời một cổ khí tinh khiết cũng chìm vào Khí Hải hắn.
Lúc này khí cơ trong cơ thể hắn chẳng những vững chắc, càng bành trướng hơn mười lần.
Hồn niệm tản ra, tùy ý rong chơi bốn phía trong cái thế giới này, thậm chí có thể cảm ứng được mấy thế giới chungq uanh Vân Giới.
- Đây là tiên cảnh?
Biến hóa sau khi độ kiếp, đến giờ phút này đã triệt để hoàn thành.
Lúc này chẳng những bước chân vào tiên cảnh, càng được như mong muốn, một lần hành động nhảy vào tiên cảnh hậu kỳ.
Tích lũy hùng hậu bộc phát, vô luận là võ đạo hay là linh pháp, đều có được ích lợi lớn lao .
Trong thân thể lực lượng bành trướng, phảng phất có được khí lực dùng không hết .
Đây là cảnh giới hắn chỉ mới đạt được trong giả thuyết ở kiếp trước.
Chân thật và hư ảo hoàn toàn bất đồng! Hoàn toàn khác lạ!
Khổng Dao ưm một tiếng, khoái cảm trong cơ thể, tựa hồ rốt cục cũng biến mất một chút.
Ánh mắt vẫn mê say, nhìn Tông Thủ. Tay bưng lấy đầu của hắn, sau đó môi anh đào hôn xuống.
Lưỡi quấn lấy, sau nửa khắc đồng hồ mới tách ra. Mà bên cạnh môi hai người càng có một tơ bạc, lộ ra dâm mỹ dị thường.
Tiếp theo Khổng Dao lại nhét ngực nàng vào miệng Tông Thủ. Nàng thích nhất chính là Tông Thủ dùng đầu lưỡi khiêu khích ngực mình, tư vị kia khiến nàng mê luyến, cũng không cách nào quên nhất.
Bất quá lúc này Tông Thủ lại không thừa cơ tiến vào thân thể nàng, vẫn vuốt ve toàn thân của nàng, lại truyền vào chút chân lực, khiến khoái cảm trong cơ thể nàng dần biến mất.
Ánh mắt Khổng Dao cũng dần dần khôi phục thanh minh. Vốn cảm giác có chút hư không, nhưng được Tông Thủ ôm ấp cũng đã lấy lại tinh thần.
Vân khai vũ tán, Khổng Dao thật lâu, mới hồi phục lại từ dư âm khoái cảm.
Nhẹ giọng thở hổn hển, muốn đứng lên khỏi người Tông Thủ, lại cảm giác dưới chân bỗng nhiên trơn trợt, vốn lấy võ đạo tu vị của nàng cũng không đến mức đó.
Nhưng lúc này tay chân, đều bủn rủn vô lực. Vội vàng phát kình, lại nhịn không được thân hình lần nữa trầm xuống, may mắn thế nào, vừa vặn nhét luôn cây gậy sắt kinh thiên vẫn còn dựng thẳng tắp kia của Tông Thủ vào trong cơ thể mình. Khoái cảm ma sát kia, Khổng Dao nhịn không được, lập tức lại rên rỉ một tiếng.
Rồi sau đó sau một khắc lại thấy ánh mắt như cười mà không phải cười kia của Tông Thủ. Phảng phất đang hỏi thăm, có phải lại muốn một lần nữa không?
Khổng Dao mặt đỏ tới mang tai, lại nhìn thoáng qua phía dưới, đầu sỏ khiến nàng trượt chân kia.
Rồi sau đó lại như có điện giật, vội vàng nhắm mắt lại, trên mặt càng thêm đỏ ửng.
Chỉ thấy trên gạch, lúc này lại tràn đầy nước đọng, trọn vẹn bao trùm khắp cả trượng trên mặt đất.
Không nghĩ cũng biết những thủy dịch không tên này là từ đâu ra.
Nhớ rõ vài năm trước kia, nàng đối với nam tử còn toàn bộ không có hứng thú, cảm thấy loại chuyện rất buồn nôn.
Nhưng lại không nghĩ đến, mình lại biến thành một nữ tử dâm đãng như thế.
Nghĩ vậy, càng cảm thấy xấu hổ không thôi, quả thực không mặt mũi nào gặp người ữa.
Tông Thủ cười hắc hắc, ôm lấy thân hình Khổng Dao, rồi sau đó lăng không đưa tới một đoàn thủy dịch, cẩn thận tẩy rửa thân thể cho Khổng Dao.
Thanh lý sạch sẽ những dấu vết hương diễm kia.
Tông Thủ tiếp theo liền nhìn thân thể Khổng Dao, một hồi có chút thất thần.
/1700
|