- Nói giỡn! Con kiến hôi còn tham sống, huống chi là con người? Hơn nữa nơi này là cấm địa vạn năm ở quanh Vân Giới, cũng không phải chỗ để mấy người chúng ta giao chiến. Hắn một người của Vân Giới sao có thể lại là đối thủ của hai người chúng ta?
Một thanh âm trầm ổn hậu trọng khác cũng theo đó vang lên, lộ vẻ không đồng tình.
- Hơn nữa ta xem hắn mới vừa rồi ứng biến lại đúng là có vài phần bản lĩnh. Không phải hạng thủ đoạn mà Linh Cảnh có thể có được. Nếu không phỉa Tử nhi muội muội lúc trước đánh ra mấy đoàn Xích Kiếp Phần Không Lôi. Già Thiên Triền Ti Võng này của ngươi vị tất đã có thể chế trụ được hắn.
- Nhìn động thuật của hắn quả thật bất phàm.
Thanh âm lần này lại phát ra từ nữ tử Hàn Tuyệt linh hoạt kỳ ảo.
- Hắc! Nếu không có một chút bản lĩnh, nào có hi vọng tranh đoạt Lục gia chi chủ vị ta. Phương Tuyệt vì cớ gì lại nghĩ tới đem kẻ này đẩy ra tranh đoạt cùng mấy vị thiếu chủ.
Thanh niên thanh âm bén nhọn kia, lại phát ra tiếng cười nói:
- Phương Tuyệt này nói đến cũng thực sự là dã tâm bừng bừng, chấp chưởng Thương Viêm Điện mới bất quá vài năm, cự nhiên đã dám tham dự tranh đoạt lập chủ của Lục gia ta. Cũng không biết là thật tình muốn đền đáp ân tình của vị tỷ tỷ kia của chúng ta hay không? Hây là muốn đẩy hắn ra đi tìm cái chết? Có người nói hai tháng trước, tam Thái Thúc Tổ đều tức đén đem mấy gian điện vũ tại vương đình hủy đi?
- Đúng là có chuyện lạ!
Thanh âm thứ tư vang lên, lại càng bình thản hơn một ít:
- Chỉ là điều này cùng với Lục Không ngươi có quan hệ gì chứ? Chúng ta chỉ cần đem sự tình làm được thỏa đáng, là có thể trở về báo cáo kết quả. Hôm nay người này đã bắt giữ được. Không biết chúng ta có còn đi đến Vân Giới một chuyến nữa không? Dù sao Huyền Diệp Quốc Chủ đã có giao phó, để chúng ta tìm hiểu mười năm, phụ tử Tông thị này hoàn thành xong tấy cả mọi chuyện.
- Nếu theo ta thấy vẫn là không đi thì tốt hơn!
Trung niên nhân trầm ổn kia lại mở miệng lần nữa nói:
- Vân Giới đạo môn Phật gia thậm chí thậm chí Thương Sinh Đạo Kiếm Tông đều là nhân tài mới xuất hiện của vực này. Đặc biệt Đạo môn Thương Sinh kia khi đang thịnh đã có thể cùng Phần Không Lục thị ta sánh ngang hàng. Ở đây càng là khu vực Thương Viêm Thần Điện quản hạt, Phương Tuyệt mặc dù đã bị điều đi. Trong Thần Điện lại vẫn có người có thể dùng được. Ở lâu sinh biến, vả lại bản thân Tông Thủ đã ở sự tình của chúng ta. Bắt trở lại trước mặt Huyền Diệp Quốc Chủ có chuyện gì đều có thể tận lực giao phó!
Tông Thủ ở trong hắc võng, lẳng lặng nghe mấy người này nói chuyện.
Trong mắt nghi hoặc cũng dần dần nhàn nhạt đi.
Nếu nói mấy người này chỉ vì tìm hiểu tin tức mà đến, ngược lại miễn cưỡng nói qua.
Nếu hắn bắt giết, bốn vị Tiên giai trung kỳ, lại khó tránh khỏi có chút không đủ tư cách.
Nghe lời nói của bốn người bên ngoài đều đã đem hắn coi là tù nhân dưới bậc, vật trong lòng bàn tay.
Tông Thủ cũng không thèm để ý, tỉ mỉ lấy linh niệm càn quét khắp nơi.
Sau đó giữa lông mày nhíu chặt lại, Già Thiên Triền Ti Võng này thật là có chút phiền phức.
Cũng không biết là dùng vật gì chế thành, hắc ti hồn kia không chịu lực.
Tông Thủ lấy kiếm kích, cuối cùng vẫn mềm nhũn thành một đoàn, hoàn toàn không thể tổn hại nó chút nào.
Lại cực kỳ mềm dẻo, từng điểm không ngừng co rút lại, áp bách mà đến.
Nếu không có thủ đoạn phá giải, sớm muộn cũng bị triệt để quấn lấy chế trụ.
- Phiền phức!
Lúc này, nếu là Thuấn Không Long đan đã có thể biến hóa hư thực. Mấy chục viên tinh thần phân tán ở bên ngoài, đều có thể tùy thời na di đi ra ngoài.
Già Thiên Triền Ti Võng gì đó cũng không vây khốn được hắn, càng không quấn lấy hắn được.
Nếu là có thể động dùng Trụ Cực Mệnh Thế Thư, cũng có thể trực tiếp vượt khoảng không mà ra.
Hắc bạch Pháp Tướng hơi mạnh hơn một chút, sẽ đem nó thôn phệ, hoặc thiêu hủy.
Lúc này lại chỉ có thể dùng phương pháp ngu ngốc nhất, trước phá vỡ kết cấu linh trận của trận này, sau đó lấy lực phá hủy.
Đang lúc toàn bộ tinh thần quán chú, lại cảm thấy trên Già Thiên Triền Ti Võng kia bỗng nhiên lại có liệt diễm thiêu đốt.
Đồng dạng là Phần Không Chi Viêm, cường độ gần như không ở dưới Xích Kiếp Phần Không Lôi trước đây.
Tông Thủ hừ lạnh một tiếng, Quân Thiên Giáp trên người tự sinh phản ứng. Một tầng cương khí phân bố bên ngoài cơ thể, chống đỡ những xích sắc Liệt Diễm này.
Lại vẫn là đem Bích Hỏa Huyền Quy gọi ra, đem hai mặt cự thuẫn khởi động, sau đó là Huyền Vũ nguyên cương khí, cùng với từng tầng huyền băng ngưng kết.
Chống đỡ Phần Không Chi Viêm trùng kích.
Bản thân Tông Thủ lại vẫn ở trong cự thuẫn kia, hết sức chuyên chú như cũ cảm ứng hư thực của Già Thiên Triền Ti Võng này.
- Không phải giao phó qua, mà là phần thưởng trọng mới đúng!
Thanh niên tên gọi Lục Không kia vẫn như cũng đang cười, âm lãnh sắc nhọn:
- Đem chính chủ bắt lại, muốn xem xem vị Thương Viêm Điện kia còn có thể có hoa chiêu gì để sử dụng. Huyền Diệp Quốc Chủ hơn mười năm qua chinh phạt mấy chục thế giới, biên giới chấp chưởng dù chưa mở rộng bao nhiêu, lại cũng đoạt được không ít thứ tốt!
- Chỉ hy vọng như thế!
Lục tử thản nhiên nói:
- Hôm nay ta chỉ kỳ quái một chuyện, Phương Tuyệt kia nếu muốn đẩy kẻ này đi ra, thì vì sao quanh thân hắn lại không có lấy một hộ vệ có thể dựa vào. Nếu là cho rằng tại địa phương Thương Viêm Thần Điện quản hạt, chúng ta cũng không dám động thủ, khó tránh khỏi quá tự tin rồi.
- Ta cũng kỳ quái! Có lẽ Phương Tuyệt không để ý người này, chỉ là vì mê hoặc hiểu biết của chúng ta, cũng khó nói! Việc này tự có người bên trên phân biệt, cũng chúng ta không liên quan. Hoặc có lẽ...
Trung niên nhân kia phảng phất như nghĩ đến sự tình gì đó vô cùng đáng cười, khanh khách nói:
- Có lẽ cho rằng Tông Thủ này tự có khả năng bảo trụ tính mệnh của mình đi sao?
Lại không có ai cười theo, Tông Thủ chỉ có thể nghe được vài tiềng hừ lạnh phát ra.
Hiển nhiên là đối với câu nói đùa này của trung niên nhân không cho là đúng, cũng không cảm thấy có chỗ nào đáng cười.
Tiếp đó lại là thanh niên trầm ổn nhiên nói:
- Lục Không, ngươi muốn như thế nào? Nếu đã đem hắn bắt lại, cũng chớ để xảy ra nhiều chuyện!
Lục Không nghe vậy hừ lạnh một tiếng, trong lời nói lại là hàn ý như phong:
- Nguyên nhân chính là gia hỏa này, cũng là đích hệ của Lục gia ta, mới nhìn hắn đặc biệt khó chịu! Dùng hỏa thiêu trụi, cũng không có gì không tốt. Gia hỏa này xác thực có vài phần thực lực, chết là do hắn mệnh khổ, không chết liền xem như hắn mạng lớn! Lục di, việc này ta tự có chừng mực, cùng ngươi không có quan hệ.
Hai người nói chuyện tựa hồ chính là vì bên trong hắc võng đang thiêu đốt Phần Không Chi Viêm.
- Há lại cùng chúng ta không có quan hệ?
Một thanh âm trầm ổn hậu trọng khác cũng theo đó vang lên, lộ vẻ không đồng tình.
- Hơn nữa ta xem hắn mới vừa rồi ứng biến lại đúng là có vài phần bản lĩnh. Không phải hạng thủ đoạn mà Linh Cảnh có thể có được. Nếu không phỉa Tử nhi muội muội lúc trước đánh ra mấy đoàn Xích Kiếp Phần Không Lôi. Già Thiên Triền Ti Võng này của ngươi vị tất đã có thể chế trụ được hắn.
- Nhìn động thuật của hắn quả thật bất phàm.
Thanh âm lần này lại phát ra từ nữ tử Hàn Tuyệt linh hoạt kỳ ảo.
- Hắc! Nếu không có một chút bản lĩnh, nào có hi vọng tranh đoạt Lục gia chi chủ vị ta. Phương Tuyệt vì cớ gì lại nghĩ tới đem kẻ này đẩy ra tranh đoạt cùng mấy vị thiếu chủ.
Thanh niên thanh âm bén nhọn kia, lại phát ra tiếng cười nói:
- Phương Tuyệt này nói đến cũng thực sự là dã tâm bừng bừng, chấp chưởng Thương Viêm Điện mới bất quá vài năm, cự nhiên đã dám tham dự tranh đoạt lập chủ của Lục gia ta. Cũng không biết là thật tình muốn đền đáp ân tình của vị tỷ tỷ kia của chúng ta hay không? Hây là muốn đẩy hắn ra đi tìm cái chết? Có người nói hai tháng trước, tam Thái Thúc Tổ đều tức đén đem mấy gian điện vũ tại vương đình hủy đi?
- Đúng là có chuyện lạ!
Thanh âm thứ tư vang lên, lại càng bình thản hơn một ít:
- Chỉ là điều này cùng với Lục Không ngươi có quan hệ gì chứ? Chúng ta chỉ cần đem sự tình làm được thỏa đáng, là có thể trở về báo cáo kết quả. Hôm nay người này đã bắt giữ được. Không biết chúng ta có còn đi đến Vân Giới một chuyến nữa không? Dù sao Huyền Diệp Quốc Chủ đã có giao phó, để chúng ta tìm hiểu mười năm, phụ tử Tông thị này hoàn thành xong tấy cả mọi chuyện.
- Nếu theo ta thấy vẫn là không đi thì tốt hơn!
Trung niên nhân trầm ổn kia lại mở miệng lần nữa nói:
- Vân Giới đạo môn Phật gia thậm chí thậm chí Thương Sinh Đạo Kiếm Tông đều là nhân tài mới xuất hiện của vực này. Đặc biệt Đạo môn Thương Sinh kia khi đang thịnh đã có thể cùng Phần Không Lục thị ta sánh ngang hàng. Ở đây càng là khu vực Thương Viêm Thần Điện quản hạt, Phương Tuyệt mặc dù đã bị điều đi. Trong Thần Điện lại vẫn có người có thể dùng được. Ở lâu sinh biến, vả lại bản thân Tông Thủ đã ở sự tình của chúng ta. Bắt trở lại trước mặt Huyền Diệp Quốc Chủ có chuyện gì đều có thể tận lực giao phó!
Tông Thủ ở trong hắc võng, lẳng lặng nghe mấy người này nói chuyện.
Trong mắt nghi hoặc cũng dần dần nhàn nhạt đi.
Nếu nói mấy người này chỉ vì tìm hiểu tin tức mà đến, ngược lại miễn cưỡng nói qua.
Nếu hắn bắt giết, bốn vị Tiên giai trung kỳ, lại khó tránh khỏi có chút không đủ tư cách.
Nghe lời nói của bốn người bên ngoài đều đã đem hắn coi là tù nhân dưới bậc, vật trong lòng bàn tay.
Tông Thủ cũng không thèm để ý, tỉ mỉ lấy linh niệm càn quét khắp nơi.
Sau đó giữa lông mày nhíu chặt lại, Già Thiên Triền Ti Võng này thật là có chút phiền phức.
Cũng không biết là dùng vật gì chế thành, hắc ti hồn kia không chịu lực.
Tông Thủ lấy kiếm kích, cuối cùng vẫn mềm nhũn thành một đoàn, hoàn toàn không thể tổn hại nó chút nào.
Lại cực kỳ mềm dẻo, từng điểm không ngừng co rút lại, áp bách mà đến.
Nếu không có thủ đoạn phá giải, sớm muộn cũng bị triệt để quấn lấy chế trụ.
- Phiền phức!
Lúc này, nếu là Thuấn Không Long đan đã có thể biến hóa hư thực. Mấy chục viên tinh thần phân tán ở bên ngoài, đều có thể tùy thời na di đi ra ngoài.
Già Thiên Triền Ti Võng gì đó cũng không vây khốn được hắn, càng không quấn lấy hắn được.
Nếu là có thể động dùng Trụ Cực Mệnh Thế Thư, cũng có thể trực tiếp vượt khoảng không mà ra.
Hắc bạch Pháp Tướng hơi mạnh hơn một chút, sẽ đem nó thôn phệ, hoặc thiêu hủy.
Lúc này lại chỉ có thể dùng phương pháp ngu ngốc nhất, trước phá vỡ kết cấu linh trận của trận này, sau đó lấy lực phá hủy.
Đang lúc toàn bộ tinh thần quán chú, lại cảm thấy trên Già Thiên Triền Ti Võng kia bỗng nhiên lại có liệt diễm thiêu đốt.
Đồng dạng là Phần Không Chi Viêm, cường độ gần như không ở dưới Xích Kiếp Phần Không Lôi trước đây.
Tông Thủ hừ lạnh một tiếng, Quân Thiên Giáp trên người tự sinh phản ứng. Một tầng cương khí phân bố bên ngoài cơ thể, chống đỡ những xích sắc Liệt Diễm này.
Lại vẫn là đem Bích Hỏa Huyền Quy gọi ra, đem hai mặt cự thuẫn khởi động, sau đó là Huyền Vũ nguyên cương khí, cùng với từng tầng huyền băng ngưng kết.
Chống đỡ Phần Không Chi Viêm trùng kích.
Bản thân Tông Thủ lại vẫn ở trong cự thuẫn kia, hết sức chuyên chú như cũ cảm ứng hư thực của Già Thiên Triền Ti Võng này.
- Không phải giao phó qua, mà là phần thưởng trọng mới đúng!
Thanh niên tên gọi Lục Không kia vẫn như cũng đang cười, âm lãnh sắc nhọn:
- Đem chính chủ bắt lại, muốn xem xem vị Thương Viêm Điện kia còn có thể có hoa chiêu gì để sử dụng. Huyền Diệp Quốc Chủ hơn mười năm qua chinh phạt mấy chục thế giới, biên giới chấp chưởng dù chưa mở rộng bao nhiêu, lại cũng đoạt được không ít thứ tốt!
- Chỉ hy vọng như thế!
Lục tử thản nhiên nói:
- Hôm nay ta chỉ kỳ quái một chuyện, Phương Tuyệt kia nếu muốn đẩy kẻ này đi ra, thì vì sao quanh thân hắn lại không có lấy một hộ vệ có thể dựa vào. Nếu là cho rằng tại địa phương Thương Viêm Thần Điện quản hạt, chúng ta cũng không dám động thủ, khó tránh khỏi quá tự tin rồi.
- Ta cũng kỳ quái! Có lẽ Phương Tuyệt không để ý người này, chỉ là vì mê hoặc hiểu biết của chúng ta, cũng khó nói! Việc này tự có người bên trên phân biệt, cũng chúng ta không liên quan. Hoặc có lẽ...
Trung niên nhân kia phảng phất như nghĩ đến sự tình gì đó vô cùng đáng cười, khanh khách nói:
- Có lẽ cho rằng Tông Thủ này tự có khả năng bảo trụ tính mệnh của mình đi sao?
Lại không có ai cười theo, Tông Thủ chỉ có thể nghe được vài tiềng hừ lạnh phát ra.
Hiển nhiên là đối với câu nói đùa này của trung niên nhân không cho là đúng, cũng không cảm thấy có chỗ nào đáng cười.
Tiếp đó lại là thanh niên trầm ổn nhiên nói:
- Lục Không, ngươi muốn như thế nào? Nếu đã đem hắn bắt lại, cũng chớ để xảy ra nhiều chuyện!
Lục Không nghe vậy hừ lạnh một tiếng, trong lời nói lại là hàn ý như phong:
- Nguyên nhân chính là gia hỏa này, cũng là đích hệ của Lục gia ta, mới nhìn hắn đặc biệt khó chịu! Dùng hỏa thiêu trụi, cũng không có gì không tốt. Gia hỏa này xác thực có vài phần thực lực, chết là do hắn mệnh khổ, không chết liền xem như hắn mạng lớn! Lục di, việc này ta tự có chừng mực, cùng ngươi không có quan hệ.
Hai người nói chuyện tựa hồ chính là vì bên trong hắc võng đang thiêu đốt Phần Không Chi Viêm.
- Há lại cùng chúng ta không có quan hệ?
/1700
|