Cách làm của Tông Thủ cao minh hơn nhiều. Dùng vật đổi vật, tuy nói là trao đổi ngang hang, nhưng định giá ra sao, là do họ định đoạt.
Những vật quý hiếm ở nơi khác, tại Nguyên Liên Giới cũng rất là bình thường. Những thứ mà Nguyên Liên Giới không có, Vân Giới có nhiều.
Trao đổi qua lại, chỉ kiếm tiền do giá trị chênh lệch cũng kiếm tiền đầy túi.
Dường như đã hiểu được, phương pháp này của Tông Thủ tuy là ôn hòa hơn, cũng không giống Cữu Tĩnh vậy hoàn toàn nắm giữ Nguyên Liên Giới nhưng lại âm thầm, cuối cùng càng quét được không hẳn ít hơn Cửu Tĩnh.
Trong lòng cũng thấy làm vậy cũng không tệ.
- Chính là vậy.
Tông Thủ đắc ý gật đầu, dáng vẻ như muốn nói “ngươi thật dễ dạy”.
Có thể dụng phương pháp mềm nhẹ lấy được tài nguyên, vì sao phải nhiễm máu, tới mức kẻ sống người chết chứ?
Hắn lại cười:
- Cô làm như vậy, kỳ thật cũng là tốt cho ba giáo phái các ngươi. Có phần tham dự, cô tự nhiên càng thêm quan tâm! Nếu không nắm lấy dân tâm của người dân Nguyên Liên, sao có thể truyền giáo?.
Trong lời nói có ý là các ngươi phải biết ơn ta.
Triệu Yên Nhiên lúc này không biết nó gì luôn. Từ Phương từ ngoài cửa đi vào, nghiêm trang bái lễ:
- Quân Thượng nhân từ, chúng ta Phật Gia vô cùng cảm kích!
Hắn vẻ mặt phức tạp nhìn Tông Thủ. Trước khi đến thì còn có lo lắng, lúc này hắn có thể hoàn toàn xác định, Phật Gia nhất có thể rất hưng thịnh tại Nguyên Liên Giới.
Gặp được một quân vương như vậy, thật thị việc may của Phật Môn.
Cùng thời gian, tại Vận Giới.
Khổng Duệ ngạc nhiên từ trong phòng bước ra, nhìn lên trên. Một con rồng bạc bay quanh, tiếng rồng ngâm vang dội, bên cạnh là hình ảnh phượng hoàng --.
- Long khí bùng cháy mạnh? Dường như không đúng --.
Khổng Duệ cầm lấy đồng tiền bói toán, cẩn thận xem xét, sau đó vẻ mặt càng quái dị.
- Quân Thượng hắn đã làm gì ở ngoại vực? Làm cho long phượng giao minh?
Sau khi thuyết phục đám ngươi Phong Thái Cực, còn có đại điển nhường ngôi sách phong.
Này là lễ nghi chính thức, cho các quốc chủ cũ của bảy quốc nhường ngôi, sau đó do Đại Kiền sách phong.
Hết thảy đều do Từ Phương vị người trong Phật gia này lo, cũng ra hình dáng lắm.
Sau bước này, bảy quốc của Nguyên Liên mới chánh thức xem như là các chư hầu của Đại Kiền.
Mà chỉ mấy ngày sau, dưới Nguyên Tĩnh Cung đã tập hợp vô số người.
Có người mang theo các loại dị bảo đến để trao đổi tiền tài. Nhưng tuyệt đại đa số, cũng vi bái nhập vào ba giáo phái mà Tông Thủ nói.
Lúc này, Nguyên Liên Giới giống như Vân Giới của hai ngàn năm trước vậy. Vô luận là võ đạo hay linh pháp, đều cực kỳ thô thiển. Muốn tu hành, cũng không chỗ để học.
Mà Tông Thủ lúc này lại không hề báo trước, mở ra cánh cửa cho bọn họ.
Vô luận là thật hay là giả, đều muốn thử một lần.
Nguyên Tĩnh Cung phồn hoa huyên náo, làm cho trưởng lão hai tông Không Khí Đan Tuyền vui vẻ.
Hai tông chuyên tấn công luyện khí luyện đan, trao đổi linh vật đều rất rẻ. Lần này đi theo tới, thì có không ít khí sư đan sư. Chỉ ngắn ngủn vài ngày, lời cực nhiều.
Tự nhiên cũng có người đến đây vì tiền tài phàm tục. Mà tu giả không thèm để ý nhất chính là những thứ này.
Còn về thu đồ, mấy người chủ trì của Kiếm Tông và Thương Sanh Đạo, ban đầu còn có chút kháng cự không muốn, nhưng sau một lần ngẫu nhiên, một vị tu sĩ của Ngũ Tuyệt Sơn Trang chọn được một thiếu niên có thiên phú tuyệt đỉnh từ trong đám người cùng khổ từ chung quanh tới đây, cho hắn bái nhập vào môn phái, cả Nguyên Tĩnh Cung lập tức sôi trào.
Người dân Nguyên Liên thế giới và người Vân Giới quả thật khác nhau rất ít.
Cho dù có khác nhau chỉ là khác về vị trí mạch lạc, rất dễ dàng sửa đổi. Còn các phương diện khác, như ngộ tính, căn cốt, tâm tính đều tương tự.
Nguyên hồn cũng có ba hồn bảy phách, không có gì khác nhau.
Nói cách khác, người trong thế giới này cũng không phải không có cơ hội đạt đến thánh cảnh chí tôn.
Cho dù tương lai thành tựu có hạn, nhưng đối với Thương Sanh Đạo và Kiếm Tông hai đại giáo phái ít người mà nói, cũng là bổ sung không nhỏ.
Từ bất đầu thì không muốn, chỉ trong mấy ngày, liền biến thành nhiệt tình, toàn lực ứng phó.
Thậm chí số lượng đệ tử và tranh cãi tới trước mặt Tông Thủ.
Sau mấy chục ngày cũng thu hoạch mấy chục đệ tử thiên phú thật tốt.
Đáng tiếc, lần này đưa tới Nguyên Tĩnh Cung, tuy nhiều người thuộc giai cấp quyền quý, nhưng đa số chỉ là thuộc các chi nhánh phân nhánh không được chú trọng.
Bảy quốc sau khi cân nhắc, cố ý muốn lấy lòng Nguyên Tĩnh Cung, cũng muốn thử một phen, nhưng rồi lạ sợ rủi ro, vì vậy chỉ đưa đến những người của phân nhánh, không thuộc dòng chính.
Hành động này làm cho Phong Thái Cực và mấy vị trưởng lão linh cảnh của Thương Sanh Đạo rất là bất mãn.
Vì vậy họ muốn học Phật Môn, tại các linh đại trong bảy quốc mở phân viện để tìm kiếm.
Nhưng lúc này, còn chưa đứng vững, nên tạm thời để qua một bên.
Một tháng sau mới là kiểm tra chính thức.
Không giống như trước kia, thái độ của ba giáo phái đối với Nguyên Liên Giới là có thì tốt không có cũng chẳng sao, tìm kiếm càn quét một phen là đủ. Giờ phút này, là muốn chính thức quyết tử.
-------------------------
- Người ta nói, loạn thế xuất anh hùng, nguy nan hiện hào kiệt. Bây giờ Nguyên Liên Giới đang trong hố sâu khổ nạn, theo Cô thấy, trong Nguyên Liên Giới các ngươi, những người thiên phú tuyệt giai, có thể có thành tựu trên cũng con đường tu hành rất nhiều, không thua gì Vân Giới chúng ta trăm năm trước --.
Trên Nguyên Tĩnh Cung, Tông Thủ đứng dựa vào hành lang, vô cùng hứng thú nhìn chợ lớn đang xây dựng phía dưới, hiện đã có quy mô hình ảnh rõ ràng.
Nơi đây trước kia chỉ có vài khách điếm mà thôi, để tiện cho người đến đây tham bái Cữu Tĩnh ở, mà bây giờ lại nhà kế liền nhà, nam bắc vạn trượng. Có khoảng trăm ngàn người tụ hợp ở đây.
Mà lúc này nghe hắn nói chuyện là một nam tử ước chứng ba mươi, cũng chính là người khiến cho Tông Thủ chú ý khá lâu trên chính Điện Nguyên Tĩnh Cung.
Hắn lúc này vẻ mặt bình tĩnh, đứng ở phía sau Tông Thủ. Cử chỉ hào phóng không e dè, lại có lễ độ.
Lúc này nghe vậy, cũng hơi lắc đầu:
- Nguyên Liên Giới chúng ta nhân tài nhiều hay không Trang Vũ không biết, chỉ biết lần này nếu không phải Tiên Quân khai ân, những người này có lẽ cả đời đều bình thường. Nhiều nhất bảy tám chục năm thời gian, sẽ hóa thành bụi đất. Tiên Quân đại đức, đối bọn họ mà nói, cũng như ân tái tạo. Người dân Nguyên Liên Giới nhất định vĩnh thế cảm kích!
Trong lời nói mang đầy kính nể.
- Thật không? Trong số đó cũng có Trang Vũ ngươi?
Tông Thủ cười khẻ, sau đó thấy phía sau im lặng. Hắn cũng không để ý, lại hỏi tiếp:
- Cô nghe nói, mười mấy năm nay, cả tuyến đông của Đại Lâm Quốc đều do Trang Vũ ngươi một người chống đỡ? Chín Tĩnh cư sĩ rất nể trọng ngươi? Là danh tướng hiếm có của Nguyên Liên Giới --.
Đại Lâm ở cạnh Tuyên Quốc, địa vực khá lớn, khoảng chừng tám tỉnh.
Bất quá bởi vì hơn phân nửa quốc giới đều ở phía đông, chiến sự liên miên, là nước yếu nhất trong bảy quốc.
Bất quá, tình hình này mười năm trước đã thay đổi.
Những vật quý hiếm ở nơi khác, tại Nguyên Liên Giới cũng rất là bình thường. Những thứ mà Nguyên Liên Giới không có, Vân Giới có nhiều.
Trao đổi qua lại, chỉ kiếm tiền do giá trị chênh lệch cũng kiếm tiền đầy túi.
Dường như đã hiểu được, phương pháp này của Tông Thủ tuy là ôn hòa hơn, cũng không giống Cữu Tĩnh vậy hoàn toàn nắm giữ Nguyên Liên Giới nhưng lại âm thầm, cuối cùng càng quét được không hẳn ít hơn Cửu Tĩnh.
Trong lòng cũng thấy làm vậy cũng không tệ.
- Chính là vậy.
Tông Thủ đắc ý gật đầu, dáng vẻ như muốn nói “ngươi thật dễ dạy”.
Có thể dụng phương pháp mềm nhẹ lấy được tài nguyên, vì sao phải nhiễm máu, tới mức kẻ sống người chết chứ?
Hắn lại cười:
- Cô làm như vậy, kỳ thật cũng là tốt cho ba giáo phái các ngươi. Có phần tham dự, cô tự nhiên càng thêm quan tâm! Nếu không nắm lấy dân tâm của người dân Nguyên Liên, sao có thể truyền giáo?.
Trong lời nói có ý là các ngươi phải biết ơn ta.
Triệu Yên Nhiên lúc này không biết nó gì luôn. Từ Phương từ ngoài cửa đi vào, nghiêm trang bái lễ:
- Quân Thượng nhân từ, chúng ta Phật Gia vô cùng cảm kích!
Hắn vẻ mặt phức tạp nhìn Tông Thủ. Trước khi đến thì còn có lo lắng, lúc này hắn có thể hoàn toàn xác định, Phật Gia nhất có thể rất hưng thịnh tại Nguyên Liên Giới.
Gặp được một quân vương như vậy, thật thị việc may của Phật Môn.
Cùng thời gian, tại Vận Giới.
Khổng Duệ ngạc nhiên từ trong phòng bước ra, nhìn lên trên. Một con rồng bạc bay quanh, tiếng rồng ngâm vang dội, bên cạnh là hình ảnh phượng hoàng --.
- Long khí bùng cháy mạnh? Dường như không đúng --.
Khổng Duệ cầm lấy đồng tiền bói toán, cẩn thận xem xét, sau đó vẻ mặt càng quái dị.
- Quân Thượng hắn đã làm gì ở ngoại vực? Làm cho long phượng giao minh?
Sau khi thuyết phục đám ngươi Phong Thái Cực, còn có đại điển nhường ngôi sách phong.
Này là lễ nghi chính thức, cho các quốc chủ cũ của bảy quốc nhường ngôi, sau đó do Đại Kiền sách phong.
Hết thảy đều do Từ Phương vị người trong Phật gia này lo, cũng ra hình dáng lắm.
Sau bước này, bảy quốc của Nguyên Liên mới chánh thức xem như là các chư hầu của Đại Kiền.
Mà chỉ mấy ngày sau, dưới Nguyên Tĩnh Cung đã tập hợp vô số người.
Có người mang theo các loại dị bảo đến để trao đổi tiền tài. Nhưng tuyệt đại đa số, cũng vi bái nhập vào ba giáo phái mà Tông Thủ nói.
Lúc này, Nguyên Liên Giới giống như Vân Giới của hai ngàn năm trước vậy. Vô luận là võ đạo hay linh pháp, đều cực kỳ thô thiển. Muốn tu hành, cũng không chỗ để học.
Mà Tông Thủ lúc này lại không hề báo trước, mở ra cánh cửa cho bọn họ.
Vô luận là thật hay là giả, đều muốn thử một lần.
Nguyên Tĩnh Cung phồn hoa huyên náo, làm cho trưởng lão hai tông Không Khí Đan Tuyền vui vẻ.
Hai tông chuyên tấn công luyện khí luyện đan, trao đổi linh vật đều rất rẻ. Lần này đi theo tới, thì có không ít khí sư đan sư. Chỉ ngắn ngủn vài ngày, lời cực nhiều.
Tự nhiên cũng có người đến đây vì tiền tài phàm tục. Mà tu giả không thèm để ý nhất chính là những thứ này.
Còn về thu đồ, mấy người chủ trì của Kiếm Tông và Thương Sanh Đạo, ban đầu còn có chút kháng cự không muốn, nhưng sau một lần ngẫu nhiên, một vị tu sĩ của Ngũ Tuyệt Sơn Trang chọn được một thiếu niên có thiên phú tuyệt đỉnh từ trong đám người cùng khổ từ chung quanh tới đây, cho hắn bái nhập vào môn phái, cả Nguyên Tĩnh Cung lập tức sôi trào.
Người dân Nguyên Liên thế giới và người Vân Giới quả thật khác nhau rất ít.
Cho dù có khác nhau chỉ là khác về vị trí mạch lạc, rất dễ dàng sửa đổi. Còn các phương diện khác, như ngộ tính, căn cốt, tâm tính đều tương tự.
Nguyên hồn cũng có ba hồn bảy phách, không có gì khác nhau.
Nói cách khác, người trong thế giới này cũng không phải không có cơ hội đạt đến thánh cảnh chí tôn.
Cho dù tương lai thành tựu có hạn, nhưng đối với Thương Sanh Đạo và Kiếm Tông hai đại giáo phái ít người mà nói, cũng là bổ sung không nhỏ.
Từ bất đầu thì không muốn, chỉ trong mấy ngày, liền biến thành nhiệt tình, toàn lực ứng phó.
Thậm chí số lượng đệ tử và tranh cãi tới trước mặt Tông Thủ.
Sau mấy chục ngày cũng thu hoạch mấy chục đệ tử thiên phú thật tốt.
Đáng tiếc, lần này đưa tới Nguyên Tĩnh Cung, tuy nhiều người thuộc giai cấp quyền quý, nhưng đa số chỉ là thuộc các chi nhánh phân nhánh không được chú trọng.
Bảy quốc sau khi cân nhắc, cố ý muốn lấy lòng Nguyên Tĩnh Cung, cũng muốn thử một phen, nhưng rồi lạ sợ rủi ro, vì vậy chỉ đưa đến những người của phân nhánh, không thuộc dòng chính.
Hành động này làm cho Phong Thái Cực và mấy vị trưởng lão linh cảnh của Thương Sanh Đạo rất là bất mãn.
Vì vậy họ muốn học Phật Môn, tại các linh đại trong bảy quốc mở phân viện để tìm kiếm.
Nhưng lúc này, còn chưa đứng vững, nên tạm thời để qua một bên.
Một tháng sau mới là kiểm tra chính thức.
Không giống như trước kia, thái độ của ba giáo phái đối với Nguyên Liên Giới là có thì tốt không có cũng chẳng sao, tìm kiếm càn quét một phen là đủ. Giờ phút này, là muốn chính thức quyết tử.
-------------------------
- Người ta nói, loạn thế xuất anh hùng, nguy nan hiện hào kiệt. Bây giờ Nguyên Liên Giới đang trong hố sâu khổ nạn, theo Cô thấy, trong Nguyên Liên Giới các ngươi, những người thiên phú tuyệt giai, có thể có thành tựu trên cũng con đường tu hành rất nhiều, không thua gì Vân Giới chúng ta trăm năm trước --.
Trên Nguyên Tĩnh Cung, Tông Thủ đứng dựa vào hành lang, vô cùng hứng thú nhìn chợ lớn đang xây dựng phía dưới, hiện đã có quy mô hình ảnh rõ ràng.
Nơi đây trước kia chỉ có vài khách điếm mà thôi, để tiện cho người đến đây tham bái Cữu Tĩnh ở, mà bây giờ lại nhà kế liền nhà, nam bắc vạn trượng. Có khoảng trăm ngàn người tụ hợp ở đây.
Mà lúc này nghe hắn nói chuyện là một nam tử ước chứng ba mươi, cũng chính là người khiến cho Tông Thủ chú ý khá lâu trên chính Điện Nguyên Tĩnh Cung.
Hắn lúc này vẻ mặt bình tĩnh, đứng ở phía sau Tông Thủ. Cử chỉ hào phóng không e dè, lại có lễ độ.
Lúc này nghe vậy, cũng hơi lắc đầu:
- Nguyên Liên Giới chúng ta nhân tài nhiều hay không Trang Vũ không biết, chỉ biết lần này nếu không phải Tiên Quân khai ân, những người này có lẽ cả đời đều bình thường. Nhiều nhất bảy tám chục năm thời gian, sẽ hóa thành bụi đất. Tiên Quân đại đức, đối bọn họ mà nói, cũng như ân tái tạo. Người dân Nguyên Liên Giới nhất định vĩnh thế cảm kích!
Trong lời nói mang đầy kính nể.
- Thật không? Trong số đó cũng có Trang Vũ ngươi?
Tông Thủ cười khẻ, sau đó thấy phía sau im lặng. Hắn cũng không để ý, lại hỏi tiếp:
- Cô nghe nói, mười mấy năm nay, cả tuyến đông của Đại Lâm Quốc đều do Trang Vũ ngươi một người chống đỡ? Chín Tĩnh cư sĩ rất nể trọng ngươi? Là danh tướng hiếm có của Nguyên Liên Giới --.
Đại Lâm ở cạnh Tuyên Quốc, địa vực khá lớn, khoảng chừng tám tỉnh.
Bất quá bởi vì hơn phân nửa quốc giới đều ở phía đông, chiến sự liên miên, là nước yếu nhất trong bảy quốc.
Bất quá, tình hình này mười năm trước đã thay đổi.
/1700
|