Khoảng không gian trước mắt, cũng không có thay đổi gì.
Chỉ có Tông Thủ mới có thể cảm nhận được chỉ điểm đầu kia, tập trung lực khủng bố.
Nếu không kịp thời dừng tay lại, vùng lân cận cách đây cả trăm mét cũng đều bị hủy diệt
Đây là một, một trong cửu cửu quy nhất cũng là một trong những Đại Diễn.
Do Tông Thủ nghĩ đến, duy nhất có thể đối phó với vòng luân hồi.
Lông mày nháy nháy, trong ánh mắt Tông Thủ mới xuất hiện sự trông mong, cảm giác được ánh mắt đang thùy mị như nước ngắm nhìn mình.
Bên cạnh nơi này, chỉ có cô gái dưới gốc cây, Tông Thủ không khỏi kinh ngạc nhìn qua xung quanh.
- Nhưng trên người tiền bối, có cái gì đó không là lạ?
Sao lại có thể thế được
Lục Hàm Yên có lẽ cũng cảm thấy có chút ngại ngùng, mặt ửng đỏ, tiếp đó lại thương cảm nói:
- Chỉ là cảm thấy thương cảm mà thôi, nhớ con yêu cảu ta, nếu như không có bệnh tật gì thì cũng đã hai mươi mấy năm rồi, cũng giống ngươi và lớn hơn một tí.
Tông Thủ thẹn thùng, hắn đắc ý hơi sớm, dung mạo hiện nay vẫn mãi ở khoảng 16 tuổi.
Tiếp đó lại nghe thấy Lục Hàm Yên buồn bã nói :
- Cũng không biết sau khi rời khỏi đây, không biết nó có chịu nhận người mẹ này hay không? Bây giờ pahir pàm sao? Nếu như có một nửa bản lĩnh của tiểu ca anh thần thiếp đã cảm thấy nãn nguyện rồi, không đúng, hay là không nên tu hành mới tốt, Nhà họ lục sẽ không bỏ qua cho nó, chỉ mong nó bình an, , lời này có gì đó không ổn, không tu hành làm sao có thể trường sinh?
Tông Thủ chỉ cảm thấy mắt mình khó chịu, trong lòng lo lắng bất an.
Nghỉ ngơi một lúc rồi bỏ chạy lấy thân, một lần nữa chạm vào đám mây đen.
Thời gian tịnh tu lần nà ngắn hơn cả dự đoán của Tông Thủ, chỉ cần khoảng 4 ngày.
Khi hắn thâm nhập vào sâu bên trong đám mây đen đó, phát hiện nơi này vì không có Tướng Thần Mà mới chết, vỗn dĩ đã làm mờ đi không ít sương, nhưng sau đó nó lại hồi phục lại và đậm hơn ban đầu.
Cũng không có phải thời tiết ở đây như thế này không hay là thủ đoạn của Tuyệt Diễm
Đi sâu vào trong 20m phía sau người Tông Thủ có một đôi dàu bảy ngàn trượng Lôi Dược mở ra
Theo sát sau đó lài là đôi cánh trắng đen hai màu, là đôi cánh sống chết
Tích tụ sinh lực âm khí, không có điểm nào không hòa hợp với đôi cánh lôi đấy, giống như một thể thống nhất vậy
Lăng không có một cánh nào, trong nháy mắt đã vượt ra xa hơn mười dặm, mơ hồ cũng cảm nhận được lời nói quen thuộc đã khắc sâu trong tâm cốt.
Tuyệt diễm!
Không một chút chần chừ, chân Tông Thủ đạp xuống dưới đất dẫm lên khoảng không, khí thải ra như đạn lại thâm nhập vào hồn diễm hải.
Không giống như lần đầu tiên, từng bước từng bước đều dễ dàng, lần này mới bắt đầu Tông Thủ đã dùng toàn lực công kích.
Bên trong hồn hải vẫn dựa vào chân hình cháp tướng đối phó với vòng luân hồi lớn kia.
Rõ ràng mạnh hơn lần trước và có thể đối phó với Tương Trì
Đối với lực trèn ép kia hoàn toàn không nhìn thấy,ánh sáng của thanh kiếm bỏ chạy toán loạn trong ngọn lửa
Nhân kiếm hợp nhất, . thế nhược phá trúc, tấn nhược lôi điện chuyển hướng về phía người đang đứng kia.
Khí lực mạnh mẽ, lại hợp nhất vào một thể thống nhất.
Ánh mắt của Tuyệt Diễm cũng sáng lên sau đó mỉn cười:
- Tiểu tử ngươi cũng thông minh đấy.
Bị ánh sáng của thanh kiếm chiếu rọi suốt cả hơn trăm trượng lại không có phản ứng gì.
Mãi cho đến 99 trượng, Tông Thủ mới cảm nhận được cương kính chân lực mạnh như tường, là do kiếm thuật của hắn cần phải tốn sức lực của con trâu và hai con hổ hợp lại mới có thể tiến thêm được nửa bước như trước,
Dồn nén bốn phương tám hướng, ép không gian xung quanh hắn khiến mọi người cảm thấy khó chịu
Một tiếng “ hừ” lạnh lẽo vang lên, Tông Thủ cũng không ngạc nhiên
Trong tay là kiếm thế ngưng tụ chợt tản ra,
Phong ba bão táp! Lực của từng nhát kiếm có thể tiêu diệt cách đấy 10m
Cũng không tiêc phần tiêu hao, ngàn vạn lần kiếm cương bay thẳng về phía trước
Trảm! Trảm! Trảm! Trảm! Trảm
Dã man không gì sánh nổi, giống như không có phép tắc gì mà chém loạn xạ,nhưng mỗi nhát kiếm lại trúng mục đích hoặc là đánh thẳng vào kẽ hở của nó hoặc là đánh tỉa nhưng không thể nào tạo cơ hội được.
Chỉ trong chốc lát đã có thể xếp thành tầng tầng lớp lớp, liên tục phá vỡ.
Mà trong lúc đó ở phía ngoài 39 thanh kiếm Long Nha lại theo sau.
Kiếm khí chỉ nhiều hơn hai thanh, nhưng kiếm trận qua tay Tông Thủ chỉ có vài ngày là lại phải điều trỉnh lại kết cấu, uy năng cũng đã tăng lên thêm một nửa.
Lúc này hóa thành Du Long, từng đợt từng đợt như những mảnh kiếm nhỏ cắt giảm xung quanh
Khiến nó vỡ vụn thành những mảnh nhỏ, toán loạn không đều
Xông thẳng về phía trước cách Tuyệt Diễm 20 trượng, thân hình Tông Thủ mới ngẫu nhiên ở đó.
Trên trán mồ hôi chảy đầm đìa, đến chỗ đó hồn quỷ chèn ép tăng lên gấp đôi, mà người trước đó lại mạnh mẽ hơn.
Tông Thủ chỉ cảm thấy mắt mình lại đau nhức thêm, lượng hồn hải nhiều hầu như đến chi cảnh đều tan ra hết.
Đến đây hầu như mỗi bước đều phải tiêu hao rất nhiều tinh lực, từ trên xuống dưới không chỉ mồ hôi còn có vô số máu rơi.
Một bước, hai bước, ba bước, đến 10 trượng, gân cốt từ trên xuống dưới của Tông Thủ một lần nữa vang lên âm thanh rắc rắc
Nỗ lực chống đỡ mới không vỡ ra cách tầm nhìn của Tuyệt Diêm khoảng 10 trượng nhỉ nhìn thấy người thanh niên phía đối diện đầy vẻ khiêu khích
Tông Thủ không lo không nghĩ, bốn cái cánh phía sau không những không rút vào mà còn mở ra rất huy hoàng.
Không một chút do dự, xuất ra một kiếm
Tam Thiện Tinh lạc
Quang kiếm hạ xuống, giống như đem theo cả một dãy ngân hà , được mười bước âm thanh lại vỡ ra thế kiếm bay thẳng vào mày Tuyệt Diễm
Sau đó lại im lặng không cười, tay vung lên phẩy một cái giống như đem cả dãy ngân hà chém này dưới kiếm, toàn bộ bao trùm trong tay áo
Mà chém vỡ tất cả những nhát kiếm đi ngang qua nhưng lại giống trâu đất tắm biển, không nhìn thấy bóng dáng đâu cả
Ánh mắt Tông Thủ bống sáng lên, đã biết trong tay áo của Tuyệt Diễm chính là vòng luân chuyển
Nhát kiếm vừa rồi cho thấy chỉ cần vài giâu là đã có thể luân chuyển quay về.
Trong lòng lại không một chút lo sợ, hắn chờ đợi chính là lúc này
Phản kích đầu tiên là hồn hải hư không, trước tiên là chín tần Tử Kim tháp, bỗng nhiên nện xuống Huyễn Tâm Kính diệc phất ra một chiêu thanh quang chiếu thẳng đến.
Khiến Cự Luân kia cứng dần lại
Sau đó dùng thực hình Pháp Tướng kiếm thế thu lại tiếp đó lại dùng kiếm múa xéo.
Chém!
Nhát kiếm này xuất ra giống như Huyết Lệ đến nơi không thể đặt vật lại bình thản vô cùng
Giống như cả thế giới đều dung nhập vào trong, cả Tông Thủ, hầu như tất cả mọi đạo
Đều hợp lại làm một, thành một đạo lớn
- Thương,một tiếng động lớn vang lên, nhát kiếm này của Tông Thủ lại không giằng co với Cự Luân
Mà trong lúc chuyển động cao tốc lại chuyển mạnh vào trong
Không những có có ngăn chặn được vòng chuyển động này khiến nó lần lượt trở lại lực lượng ban đầu và nổ tung ra.
Chỉ có Tông Thủ mới có thể cảm nhận được chỉ điểm đầu kia, tập trung lực khủng bố.
Nếu không kịp thời dừng tay lại, vùng lân cận cách đây cả trăm mét cũng đều bị hủy diệt
Đây là một, một trong cửu cửu quy nhất cũng là một trong những Đại Diễn.
Do Tông Thủ nghĩ đến, duy nhất có thể đối phó với vòng luân hồi.
Lông mày nháy nháy, trong ánh mắt Tông Thủ mới xuất hiện sự trông mong, cảm giác được ánh mắt đang thùy mị như nước ngắm nhìn mình.
Bên cạnh nơi này, chỉ có cô gái dưới gốc cây, Tông Thủ không khỏi kinh ngạc nhìn qua xung quanh.
- Nhưng trên người tiền bối, có cái gì đó không là lạ?
Sao lại có thể thế được
Lục Hàm Yên có lẽ cũng cảm thấy có chút ngại ngùng, mặt ửng đỏ, tiếp đó lại thương cảm nói:
- Chỉ là cảm thấy thương cảm mà thôi, nhớ con yêu cảu ta, nếu như không có bệnh tật gì thì cũng đã hai mươi mấy năm rồi, cũng giống ngươi và lớn hơn một tí.
Tông Thủ thẹn thùng, hắn đắc ý hơi sớm, dung mạo hiện nay vẫn mãi ở khoảng 16 tuổi.
Tiếp đó lại nghe thấy Lục Hàm Yên buồn bã nói :
- Cũng không biết sau khi rời khỏi đây, không biết nó có chịu nhận người mẹ này hay không? Bây giờ pahir pàm sao? Nếu như có một nửa bản lĩnh của tiểu ca anh thần thiếp đã cảm thấy nãn nguyện rồi, không đúng, hay là không nên tu hành mới tốt, Nhà họ lục sẽ không bỏ qua cho nó, chỉ mong nó bình an, , lời này có gì đó không ổn, không tu hành làm sao có thể trường sinh?
Tông Thủ chỉ cảm thấy mắt mình khó chịu, trong lòng lo lắng bất an.
Nghỉ ngơi một lúc rồi bỏ chạy lấy thân, một lần nữa chạm vào đám mây đen.
Thời gian tịnh tu lần nà ngắn hơn cả dự đoán của Tông Thủ, chỉ cần khoảng 4 ngày.
Khi hắn thâm nhập vào sâu bên trong đám mây đen đó, phát hiện nơi này vì không có Tướng Thần Mà mới chết, vỗn dĩ đã làm mờ đi không ít sương, nhưng sau đó nó lại hồi phục lại và đậm hơn ban đầu.
Cũng không có phải thời tiết ở đây như thế này không hay là thủ đoạn của Tuyệt Diễm
Đi sâu vào trong 20m phía sau người Tông Thủ có một đôi dàu bảy ngàn trượng Lôi Dược mở ra
Theo sát sau đó lài là đôi cánh trắng đen hai màu, là đôi cánh sống chết
Tích tụ sinh lực âm khí, không có điểm nào không hòa hợp với đôi cánh lôi đấy, giống như một thể thống nhất vậy
Lăng không có một cánh nào, trong nháy mắt đã vượt ra xa hơn mười dặm, mơ hồ cũng cảm nhận được lời nói quen thuộc đã khắc sâu trong tâm cốt.
Tuyệt diễm!
Không một chút chần chừ, chân Tông Thủ đạp xuống dưới đất dẫm lên khoảng không, khí thải ra như đạn lại thâm nhập vào hồn diễm hải.
Không giống như lần đầu tiên, từng bước từng bước đều dễ dàng, lần này mới bắt đầu Tông Thủ đã dùng toàn lực công kích.
Bên trong hồn hải vẫn dựa vào chân hình cháp tướng đối phó với vòng luân hồi lớn kia.
Rõ ràng mạnh hơn lần trước và có thể đối phó với Tương Trì
Đối với lực trèn ép kia hoàn toàn không nhìn thấy,ánh sáng của thanh kiếm bỏ chạy toán loạn trong ngọn lửa
Nhân kiếm hợp nhất, . thế nhược phá trúc, tấn nhược lôi điện chuyển hướng về phía người đang đứng kia.
Khí lực mạnh mẽ, lại hợp nhất vào một thể thống nhất.
Ánh mắt của Tuyệt Diễm cũng sáng lên sau đó mỉn cười:
- Tiểu tử ngươi cũng thông minh đấy.
Bị ánh sáng của thanh kiếm chiếu rọi suốt cả hơn trăm trượng lại không có phản ứng gì.
Mãi cho đến 99 trượng, Tông Thủ mới cảm nhận được cương kính chân lực mạnh như tường, là do kiếm thuật của hắn cần phải tốn sức lực của con trâu và hai con hổ hợp lại mới có thể tiến thêm được nửa bước như trước,
Dồn nén bốn phương tám hướng, ép không gian xung quanh hắn khiến mọi người cảm thấy khó chịu
Một tiếng “ hừ” lạnh lẽo vang lên, Tông Thủ cũng không ngạc nhiên
Trong tay là kiếm thế ngưng tụ chợt tản ra,
Phong ba bão táp! Lực của từng nhát kiếm có thể tiêu diệt cách đấy 10m
Cũng không tiêc phần tiêu hao, ngàn vạn lần kiếm cương bay thẳng về phía trước
Trảm! Trảm! Trảm! Trảm! Trảm
Dã man không gì sánh nổi, giống như không có phép tắc gì mà chém loạn xạ,nhưng mỗi nhát kiếm lại trúng mục đích hoặc là đánh thẳng vào kẽ hở của nó hoặc là đánh tỉa nhưng không thể nào tạo cơ hội được.
Chỉ trong chốc lát đã có thể xếp thành tầng tầng lớp lớp, liên tục phá vỡ.
Mà trong lúc đó ở phía ngoài 39 thanh kiếm Long Nha lại theo sau.
Kiếm khí chỉ nhiều hơn hai thanh, nhưng kiếm trận qua tay Tông Thủ chỉ có vài ngày là lại phải điều trỉnh lại kết cấu, uy năng cũng đã tăng lên thêm một nửa.
Lúc này hóa thành Du Long, từng đợt từng đợt như những mảnh kiếm nhỏ cắt giảm xung quanh
Khiến nó vỡ vụn thành những mảnh nhỏ, toán loạn không đều
Xông thẳng về phía trước cách Tuyệt Diễm 20 trượng, thân hình Tông Thủ mới ngẫu nhiên ở đó.
Trên trán mồ hôi chảy đầm đìa, đến chỗ đó hồn quỷ chèn ép tăng lên gấp đôi, mà người trước đó lại mạnh mẽ hơn.
Tông Thủ chỉ cảm thấy mắt mình lại đau nhức thêm, lượng hồn hải nhiều hầu như đến chi cảnh đều tan ra hết.
Đến đây hầu như mỗi bước đều phải tiêu hao rất nhiều tinh lực, từ trên xuống dưới không chỉ mồ hôi còn có vô số máu rơi.
Một bước, hai bước, ba bước, đến 10 trượng, gân cốt từ trên xuống dưới của Tông Thủ một lần nữa vang lên âm thanh rắc rắc
Nỗ lực chống đỡ mới không vỡ ra cách tầm nhìn của Tuyệt Diêm khoảng 10 trượng nhỉ nhìn thấy người thanh niên phía đối diện đầy vẻ khiêu khích
Tông Thủ không lo không nghĩ, bốn cái cánh phía sau không những không rút vào mà còn mở ra rất huy hoàng.
Không một chút do dự, xuất ra một kiếm
Tam Thiện Tinh lạc
Quang kiếm hạ xuống, giống như đem theo cả một dãy ngân hà , được mười bước âm thanh lại vỡ ra thế kiếm bay thẳng vào mày Tuyệt Diễm
Sau đó lại im lặng không cười, tay vung lên phẩy một cái giống như đem cả dãy ngân hà chém này dưới kiếm, toàn bộ bao trùm trong tay áo
Mà chém vỡ tất cả những nhát kiếm đi ngang qua nhưng lại giống trâu đất tắm biển, không nhìn thấy bóng dáng đâu cả
Ánh mắt Tông Thủ bống sáng lên, đã biết trong tay áo của Tuyệt Diễm chính là vòng luân chuyển
Nhát kiếm vừa rồi cho thấy chỉ cần vài giâu là đã có thể luân chuyển quay về.
Trong lòng lại không một chút lo sợ, hắn chờ đợi chính là lúc này
Phản kích đầu tiên là hồn hải hư không, trước tiên là chín tần Tử Kim tháp, bỗng nhiên nện xuống Huyễn Tâm Kính diệc phất ra một chiêu thanh quang chiếu thẳng đến.
Khiến Cự Luân kia cứng dần lại
Sau đó dùng thực hình Pháp Tướng kiếm thế thu lại tiếp đó lại dùng kiếm múa xéo.
Chém!
Nhát kiếm này xuất ra giống như Huyết Lệ đến nơi không thể đặt vật lại bình thản vô cùng
Giống như cả thế giới đều dung nhập vào trong, cả Tông Thủ, hầu như tất cả mọi đạo
Đều hợp lại làm một, thành một đạo lớn
- Thương,một tiếng động lớn vang lên, nhát kiếm này của Tông Thủ lại không giằng co với Cự Luân
Mà trong lúc chuyển động cao tốc lại chuyển mạnh vào trong
Không những có có ngăn chặn được vòng chuyển động này khiến nó lần lượt trở lại lực lượng ban đầu và nổ tung ra.
/1700
|