Thống soái chi tài, có Khổng Dao, Trang Vũ, đều có thể coi là nhân vật quân thân. Khâu Vi cũng là trí tướng, có thể một mình đảm đương một phía.
Mà Tông Nguyênvà Nhậm Thiên Hành, cũng đều là vô song danh tướng có thể thúc phong nhổ duệ.
Những người như Hổ Trung Nguyên và Sài Chu nếu lớn lên, cũng bất phàm.
Nhưng tuyệt đại đa số, đều dùng ở Vân Giới.
Ở Nguyên Liên Giới, Đại Càn có thể lấy ra được chỉ có mình Trang Vũ, còn có một Quý Tuyên mới quy hàng mấy năm trước.
Bởi vì chuyện vượt chủ cũ, Tông Thủ lần này thậm chí cũng không dám ủy thác trách nhiệm cho hắn. Mà ngay cả không lâu trước kia, Trang Vũ dần dần cảm thấy một mình khó chống cũng không đề nghị người này trọng chưởng binh quyền
Người này không phải Vô Song danh tướng, nhưng trên chiến trường, lâm trận quyết đoán có thừa, cũng chỉ kém Trang Vũ một bậc.
Trận chiến này qua đi, ngược lại có thể yên tâm sử dụng.
Nhưng tướng lĩnh quân hợp cách trong tay Tông Thủ vẫn rất ít.
Liệt Khuyết nếu thật lòng chịu vì hắn hiệu lực, vậy quả thật không gì vui hơn.
Người này tuyệt không giống với bọn người Tông Nguyên, chỉ có tiềm lực, chưa chính thức lớn lên.
Thân là tu ĩ Thần Cảnh, ngàn năm qua ở ngoại vực nhất định đã trải qua không ít chiến sự.
Đối với ngoại vực chinh phạt hiểu rất rõ, xa xa không phải mấy người Tông Nguyên Trang Vũ có thể so sánh, thậm chí còn vượt xa Tông thủ.
Một khi quy hàng, lập tức liền có một vị Đại tướng.
Trong nội tâm vui mừng không hiểu, nhưng sắc mặt Tông Thủ vẫn không lộ ra nửa phần.
- Nghe nói Liễu Mộ Trần kia vì mời chào Liệt tướng quân đã tốn suốt bảy năm. Thân là Đế Quân, lại buông tư thái tự mình mời làm việc. Đã dùng hết các loại thủ đoạn. Nhưng Liệt tướng quân hôm nay lại sảng khoái quy hàng như thế, không cảm thấy có lỗi với chủ cũ sao?
- Chim khôn biết chọn cây mà đậu. Liễu Mộ Trần nếu là danh chủ, cần gì phải mất bảy năm, hiệu lực Cửu Đô Tiên Đình, Liệt Khuyết là bị bất đắc dĩ. Cái gọi là thủ đoạn, ngoại trừ chiêu hiền đãi sĩ ra, còn có lấy thế bức bách, dùng thân tương hiệp.
Liệt Khuyết mặt không biểu tình nói, cũng nhìn ra không vui dần lộ ra trong mắt Tông Thủ, nhưng vẫn không thay đổi.
Không hề băn khoăn phản bội chủ cũ, thậm chí lời nói còn có ý chửi bởi. Đổi lại vị quân vương nào cũng đều sẽ không thích.
Nhưng hắn là thế, đối với Liễu Mộ Trần rất không thích. Không cần tận lực giấu diếm, nói cái gì mà chủ cũ cả.
Có một số việc, chỉ cần tra liền biết.
- Liệt Khuyết hôm nay, cũng đã vì Cửu Đô Tiên Đình chiến đến cuối cùng, dốc hết toàn lực, không thẹn với lương tâm. Cũng không thể chỉ vì chút ân huệ liền phải chôn cùng Cửu Đô Tiên Đình được? Mà Đại Càn của quân thượng, quốc lực dần dần thịnh, như mặt trời mới mọc mới lên. Liệt Khuyết nếu có thể sẵn sàng góp sức, nhất định có thể được quân thượng trọng dụng, là tê lương mộc --
Tông Thủ lúc này lại chần chờ một chút, lúc trước rất vui mừng vì người này quy hàng. Lúc này nghe xong Liệt Khuyết nói những lời này, lại nhiều ra thêm vài phần chần chờ.
Người này đối với cố chủ như thế, vậy đối với Tông Thủ hắn sẽ thế nào?
Liệt Khuyết hình như có cảm giác, ánh mắt lộ vẻ ảm đạm nói:
- Liệt Khuyết tự biết một trận chiến này nếu không hàng, hoặc là bị u cấm cả đời, hoặc là chịu hình đến chết. Cả hai đều không phải ý của ta, cuối cùng vẫn muốn quy hàng quân thượng. Đã như thế, làm sao cần phải sĩ diện cãi láo?
Lại nói:
- Tội thần không thể đảm bảo, đối với quân thượng thủy chung trung tâm như một. Lại nhất định có thể tận chức tận trách, đối với tất cả việc quân thượng giao cho đều toàn lực làm được.
Tông Thủ khiêu mi, rồi sau đó bật cười. Tận chức tận trách sao? Có điểm này, kỳ thật đã đủ rồi.
Muốn mỗi người đều trung thành như một với hắn, đó là không thực tế.
Trong nội tâm đã quyết đoán, Tông Thủ cũng không do dự nữa.
- Có Liệt tướng quân gia nhập liên minh, quốc lực Đại Càn ta nhất định có thể nâng cao một bước, xin mời lLệt tướng quân tạm đảm nhiệm Tả Quân Đô Đốc có được không?
Đại Càn phân làm tổng cộng năm quân, dùng Đô Kiểm Điểm làm chủ quan.
Chức Đô Đốc chỉ thua Đô Kiểm Điểm. Trang Vũ sau khi quy hàng đã từng đảm nhiệm qua chức này.
Liệt Khuyết khác với những người khác, sớm đã chứng minh bản thân trên chiến trường, là danh tướng mọi người tín phục.
Cho nên trực tiếp bổ nhiệm làm Đô Kiểm Điểm, người bên ngoài cũng sẽ không có dị nghị.
Chỉ là Tông Thủ, còn muốn xem một chút, người này làm người đến cùng thế nào, có thật có thể ủy thác tránh nhiệm hay không.
Liệt Khuyết lại không chút do dự, liền khom người vâng mệnh:
- Thần vô cùng cảm kích, nhất định không khiến quân thượng thất vọng.
Tông Thủ lúc này, còn có vô số sự vụ cần xử trí.
Phải tiếp nhận các nước Nguyên Liên Giới, phải chuẩn bị đại quân, tiếp tục chinh phạt thế giới chung quanh.
Càng cần phân công quân lực, công chiếm một bộ phận lãnh thổ Cửu Đô Tiên Đình.
Có thể nói là ngàn đầu vạn tự, bận đến hận không thể phân mình thành hai.
Tiếp kiến Liệt Khuyết không đến một khắc, thậm chí còn không kịp nói chuyện, Tông Thủ cũng chỉ có thể đuổi vị Tả Quân Đô Đốc tân nhiệm này đi.
Mà Tông Nguyênvà Nhậm Thiên Hành, cũng đều là vô song danh tướng có thể thúc phong nhổ duệ.
Những người như Hổ Trung Nguyên và Sài Chu nếu lớn lên, cũng bất phàm.
Nhưng tuyệt đại đa số, đều dùng ở Vân Giới.
Ở Nguyên Liên Giới, Đại Càn có thể lấy ra được chỉ có mình Trang Vũ, còn có một Quý Tuyên mới quy hàng mấy năm trước.
Bởi vì chuyện vượt chủ cũ, Tông Thủ lần này thậm chí cũng không dám ủy thác trách nhiệm cho hắn. Mà ngay cả không lâu trước kia, Trang Vũ dần dần cảm thấy một mình khó chống cũng không đề nghị người này trọng chưởng binh quyền
Người này không phải Vô Song danh tướng, nhưng trên chiến trường, lâm trận quyết đoán có thừa, cũng chỉ kém Trang Vũ một bậc.
Trận chiến này qua đi, ngược lại có thể yên tâm sử dụng.
Nhưng tướng lĩnh quân hợp cách trong tay Tông Thủ vẫn rất ít.
Liệt Khuyết nếu thật lòng chịu vì hắn hiệu lực, vậy quả thật không gì vui hơn.
Người này tuyệt không giống với bọn người Tông Nguyên, chỉ có tiềm lực, chưa chính thức lớn lên.
Thân là tu ĩ Thần Cảnh, ngàn năm qua ở ngoại vực nhất định đã trải qua không ít chiến sự.
Đối với ngoại vực chinh phạt hiểu rất rõ, xa xa không phải mấy người Tông Nguyên Trang Vũ có thể so sánh, thậm chí còn vượt xa Tông thủ.
Một khi quy hàng, lập tức liền có một vị Đại tướng.
Trong nội tâm vui mừng không hiểu, nhưng sắc mặt Tông Thủ vẫn không lộ ra nửa phần.
- Nghe nói Liễu Mộ Trần kia vì mời chào Liệt tướng quân đã tốn suốt bảy năm. Thân là Đế Quân, lại buông tư thái tự mình mời làm việc. Đã dùng hết các loại thủ đoạn. Nhưng Liệt tướng quân hôm nay lại sảng khoái quy hàng như thế, không cảm thấy có lỗi với chủ cũ sao?
- Chim khôn biết chọn cây mà đậu. Liễu Mộ Trần nếu là danh chủ, cần gì phải mất bảy năm, hiệu lực Cửu Đô Tiên Đình, Liệt Khuyết là bị bất đắc dĩ. Cái gọi là thủ đoạn, ngoại trừ chiêu hiền đãi sĩ ra, còn có lấy thế bức bách, dùng thân tương hiệp.
Liệt Khuyết mặt không biểu tình nói, cũng nhìn ra không vui dần lộ ra trong mắt Tông Thủ, nhưng vẫn không thay đổi.
Không hề băn khoăn phản bội chủ cũ, thậm chí lời nói còn có ý chửi bởi. Đổi lại vị quân vương nào cũng đều sẽ không thích.
Nhưng hắn là thế, đối với Liễu Mộ Trần rất không thích. Không cần tận lực giấu diếm, nói cái gì mà chủ cũ cả.
Có một số việc, chỉ cần tra liền biết.
- Liệt Khuyết hôm nay, cũng đã vì Cửu Đô Tiên Đình chiến đến cuối cùng, dốc hết toàn lực, không thẹn với lương tâm. Cũng không thể chỉ vì chút ân huệ liền phải chôn cùng Cửu Đô Tiên Đình được? Mà Đại Càn của quân thượng, quốc lực dần dần thịnh, như mặt trời mới mọc mới lên. Liệt Khuyết nếu có thể sẵn sàng góp sức, nhất định có thể được quân thượng trọng dụng, là tê lương mộc --
Tông Thủ lúc này lại chần chờ một chút, lúc trước rất vui mừng vì người này quy hàng. Lúc này nghe xong Liệt Khuyết nói những lời này, lại nhiều ra thêm vài phần chần chờ.
Người này đối với cố chủ như thế, vậy đối với Tông Thủ hắn sẽ thế nào?
Liệt Khuyết hình như có cảm giác, ánh mắt lộ vẻ ảm đạm nói:
- Liệt Khuyết tự biết một trận chiến này nếu không hàng, hoặc là bị u cấm cả đời, hoặc là chịu hình đến chết. Cả hai đều không phải ý của ta, cuối cùng vẫn muốn quy hàng quân thượng. Đã như thế, làm sao cần phải sĩ diện cãi láo?
Lại nói:
- Tội thần không thể đảm bảo, đối với quân thượng thủy chung trung tâm như một. Lại nhất định có thể tận chức tận trách, đối với tất cả việc quân thượng giao cho đều toàn lực làm được.
Tông Thủ khiêu mi, rồi sau đó bật cười. Tận chức tận trách sao? Có điểm này, kỳ thật đã đủ rồi.
Muốn mỗi người đều trung thành như một với hắn, đó là không thực tế.
Trong nội tâm đã quyết đoán, Tông Thủ cũng không do dự nữa.
- Có Liệt tướng quân gia nhập liên minh, quốc lực Đại Càn ta nhất định có thể nâng cao một bước, xin mời lLệt tướng quân tạm đảm nhiệm Tả Quân Đô Đốc có được không?
Đại Càn phân làm tổng cộng năm quân, dùng Đô Kiểm Điểm làm chủ quan.
Chức Đô Đốc chỉ thua Đô Kiểm Điểm. Trang Vũ sau khi quy hàng đã từng đảm nhiệm qua chức này.
Liệt Khuyết khác với những người khác, sớm đã chứng minh bản thân trên chiến trường, là danh tướng mọi người tín phục.
Cho nên trực tiếp bổ nhiệm làm Đô Kiểm Điểm, người bên ngoài cũng sẽ không có dị nghị.
Chỉ là Tông Thủ, còn muốn xem một chút, người này làm người đến cùng thế nào, có thật có thể ủy thác tránh nhiệm hay không.
Liệt Khuyết lại không chút do dự, liền khom người vâng mệnh:
- Thần vô cùng cảm kích, nhất định không khiến quân thượng thất vọng.
Tông Thủ lúc này, còn có vô số sự vụ cần xử trí.
Phải tiếp nhận các nước Nguyên Liên Giới, phải chuẩn bị đại quân, tiếp tục chinh phạt thế giới chung quanh.
Càng cần phân công quân lực, công chiếm một bộ phận lãnh thổ Cửu Đô Tiên Đình.
Có thể nói là ngàn đầu vạn tự, bận đến hận không thể phân mình thành hai.
Tiếp kiến Liệt Khuyết không đến một khắc, thậm chí còn không kịp nói chuyện, Tông Thủ cũng chỉ có thể đuổi vị Tả Quân Đô Đốc tân nhiệm này đi.
/1700
|