- Ngụy Húc?
Đồng tử của Nguyên Giang lập tức có chút co lại. Xem cái kiếp quang kia, rõ ràng chỉ còn lực lượng một kích cuối cùng.
Không khỏi là trong nội tâm lại vì sợ mà rung động!
Ngụy Húc người này, hắn có nghe nói. Chỉ dùng kính ánh Đại Nhật chân pháp của người khác, liền có thể xông ra danh tiếng Đại Nhật đao thánh, ở trong rất nhiều Thánh cảnh, đứng hàng nhân tài kiệt xuất, có thể thấy hắn tích lũy rất sâu.
Người này không có người khác phá rối, lúc này độ Chí cảnh lôi kiếp, đúng là nắm chắc.
Như thế mà nói, sau ngày hôm nay, ở trong Thương Sinh Đạo đã có bốn vị Chí cảnh thánh tôn?
Không khỏi là đau đầu vạn phần, thực lực mạnh mẽ như thế, mặc dù là hai vạn năm trước kia, thời kỳ mà Long tộc toàn thịnh có được Vân Giới cũng cần phải nhìn thẳng vào.
Hôm nay chạy đến, chỉ vì nhận lời vật kia của Đạo môn. Nhưng kết cục cuối cùng, lại là được không bù mất.
- Cư sĩ vì sao lại im lặng không nói, hay là không phản bác được?
Tú Quan tiếp tục cười lạnh:
- Chuyện hôm nay, Nguyên Giang ngươi cũng đã thấy được. Ngao Khôn tộc ngươi, đối với Thương Sinh Đạo thực có đại ân tái tạo. Lão phu bất kể quy củ của Long tộc ngươi ra sao, cùng hắn có ân oán gì, sau ngày hôm nay, Chí cảnh của Long tộc ngươi một khi động đến một ngón tay của hắn, Tú Quan ta cũng nhất định phải trảm toàn tộc ngươi! Khi đó chớ trách Tú Quan ta lại không nói trước!
Sắc mặt của Nguyên Giang đỏ lên, nộ ý trong mắt tuôn ra, rồi lại mạnh mẽ ép xuống.
Tú Quan lúc này đích xác là có tư cách nói câu này.
Vân Giới Chí cảnh đệ nhất nhân, một nhân vật dùng Huyền Hoàng Đại Lực quyết tầm thường liền chứng đạo Vĩnh Hằng. Một khi đã có người giúp đỡ, một thân thần thông của hắn đủ để khiến cho Long cung dè chừng và sợ hãi.
Cũng hiểu ý của người này, là muốn ân oán của Ngao Khôn cùng Thuấn Không long tộc, sẽ do hai người đó tự mình giải quyết.
Tứ phương long cung đều không được nhúng tay vào việc này.
Như thế thì cũng được!
Nhưng thật chẳng lẽ phải hướng về Thương Sinh Đạo cúi đầu hay sao?
Ở trong Thương Sinh khung cảnh, thần sắc của Ngao Khôn cảm kích hướng về phía Tú Quan thi lễ.
- Đa tạ tiền bối!
Đã có lời này của vị Vân Giới Chí cảnh đệ nhất nhân, Long cung muốn đối với hắn có động tác gì, thì cần phải cẩn thận suy tính một hai.
Chí cảnh thánh tôn nếu không ra tay, dưới Chí cảnh, hắn cùng Ngao Di đã có thể không để trong mắt.
Tú Quan lại cảm giác hổ thẹn, lắc đầu, cười khổ nói:
- Là Thương Sinh Đạo ta thiếu ngươi, vì đại ân tái tạo Chí cảnh đạo cơ cho Nguyên Tĩnh sư muội, dù là giúp ngươi kết thúc mối thù năm đó, cũng là nên làm. Bất quá hiện giờ, bằng vào lục lượng của Thương Sinh Đạo ta cũng chỉ có thể làm được như thế.
Một trận chiến này tuy là chấm dứt, đả diệt ba vị Chí cảnh thánh tôn, đem một người trong đó phong ấn. Trong đó Côn Minh và Đổng Trọng Thư cũng cần 5000 năm mới có thể khôi phục, có thể nói là trọng thương.
Nhưng mà tình cảnh khắp nơi đều là địch nhân của Thương Sinh Đạo vẫn y nguyên không có gì sửa đổi.
Mà nếu như hắn đoán không lầm, một trận chiến này có lẽ cũng không tính là chung kết.
Trước khi an định lại, Thương Sinh Đạo đích thật là không có bao nhiêu dư lực đi trợ giúp Ngao Khôn.
Ngao Khôn ngược lại là thần tình lạnh nhạt, cũng lơ đễnh, cảm thấy đã đầy đủ cảm kích rồi.
Hắn có thể thoát khốn mà ra, từ trong đổ ước của Long Ảnh và Thanh Huyền mà thoát thân, là bởi vì Ngụy Húc đem Tông Thủ dẫn tới.
Mà ngộ được Tồn tại, Tiêu vong phắp tắc, cũng có nguyên do là Tông Thủ.
Thiếu quá nhiều, hôm nay cũng bất quá hoàn lại một bộ phận mà thôi.
Trận đại chiến lúc này dĩ nhiên hết thảy đều kết thúc. Ở trong khung cảnh, là một mảnh bừa bộn, cảnh hoang tàn khắp nơi.
Ngoại trừ năm tòa kiếm thai kia, ngoài trọng kim tháp, kiến trúc không có một chỗ hoàn hảo.
Tam Thập Tam Thiên trận tuy là cường lực, lại không có khả năng đem tất cả ngoại lực lực lượng đều dẫn nhập vào trong hư không.
Chí cảnh tu sĩ độ kiếp cần dùng hủy diệt một cái thế giới làm đại giá. Tuy là Hi Tử tài hoa vô song, đại bộ phận kiếp lực lan tràn ra đều bị Tam Thập Tam Thiên trận chuyển cho mình dùng, hóa thành lực lượng bảo vệ khung cảnh. Nhưng cũng có không ít lực lượng còn đang ở trong bốn phía khung cảnh trùng kích tan vỡ, đại trận cũng chỉ có thể toàn lực che chở 17 vạn tu sĩ trong khung cảnh. Vì vậy những Học Cung này liền triệt để gặp tai ương.
Bất quá khi mặt thiên không phía nam, kiếp vân kia cuối cùng cũng tiêu tan. Hào quang bảy màu bốn phía, một đạo cường hoành ý niệm lạ lẫm mà quen thuộc từ phương hướng kia triển khai ra. Ở trong toàn bộ khung cảnh, vẫn là tiếng hoan hô như sấm động.
- Xong rồi! Tọa tôn dĩ nhiên đã độ xong kiếp, từ nay về sau, trường sinh bất tử!
- Thương Sinh Đạo ta hôm nay trước có Huyền Sương tổ sư trở về, lại có Nguyên Tĩnh tổ sư đã bổ hoàn đạo cơ. Ngụy Húc lại độ kiếp thành công, thực là tam hỉ lâm môn!
- Tứ hỉ mới đúng, Côn Minh, Tinh Tà, còn có Nho môn Đổng thánh kia, là ba vị đại địch của Thương Sinh Đạo ta, đều đã bị chém chết. Còn chưa tính là vui mừng sao?
- Tự nhiên là vui mừng! Đến nay đều không thể tin được, Thương Sinh đạo ta rõ ràng là thắng !
- May mắn là Thương Sinh thất kiếm do Hi Tử tổ sư lưu lại, mà Vạn Thiên Huyễn Không Tam Thập Tam Thiên trận của Thương Sinh đạo ta cũng không hổ là đệ nhất thủ hộ đại trận ở trong Vân Giới. Chỉ là nếu không có người nọ, hôm nay hơn phân nửa sẽ là rơi xuống cảnh tông diệt nhân vong.
- Là Đàm Thu sư tổ sao? Không đúng, nên nói là Tông tổ sư mới đúng!
Vừa rồi ở trước mặt rất nhiều Chí cảnh, Tú Quan chính miệng thừa nhận Tông Thủ là sư điệt của hắn. mọi người tự nhiên cũng hiểu ra, thân phận vị này ở Thương Sinh Đạo tất nhiên cũng là một trong nhị đại đệ tử đích truyền.
Cũng xác thực xứng đáng, một trận chiến ngày hôm nay, Tông Thủ đầu tiên là tọa trấn Cửu Cung kiếm trận, sau đó chấp chưởng Luyện Hồn, thao khống Thương Sinh kiếm trận, không có chỗ nào là không hoàn mỹ.
Thiên tư kinh người trên con đường kiếm đạo, có thể nói là triển lộ không thể nghi ngờ.
- Đây chính là Huyết Kiếm yêu quân, Càn Thiên quốc chủ?
- Là cứu thế chi chủ của Thương Sinh Đạo ta!
- Luyện Hồn kiếm cũng chỉ có nhân vật như hắn mới xứng đôi!
- Lúc trước liền cảm thấy phương pháp trị quốc của Đại Càn cũng tương hợp với Thương Sinh Đạo ta. Nguyên lai Tông sư tổ thật sự là đệ tử của Thương Sinh Đạo.
- Một trận chiến nàêu quân hắn mới là công cao chí vĩ! Diệt sát 30 vạn đạo binh, chém giết Tinh Tà, Côn Minh, thật đúng là sảng khoái!
- Đổng Trọng Thư kia nói muốn sửa lịch sử, mạt sát Thương Sinh Đạo ta, nhưng hiện nay thì như thế nào?
- Vừa rồi chư vị cũng có thể nghe được thệ ngôn của hắn? Bổn vương tuy không phải là quân do dân tuyển, lại biết lý lẽ nước có thể chở thuyền cũng có thể lật thuyền. Vì vậy trao quyền cho dân, không làm gì mà cai trị. Tại nơi bổn vương trị vì, có giàu nghèo khác biệt, có phân chia mạnh yếu, nhưng không phân biệt quý tiện. Lấy pháp luật trị quốc, khiến cho mạnh không lấn yếu, cả quân và dân, nếu trái pháp luật thì phải chém!
Đồng tử của Nguyên Giang lập tức có chút co lại. Xem cái kiếp quang kia, rõ ràng chỉ còn lực lượng một kích cuối cùng.
Không khỏi là trong nội tâm lại vì sợ mà rung động!
Ngụy Húc người này, hắn có nghe nói. Chỉ dùng kính ánh Đại Nhật chân pháp của người khác, liền có thể xông ra danh tiếng Đại Nhật đao thánh, ở trong rất nhiều Thánh cảnh, đứng hàng nhân tài kiệt xuất, có thể thấy hắn tích lũy rất sâu.
Người này không có người khác phá rối, lúc này độ Chí cảnh lôi kiếp, đúng là nắm chắc.
Như thế mà nói, sau ngày hôm nay, ở trong Thương Sinh Đạo đã có bốn vị Chí cảnh thánh tôn?
Không khỏi là đau đầu vạn phần, thực lực mạnh mẽ như thế, mặc dù là hai vạn năm trước kia, thời kỳ mà Long tộc toàn thịnh có được Vân Giới cũng cần phải nhìn thẳng vào.
Hôm nay chạy đến, chỉ vì nhận lời vật kia của Đạo môn. Nhưng kết cục cuối cùng, lại là được không bù mất.
- Cư sĩ vì sao lại im lặng không nói, hay là không phản bác được?
Tú Quan tiếp tục cười lạnh:
- Chuyện hôm nay, Nguyên Giang ngươi cũng đã thấy được. Ngao Khôn tộc ngươi, đối với Thương Sinh Đạo thực có đại ân tái tạo. Lão phu bất kể quy củ của Long tộc ngươi ra sao, cùng hắn có ân oán gì, sau ngày hôm nay, Chí cảnh của Long tộc ngươi một khi động đến một ngón tay của hắn, Tú Quan ta cũng nhất định phải trảm toàn tộc ngươi! Khi đó chớ trách Tú Quan ta lại không nói trước!
Sắc mặt của Nguyên Giang đỏ lên, nộ ý trong mắt tuôn ra, rồi lại mạnh mẽ ép xuống.
Tú Quan lúc này đích xác là có tư cách nói câu này.
Vân Giới Chí cảnh đệ nhất nhân, một nhân vật dùng Huyền Hoàng Đại Lực quyết tầm thường liền chứng đạo Vĩnh Hằng. Một khi đã có người giúp đỡ, một thân thần thông của hắn đủ để khiến cho Long cung dè chừng và sợ hãi.
Cũng hiểu ý của người này, là muốn ân oán của Ngao Khôn cùng Thuấn Không long tộc, sẽ do hai người đó tự mình giải quyết.
Tứ phương long cung đều không được nhúng tay vào việc này.
Như thế thì cũng được!
Nhưng thật chẳng lẽ phải hướng về Thương Sinh Đạo cúi đầu hay sao?
Ở trong Thương Sinh khung cảnh, thần sắc của Ngao Khôn cảm kích hướng về phía Tú Quan thi lễ.
- Đa tạ tiền bối!
Đã có lời này của vị Vân Giới Chí cảnh đệ nhất nhân, Long cung muốn đối với hắn có động tác gì, thì cần phải cẩn thận suy tính một hai.
Chí cảnh thánh tôn nếu không ra tay, dưới Chí cảnh, hắn cùng Ngao Di đã có thể không để trong mắt.
Tú Quan lại cảm giác hổ thẹn, lắc đầu, cười khổ nói:
- Là Thương Sinh Đạo ta thiếu ngươi, vì đại ân tái tạo Chí cảnh đạo cơ cho Nguyên Tĩnh sư muội, dù là giúp ngươi kết thúc mối thù năm đó, cũng là nên làm. Bất quá hiện giờ, bằng vào lục lượng của Thương Sinh Đạo ta cũng chỉ có thể làm được như thế.
Một trận chiến này tuy là chấm dứt, đả diệt ba vị Chí cảnh thánh tôn, đem một người trong đó phong ấn. Trong đó Côn Minh và Đổng Trọng Thư cũng cần 5000 năm mới có thể khôi phục, có thể nói là trọng thương.
Nhưng mà tình cảnh khắp nơi đều là địch nhân của Thương Sinh Đạo vẫn y nguyên không có gì sửa đổi.
Mà nếu như hắn đoán không lầm, một trận chiến này có lẽ cũng không tính là chung kết.
Trước khi an định lại, Thương Sinh Đạo đích thật là không có bao nhiêu dư lực đi trợ giúp Ngao Khôn.
Ngao Khôn ngược lại là thần tình lạnh nhạt, cũng lơ đễnh, cảm thấy đã đầy đủ cảm kích rồi.
Hắn có thể thoát khốn mà ra, từ trong đổ ước của Long Ảnh và Thanh Huyền mà thoát thân, là bởi vì Ngụy Húc đem Tông Thủ dẫn tới.
Mà ngộ được Tồn tại, Tiêu vong phắp tắc, cũng có nguyên do là Tông Thủ.
Thiếu quá nhiều, hôm nay cũng bất quá hoàn lại một bộ phận mà thôi.
Trận đại chiến lúc này dĩ nhiên hết thảy đều kết thúc. Ở trong khung cảnh, là một mảnh bừa bộn, cảnh hoang tàn khắp nơi.
Ngoại trừ năm tòa kiếm thai kia, ngoài trọng kim tháp, kiến trúc không có một chỗ hoàn hảo.
Tam Thập Tam Thiên trận tuy là cường lực, lại không có khả năng đem tất cả ngoại lực lực lượng đều dẫn nhập vào trong hư không.
Chí cảnh tu sĩ độ kiếp cần dùng hủy diệt một cái thế giới làm đại giá. Tuy là Hi Tử tài hoa vô song, đại bộ phận kiếp lực lan tràn ra đều bị Tam Thập Tam Thiên trận chuyển cho mình dùng, hóa thành lực lượng bảo vệ khung cảnh. Nhưng cũng có không ít lực lượng còn đang ở trong bốn phía khung cảnh trùng kích tan vỡ, đại trận cũng chỉ có thể toàn lực che chở 17 vạn tu sĩ trong khung cảnh. Vì vậy những Học Cung này liền triệt để gặp tai ương.
Bất quá khi mặt thiên không phía nam, kiếp vân kia cuối cùng cũng tiêu tan. Hào quang bảy màu bốn phía, một đạo cường hoành ý niệm lạ lẫm mà quen thuộc từ phương hướng kia triển khai ra. Ở trong toàn bộ khung cảnh, vẫn là tiếng hoan hô như sấm động.
- Xong rồi! Tọa tôn dĩ nhiên đã độ xong kiếp, từ nay về sau, trường sinh bất tử!
- Thương Sinh Đạo ta hôm nay trước có Huyền Sương tổ sư trở về, lại có Nguyên Tĩnh tổ sư đã bổ hoàn đạo cơ. Ngụy Húc lại độ kiếp thành công, thực là tam hỉ lâm môn!
- Tứ hỉ mới đúng, Côn Minh, Tinh Tà, còn có Nho môn Đổng thánh kia, là ba vị đại địch của Thương Sinh Đạo ta, đều đã bị chém chết. Còn chưa tính là vui mừng sao?
- Tự nhiên là vui mừng! Đến nay đều không thể tin được, Thương Sinh đạo ta rõ ràng là thắng !
- May mắn là Thương Sinh thất kiếm do Hi Tử tổ sư lưu lại, mà Vạn Thiên Huyễn Không Tam Thập Tam Thiên trận của Thương Sinh đạo ta cũng không hổ là đệ nhất thủ hộ đại trận ở trong Vân Giới. Chỉ là nếu không có người nọ, hôm nay hơn phân nửa sẽ là rơi xuống cảnh tông diệt nhân vong.
- Là Đàm Thu sư tổ sao? Không đúng, nên nói là Tông tổ sư mới đúng!
Vừa rồi ở trước mặt rất nhiều Chí cảnh, Tú Quan chính miệng thừa nhận Tông Thủ là sư điệt của hắn. mọi người tự nhiên cũng hiểu ra, thân phận vị này ở Thương Sinh Đạo tất nhiên cũng là một trong nhị đại đệ tử đích truyền.
Cũng xác thực xứng đáng, một trận chiến ngày hôm nay, Tông Thủ đầu tiên là tọa trấn Cửu Cung kiếm trận, sau đó chấp chưởng Luyện Hồn, thao khống Thương Sinh kiếm trận, không có chỗ nào là không hoàn mỹ.
Thiên tư kinh người trên con đường kiếm đạo, có thể nói là triển lộ không thể nghi ngờ.
- Đây chính là Huyết Kiếm yêu quân, Càn Thiên quốc chủ?
- Là cứu thế chi chủ của Thương Sinh Đạo ta!
- Luyện Hồn kiếm cũng chỉ có nhân vật như hắn mới xứng đôi!
- Lúc trước liền cảm thấy phương pháp trị quốc của Đại Càn cũng tương hợp với Thương Sinh Đạo ta. Nguyên lai Tông sư tổ thật sự là đệ tử của Thương Sinh Đạo.
- Một trận chiến nàêu quân hắn mới là công cao chí vĩ! Diệt sát 30 vạn đạo binh, chém giết Tinh Tà, Côn Minh, thật đúng là sảng khoái!
- Đổng Trọng Thư kia nói muốn sửa lịch sử, mạt sát Thương Sinh Đạo ta, nhưng hiện nay thì như thế nào?
- Vừa rồi chư vị cũng có thể nghe được thệ ngôn của hắn? Bổn vương tuy không phải là quân do dân tuyển, lại biết lý lẽ nước có thể chở thuyền cũng có thể lật thuyền. Vì vậy trao quyền cho dân, không làm gì mà cai trị. Tại nơi bổn vương trị vì, có giàu nghèo khác biệt, có phân chia mạnh yếu, nhưng không phân biệt quý tiện. Lấy pháp luật trị quốc, khiến cho mạnh không lấn yếu, cả quân và dân, nếu trái pháp luật thì phải chém!
/1700
|