Tông Thủ không có nửa phần thương cảm, tín đồ của Ma Môn rất thưa thớt, vì duy trì Diệt thế thần tôn, cơ hồ thường cách một đoạn thời gian sẽ đem tín đồ đi huyết tế.
Một phương diện duy trì thần lực của nó, một phương diện là lấy lòng nó, có thể mượn uy năng thần minh. Qua năm rộng tháng dài tích lũy thì thần tôn cũng sinh ra khao khát. Một thân thần thể nhuộm đầy máu người, thật sự không cần thiết phải hạ thủ lưu tình.
Oanh!
Hư ảnh thần tượng tiêu tán hư không, Luyện Thần Kiếm cuối cùng cũng phá vỡ thân thể tượng thần. Trong nháy mắt nó đã thôn phệ hơn phân nửa niệm lực, chuyện này làm cho Luyện Thần Kiếm cảm giác thỏa mãn.
Kiếm khí bộc phát, tiếp tục chém vào trong tượng thần Diệt thế thần tôn, chém nó thành phấn vụn.
Cơ hồ cùng một thời gian, tiểu kim cùng Hàm Hi đều nhao nhao xông lên, đồng thời cắn nuốt mảnh vỡ này.
Ngay cả con Bích Hỏa Huyền Quy cũng chạy đến, không chút khách khí cướp đoạt mấy khối.
Ma Linh tông là Ma Đạo, tượng thần của nó là diệt thế ma tôn, là báu vật trong yếu nhất. Là tiết điểm đầu mối then chốt hội tụ thần lực của mấy châu Nam Cương phụng dưỡng thần tượng.
Mảnh vỡ của tượng thần đối với Hàm Hi là vật đại bổ. Chỉ cưỡng ép thu được mấy khối mảnh gỗ, trên người của Hàm Hi có hỏa diễm màu trắng hiện ra, càng mạnh hơn mấy phần.
Tơ bạc quanh người của hắn cuồng vũ, giống như có dấu hiệu kết kén. Lần này mặc dù không tiến giai, nhưng mà có thể phân liệt ra mấy kiến linh.
Không rõ đám còn lại cần mảnh vỡ làm cái gì.
Thần niệm của Tông Thủ tản ra khắp nơi. Phát giác nơi ràng buộc thần lực các nơi của Nam Cương đúng là đã bị đứt gãy. Cả Nam Cương thuộc về thần lực của Diệt thế thần tôn cũng rơi vào trạng thái không có chủ.
Tông Thủ lúc này mới thoả mãn cười cười, đem thần thức của mình đắm chìm vào trong Luyện Thần Kiếm, cùng trao đổi với Thần Kiếm Kiếm Linh.
- Còn muốn thêm nữa, tấn chức...
Tông Thủ suy nghĩ một chút mới tổ hợp lại được, thậm chí nói:
- Ngươi nói là còn muốn thôn phệ nữa... Còn bao nhiêu tín ngưỡng chi lực mới tiến giai đây? Thậm chí có thể tăng cấp độ kiếm linh không?
Luyện Thần Kiếm lập tức hưng phấn lên, giống như tán thành ý kiến của Tông Thủ.
Tông Thủ mỉm cười, đây là tin tức tốt. Trong hai mươi ngày này nói lưỡi kiếm chắc thôn phệ không ít thần lực. Chỉ cần nó có thể nuốt được là đủ.
Luyện Thần Kiếm là tiên khí đỉnh phong, lại tiến lên một bước chính là thần binh.
Có thần binh trong, hắn có thể chống lại thánh cảnh rồi.
Đáng tiếc chính mình không phải là tu sĩ thánh giai chân chính. Nếu không cầm lấy thần binh này thì chí cảnh cũng đối phó được, chỉ cần không phải tồn tại như Long Ảnh vẫn chống lại một lát.
Minh Ngọc ở bên cạnh lẳng lặng nhìn mảnh vỡ pho tượng bị mấy linh sủng của Tông Thủ chia căt.
Trong mắt của hắn lần này như có điều ngộ ra.
- Phá núi phạt miếu? Ý của sư đệ chẳng lẽ là chuẩn bị kéo Diệt thế thần tôn này kéo xuống thần tôn chí cảnh?
Phá hủy tượng thần của Ma Linh tông, có thể nói là đoạn tuyệt căn cơ của Diệt thế thần tôn tại Nam Cương.
Nếu như phá hủy tượng thần ở Ma Môn tại Nam Cương cùng các nhánh ở đông lâm vân lục thì Tông Thủ nắm chắc kéo Diệt thế thần tôn xuống thần vị.
Một khi thần ngã xuống, muốn khôi phục cũng không phải là chuyện một sớm một chiều.
Cần tu dưỡng mấy ngàn năm, tụ tập nhiều tín đồ mới có thể khôi phục được.
Năm đó Hi Tử vẫn lạc thì chúng thần của Đạo Môn, ba thần tôn của nho gia cũng phải tu dưỡng suốt tám ngàn năm. Mặc dù đến nay vẫn còn chưa khôi phục thực lực toàn thịnh.
- Sư huynh minh xét!
Tông Thủ lúc này cười nhạt nói:
- Sư đệ còn chưa thấy Lục gia lập hoàng trữ (*người được xác định sẽ thừa kế) đấy, mặc dù ta không quan tâm,nhưng mà cũng không muốn Lục gia có liên quan gì, nhưng mà mẫu thân không bỏ được.
Giờ này khắc này có thể làm cho ma môn ăn một vố đau dữ dội.
Cường giả Ma Môn phần lớn tâm tính lãnh khốc, môn hạ đệ tử chết nhiều hơn nữa cũng không khiến bọn chúng động dung.
Cũng chỉ có lực lượng và lợi ích bị tổn thất mới có thể khiến Ma Đạo đau đớn hối hận.
Mất đi chí cảnh che chở thì người Ma Đạo chẳng những trong cảnh nội Đại Can, ngay cả bên ngoài cũng bị đuổi giết.
Mặc dù tạm thời liên thủ với Đạo Môn, nhưng mà nho đạo chưa chắn đã buông tha bọn chúng.
Ma Môn tuy thế lực ở Trung Nguyên hơi nhỏ, nhưng mà ở biên cương lại có không ít linh địa và mạch khoáng.
Minh Ngọc thì hít sâu một hơi khí lạnh, sư đệ của hắn rõ ràng còn đánh chủ ý này.
Trách không được Lý Biệt Tuyết lại thở hổn hển như ậy, thậm chí không tiếc buông mặt cúi đầu giảng hòa với Tông Thủ.
Nhưng nghĩ lại cũng đúng, Tông Thủ rời khỏi Vân Giới thì Thương Sinh Thất Kiếm giống như rắn mất đầu.
Sau khi Tông Thủ rời đi khiến thế cục cả Vân Giới tiếp tục duy trì cân đối. Thời điểm này chỉ hơi chiếm được ưu thế, khiến cho hai thế lực kia mất mát nhất định.
Trọng thương Ma Đạo, đem Diệt thế thần tôn kéo ra khỏi chí cảnh thần uy, không thể nghi ngờ là thượng sách duy nhất, cũng dùng lực của Tông Thủ cùng Thương Sinh Đạo Kiếm Tông có thể làm được.
Trảm phá tượng thần này, Tông Thủ lại lóe thân lên. Lúc này đây hắn lại xuất hiện ở chỗ điển tịch tư tàng của Ma Linh tông.
Nơi này đại đa số sách vở đều đã bị bốn vạn linh sư oanh kích phá hủy.
Nhưng mà có chút bí điển chất liệu đỉnh cấp, chưa từng bị phá hủy. Tông Thủ vẫy tay thu lại toàn bộ.
Trong đó hơn phân nửa đều là điển tịch Ma Đạo, đối với hắn vô dụng. Nhưng mà cũng có một bộ phận là công pháp tu sĩ bình thường, hơn nữa tất cả đều trên đệ thất đẳng cấp truyền thuyết, bổ sung vào tàng thư lâu của Kiền Thiên Sơn.
Làm xong chuyện này, ánh mắt Tông Thủ lại nhìn qua phía na,
Tiếp theo trong Nam Cương trong gần với Ma Linh tông nhất là Thương Hải Ma Môn
- Kiếm thành!
Thiên Phương thế giới, trong lầu Diệp Hiên đang cười to rung cả người. Thời điểm này âm thanh vang lên, một đạo ánh sáng rực từ trong lầu của hắn phóng thẳng lên trời.
Hai tay của Diệp Hiên đánh xuống không ngừng, liên tục đánh ra mấy chục phù văn lúc này mới làm cho kiếm khí đang định bay vút lên ổn định lại, chậm rãi nằm trong tay của hắn.
- Quả nhiên là cực phẩm tiên kiếm!
Tay phải của Diệp Hiên búng ngón tay vào thân kiếm, lập tức có âm thanh chấn động vù vù, vài tia kiếm khí bắn thẳng ra ngoài. Lập tức đem ngón tay của Diệp Hiên cắt ra một vết máu.
- Nguyệt Hàn Kiếm sao? Tên rất hay, lợi hại tuyệt luân, quả nhiên là hảo kiếm! Đa tạ Trầm đại sư, đại sư luyện khí thuật quả nhiên thế gian ít có...
- Diệp huynh quá khen!
Trầm Nguyệt Hiên ngồi ở bên cạnh lò luyện, bật cười một tiếng, nói:
- Tiên Thiên Tử Thần Huyền Kim Khí là linh trân đỉnh cấp của thế gian, Nguyệt Hiên luyện kiếm nếu như hắn lúc trước từ Tiên Thiên chuyển thành Hậu Thiên, như vậy luyện thành đỉnh cấp pháp khí thì hắn có thể diện gì sưng là đại sư đỉnh cấp? Danh tiếng đại sư cũng không đảm đương được.
Một phương diện duy trì thần lực của nó, một phương diện là lấy lòng nó, có thể mượn uy năng thần minh. Qua năm rộng tháng dài tích lũy thì thần tôn cũng sinh ra khao khát. Một thân thần thể nhuộm đầy máu người, thật sự không cần thiết phải hạ thủ lưu tình.
Oanh!
Hư ảnh thần tượng tiêu tán hư không, Luyện Thần Kiếm cuối cùng cũng phá vỡ thân thể tượng thần. Trong nháy mắt nó đã thôn phệ hơn phân nửa niệm lực, chuyện này làm cho Luyện Thần Kiếm cảm giác thỏa mãn.
Kiếm khí bộc phát, tiếp tục chém vào trong tượng thần Diệt thế thần tôn, chém nó thành phấn vụn.
Cơ hồ cùng một thời gian, tiểu kim cùng Hàm Hi đều nhao nhao xông lên, đồng thời cắn nuốt mảnh vỡ này.
Ngay cả con Bích Hỏa Huyền Quy cũng chạy đến, không chút khách khí cướp đoạt mấy khối.
Ma Linh tông là Ma Đạo, tượng thần của nó là diệt thế ma tôn, là báu vật trong yếu nhất. Là tiết điểm đầu mối then chốt hội tụ thần lực của mấy châu Nam Cương phụng dưỡng thần tượng.
Mảnh vỡ của tượng thần đối với Hàm Hi là vật đại bổ. Chỉ cưỡng ép thu được mấy khối mảnh gỗ, trên người của Hàm Hi có hỏa diễm màu trắng hiện ra, càng mạnh hơn mấy phần.
Tơ bạc quanh người của hắn cuồng vũ, giống như có dấu hiệu kết kén. Lần này mặc dù không tiến giai, nhưng mà có thể phân liệt ra mấy kiến linh.
Không rõ đám còn lại cần mảnh vỡ làm cái gì.
Thần niệm của Tông Thủ tản ra khắp nơi. Phát giác nơi ràng buộc thần lực các nơi của Nam Cương đúng là đã bị đứt gãy. Cả Nam Cương thuộc về thần lực của Diệt thế thần tôn cũng rơi vào trạng thái không có chủ.
Tông Thủ lúc này mới thoả mãn cười cười, đem thần thức của mình đắm chìm vào trong Luyện Thần Kiếm, cùng trao đổi với Thần Kiếm Kiếm Linh.
- Còn muốn thêm nữa, tấn chức...
Tông Thủ suy nghĩ một chút mới tổ hợp lại được, thậm chí nói:
- Ngươi nói là còn muốn thôn phệ nữa... Còn bao nhiêu tín ngưỡng chi lực mới tiến giai đây? Thậm chí có thể tăng cấp độ kiếm linh không?
Luyện Thần Kiếm lập tức hưng phấn lên, giống như tán thành ý kiến của Tông Thủ.
Tông Thủ mỉm cười, đây là tin tức tốt. Trong hai mươi ngày này nói lưỡi kiếm chắc thôn phệ không ít thần lực. Chỉ cần nó có thể nuốt được là đủ.
Luyện Thần Kiếm là tiên khí đỉnh phong, lại tiến lên một bước chính là thần binh.
Có thần binh trong, hắn có thể chống lại thánh cảnh rồi.
Đáng tiếc chính mình không phải là tu sĩ thánh giai chân chính. Nếu không cầm lấy thần binh này thì chí cảnh cũng đối phó được, chỉ cần không phải tồn tại như Long Ảnh vẫn chống lại một lát.
Minh Ngọc ở bên cạnh lẳng lặng nhìn mảnh vỡ pho tượng bị mấy linh sủng của Tông Thủ chia căt.
Trong mắt của hắn lần này như có điều ngộ ra.
- Phá núi phạt miếu? Ý của sư đệ chẳng lẽ là chuẩn bị kéo Diệt thế thần tôn này kéo xuống thần tôn chí cảnh?
Phá hủy tượng thần của Ma Linh tông, có thể nói là đoạn tuyệt căn cơ của Diệt thế thần tôn tại Nam Cương.
Nếu như phá hủy tượng thần ở Ma Môn tại Nam Cương cùng các nhánh ở đông lâm vân lục thì Tông Thủ nắm chắc kéo Diệt thế thần tôn xuống thần vị.
Một khi thần ngã xuống, muốn khôi phục cũng không phải là chuyện một sớm một chiều.
Cần tu dưỡng mấy ngàn năm, tụ tập nhiều tín đồ mới có thể khôi phục được.
Năm đó Hi Tử vẫn lạc thì chúng thần của Đạo Môn, ba thần tôn của nho gia cũng phải tu dưỡng suốt tám ngàn năm. Mặc dù đến nay vẫn còn chưa khôi phục thực lực toàn thịnh.
- Sư huynh minh xét!
Tông Thủ lúc này cười nhạt nói:
- Sư đệ còn chưa thấy Lục gia lập hoàng trữ (*người được xác định sẽ thừa kế) đấy, mặc dù ta không quan tâm,nhưng mà cũng không muốn Lục gia có liên quan gì, nhưng mà mẫu thân không bỏ được.
Giờ này khắc này có thể làm cho ma môn ăn một vố đau dữ dội.
Cường giả Ma Môn phần lớn tâm tính lãnh khốc, môn hạ đệ tử chết nhiều hơn nữa cũng không khiến bọn chúng động dung.
Cũng chỉ có lực lượng và lợi ích bị tổn thất mới có thể khiến Ma Đạo đau đớn hối hận.
Mất đi chí cảnh che chở thì người Ma Đạo chẳng những trong cảnh nội Đại Can, ngay cả bên ngoài cũng bị đuổi giết.
Mặc dù tạm thời liên thủ với Đạo Môn, nhưng mà nho đạo chưa chắn đã buông tha bọn chúng.
Ma Môn tuy thế lực ở Trung Nguyên hơi nhỏ, nhưng mà ở biên cương lại có không ít linh địa và mạch khoáng.
Minh Ngọc thì hít sâu một hơi khí lạnh, sư đệ của hắn rõ ràng còn đánh chủ ý này.
Trách không được Lý Biệt Tuyết lại thở hổn hển như ậy, thậm chí không tiếc buông mặt cúi đầu giảng hòa với Tông Thủ.
Nhưng nghĩ lại cũng đúng, Tông Thủ rời khỏi Vân Giới thì Thương Sinh Thất Kiếm giống như rắn mất đầu.
Sau khi Tông Thủ rời đi khiến thế cục cả Vân Giới tiếp tục duy trì cân đối. Thời điểm này chỉ hơi chiếm được ưu thế, khiến cho hai thế lực kia mất mát nhất định.
Trọng thương Ma Đạo, đem Diệt thế thần tôn kéo ra khỏi chí cảnh thần uy, không thể nghi ngờ là thượng sách duy nhất, cũng dùng lực của Tông Thủ cùng Thương Sinh Đạo Kiếm Tông có thể làm được.
Trảm phá tượng thần này, Tông Thủ lại lóe thân lên. Lúc này đây hắn lại xuất hiện ở chỗ điển tịch tư tàng của Ma Linh tông.
Nơi này đại đa số sách vở đều đã bị bốn vạn linh sư oanh kích phá hủy.
Nhưng mà có chút bí điển chất liệu đỉnh cấp, chưa từng bị phá hủy. Tông Thủ vẫy tay thu lại toàn bộ.
Trong đó hơn phân nửa đều là điển tịch Ma Đạo, đối với hắn vô dụng. Nhưng mà cũng có một bộ phận là công pháp tu sĩ bình thường, hơn nữa tất cả đều trên đệ thất đẳng cấp truyền thuyết, bổ sung vào tàng thư lâu của Kiền Thiên Sơn.
Làm xong chuyện này, ánh mắt Tông Thủ lại nhìn qua phía na,
Tiếp theo trong Nam Cương trong gần với Ma Linh tông nhất là Thương Hải Ma Môn
- Kiếm thành!
Thiên Phương thế giới, trong lầu Diệp Hiên đang cười to rung cả người. Thời điểm này âm thanh vang lên, một đạo ánh sáng rực từ trong lầu của hắn phóng thẳng lên trời.
Hai tay của Diệp Hiên đánh xuống không ngừng, liên tục đánh ra mấy chục phù văn lúc này mới làm cho kiếm khí đang định bay vút lên ổn định lại, chậm rãi nằm trong tay của hắn.
- Quả nhiên là cực phẩm tiên kiếm!
Tay phải của Diệp Hiên búng ngón tay vào thân kiếm, lập tức có âm thanh chấn động vù vù, vài tia kiếm khí bắn thẳng ra ngoài. Lập tức đem ngón tay của Diệp Hiên cắt ra một vết máu.
- Nguyệt Hàn Kiếm sao? Tên rất hay, lợi hại tuyệt luân, quả nhiên là hảo kiếm! Đa tạ Trầm đại sư, đại sư luyện khí thuật quả nhiên thế gian ít có...
- Diệp huynh quá khen!
Trầm Nguyệt Hiên ngồi ở bên cạnh lò luyện, bật cười một tiếng, nói:
- Tiên Thiên Tử Thần Huyền Kim Khí là linh trân đỉnh cấp của thế gian, Nguyệt Hiên luyện kiếm nếu như hắn lúc trước từ Tiên Thiên chuyển thành Hậu Thiên, như vậy luyện thành đỉnh cấp pháp khí thì hắn có thể diện gì sưng là đại sư đỉnh cấp? Danh tiếng đại sư cũng không đảm đương được.
/1700
|