Tâm thần của Diệp Hiên hoảng hốt. Lần thứ nhất gặp mặt hắn đã biết Tông Thủ bất phàm, nhưng mà không nghĩ tới hắn là một người có thể sánh bằng ba thượng cổ thánh hoàng.
Mà lập tức Diệp Hiên cũng bị tin tức khác của Cự Tử Lệnh hấp dẫn.
- Chiếu cáo thiên hạ, chiêu học giả thiên hạ, bình luận nho môn chư tử. Luận công của nho gia, bình luận họa của nho gia! Thẩm tra học thuyết nho môn? Tốt! Tốt cho một họa của nho gia, thẩm tra học thuyết nho môn! Ông trời có mắt nên xuất hiện thánh hoàng như vậy. Đây mới là thiên mệnh chi chủ của Mặc gia chúng ta...
Sau đó hắn nhíu mày hiện ra ý quyết tuyệt.
Đối với nho môn mà nói là phúc là họa còn khó nói.
Nêu như vượt qua cửa ải này, ngược lại khả năng đạt được tân sinh dục hỏa niết bàn và không còn sơ hở.
Chợt Trầm Nguyệt Hiên lại tươi cười lắc đầu, Tông Thủ đã cho bọn họ cơ hội. Nếu như không lấy được thì xem như Mặc gia đã vong, bị việc này đào thải.
- Mặc gia luyện khí cơ quan hai thuật, sao có thể là đường nhỏ trong miệng các ngươi chứ? Thật sự cho rằng chính nho môn các ngươi đang hướng cho người ta đi tới cái thiện sao?
Cầm Cự Tử Lệnh trong tay, Trầm Nguyệt Hiên vẫn nhìn ra bên ngoài.
Một phù hạc tử kim sắc lúc này cũng lọt vào trong, lập tức bị cấm chế ngăn lại, khốn ở giữa không trung.
Nhưng mà phù hạc này tỏa ra màu vàng mạnh mẽ, vô cùng uy nghiêm, không cho mạo phạm.
Đây rõ ràng là ấn ký Tông Thủ dùng võ học vương đạo của hắn lưu lại.
- Quân thượng? Ngày ước định lúc trước còn chưa tới, chẳng lẽ là thúc dục?
Trong nội tâm nghi hoặc, Trầm Nguyệt Hiên vẫy tay cởi bỏ cấm chế bên ngoài, tùy ý cho hạc giấy bay vào, biến thành tín phù.
Trầm Nguyệt Hiên cầm trong tay và thần sắc lại dần dần ngưng trọng lên.
- Tần Hoàng mộ? Trọng Huyền quốc sư, truyền nhân luyện khí sĩ và chính thống đạo Nho, đệ tử hậu bối của Từ Phúc? Tần Hoàng chủ mộ phải chăng thật sự tồn tại?
Trầm Nguyệt Hiên chau mày, lâm vào trầm tư.
Từ thời thượng cổ mộ của lịch đại quân vương đều ẩn nấp trong long mạch để ngừa người ta lấy trộm.
Mà làm như vậy còn khiến người ta khó tra ra được, cũng cần mượn linh trận chi lực. Mà linh trận muốn duy trì cầm phải có đầy đủ linh năng.
Tần Hoàng mộ cũng là như thế, mỗi một thời gian ngắn sẽ tạm thời hiện hậu thế, dùng hấp thu thiên địa linh năng, duy trì linh trận duy trì vận chuyển.
Mà lần gần đây nhất là mấy năm trước.
- Người bên ngoài cũng bỏ đi, nếu như là hậu nhân của Từ Phúc thì đúng là có biện pháp.
Nhớ rõ năm đó lúc kiến tạo Tần Hoàng mộ chính là Từ Phúc chủ đạo. Dùng cơ trí của người này lưu âm mưu thủ đoạn đúng là không ai biết được.
- Mười hai trấn quốc đồng nhân, quan hệ trọng đại! Tần Hoàng mộ quá mức phức tạp, phù lục khó co thể nói tận. Nếu là như vậy Trầm Nguyệt Hiên là nên quay về Vân Giới một năm...
Vừa nói trong tay Trầm Nguyệt Hiên hiện ra một quang đoàn màu vàng, nhìn qua lò luyện khí.
- Phải đích thân quay về Vân Giới?
Nhận được tin tức của Thẩm Nguyệt Hiên và truyền về cũng đã là hai mươi ba ngày sau.
Thẩm Nguyệt Hiên không biết chỗ ở của hắn, tín phù cũng chỉ có thể thông qua Kiền Thiên Sơn mà chuyển tơi.
Một phen trắc trở cũng qua thêm vài ngày.
- Thanh Hư Linh kiếm phôi của mình gần hoàn thành, bỏ được sao? Thời điểm luyện thành mới chạy tới...
Trong mắt Tông Thủ cũng hiện ra vẻ chờ mong. Đối với luyện khí thuật của Thẩm Nguyệt Hiên hắn vô cùng tín nhiệm.
Người này luyện thành Hư Linh kiếm phôi, tự nhiên không phải phàm phẩm.
Trong phù này còn có vài chuyện vặt vảnh. Thiên Phương thế giới tất cả yên ổn, Dạ Ma cùng Ảnh Ma tộc tạm thời không có dị động.
Tiên khí hắn ủy thác gia tăng giai vị cũng gần hoàn thành rồi.
Nhưng mà khiến cho Tông Thủ vui mừng chính là sau khi Diệp Hiên có được thanh Nguyệt Hàn Kiếm thì đã thành công đột phá Thần Cảnh, bước vào cấp độ thánh giai.
Kiếm thuật của người này mạnh mẽ tuyệt đối, thời điểm ở Thần Cảnh cũng có thể chông lại thánh giai.
Lúc này trong tay có kiếm khí tuyệt đỉnh, lại có tu vi Thánh cảnh thì không biết mạnh tới mức nào.
Ý nghĩa có hắn dưới trướng lại thêm một chiến lực đỉnh cấp.
Đại Càn căn cơ quá nhỏ bé, lúc này Thánh cảnh toàn bộ là nhờ Ngao Khôn Ngao Di chống tráng diện cho hắn. Còn lại Phật Tông, Kiếm Tông cùng Thương Sinh Đạo cuối cùng không thuộc về Đại Càn của hắn.
Mà một vị này có thể chống được cả mấy chục thế giới.
- Ngay cả Mặc môn cũng không thể xác thực chứng nhận mười hai trấn quốc đồng nhân sao? Nhưng mà có bảy thành khả năng ở tại Tần hoàng mộ? Trong mộ chẳng những có hàng trăm đan dược kéo dài duyên thọ ở thời đại Thủy Tần, càng có gần trăm vạn đạo binh khôi lỗi giáp sĩ Mặc môn luyện chế? Ngoài ra Mặc gia cổ xưa ghi lại Vân Giới Tạo Hóa Chi Chủ đã từng tới thăm mộ trước khi hoàn thành.
Tông Thủ lập tức ngây cả người, Tạo Hóa Chi Chủ, tự nhiên là chỉ Hi Tử.
Hi Tử đã từng đi qua Tần hoàng mộ? Lại không biết vị này rốt cuộc có mục đích gì?
Vị Tần hoàng đúng là thú vị. Cho rằng ngày mình từ tử vong phục sinh lại thì khi đó sẽ sử dụng trăm vạn khôi lỗi hùng binh lần nữa quân lâm Vân Giới.
- Trong Tần hoàng mộ cơ quan phức tạp. Luyện Khí sĩ cùng Mặc gia tuy liên thủ xây dựng mộ. Nhưng mà Tần hoàng đa nghi, sau đó lại có cải biến. Còn cần trận sư cao minh thông thông trận pháp đi theo phá giải?
Trận sư tinh thông cơ quan thuật cao minh không phải chỉ mình Thẩm Nguyệt Hiên sao?
Tông Thủ khẽ lắc đầu, vị Thẩm khí sư ưng thuận không phá được Tần hoàng mộ sẽ không quay về.
Một mục đích hắn hắn muốn ở Kiền Thiên Sơn tổ chức bình luận nho môn.
Nhưng mà hắn đã chiêu cáo thông báo thiên hạ bình luận nho môn, bản thân cũng không quá để ý. Đại hội luận nho này biến thành cái gì, kết quả ra sau, râu ria thế nào hắn không quan tâm tới.
Quan trọng là tát một cái mạnh vào mặt chí cảnh Thánh tôn như vậy là được rồi.
Tông Thủ hắn cũng không phải mặc người đắn đo, mà không thể hoàn thủ.
Lúc này trong nội thành Kiền Thiên Sơn hội tụ vô số học giả, mỗi ngày đều có biện luận, có đủ loại thê hệ văn vẻ kinh diễm hiện thế.
Nhậm Bác thỉnh thoảng tổ chức một tiểu văn luận đặc sắc. Hắn còn ném tới một ít chính vụ cho Tông Thủ.
Tông Thủ trực tiếp ném qua một bên không xem tới.
Hắn hiện giờ thời gian nghiên cứu kiếm thuật còn không có thời gian, làm gì có tâm tư quan tâm những chuyện này.
- Như thế xem ra bí mật trong Tần hoàng mộ vượt xa tưởng tượng của mình. Thẩm Nguyệt Hiên phát ra tấm tín phù này là mười ba ngày trước, lúc này đoán chừng kiếm phôi đã thành, đang trên đường tới đây.
Trong nội tâm vô số nghi vấn hiện ra trong đầu. Tông Thủ hắc một tiếng, đem những ý niệm này ném qua một bên.
Hắn lúc này ngồi lên chiếc xe giá của Ân Ngự, cần bốn mươi chín đầu lục giai Long Mã mới có thể kéo xa giá này đi.
Ân Ngự trốn chết, chiếc xe này tự nhiên ở trong tay của hắn.
Phát hiện chiếc xe này nhìn thì chất phác tự nhiên, kỳ thật sử dụng tài liệu đều cực kỳ quý báu.
Mà lập tức Diệp Hiên cũng bị tin tức khác của Cự Tử Lệnh hấp dẫn.
- Chiếu cáo thiên hạ, chiêu học giả thiên hạ, bình luận nho môn chư tử. Luận công của nho gia, bình luận họa của nho gia! Thẩm tra học thuyết nho môn? Tốt! Tốt cho một họa của nho gia, thẩm tra học thuyết nho môn! Ông trời có mắt nên xuất hiện thánh hoàng như vậy. Đây mới là thiên mệnh chi chủ của Mặc gia chúng ta...
Sau đó hắn nhíu mày hiện ra ý quyết tuyệt.
Đối với nho môn mà nói là phúc là họa còn khó nói.
Nêu như vượt qua cửa ải này, ngược lại khả năng đạt được tân sinh dục hỏa niết bàn và không còn sơ hở.
Chợt Trầm Nguyệt Hiên lại tươi cười lắc đầu, Tông Thủ đã cho bọn họ cơ hội. Nếu như không lấy được thì xem như Mặc gia đã vong, bị việc này đào thải.
- Mặc gia luyện khí cơ quan hai thuật, sao có thể là đường nhỏ trong miệng các ngươi chứ? Thật sự cho rằng chính nho môn các ngươi đang hướng cho người ta đi tới cái thiện sao?
Cầm Cự Tử Lệnh trong tay, Trầm Nguyệt Hiên vẫn nhìn ra bên ngoài.
Một phù hạc tử kim sắc lúc này cũng lọt vào trong, lập tức bị cấm chế ngăn lại, khốn ở giữa không trung.
Nhưng mà phù hạc này tỏa ra màu vàng mạnh mẽ, vô cùng uy nghiêm, không cho mạo phạm.
Đây rõ ràng là ấn ký Tông Thủ dùng võ học vương đạo của hắn lưu lại.
- Quân thượng? Ngày ước định lúc trước còn chưa tới, chẳng lẽ là thúc dục?
Trong nội tâm nghi hoặc, Trầm Nguyệt Hiên vẫy tay cởi bỏ cấm chế bên ngoài, tùy ý cho hạc giấy bay vào, biến thành tín phù.
Trầm Nguyệt Hiên cầm trong tay và thần sắc lại dần dần ngưng trọng lên.
- Tần Hoàng mộ? Trọng Huyền quốc sư, truyền nhân luyện khí sĩ và chính thống đạo Nho, đệ tử hậu bối của Từ Phúc? Tần Hoàng chủ mộ phải chăng thật sự tồn tại?
Trầm Nguyệt Hiên chau mày, lâm vào trầm tư.
Từ thời thượng cổ mộ của lịch đại quân vương đều ẩn nấp trong long mạch để ngừa người ta lấy trộm.
Mà làm như vậy còn khiến người ta khó tra ra được, cũng cần mượn linh trận chi lực. Mà linh trận muốn duy trì cầm phải có đầy đủ linh năng.
Tần Hoàng mộ cũng là như thế, mỗi một thời gian ngắn sẽ tạm thời hiện hậu thế, dùng hấp thu thiên địa linh năng, duy trì linh trận duy trì vận chuyển.
Mà lần gần đây nhất là mấy năm trước.
- Người bên ngoài cũng bỏ đi, nếu như là hậu nhân của Từ Phúc thì đúng là có biện pháp.
Nhớ rõ năm đó lúc kiến tạo Tần Hoàng mộ chính là Từ Phúc chủ đạo. Dùng cơ trí của người này lưu âm mưu thủ đoạn đúng là không ai biết được.
- Mười hai trấn quốc đồng nhân, quan hệ trọng đại! Tần Hoàng mộ quá mức phức tạp, phù lục khó co thể nói tận. Nếu là như vậy Trầm Nguyệt Hiên là nên quay về Vân Giới một năm...
Vừa nói trong tay Trầm Nguyệt Hiên hiện ra một quang đoàn màu vàng, nhìn qua lò luyện khí.
- Phải đích thân quay về Vân Giới?
Nhận được tin tức của Thẩm Nguyệt Hiên và truyền về cũng đã là hai mươi ba ngày sau.
Thẩm Nguyệt Hiên không biết chỗ ở của hắn, tín phù cũng chỉ có thể thông qua Kiền Thiên Sơn mà chuyển tơi.
Một phen trắc trở cũng qua thêm vài ngày.
- Thanh Hư Linh kiếm phôi của mình gần hoàn thành, bỏ được sao? Thời điểm luyện thành mới chạy tới...
Trong mắt Tông Thủ cũng hiện ra vẻ chờ mong. Đối với luyện khí thuật của Thẩm Nguyệt Hiên hắn vô cùng tín nhiệm.
Người này luyện thành Hư Linh kiếm phôi, tự nhiên không phải phàm phẩm.
Trong phù này còn có vài chuyện vặt vảnh. Thiên Phương thế giới tất cả yên ổn, Dạ Ma cùng Ảnh Ma tộc tạm thời không có dị động.
Tiên khí hắn ủy thác gia tăng giai vị cũng gần hoàn thành rồi.
Nhưng mà khiến cho Tông Thủ vui mừng chính là sau khi Diệp Hiên có được thanh Nguyệt Hàn Kiếm thì đã thành công đột phá Thần Cảnh, bước vào cấp độ thánh giai.
Kiếm thuật của người này mạnh mẽ tuyệt đối, thời điểm ở Thần Cảnh cũng có thể chông lại thánh giai.
Lúc này trong tay có kiếm khí tuyệt đỉnh, lại có tu vi Thánh cảnh thì không biết mạnh tới mức nào.
Ý nghĩa có hắn dưới trướng lại thêm một chiến lực đỉnh cấp.
Đại Càn căn cơ quá nhỏ bé, lúc này Thánh cảnh toàn bộ là nhờ Ngao Khôn Ngao Di chống tráng diện cho hắn. Còn lại Phật Tông, Kiếm Tông cùng Thương Sinh Đạo cuối cùng không thuộc về Đại Càn của hắn.
Mà một vị này có thể chống được cả mấy chục thế giới.
- Ngay cả Mặc môn cũng không thể xác thực chứng nhận mười hai trấn quốc đồng nhân sao? Nhưng mà có bảy thành khả năng ở tại Tần hoàng mộ? Trong mộ chẳng những có hàng trăm đan dược kéo dài duyên thọ ở thời đại Thủy Tần, càng có gần trăm vạn đạo binh khôi lỗi giáp sĩ Mặc môn luyện chế? Ngoài ra Mặc gia cổ xưa ghi lại Vân Giới Tạo Hóa Chi Chủ đã từng tới thăm mộ trước khi hoàn thành.
Tông Thủ lập tức ngây cả người, Tạo Hóa Chi Chủ, tự nhiên là chỉ Hi Tử.
Hi Tử đã từng đi qua Tần hoàng mộ? Lại không biết vị này rốt cuộc có mục đích gì?
Vị Tần hoàng đúng là thú vị. Cho rằng ngày mình từ tử vong phục sinh lại thì khi đó sẽ sử dụng trăm vạn khôi lỗi hùng binh lần nữa quân lâm Vân Giới.
- Trong Tần hoàng mộ cơ quan phức tạp. Luyện Khí sĩ cùng Mặc gia tuy liên thủ xây dựng mộ. Nhưng mà Tần hoàng đa nghi, sau đó lại có cải biến. Còn cần trận sư cao minh thông thông trận pháp đi theo phá giải?
Trận sư tinh thông cơ quan thuật cao minh không phải chỉ mình Thẩm Nguyệt Hiên sao?
Tông Thủ khẽ lắc đầu, vị Thẩm khí sư ưng thuận không phá được Tần hoàng mộ sẽ không quay về.
Một mục đích hắn hắn muốn ở Kiền Thiên Sơn tổ chức bình luận nho môn.
Nhưng mà hắn đã chiêu cáo thông báo thiên hạ bình luận nho môn, bản thân cũng không quá để ý. Đại hội luận nho này biến thành cái gì, kết quả ra sau, râu ria thế nào hắn không quan tâm tới.
Quan trọng là tát một cái mạnh vào mặt chí cảnh Thánh tôn như vậy là được rồi.
Tông Thủ hắn cũng không phải mặc người đắn đo, mà không thể hoàn thủ.
Lúc này trong nội thành Kiền Thiên Sơn hội tụ vô số học giả, mỗi ngày đều có biện luận, có đủ loại thê hệ văn vẻ kinh diễm hiện thế.
Nhậm Bác thỉnh thoảng tổ chức một tiểu văn luận đặc sắc. Hắn còn ném tới một ít chính vụ cho Tông Thủ.
Tông Thủ trực tiếp ném qua một bên không xem tới.
Hắn hiện giờ thời gian nghiên cứu kiếm thuật còn không có thời gian, làm gì có tâm tư quan tâm những chuyện này.
- Như thế xem ra bí mật trong Tần hoàng mộ vượt xa tưởng tượng của mình. Thẩm Nguyệt Hiên phát ra tấm tín phù này là mười ba ngày trước, lúc này đoán chừng kiếm phôi đã thành, đang trên đường tới đây.
Trong nội tâm vô số nghi vấn hiện ra trong đầu. Tông Thủ hắc một tiếng, đem những ý niệm này ném qua một bên.
Hắn lúc này ngồi lên chiếc xe giá của Ân Ngự, cần bốn mươi chín đầu lục giai Long Mã mới có thể kéo xa giá này đi.
Ân Ngự trốn chết, chiếc xe này tự nhiên ở trong tay của hắn.
Phát hiện chiếc xe này nhìn thì chất phác tự nhiên, kỳ thật sử dụng tài liệu đều cực kỳ quý báu.
/1700
|