Đầu tiên là Thạch Việt, hắn không tin thằng này không nghe nói sóng gió xuất hiện. Mà đã biết được thì thằng này cũng không ngồi yên.
Như vậy lúc này thằng này ẩn nấp nơi đâu? Đây là trong mộ, trừ Thương Sinh Đạo Kiếm Tông là minh hữu ra, thằng này là người duy nhất có thể mượn lực.
Nhưng mà chính mình hiện tại nên làm việc thế nào?
Lắc đầu, Tông Thủ đình chỉ suy nghĩ, mưu tính không phải sở trường của hắn. Tông Thủ hắn muốn dùng lực phá cục.
Muốn tánh mạng hắn sao? Vậy thử xem là được!
Tín phù truyền lại thì cho dù Sơ Tuyết ngây thơ nhất cũng biết là gì, sắc mặt tái nhợt lại.
- Bệ hạ chuẩn bị ứng đối như thế nào?
Trầm Nguyệt Hiên nhíu mày, càng ngày càng cảm thấy tình thế trong tần hoàng mộ hung hiểm quỷ dị.
Nếu như tần hoàng thật sự phục sinh, gần hai ngàn vạn quân thi trong mộ nghe lệnh của hắn. Như vậy trừ phi mấy chí cảnh của Vân Giới liên thủ, nếu không đúng là có khả năng bị bình định lần nữa.
Mà Tông Thủ và bọn họ cũng lâm nguy lập tức.
- Thần cho rằng vì mục đích an toàn, vẫn nên tạm thời rời khỏi, yên lặng theo dõi kỳ biến cho thỏa đáng.
- Không cần như thế!
Tông Thủ lại híp mắt, trong mắt hiện ra vài phần vui vẻ:
- Cho dù đánh giá cao một ít, ma môn và hai dị tộc sẽ có sáu tới tám Thánh giả liên thủ với nhau. Trầm tiên sinh xem ra những người này có bao nhiêu khả năng lấy mạng của ta?
Trầm Nguyệt Hiên trầm ngâm không nói, Nguyên Vô Thương lại cười cười:
- Ta thấy không đủ một thành.
Tông Thủ cùng Sơ Tuyết đều có năng lực chống lại tu sĩ Thần Cảnh, người phía trước có Huyễn Tâm Kính trong tay, Trụ Thư điều khiển thời gian, Huyễn Tâm Kính khắc chế ảnh ma, mà Vô Lượng Chung Thủy pháp tướng lại là thần thông khiến Dạ Ma nhất tộc kiêng kị thật sâu.
Sơ Tuyết nắm giữ thần khí Huyết Nguyệt Đao, là thứ có thể giao phong với Thánh Cảnh.
Bản thân hắn có ngọc khôi lỗi, thực lực mạnh mẽ tuyệt đối.
Về phần Trầm Nguyệt Hiên, người khác không biết, hắn tại Thiên Phương giới ngây ngốc mấy tháng, biết được đây là người được Diệp Hiên tán thành,
Thực lực đối thủ dù rất mạnh, thực sự tuyệt đối không có khả năng ngăn cản bọn họ chạy trốn.
Từ điểm này Nguyên Vô Thương lập tức có chút hiểu được, hắn cảm thấy kỳ quái...
Ma môn cùng Đại Càn giảng hoà xong thì trở mặt, vậy hẳn là có mười phần nắm chắc đem Tông Thủ tru sát trong tần hoàng mộ.
Hoặc là Lý Biệt Tuyết có đầy đủ chuẩn bị, mười phần tự tin, hoặc là có mưu đồ khác nên mượn lực của người ngoài.
Cái trước khả năng nhỏ nhất. Lý Biệt Tuyết có chuẩn bị, nhưng mà bọn họ ai không có át chủ bài? Ngay cả bản thân của hắn cũng không phải chỉ có ngọc khôi lỗi mà thôi.
Như vậy còn chính là trong cổ mộ này có vật gì đó khiến Vô Thượng Nguyên Ma cho rằng Tông Thủ không có khả năng còn sống.
- Ngay cả ta và ngươi đều biết rõ chuyện này, Lý Biệt Tuyết không có khả năng không rõ.
Tông Thủ vừa nói thì suy nghĩ nói tiếp.
- Như vậy hắn có mưu đồ mà thôi, trong tần hoàng mộ chân chính có năng lực khốn giết chúng ta chỉ có mười hai đồng nhân, còn có tần hoàng có khả năng phục sinh.
Không có tần hoàng, tuy trong mộ có mấy ngàn vạn thi quân, mấy chục vạn Đại Tần thiết kỵ, trăm vạn Tinh Cương Bắc Đẩu kiếm sĩ, nhưng mà chỉ là nắm cát vụn, rất khó chính thức hình thành uy hiếp.
Tông Thủ tâm niệm vừa động, ý niệm trong đầu dừng lại. Phát giác chính mình có chút quan tâm chuyện vụn vặt. Làm gì đi theo quân cờ của đối phương tìm kiếm cach phá cục chứ?
Quản hắn khỉ gió mưu đồ gì, tới thì cứ tiếp.
- Là ta suy nghĩ kém, chuyện này kỳ thật không có lời giải và không có câu trả lời. Vậy dứt khoát một ít, diệt trừ người đánh cờ là được.
Nếu thật sự dùng lực phá cục, Lý Biệt Tuyết hắn tự nhiên không làm gì được. Nhưng mà trong tần hoàng mộ thì mấy Thánh tôn lại không bị khống chế.
- Diệt trừ người đánh cờ.
Nguyên Vô Thương thấp giọng lẩm bẩm, trong mắt dần dần tỏa sáng. Cho dù Vô Thượng Nguyên Ma có ý đinh gì, cường giả ma môn trong miệng Củng Hân Nhiên chinh là trụ cột của tất cả âm mưu.
- Như vậy Nguyên huynh cho rằng hợp lực mấy người chúng ta làm được không?
- Tự nhiên có thể!
Nguyên Vô Thương cười rộ lên, mang theo vẻ hưng phấn:
- Có ý tứ, thật sự là rất có hứng thú, Tông Thủ ta quả nhiên không nhìn lầm ngươi! Lúc này mới đã ghiền.
- Phương pháp này có thể thực hiện!
Trầm Nguyệt Hiên cũng mở mắt ra:
- Cho dù là âm mưu gì thì trước tiên loại bỏ những con cờ là đủ rồi.
Quân thượng của mình đúng là cho người ta kinh hỉ. Thủ đoạn đối phó địch lăng lệ ác liệt.
Tông Thủ lại nhíu mày, đã định ra cách ứng phó còn chờ tìm được vị trí của đám người kia mới được.
Trầm Nguyệt Hiên cũng biết tâm ý của hắn, thản nhiên nói:
- Muốn tìm kiếm phương vị của chúng ta có biện pháp đấy...
Hơi vung tay lên, nhất thời bốn mươi tám miếng cơ quan mộc điểu bay khắp trong mộ.
Tốc độ so với linh điểu nhanh chóng nhất cũng không kém mảy may, nhanh chóng như tia chớp, nháy mắt không còn tung tích.
Tông Thủ nhìn qua, bốn mươi tám miếng cơ quan mộc đều này là thần niệm của Trầm Nguyệt Hiên thao túng.
Pháp thuật này phẩm giai tuy thấp, lại cực kỳ ổn định. Linh Năng chấn động nhỏ nhất, cẩn thận một ít sẽ tránh được trận pháp.
Kỳ thật tung tích của mấy tên Thánh Cảnh rất dễ tìm kiếm. Trong mộ này có nhiều cường giả Thánh Giai tụ tập cùng một chỗ, chỉ có một nơi mà thôi.
Từ trình độ phá hư của cơ quan và trận pháp, ẩn chứa khí tức của Dạ Ma tộc thì nhìn là biết mánh khóe.
Sở dĩ năm người không tự mình truy tìm, dùng cơ quan mộc điểu là vì không muốn mấy tên này cảnh giác mà thôi.
Qua chừng ba thời thần, Trầm Nguyệt Hiên toàn lực cảm ứng cũng mở mắt ra, đoán chừng đã tìm được rồi.
- Hắn là thông đạo ở phía trước. Khoảng cách mười dặm.
Đồng thời vài đạo thần niệm, phân biệt quăng qua vài hướng khác.
Trong đầu của Tông Thủ xuất hiện mấy hình ảnh. Ba vạn thi quân ở một thông đạo không có dị động gì.
Những cơ quan cấm chế ở đây tuy nhiên lại bị càn quét không còn.
Thoáng phân biệt, Tông Thủ đã biết Trầm Nguyệt Hiên nói như vậy là có căn cứ.
Mộc điểu không thể tới gần bọn người này, nếu không có khả năng có nguy hiểm.
Lúc này là đi tập sát, quý ở xuất kỳ bất ý, nếu bị phát giác thì không ổn chút nào.
Nguyên Vô Thương lúc này đưa ra nan đề thứ hai:
- Hiện tại đã biết ở nơi nào, chúng ta nên làm cái gì đây?
Sâu độc có thể tập trung khí cơ của Tông Thủ, loại cảm ứng này mặc dù cực kỳ mơ hồ. Nhưng mà mấy người bọn họ một khi tới gần thì sâu độc tự nhiên phát giác ra..
Tông Thủ lạnh lùng mỉm cười một cái, trong tần hoàng mộ này đổi lại nơi khác thì không có biện pháp.
Lại hết lần này tới lần khác chỗ này chính là hướng toàn bộ câm chế Lưỡng Nghi Tụ Long trận trống rỗng, cho hắn cơ hội.
Hôm nay nên hỏi là trời cũng giúp ta sao?
Trong nội tâm hư không hiển hóa, tiếp cận hai trăm đạo tinh quang tỏa ra tứ phương.
Như vậy lúc này thằng này ẩn nấp nơi đâu? Đây là trong mộ, trừ Thương Sinh Đạo Kiếm Tông là minh hữu ra, thằng này là người duy nhất có thể mượn lực.
Nhưng mà chính mình hiện tại nên làm việc thế nào?
Lắc đầu, Tông Thủ đình chỉ suy nghĩ, mưu tính không phải sở trường của hắn. Tông Thủ hắn muốn dùng lực phá cục.
Muốn tánh mạng hắn sao? Vậy thử xem là được!
Tín phù truyền lại thì cho dù Sơ Tuyết ngây thơ nhất cũng biết là gì, sắc mặt tái nhợt lại.
- Bệ hạ chuẩn bị ứng đối như thế nào?
Trầm Nguyệt Hiên nhíu mày, càng ngày càng cảm thấy tình thế trong tần hoàng mộ hung hiểm quỷ dị.
Nếu như tần hoàng thật sự phục sinh, gần hai ngàn vạn quân thi trong mộ nghe lệnh của hắn. Như vậy trừ phi mấy chí cảnh của Vân Giới liên thủ, nếu không đúng là có khả năng bị bình định lần nữa.
Mà Tông Thủ và bọn họ cũng lâm nguy lập tức.
- Thần cho rằng vì mục đích an toàn, vẫn nên tạm thời rời khỏi, yên lặng theo dõi kỳ biến cho thỏa đáng.
- Không cần như thế!
Tông Thủ lại híp mắt, trong mắt hiện ra vài phần vui vẻ:
- Cho dù đánh giá cao một ít, ma môn và hai dị tộc sẽ có sáu tới tám Thánh giả liên thủ với nhau. Trầm tiên sinh xem ra những người này có bao nhiêu khả năng lấy mạng của ta?
Trầm Nguyệt Hiên trầm ngâm không nói, Nguyên Vô Thương lại cười cười:
- Ta thấy không đủ một thành.
Tông Thủ cùng Sơ Tuyết đều có năng lực chống lại tu sĩ Thần Cảnh, người phía trước có Huyễn Tâm Kính trong tay, Trụ Thư điều khiển thời gian, Huyễn Tâm Kính khắc chế ảnh ma, mà Vô Lượng Chung Thủy pháp tướng lại là thần thông khiến Dạ Ma nhất tộc kiêng kị thật sâu.
Sơ Tuyết nắm giữ thần khí Huyết Nguyệt Đao, là thứ có thể giao phong với Thánh Cảnh.
Bản thân hắn có ngọc khôi lỗi, thực lực mạnh mẽ tuyệt đối.
Về phần Trầm Nguyệt Hiên, người khác không biết, hắn tại Thiên Phương giới ngây ngốc mấy tháng, biết được đây là người được Diệp Hiên tán thành,
Thực lực đối thủ dù rất mạnh, thực sự tuyệt đối không có khả năng ngăn cản bọn họ chạy trốn.
Từ điểm này Nguyên Vô Thương lập tức có chút hiểu được, hắn cảm thấy kỳ quái...
Ma môn cùng Đại Càn giảng hoà xong thì trở mặt, vậy hẳn là có mười phần nắm chắc đem Tông Thủ tru sát trong tần hoàng mộ.
Hoặc là Lý Biệt Tuyết có đầy đủ chuẩn bị, mười phần tự tin, hoặc là có mưu đồ khác nên mượn lực của người ngoài.
Cái trước khả năng nhỏ nhất. Lý Biệt Tuyết có chuẩn bị, nhưng mà bọn họ ai không có át chủ bài? Ngay cả bản thân của hắn cũng không phải chỉ có ngọc khôi lỗi mà thôi.
Như vậy còn chính là trong cổ mộ này có vật gì đó khiến Vô Thượng Nguyên Ma cho rằng Tông Thủ không có khả năng còn sống.
- Ngay cả ta và ngươi đều biết rõ chuyện này, Lý Biệt Tuyết không có khả năng không rõ.
Tông Thủ vừa nói thì suy nghĩ nói tiếp.
- Như vậy hắn có mưu đồ mà thôi, trong tần hoàng mộ chân chính có năng lực khốn giết chúng ta chỉ có mười hai đồng nhân, còn có tần hoàng có khả năng phục sinh.
Không có tần hoàng, tuy trong mộ có mấy ngàn vạn thi quân, mấy chục vạn Đại Tần thiết kỵ, trăm vạn Tinh Cương Bắc Đẩu kiếm sĩ, nhưng mà chỉ là nắm cát vụn, rất khó chính thức hình thành uy hiếp.
Tông Thủ tâm niệm vừa động, ý niệm trong đầu dừng lại. Phát giác chính mình có chút quan tâm chuyện vụn vặt. Làm gì đi theo quân cờ của đối phương tìm kiếm cach phá cục chứ?
Quản hắn khỉ gió mưu đồ gì, tới thì cứ tiếp.
- Là ta suy nghĩ kém, chuyện này kỳ thật không có lời giải và không có câu trả lời. Vậy dứt khoát một ít, diệt trừ người đánh cờ là được.
Nếu thật sự dùng lực phá cục, Lý Biệt Tuyết hắn tự nhiên không làm gì được. Nhưng mà trong tần hoàng mộ thì mấy Thánh tôn lại không bị khống chế.
- Diệt trừ người đánh cờ.
Nguyên Vô Thương thấp giọng lẩm bẩm, trong mắt dần dần tỏa sáng. Cho dù Vô Thượng Nguyên Ma có ý đinh gì, cường giả ma môn trong miệng Củng Hân Nhiên chinh là trụ cột của tất cả âm mưu.
- Như vậy Nguyên huynh cho rằng hợp lực mấy người chúng ta làm được không?
- Tự nhiên có thể!
Nguyên Vô Thương cười rộ lên, mang theo vẻ hưng phấn:
- Có ý tứ, thật sự là rất có hứng thú, Tông Thủ ta quả nhiên không nhìn lầm ngươi! Lúc này mới đã ghiền.
- Phương pháp này có thể thực hiện!
Trầm Nguyệt Hiên cũng mở mắt ra:
- Cho dù là âm mưu gì thì trước tiên loại bỏ những con cờ là đủ rồi.
Quân thượng của mình đúng là cho người ta kinh hỉ. Thủ đoạn đối phó địch lăng lệ ác liệt.
Tông Thủ lại nhíu mày, đã định ra cách ứng phó còn chờ tìm được vị trí của đám người kia mới được.
Trầm Nguyệt Hiên cũng biết tâm ý của hắn, thản nhiên nói:
- Muốn tìm kiếm phương vị của chúng ta có biện pháp đấy...
Hơi vung tay lên, nhất thời bốn mươi tám miếng cơ quan mộc điểu bay khắp trong mộ.
Tốc độ so với linh điểu nhanh chóng nhất cũng không kém mảy may, nhanh chóng như tia chớp, nháy mắt không còn tung tích.
Tông Thủ nhìn qua, bốn mươi tám miếng cơ quan mộc đều này là thần niệm của Trầm Nguyệt Hiên thao túng.
Pháp thuật này phẩm giai tuy thấp, lại cực kỳ ổn định. Linh Năng chấn động nhỏ nhất, cẩn thận một ít sẽ tránh được trận pháp.
Kỳ thật tung tích của mấy tên Thánh Cảnh rất dễ tìm kiếm. Trong mộ này có nhiều cường giả Thánh Giai tụ tập cùng một chỗ, chỉ có một nơi mà thôi.
Từ trình độ phá hư của cơ quan và trận pháp, ẩn chứa khí tức của Dạ Ma tộc thì nhìn là biết mánh khóe.
Sở dĩ năm người không tự mình truy tìm, dùng cơ quan mộc điểu là vì không muốn mấy tên này cảnh giác mà thôi.
Qua chừng ba thời thần, Trầm Nguyệt Hiên toàn lực cảm ứng cũng mở mắt ra, đoán chừng đã tìm được rồi.
- Hắn là thông đạo ở phía trước. Khoảng cách mười dặm.
Đồng thời vài đạo thần niệm, phân biệt quăng qua vài hướng khác.
Trong đầu của Tông Thủ xuất hiện mấy hình ảnh. Ba vạn thi quân ở một thông đạo không có dị động gì.
Những cơ quan cấm chế ở đây tuy nhiên lại bị càn quét không còn.
Thoáng phân biệt, Tông Thủ đã biết Trầm Nguyệt Hiên nói như vậy là có căn cứ.
Mộc điểu không thể tới gần bọn người này, nếu không có khả năng có nguy hiểm.
Lúc này là đi tập sát, quý ở xuất kỳ bất ý, nếu bị phát giác thì không ổn chút nào.
Nguyên Vô Thương lúc này đưa ra nan đề thứ hai:
- Hiện tại đã biết ở nơi nào, chúng ta nên làm cái gì đây?
Sâu độc có thể tập trung khí cơ của Tông Thủ, loại cảm ứng này mặc dù cực kỳ mơ hồ. Nhưng mà mấy người bọn họ một khi tới gần thì sâu độc tự nhiên phát giác ra..
Tông Thủ lạnh lùng mỉm cười một cái, trong tần hoàng mộ này đổi lại nơi khác thì không có biện pháp.
Lại hết lần này tới lần khác chỗ này chính là hướng toàn bộ câm chế Lưỡng Nghi Tụ Long trận trống rỗng, cho hắn cơ hội.
Hôm nay nên hỏi là trời cũng giúp ta sao?
Trong nội tâm hư không hiển hóa, tiếp cận hai trăm đạo tinh quang tỏa ra tứ phương.
/1700
|