Mà tên đệ tử khống chế Đạo Hương Thức Linh Cổ thần sắc biến thành quái dị, một bộ dáng muốn nói lại thôi.
Hàn Thanh nhíu mày trực tiếp hỏi.
- Rốt cuộc là chuyện gì?
Tên có thể nghe được trùng ngữ thoáng chần chờ sau đó mở miệng nói:
- Vừa rồi linh trùng cảm ứng Tông Thủ dường như ở ngay gần đây, ở sau lưng chúng ta.
Tên còn lại ngữ khí quái dị nói:
- Ta cảm giác nó cực kỳ bất an, làm như đang cảnh báo.
Lúc mới nghe Hàn Thanh chỉ cảm thấy hoang đường. Tông Thủ không lâu trước kia còn xác định ở ngoài trăm dặm, làm sao có thể thoáng cái ở gần bọn họ?
Bất an? Cảnh báo? Lúc này ở đây có tới bảy Thánh Cảnh đấy.
Trong mộ thất này trừ tần hoàng chưa thức tỉnh thì ai uy hiếp được bọn họ?
Cũng trong tích tắc đó gương mặt Xích Hồng Y đã biến thành dữ tợn, trong mắt đỏ thẫm! Áo bào toàn thân không gió mà bay.
- Tốt cho một Huyết Kiếm Yêu Quân, thật sự là được!
Thời điểm âm thanh vang lên thì mặt tường che sau lưng đều bị một cổ sức lực lớn cưỡng ép đánh nát.
Mấy trăm tấm phù bay ra. Ngầm trộm nghe được xa xa có tiếng cười khẽ.
- Bạo!
Hơn trăm tấm phù lục lập tức vỡ vụn. Mà linh năng trong phạm vi ngàn trượng đều bị lực lượng kỳ dị dẫn động.
Ngũ Hành Chi Linh, mỗi một hạt Linh Năng không có ý nghĩa nhưng không cách nào tránh khỏi.
Lực lượng dẫn phát mênh mông, trong nháy mắt triệt để san bằng phá hủy phạm vi mười dặm.
Khiến cho phía trên đất tầng sụp xuống, mà ngay cả cái kia lưỡng nghi tụ Long trận lại đang cái này trùng kích phía dưới, bị hao tổn không phải là nông cạn.
Cũng lập tức phản chế vô số cấm vân lan tới, cũng vì cử động này mà hội tụ, điên cuồng chữa trị lổ hổng, gạt bỏ thứ không hài hòa.
Trong khoảng thời gian ngắn, sáu thành lực lượng của cấm trận tập trung ở nơi này.
Lực lượng nghiền áp hiện ra, khiến cho hô hấp Hàn Thanh cũng không thoải mái.
Mấy đệ tử ma môn thực lực thấp nổ tung, ngay cả Đạo Hương Thức Linh Cổ cũng biến thành bụi.
- Thần thông Vạn Linh Tuyệt Không, ngươi là Nguyên Vô Thương!
Xích Hồng Y gầm lên giận dữ, lúc này trong Vân Giới tu luyện môn này đại pháp Vạn Linh Tuyệt Không Bạo Phù cũng chỉ một mình Nguyên Vô Thương mà thôi.
Hàn Thanh miệng trào máu, vô số Linh Năng bạo liệt sinh ra lực lượng cường đại.
Hắn dùng Đại Nghịch Thiên Ma cũng không cách nào nghịch phản, bị thương nặng.
Mà lúc này tiêng cười mang theo vài phần hàm súc hiện ra ngoài.
- Tịch!
Lời vừa nói ra, linh năng còn sót lại trong phạm vi trăm dặm nơi này đều lâm vào tịch mịch, biến mất không còn.
Khiến cho người nơi này trong giây lát chuẩn bị linh pháp cũng lập tức biến mất.
Cũng may cường giả ngoài Thần giai đã có nội thiên địa, không có nhiều hạn chế.
Có thể chất lọc lực lượng trong thể nội sử dụng. Nhưng thời gian không dài.
Một đạo kiếm quang đỏ thẫm truyền vào. Tràn ra vô lượng chi quang, làm cho người ta vô ý thức hai mắt nhắm lại, tránh bị tổn thương.
Sau đó vài Dạ Ma kêu lên giống như bệnh tâm thần. Da thịt bị hào quang chiếu xạ thì lập tức hư thối.
Mấy ảnh ma cũng bị ánh sáng chiếu lên người, nhất thời đứng tại chỗ không động đậy.
Mà kiếm quang xuyên thẳng chỉ hướng chính là chỗ Vạn Linh Tuyệt Không Bạo Phù và vô lượng chi quang, lúc này đang dốc sức trùng kích vào Ma tộc Thánh Giai Tôn Giả.
Xích Hồng Y hừ lạnh một tiếng, định thân đi qua đưa kiếm ngăn cản.
Thế nhưng vào lúc này thiên vạn đạo kiếm quang đồng thời bay tới.
Một tia kiếm kình măng theo khí tức lăng lệ ác liệt giăng khắp nơi, cắt nát hư không.
Trong đó một đạo huyết hồng ánh đao, che dấu trong đó khẩu khí cơ ám hối, tựa hồ đưa hắn tập trung, rồi lại hoàn toàn không cách nào bắt tìm hắn quỹ tích.
Xích Hồng Y khẽ giật mình, không thể không buông tha ý niệm viện thủ. Ngược lại tránh xa mấy trượng, phất tay áo một cái, trước người thình lình hình thành một vòng xoáy khổng lồ.
Đem toàn bộ không trung mấy trăm trượng đều xoay quanh cuốn động, hình thành mấy trăm phong nhãn. Sức gió khổng lồ giao thoa lẫn nhau, bảo vệ chính mình vào trong.
Tất cả kiếm cương chém lên người hắn tan rã tán loạn.
Xích Hồng Y cũng điểm ra một ngón tay, xuyên qua vòi rồng, trùng hợp điểm lên mũi đao.
Sơ Tuyết lập tức thất khiếu rướm máu, cả thân hình chuyển động như con quay.
Sau đó bạo lui, thể nội khí huyết chấn động, giống như muốn trào ra ngoài.
- Ỷ vào một kiện hạ phẩm thần khí mà thôi, thực cho rằng có thể tranh phong với Thánh Cảnh?
Cười lạnh một tiếng, Xích Hồng Y nhìn qua hướng khác, sắc mặt tái nhợt, chỉ thấy ngọc khôi lỗi cường lực oanh kích đánh tan toàn bộ Thánh Cảnh bên kia.
Mà một kiếm kia vượt qua tốc độ cực hạn xuyên kích, cự ly này chém vào cổ họng của Dạ Ma Tôn Giả, chỉ kém vài thước mà thôi.
Nhưng mà lúc này cho người ta cảm giác so với một Thánh Giai còn khiến người ta kinh hãi hơn.
- Trụ Cấp Mệnh Thế Thư, gia tốc thời gian?
Ánh mắt nhìn qua bên cạnh Tông Thủ, một quyển sách màu xanh đang lơ lửng. Đồng tử Xích Hồng Y co rụt lại, ném một tinh thạch màu đen ra ngoài.
Ánh sáng lóng lánh hiện ra, nhét đầy trong phòng. Thời gian gia tốc khôi phục bình thường.
Kiếm thuật quỷ dị của Tông Thủ bỗng nhiên chậm dần.
Xích Hồng Y nội tâm trầm xuống, biết được lúc này cho dù như thế nào cũng phải cứu Ám Dạ và người ma môn. Một kiếm này kinh diễm, nếu là lúc bình thường hắn cũng phải vỗ tay tán dương, cũng dùng toàn bộ tinh thần ứng đối!
Dứt khoát không quan tâm tới, thân hình lóe lên bay tới chỗ Tông Thủ.
Vây ngụy cứu triệu, cứu triệu không thành thì bắt vua trước.
Tông Thủ xuất kiếm đã dùng toàn lực, bản thân căn bản không hề phòng hộ.
Chỉ cần đi tới bên cạnh Huyết Kiếm Yêu Quân này dễ như trở bàn tay, mặc dù không thể bắt giữ, cũng phải khiến Tông Thủ thu kiếm.
Đã thấy Trầm Nguyệt Hiên cười lạnh nhìn qua, tám ống đồng màu bạc lóe lên.
Ngàn vạn miếng linh châm năm màu bắn ra ngoài, giống như khổng tước xòe đuôi khiến người ta bị mê hoặc.
Sắc mặt Xích Hồng Y phản ứng kịch liệt, phong nhãn tụ tập trước người.
Nhưng mà chỉ nghe xùy một tiếng vang nhỏ, một kiếm kia đã đâm vào người một ma tôn.
Vô số quang diễm từ trong kiếm thiêu đốt ra ngoài. Còn làm một Dạ Ma Tôn Giả bi9j thương, phát ra tiếng gào thét không cam lòng, giống như thừa nhận thống khổ cực hạn, vặn vẹo giãy dụa.
Toàn bộ thân hình cũng không ngừng bị đốt cháy, hóa thành một đoàn khói khí, tiêu tán trong hư không.
Xích Hồng Y cực lực lảng tránh ngũ sắc quang hoa, những linh châm này khảm rất nhiều bí pháp. Lực xuyên thấu kinh người, liên tục mấy đạo linh pháp không cách nào chống cự. Cấu thành bình chướng ở quanh người, cũng không thể ngăn cản, tối đa chỉ làm chếch đi mà thôi.
Lúc này hắn coi như tốt, có thể nỗ lực ứng phó. Tình cảnh càng ngày càng không tốt, mà những Dạ Ma kia vội vàng không chuẩn bị nên ứng phó thật sự mệt mỏi..
Lúc này ngàn vạn linh quang trùng kích, càng vô cùng chật vật. Mấy Thần Cảnh Dạ Ma bị đánh trúng, lập tức thân hình bắt đầu hư thối, hóa thành nùng huyết.
Khiến cho lòng người trầm xuống, những linh châm này mau lẹ, cường lực lại có thêm kịch độc.
Mà sau khi linh quang tán đi, tám ống đồng màu bạc lại bay về bên cạnh Trầm Nguyệt Hiên khiến người ta kinh hãi lạnh người.
Hàn Thanh nhíu mày trực tiếp hỏi.
- Rốt cuộc là chuyện gì?
Tên có thể nghe được trùng ngữ thoáng chần chờ sau đó mở miệng nói:
- Vừa rồi linh trùng cảm ứng Tông Thủ dường như ở ngay gần đây, ở sau lưng chúng ta.
Tên còn lại ngữ khí quái dị nói:
- Ta cảm giác nó cực kỳ bất an, làm như đang cảnh báo.
Lúc mới nghe Hàn Thanh chỉ cảm thấy hoang đường. Tông Thủ không lâu trước kia còn xác định ở ngoài trăm dặm, làm sao có thể thoáng cái ở gần bọn họ?
Bất an? Cảnh báo? Lúc này ở đây có tới bảy Thánh Cảnh đấy.
Trong mộ thất này trừ tần hoàng chưa thức tỉnh thì ai uy hiếp được bọn họ?
Cũng trong tích tắc đó gương mặt Xích Hồng Y đã biến thành dữ tợn, trong mắt đỏ thẫm! Áo bào toàn thân không gió mà bay.
- Tốt cho một Huyết Kiếm Yêu Quân, thật sự là được!
Thời điểm âm thanh vang lên thì mặt tường che sau lưng đều bị một cổ sức lực lớn cưỡng ép đánh nát.
Mấy trăm tấm phù bay ra. Ngầm trộm nghe được xa xa có tiếng cười khẽ.
- Bạo!
Hơn trăm tấm phù lục lập tức vỡ vụn. Mà linh năng trong phạm vi ngàn trượng đều bị lực lượng kỳ dị dẫn động.
Ngũ Hành Chi Linh, mỗi một hạt Linh Năng không có ý nghĩa nhưng không cách nào tránh khỏi.
Lực lượng dẫn phát mênh mông, trong nháy mắt triệt để san bằng phá hủy phạm vi mười dặm.
Khiến cho phía trên đất tầng sụp xuống, mà ngay cả cái kia lưỡng nghi tụ Long trận lại đang cái này trùng kích phía dưới, bị hao tổn không phải là nông cạn.
Cũng lập tức phản chế vô số cấm vân lan tới, cũng vì cử động này mà hội tụ, điên cuồng chữa trị lổ hổng, gạt bỏ thứ không hài hòa.
Trong khoảng thời gian ngắn, sáu thành lực lượng của cấm trận tập trung ở nơi này.
Lực lượng nghiền áp hiện ra, khiến cho hô hấp Hàn Thanh cũng không thoải mái.
Mấy đệ tử ma môn thực lực thấp nổ tung, ngay cả Đạo Hương Thức Linh Cổ cũng biến thành bụi.
- Thần thông Vạn Linh Tuyệt Không, ngươi là Nguyên Vô Thương!
Xích Hồng Y gầm lên giận dữ, lúc này trong Vân Giới tu luyện môn này đại pháp Vạn Linh Tuyệt Không Bạo Phù cũng chỉ một mình Nguyên Vô Thương mà thôi.
Hàn Thanh miệng trào máu, vô số Linh Năng bạo liệt sinh ra lực lượng cường đại.
Hắn dùng Đại Nghịch Thiên Ma cũng không cách nào nghịch phản, bị thương nặng.
Mà lúc này tiêng cười mang theo vài phần hàm súc hiện ra ngoài.
- Tịch!
Lời vừa nói ra, linh năng còn sót lại trong phạm vi trăm dặm nơi này đều lâm vào tịch mịch, biến mất không còn.
Khiến cho người nơi này trong giây lát chuẩn bị linh pháp cũng lập tức biến mất.
Cũng may cường giả ngoài Thần giai đã có nội thiên địa, không có nhiều hạn chế.
Có thể chất lọc lực lượng trong thể nội sử dụng. Nhưng thời gian không dài.
Một đạo kiếm quang đỏ thẫm truyền vào. Tràn ra vô lượng chi quang, làm cho người ta vô ý thức hai mắt nhắm lại, tránh bị tổn thương.
Sau đó vài Dạ Ma kêu lên giống như bệnh tâm thần. Da thịt bị hào quang chiếu xạ thì lập tức hư thối.
Mấy ảnh ma cũng bị ánh sáng chiếu lên người, nhất thời đứng tại chỗ không động đậy.
Mà kiếm quang xuyên thẳng chỉ hướng chính là chỗ Vạn Linh Tuyệt Không Bạo Phù và vô lượng chi quang, lúc này đang dốc sức trùng kích vào Ma tộc Thánh Giai Tôn Giả.
Xích Hồng Y hừ lạnh một tiếng, định thân đi qua đưa kiếm ngăn cản.
Thế nhưng vào lúc này thiên vạn đạo kiếm quang đồng thời bay tới.
Một tia kiếm kình măng theo khí tức lăng lệ ác liệt giăng khắp nơi, cắt nát hư không.
Trong đó một đạo huyết hồng ánh đao, che dấu trong đó khẩu khí cơ ám hối, tựa hồ đưa hắn tập trung, rồi lại hoàn toàn không cách nào bắt tìm hắn quỹ tích.
Xích Hồng Y khẽ giật mình, không thể không buông tha ý niệm viện thủ. Ngược lại tránh xa mấy trượng, phất tay áo một cái, trước người thình lình hình thành một vòng xoáy khổng lồ.
Đem toàn bộ không trung mấy trăm trượng đều xoay quanh cuốn động, hình thành mấy trăm phong nhãn. Sức gió khổng lồ giao thoa lẫn nhau, bảo vệ chính mình vào trong.
Tất cả kiếm cương chém lên người hắn tan rã tán loạn.
Xích Hồng Y cũng điểm ra một ngón tay, xuyên qua vòi rồng, trùng hợp điểm lên mũi đao.
Sơ Tuyết lập tức thất khiếu rướm máu, cả thân hình chuyển động như con quay.
Sau đó bạo lui, thể nội khí huyết chấn động, giống như muốn trào ra ngoài.
- Ỷ vào một kiện hạ phẩm thần khí mà thôi, thực cho rằng có thể tranh phong với Thánh Cảnh?
Cười lạnh một tiếng, Xích Hồng Y nhìn qua hướng khác, sắc mặt tái nhợt, chỉ thấy ngọc khôi lỗi cường lực oanh kích đánh tan toàn bộ Thánh Cảnh bên kia.
Mà một kiếm kia vượt qua tốc độ cực hạn xuyên kích, cự ly này chém vào cổ họng của Dạ Ma Tôn Giả, chỉ kém vài thước mà thôi.
Nhưng mà lúc này cho người ta cảm giác so với một Thánh Giai còn khiến người ta kinh hãi hơn.
- Trụ Cấp Mệnh Thế Thư, gia tốc thời gian?
Ánh mắt nhìn qua bên cạnh Tông Thủ, một quyển sách màu xanh đang lơ lửng. Đồng tử Xích Hồng Y co rụt lại, ném một tinh thạch màu đen ra ngoài.
Ánh sáng lóng lánh hiện ra, nhét đầy trong phòng. Thời gian gia tốc khôi phục bình thường.
Kiếm thuật quỷ dị của Tông Thủ bỗng nhiên chậm dần.
Xích Hồng Y nội tâm trầm xuống, biết được lúc này cho dù như thế nào cũng phải cứu Ám Dạ và người ma môn. Một kiếm này kinh diễm, nếu là lúc bình thường hắn cũng phải vỗ tay tán dương, cũng dùng toàn bộ tinh thần ứng đối!
Dứt khoát không quan tâm tới, thân hình lóe lên bay tới chỗ Tông Thủ.
Vây ngụy cứu triệu, cứu triệu không thành thì bắt vua trước.
Tông Thủ xuất kiếm đã dùng toàn lực, bản thân căn bản không hề phòng hộ.
Chỉ cần đi tới bên cạnh Huyết Kiếm Yêu Quân này dễ như trở bàn tay, mặc dù không thể bắt giữ, cũng phải khiến Tông Thủ thu kiếm.
Đã thấy Trầm Nguyệt Hiên cười lạnh nhìn qua, tám ống đồng màu bạc lóe lên.
Ngàn vạn miếng linh châm năm màu bắn ra ngoài, giống như khổng tước xòe đuôi khiến người ta bị mê hoặc.
Sắc mặt Xích Hồng Y phản ứng kịch liệt, phong nhãn tụ tập trước người.
Nhưng mà chỉ nghe xùy một tiếng vang nhỏ, một kiếm kia đã đâm vào người một ma tôn.
Vô số quang diễm từ trong kiếm thiêu đốt ra ngoài. Còn làm một Dạ Ma Tôn Giả bi9j thương, phát ra tiếng gào thét không cam lòng, giống như thừa nhận thống khổ cực hạn, vặn vẹo giãy dụa.
Toàn bộ thân hình cũng không ngừng bị đốt cháy, hóa thành một đoàn khói khí, tiêu tán trong hư không.
Xích Hồng Y cực lực lảng tránh ngũ sắc quang hoa, những linh châm này khảm rất nhiều bí pháp. Lực xuyên thấu kinh người, liên tục mấy đạo linh pháp không cách nào chống cự. Cấu thành bình chướng ở quanh người, cũng không thể ngăn cản, tối đa chỉ làm chếch đi mà thôi.
Lúc này hắn coi như tốt, có thể nỗ lực ứng phó. Tình cảnh càng ngày càng không tốt, mà những Dạ Ma kia vội vàng không chuẩn bị nên ứng phó thật sự mệt mỏi..
Lúc này ngàn vạn linh quang trùng kích, càng vô cùng chật vật. Mấy Thần Cảnh Dạ Ma bị đánh trúng, lập tức thân hình bắt đầu hư thối, hóa thành nùng huyết.
Khiến cho lòng người trầm xuống, những linh châm này mau lẹ, cường lực lại có thêm kịch độc.
Mà sau khi linh quang tán đi, tám ống đồng màu bạc lại bay về bên cạnh Trầm Nguyệt Hiên khiến người ta kinh hãi lạnh người.
/1700
|